Hàng ngàn người diễn hành ở New York mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, phơi bày cuộc đàn áp của ĐCSTQ
Một người tham gia cuộc diễn hành cho biết ĐCSTQ ‘phản lại mọi điều tốt đẹp trên thế giới này… vì vậy điều đó có liên quan đến tất cả chúng ta.’
NEW YORK — Hôm 10/05, hàng ngàn người mặc áo khoác xanh và vàng đã xuất hiện ở trung tâm Big Apple (biệt danh của thành phố New York) để tham gia cuộc diễn hành ngay sau một cơn mưa nhỏ.
Đó là một thông lệ thường niên. Các nàng tiên cầm hoa sen, một cỗ xe chở người trong trang phục Trung Hoa cổ xưa, một đội nhạc diễn hành kiểu phương Tây, và trống lưng Trung Quốc. Họ diễn hành qua các đường phố ở Manhattan trong khoảng một tiếng rưỡi, theo nhịp điệu của âm thanh và giai điệu lấy cảm hứng từ Trung Hoa cổ xưa.
Cuộc diễn hành ở New York đánh dấu một trong những cuộc diễn hành lớn nhất trên thế giới để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, với ước tính khoảng 5,000 người tham gia trong năm nay. Cuộc diễn hành cũng đánh dấu kỷ niệm môn tu luyện này được giới thiệu ra công chúng cách đây 32 năm.
Đó là một ngày đan xen cả niềm vui lẫn nỗi buồn.
Theo ước tính, môn tu luyện này ước tính đã thu hút khoảng 70 triệu đến 100 triệu người tham gia ở Trung Quốc vào những năm 1990; tập trung vào các bài tập thiền định và nguyên lý chân, thiện, nhẫn. Ở Trung Quốc, Pháp Luân Công đã bị bức hại nghiêm trọng dưới sự đàn áp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kể từ năm 1999.
Trong gần 25 năm bị đàn áp tàn bạo, vô số học viên Pháp Luân Công đã bị sát hại bằng tra tấn, lao động khổ sai, và cưỡng bức thu hoạch nội tạng. Những người sống sót ở Trung Quốc—và những người tu luyện ở hơn 100 quốc gia trên thế giới—nói rằng cuộc đàn áp của chính quyền cộng sản không thể khuất phục được ý chí của họ.
Cô Vương Huệ Quyên (Wang Huijuan), một giáo viên dạy tiếng Hoa ở New York, đã tham gia cuộc diễn hành. Chị dâu của cô, giáo viên âm nhạc Lý Thuận Viên (Li Chunyuan), đã bị giam giữ ở Trung Quốc nhiều tuần vì đức tin của mình.
Hành vi sai trái mà cô ấy bị cáo buộc là “hát tại nhà.”
“Điều đó nghe có vẻ nực cười phải không?” cô Vương nói với The Epoch Times. Công an khi khám xét nhà đã nói với chồng cô Lý rằng: “Anh có biết ngày nào cô ấy cũng hát ở nhà không? Chúng tôi đã theo dõi cô ấy rất lâu rồi.”
Cô Vương nói không phải có gì sai trái với các bài hát. Cô Lý, người có giọng hát rất hay, hát những bài hát có lời ca ngợi các giá trị truyền thống của Trung Quốc, chẳng hạn như Tết Nguyên Đán của Trung Quốc, để “mang đến cho mọi người niềm hy vọng.”
Trường của cô Lý cũng giáng chức cô xuống làm công việc tổ chức vào năm 2022 nhằm ép cô từ bỏ đức tin của mình.
“Thật là xấu hổ,” cô nói. ĐCSTQ đã chọn cách đi ngược lại với chân, thiện, và nhẫn.
“Quý vị càng cố gắng trở thành một người tốt thì họ càng truy đuổi quý vị.”
Nhiều người khác tại cuộc diễn hành cũng có chung một cảm nhận.
Bà Julia Baniasadi, làm việc tại một bệnh viện, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998 khi bà 20 tuổi. Cơn đau lưng trầm trọng của bà đã biến mất kể từ đó. Là một bà mẹ ba con, bà mô tả những giá trị mà môn tập này dạy như một điểm tựa tinh thần giúp gia đình bà luôn vững vàng.
Bà nói rằng, trẻ em ngày nay luôn sử dụng điện thoại hoặc chơi trò chơi điện tử.
