Canada: Quán quân hoạt hình 3D của trường Cao đẳng Sheridan kêu gọi trả tự do cho người mẹ bị bắt giam phi pháp tại Trung Quốc
“Thật đáng buồn khi việc duy trì những tín ngưỡng tâm linh đã trở thành ‘tội ác lớn và nguy hiểm nhất’ ở Trung Quốc ngày nay.”
Gia đình của cô Lưu Minh Viên, một sinh viên trẻ từng đạt giải thưởng hoạt hình 3D, đã phải đối mặt với sự bức hại tín ngưỡng ở Trung Quốc trong nhiều thập niên. Vào tháng 08/2020, cô Lưu đã đến Canada để tránh bị sách nhiễu và để bảo toàn tương lai cho chính mình. Tuy nhiên, gần một năm sau đó, cô được thông báo rằng mẹ của cô đã bị bắt giam một lần nữa. Dưới đây là câu chuyện của cô.
Cô Lưu Minh Viên (hay còn gọi là Lucy) là một sinh viên tài năng 24 tuổi đang học tại trường Cao đẳng Sheridan danh tiếng thế giới ở Ontario. Năm 4 tuổi, cô bị cảnh sát Trung Quốc bắt làm con tin với ý đồ bắt giữ cha mẹ cô. Hiện cô đang lên tiếng yêu cầu thả mẹ cô ngay lập tức, người đang phải đối mặt với cuộc bức hại vì đã kiên định với đức tin của mình.
Cô Lưu có cha là một nghệ sĩ tài hoa và mẹ là cựu trưởng khoa của một trường đại học tại Trung Quốc. Cô rất xuất sắc trong lĩnh vực vẽ tranh 2D truyền thống. Mới đây, cô đã chuyển hoàn toàn sang lĩnh vực hoạt hình kỹ thuật số 3D, và đã tạo ấn tượng tốt đẹp trong năm học đầu tiên tại Sheridan, ngôi trường có những nhân tài đỉnh cao mà hãng Disney và Pixar ưu tiên tuyển dụng.
Trường Cao đẳng Sheridan đã tổ chức một cuộc họp trực tuyến qua Zoom vào tháng 05/2021 và trao giải Tibor Madjar cho Phim hoạt hình tổng thể xuất sắc nhất. Cô Lưu là người đã chiến thắng [giải thưởng này]. Đoạn phim giới thiệu màn biểu diễn múa cổ điển đẹp ngoạn mục của cô đã khiến các vị giám khảo hoàn toàn bị mê hoặc.
Trong một cuộc phỏng vấn với The Epoch Times, cô Lưu chia sẻ rằng trong thế giới CGI (công nghệ mô phỏng hình ảnh bằng máy tính), việc tạo hiệu ứng khiến nhân vật trông chân thực và sống động là một trong những thử thách khó khăn nhất đối với cô.
Nàng vũ công hoạt hình của cô Lưu, với những cử chỉ duyên dáng và sự chính xác về mặt giải phẫu học, chỉ có thể được tạo ra từ một tâm hồn tràn đầy nhiệt huyết và cảm hứng. Các vị giám khảo đều cảm nhận rõ điều đó.
Được truyền cảm hứng từ những vũ điệu của các vị Thần
Vũ công CGI của cô Lưu không phải tự nhiên xuất hiện. Nhân vật này lấy cảm hứng từ Công ty Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun. Shen Yun là công ty biểu diễn âm nhạc và vũ đạo cổ điển Trung Quốc hàng đầu thế giới, với mục đích hồi sinh nền văn hóa truyền thống 5000 năm của Trung Hoa.
Cô Lưu đang thực hành Pháp Luân Công, môn tu luyện tinh thần bị đàn áp tại Trung Quốc. Cô đã lớn lên chung quanh những người tu luyện khí công trầm tĩnh sống theo Chân, Thiện, Nhẫn. Cha mẹ cô, cũng giống như rất nhiều các học viên Pháp Luân Công khác, đã phải trải qua cuộc bức hại của Trung Cộng vì đức tin kiên định của họ.
Cô cho biết: “Thật đáng buồn khi việc duy trì những tín ngưỡng tâm linh của một cá nhân đã trở thành ‘tội ác lớn và nguy hiểm nhất’ ở Trung Quốc ngày nay. Các học viên Pháp Luân Công đang hàng ngày phải đối mặt với sự kỳ thị và xa lánh, chỉ vì cố gắng trở thành người tốt.”
