Bác sĩ kêu gọi phá vỡ sự im lặng về hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức của Trung Quốc
‘Sát nhân để thu hoạch nội tạng…đó là một hiện tượng mà chúng ta chỉ thấy có ở Trung Quốc.’
Một chuyên gia đã kêu gọi cộng đồng quốc tế hãy hành động để chống lại một trong những hành vi vi phạm nhân quyền nghiêm trọng nhất được phát hiện cho đến nay của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ): thu hoạch nội tạng cưỡng bức.
Cưỡng bức lấy đi nội tạng của các tù nhân đang còn sống—bao gồm cả những người bị giam giữ chỉ vì đức tin của họ—và sử dụng nguồn nội tạng để cung cấp cho ngành cấy ghép đang phát triển và mờ ám của quốc gia, tội ác này đã được thực hiện bí mật trong hơn một phần tư thế kỷ ở Trung Quốc, theo tổ chức Bác sĩ Chống Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức (Doctors Against Forced Organ Harvesting, (DAFOH)), một nhóm vận động đạo đức y khoa có trụ sở tại Hoa Thịnh Đốn. Gần đây nhất, Giám đốc điều hành DAFOH, Tiến sĩ Torsten Trey đã đưa ra lời kêu gọi chấm dứt tội ác tàn bạo này trước Ngày Nhân quyền Quốc tế hôm 10/12.
“Khi chúng ta nói về thu hoạch nội tạng cưỡng bức, chúng ta phải hiểu rằng chúng ta không nói về buôn bán nội tạng, mà là sát nhân để lấy nội tạng của họ. Và đó là một hiện tượng mà chúng ta chỉ thấy có ở Trung Quốc,” Tiến sĩ Trey nói trong buổi phỏng vấn với NTD, hãng truyền thông cùng hệ thống với The Epoch Times.
“Có lẽ tội ác này bắt đầu vào năm 1984 khi chính phủ Trung Quốc thông qua các điều khoản cho phép thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết. Nhưng sau đó vào năm 1999, chúng tôi chứng kiến số ca cấy ghép nội tạng gia tăng, một sự gia tăng theo cấp số nhân… [cùng lúc] khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu.
“Nhưng thực ra chỉ đến năm 2006, chúng tôi mới biết được từ những người tố cáo rằng các tù nhân lương tâm, các học viên Pháp Luân Công, là nguồn chính của hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức.”
Pháp Luân Công là môn tu luyện tinh thần bao gồm các bài công pháp tĩnh tại và các bài giảng đạo đức dựa trên nguyên lý chân, thiện và nhẫn, mà Tiến sĩ Trey cho biết “đã gây được tiếng vang rất lớn với công chúng ở Trung Quốc.” Vào cuối những năm 1990, chính quyền Trung Quốc ước tính có khoảng 70 triệu đến 100 triệu người đã tu luyện pháp môn này. “Đó là một hoạt động ôn hòa, hoàn toàn ôn hòa,” ông nói thêm.
Tuy nhiên, đối với nhà lãnh đạo ĐCSTQ lúc bấy giờ là Giang Trạch Dân, sự phổ biến càng ngày càng rộng của môn tu luyện và các bài giảng đạo đức của Pháp Luân Công là mối đe dọa đối với sự thống trị của ĐCSTQ trong cuộc sống hàng ngày ở Trung Quốc. Tháng 07/1999, Tổng Bí thư ĐCSTQ đã ra lệnh “xóa sổ” Pháp Luân Công. Hàng triệu học viên của môn tu luyện này đã bị bỏ tù, bị đưa vào trung tâm tẩy não và các cơ sở giam giữ khác trên khắp cả nước, ở đó họ bị tra tấn để buộc họ phải từ bỏ đức tin của mình.
Hàng ngàn học viên Pháp Luân Công đã được xác nhận là đã bị tra tấn đến thiệt mạng—mặc dù con số thực tế bị nghi ngờ là cao hơn nhiều lần—và các cuộc điều tra đã tiết lộ rằng một số lượng lớn học viên đã bị cưỡng bức lấy nội tạng tại các bệnh viện nhà nước và quân đội trên khắp Trung Quốc.
Năm 2006, trong số những người tìm cách tố cáo tội ác kinh hoàng này, có một cựu nhân viên y tế tại một bệnh viện ở miền bắc Trung Quốc. Sử dụng bí danh Annie, bà tiết lộ rằng chồng cũ của bà, một bác sĩ phẫu thuật thần kinh ở cùng bệnh viện, đã tham gia vào việc cưỡng bức lấy đi giác mạc của khoảng 2,000 học viên Pháp Luân Công bị cầm tù từ năm 2001 đến năm 2003. Vào thời điểm phẫu thuật, tất cả họ vẫn còn đang thở.
Năm 2019, một tòa án luận tội độc lập ở London đã kết luận rằng hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức đã diễn ra ở Trung Quốc trong nhiều năm “trên quy mô lớn,” và việc sát nhân theo yêu cầu để cung cấp cho ngành cấy ghép vẫn tiếp tục cho đến ngày nay. Tòa án cho biết các nạn nhân chính là các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ.
Mặc dù ông Giang, 96 tuổi, đã qua đời hồi năm ngoái, nhưng không ai trong số những người kế nhiệm ông thay đổi quan điểm của Đảng đối với Pháp Luân Công. Tiến sĩ Trey nói rằng: “Thu hoạch nội tạng cưỡng bức gần như đã trở thành một giải pháp tối ưu để bịt miệng nhóm này.”
‘Phá vỡ sự im lặng’
Mặc dù ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc đang diễn ra khắp nơi, nhưng Tiến sĩ Trey cho biết ĐCSTQ đã bắt đầu tạo dựng một “mạng lưới ảnh hưởng tinh vi” để che đậy và ngăn chặn những thông tin như vậy lộ ra ngoài.
Theo Tiến sĩ Trey, cộng đồng quốc tế đã không đối xử với hành vi tàn bạo nghiêm trọng nhất của chính quyền này ở mức độ nghiêm túc thích hợp. Ông cũng nêu lên “áp lực kinh tế trắng trợn và các mối đe dọa chính trị” của chính quyền Trung Quốc mà ông gọi là “tống tiền chính trị,” cũng như “việc sử dụng tuyên truyền một cách tinh vi nhằm tạo ra nhận thức sai lầm và mô tả sai lệch về Pháp Luân Công.”
“Đối với chính quyền Trung Quốc, động cơ của việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức thực chất là để bịt miệng và xóa sổ… Pháp Luân Công,” ông nói.
Tiến sĩ Trey nói rằng cách tốt nhất để chấm dứt hành vi khủng khiếp này là “đánh bại mục đích” và “phá vỡ sự im lặng.”
“Nếu mọi người dành một chút thời gian để hiểu Pháp Luân Công là gì… rồi nói về môn tập này, cũng như hiểu về hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức, và lên tiếng về hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức, thì về cơ bản chúng ta đã phơi bày hành động xóa sổ bị che giấu này và vì vậy đánh bại mục đích của [cuộc bức hại],” ông nói.
Tịnh Nhi biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times