“Các em không biết cách chơi bên ngoài. Các em không biết cách giao tiếp với mọi người,” bà nói với The Epoch Times.
“Khi tôi nhìn thấy các con mình, tôi thấy có sự khác biệt lớn. Tôi đã nuôi dạy các con trở nên tự lập và đưa ra những quyết định đúng đắn trong cuộc sống.”
Bà dạy các con mình “làm việc gì cũng nghĩ đến người khác trước tiên” và “đứng lên vì lẽ phải.”
Bà cho biết, nhờ những giá trị này được thấm nhuần vào cậu con trai 9 tuổi Kian, nên cậu bé có khả năng xử trí hành vi bắt nạt ở trường tốt hơn. Thay vì chửi bới, đánh trả, hay tuyệt vọng, thì cậu bé vẫn bình tĩnh và giữ vững lập trường của mình.
“Kẻ bắt nạt chỉ có thể bắt nạt mình nếu mình sợ hãi,” bà nói.
Bà Baniasadi đã tham gia nhiều cuộc biểu tình kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp ở Trung Quốc, bao gồm cả tại Liên Hiệp Quốc ở Geneva.
Bà nói, những cuộc áp bức đang diễn ra ở Trung Quốc đã mang đến cho thế giới tự do một sự lựa chọn.
“Khi cuộc đàn áp bắt đầu, nhiều người đã nói: ‘Chà, chuyện này không liên quan gì đến tôi, tại sao tôi phải quan tâm đến việc này? Tại sao quý vị không nhìn vào đất nước của chúng ta với tất cả những vấn đề chúng ta đang gặp phải?”
“Nhưng kỳ thực, Đảng Cộng sản Trung Quốc có mặt ở khắp mọi nơi,” bà nói.
Bà đã trích dẫn chiến dịch toàn cầu của Bắc Kinh nhằm phá hoại Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun có trụ sở tại New York bằng cách kết hợp áp lực ngoại giao, cưỡng ép kinh tế, và tấn công trực tiếp. Với sứ mệnh khắc họa “Trung Quốc trước thời chủ nghĩa cộng sản,” Shen Yun cũng đã mô tả tình trạng áp bức nhân quyền hiện nay ở Trung Quốc.
Bà Baniasadi nói rằng ĐCSTQ “phản lại mọi điều tốt đẹp trên thế giới này, nên kỳ thực, điều đó có liên quan đến tất cả chúng ta trên thế giới này.”
Ông Ben Smith, một nhà phát triển địa ốc, cũng đồng quan điểm với bà Baniasadi.
Trong những tuần gần đây, giới chức trách Nga và Serbia đã vây bắt và giam giữ các học viên Pháp Luân Công trong bối cảnh có mối bang giao chặt chẽ hơn với chính quyền Trung Quốc. Một học viên người Nga đang bị giam giữ hai tháng trong khi một cuộc điều tra được tiến hành dựa trên một đạo luật gây tranh cãi.
Ông Smith thấy những hành động như vậy thật khó tin.
“Đâu là điểm dừng?” ông hỏi.
Ông nói với The Epoch Times rằng những người cộng sản “làm bất cứ điều gì để duy trì quyền lực của mình và họ không quan tâm đến sinh mạng con người.”
“Họ muốn loại bỏ tất cả các tín ngưỡng để tất cả những gì còn lại trong lòng và trong tâm trí của người dân là chủ nghĩa cộng sản, và đó là cách họ hoạt động.”
Ông Smith cho rằng các bài tập Pháp Luân Công đã chữa trị được hệ thống miễn dịch của ông và mang lại cho ông tinh thần minh mẫn trong một công việc căng thẳng.
“Môn tập này đã biến tôi thành một người tốt hơn, khỏe mạnh hơn, và có nhiều sinh lực hơn,” ông nói.
Ông kêu gọi các lãnh đạo của các quốc gia có ý định ve vãn Bắc Kinh hãy “nhìn lại mình và quyết định điều gì đúng và sai.”
Ông nói, chính quyền Trung Quốc có thể có đòn bẩy kinh tế, “nhưng cuối cùng, tất cả lại dẫn đến một điều gì đó lớn hơn thế.”
Ông nói, điều “thực sự mang lại hạnh phúc” là sức mạnh nội tâm.
Nguyễn Lê biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times