Pháp Luân Công (hay Pháp Luân Đại Pháp) là một môn tu luyện tinh thần phổ biến ở Trung Quốc vào những năm 1990 nhờ những nguyên tắc đạo đức và lợi ích sức khỏe [mà nó mang lại]. Tuy nhiên, không may là môn tu luyện này đã rơi vào tầm ngắm của Đảng Cộng Sản – một chế độ độc tài toàn trị. Đảng nhận thấy rằng môn tu luyện bình hòa này đang ngày càng phát triển trong xã hội Trung Quốc. Đó là một mối đe dọa đối với quyền lực và hệ tư tưởng chủ nghĩa Mác của Đảng. Vậy nên, cựu lãnh đạo của Trung Cộng là Giang Trạch Dân đã phát động một chiến dịch bức hại vào tháng 07/1999 nhằm tiêu diệt Pháp Luân Công và các học viên. Chiến dịch này vẫn đang tiếp diễn cho đến ngày nay.
Giống như nhiều học viên khác, cha mẹ của cô Lưu đã bị mất việc và bị kết án tù nhiều năm vì tu luyện Pháp Luân Công khi cô còn đang học trung học phổ thông. Kể từ đó, ngày nào cô cũng khóc trong lo lắng ngóng chờ cha mẹ trở về.
Đối mặt với cuộc bức hại trên toàn quốc, cha mẹ của cô Lưu đã vô cùng lo lắng cho cô.
“Cha mẹ tôi nói rằng thật không an toàn cho tôi khi ở lại Trung Quốc, vì vậy họ muốn tôi ra nước ngoài,” cô Lưu nói. “Họ quyết định gửi tôi đến Canada để bóng đen của cuộc bức hại không thể ảnh hưởng tiêu cực lên sự nghiệp và cuộc đời tương lai của tôi. Tôi biết chính phủ Canada vô cùng tử tế, [họ] rất ủng hộ Pháp Luân Công, vì vậy tôi có ấn tượng tốt về đất nước này.”
“Và tôi biết trường Cao đẳng Sheridan ở Canada là trường tốt nhất; đó là lý do tại sao tôi chọn lĩnh vực hoạt hình.”
Một khởi đầu mới cùng với một sứ mệnh
Cô Lưu đã hạ cánh ở Canada vào mùa hè năm 2020. Hiện giờ cô đang học năm thứ hai với nhiều kỳ vọng sẽ được làm việc cho một hãng phim lớn trong tương lai.
“Một số hãng phim như Disney chẳng hạn, đó hẳn sẽ là công việc đáng mơ ước,” cô cho biết. “Năm ngoái, tôi biết chỉ có một hoặc hai sinh viên được chọn làm việc ở đó.”
Đã có kinh nghiệm năm đầu với chương trình Hoạt hình Kỹ thuật số, vào mùa thu năm ngoái (2021), cô Lưu bắt đầu năm học thứ hai ở Sheridan. Khi này, cô học chương trình nâng cao hơn, đó là Tạo vật Kỹ thuật số, khám phá thêm về kết cấu, chi tiết, và tính hiện thực của thế giới 3D. Điều đó giống như việc chuyển từ cấp độ phim hoạt hình dành cho trẻ em trên truyền hình sang những bộ phim có thời lượng dài cấp độ điện ảnh, cô chia sẻ.
Từng sợi lông mao, lông vũ, và vảy da đều được lột tả và tạo hiệu ứng 3D một cách hết sức tỉ mỉ. Hiện tại, cô đang tạo hình một cậu bé người cá cho dự án lớn tiếp theo của mình. Tuy nhiên vào tháng 09/2021, Trung Cộng lại một lần nữa vươn vòi bạch tuộc đen đúa lên sự khởi đầu đầy tự tin của cô Lưu.
“Cha đã gọi cho tôi và nói, ‘Mẹ của con lại bị bắt giam một lần nữa,’” cô hồi tưởng lại.
Mẹ của cô Lưu Minh Viên, bà Lưu Diễm, đã bị đưa đến trại giam Côn Minh ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Chỉ có luật sư, chứ không phải chồng bà, mới được phép đến đây thăm bà 2 lần. “Bây giờ thì ngay cả luật sư cũng không được phép gặp mẹ tôi,” cô nói. “Những người từng ở đó đã nói với tôi rằng môi trường bên trong trại giam vô cùng khắc nghiệt tàn khốc.”
“Cảnh sát đã gửi trường hợp của mẹ tôi đến Viện kiểm sát lần thứ hai vào khoảng ngày 30/12/2021. Viện kiểm sát hiện đang chuẩn bị cho phiên tòa xét xử bà và theo như tôi được biết, những phiên tòa chống lại các học viên Pháp Luân Công được tiến hành bí mật; họ sẽ không thông báo cho các thành viên gia đình hay cho luật sư của chúng tôi.”
Điều này đặc biệt đáng lo ngại, bởi vì ngoài tra tấn và cái chết, những học viên Pháp Luân Công trong các nhà tù hoặc các trại lao động phải đối mặt với việc bị thu hoạch nội tạng – tim, thận, phổi, gan, và tất cả [những bộ phận khác]. [Các cơ quan nội tạng này sau đó sẽ] được bán để kiếm lời cho ngành kinh doanh cấy ghép nội tạng trị giá hàng tỷ USD của Trung Quốc.
Cô Lưu thổ lộ rằng với tương lai mờ mịt như thế, sự tự tin ban đầu của cô khi đạt được giải thưởng Tibor Madjar đã biến thành nỗi lo lắng thường trực cho gia đình. Điều này khiến cô gặp khó khăn khi tập trung làm việc. Nhưng cô nhấn mạnh, với sự giúp đỡ từ các học viên Pháp Luân Công địa phương ở Canada, cô có thể cất lên tiếng nói, để thế giới biết về hoàn cảnh của mẹ mình.
Cất lên tiếng nói cho những người không thể nói
Bất chấp tiết trời băng giá tại Toronto, vào ngày 18/11/2021, cô Lưu tham gia tĩnh tọa cùng với các học viên Pháp Luân Công khác bên ngoài Lãnh sự quán Trung Quốc dọc theo Phố St. George. Cầm chiếc micro trên tay, cô Lưu đã khẩn cầu các quan chức chính phủ – người Trung Quốc và người Canada – thay mặt mẹ cô lên tiếng.
“Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ đến tai những người làm việc trong cơ quan thực thi pháp luật của Trung Quốc, để họ có thể xem xét lại xem họ đang thực thi công lý hay đang cản trở công lý,” cô nói.
Trước đây, cô Lưu đã mạnh dạn lên tiếng thúc giục các nghị sĩ Canada gọi điện thoại cho những nhà tù ở Trung Quốc để giúp đỡ các học viên. Chẳng hạn như trường hợp của bà Trần Anh Hoa – người đã bị ngược đãi 4 năm trong nhà tù nữ tỉnh Hà Bắc. Bà Trần hiện đã an toàn ở Canada. Những lời kêu gọi từ hải ngoại đã buộc các cai ngục, những người sợ rằng sẽ làm Trung Cộng mất mặt với quốc tế, phải nới lỏng, không còn tra tấn dã man, và cuối cùng là trả tự do cho bà Trần.
Vào ngày 01/12/2021, cô Lưu đã lập đơn thỉnh nguyện gửi đến thủ tướng Canada, với hy vọng bảo vệ người mẹ đang bị giam của mình.
“Không có ngôn từ nào có thể diễn tả nổi những bi kịch và tổn thương do cuộc bức hại gây ra mà tôi đã phải trải qua khi còn nhỏ,” cô chia sẻ trong lá thư thỉnh nguyện của mình. “Tôi đứng lên … khẩn cầu tất cả những người Canada chính nghĩa, các nghị sĩ và chính phủ của chúng ta giúp đỡ tôi và yêu cầu chế độ cộng sản Trung Quốc ngay lập tức trả tự do cho mẹ của tôi cũng như chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công.”
Giữ cho giấc mơ sống mãi
Trước khi cuộc bức hại Pháp Luân Công diễn ra tại Trung Quốc, gia đình cô Lưu tương đối khá giả, họ sống một cuộc sống đáng mơ ước – cho đến khi chế độ cộng sản đảo lộn “cuộc sống tươi đẹp” của họ chỉ sau một đêm.
Cha của cô, ông Lưu Vĩnh, là một trong những nghệ sĩ hàng đầu Trung Quốc và là một giảng viên nghệ thuật đáng kính. Mẹ của cô, bà Lưu Diễm, là một giáo sư tiếng Anh có uy tín tại Đại học Cát Lâm – Cao đẳng Lambton thành phố Trường Xuân, một sự hợp tác giữa Đại học Cát Lâm và Đại học Memorial của Newfoundland, Canada.
Tuy nhiên, khi chứng kiến cuộc bức hại dần leo thang ở Trường Xuân, họ đã phải thu dọn đồ đạc [ra đi], bỏ lại phía sau sự nghiệp thành công của mình. Họ chuyển đến tỉnh Vân Nam xa xôi, cách Trường Xuân 3000 dặm, nơi họ không quen biết một ai. May mắn thay, cặp vợ chồng tài năng này đã nhận được công việc giảng dạy tại trường đại học ở đó. Nhưng rồi họ lại phải từ chức và sống lẩn tránh vì sợ hãi Trung Cộng.
Dẫu vậy, cuộc bức hại quy mô cấp quốc gia này vẫn tìm ra họ.
“Một ngày mùa đông năm 2001, hơn 20 cảnh sát xuất hiện trong khuôn viên trường, cố gắng bắt mẹ tôi [ngay khi] bà ra khỏi lớp học,” cô Lưu kể. “Một cô lao công đã lặng lẽ giúp mẹ tôi trốn ra ngoài từ cửa thoát hiểm phía bên cạnh. Mẹ tôi đã rời khỏi trường và trốn đến một nơi an toàn.”
Cả gia đình buộc phải đi tha hương và ẩn náu. Năm 2012, cha cô bị bắt giữ và bị kết án 4 năm tù giam. Trong khi cha cô phải đối mặt với sự bức hại trong trại giam, cô Lưu đang học lớp 12. Cô được biết rằng mẹ mình đã bị sa thải khỏi công việc giảng viên đại học. Năm 2015, khi cô Lưu đang chuẩn bị nhập học vào một trường đại học nghệ thuật hàng đầu Trung Quốc thì mẹ cô bị kết án 3 năm tù.
Cô Lưu kể rằng cha mẹ cô đã bị tra tấn, tẩy não, và cưỡng bức lao động. Đến năm 2018, cả cha và mẹ cô đều được thả khỏi nhà tù. Với sự kiên cường và dũng cảm, gia đình cô đã cố gắng ổn định lại cuộc sống bị đổ vỡ của họ. Hiện tại, đối mặt với việc mẹ cô bị giam trong tù, cô Lưu không thể tin được điều đó lại đang tái diễn.
Cô Lưu chia sẻ: “Trong nhiều năm, cha mẹ là chỗ dựa cho tôi, bảo vệ tôi khỏi những giông tố của cuộc bức hại. Hôm nay, tôi muốn làm bức tường thành bảo vệ cho cha mẹ và những giá trị mà họ luôn trân quý trong trái tim và cuộc đời mình.”
Mới đây, cô Lưu đã diễn thuyết trong một video {băng hình} để tìm kiếm sự ủng hộ giúp cho mẹ cô được trả tự do trong thời gian sớm nhất, và để giúp chấm dứt cuộc bức hại kéo dài hai thập niên của Trung Cộng đối với đức tin tâm linh của cô.
Bên cạnh mong muốn được làm việc cho Disney hay Pixar, cô Lưu cũng mong ước rằng một ngày nào đó cô có thể sử dụng hoạt hình kỹ thuật số để cất lên tiếng nói của mình và đưa những tấn thảm kịch bạo tàn ở Trung Quốc ra ánh sáng.
Bên cạnh đó, cô cũng nghĩ đến việc sử dụng CGI để giúp mọi người thấy được “những điều tốt đẹp của Pháp Luân Công” – vẻ đẹp của 3 nguyên lý căn bản là chân, thiện, nhẫn – tương tự như khi nàng vũ công 3D của cô đã gây được ấn tượng diệu kỳ với ban giám khảo.
“Tôi hiểu rằng cuộc bức hại, tất cả những điều này, đã diễn ra do các phương tiện truyền thông đã góp phần tuyên truyền. Tôi muốn sử dụng kỹ thuật hoạt hình này để làm ra một bộ phim phơi bày sự thật về cuộc bức hại. Một bộ phim là phương cách rất tốt để tạo nên sự ảnh hưởng,” cô Lưu cho biết.
Thanh Ân biên dịch
Nhã Liên biên tập
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times