Xem phục sức, nghe âm nhạc tiên đoán tương lai
Lật giở tiểu thuyết về thần tiên thời cổ đại, chúng ta thường thấy thần tiên có thần thông hoặc người tu Đạo có thể tiên đoán tương lai, tránh điều dữ chuyển điều lành.
Trong chính sử và diễn nghĩa như “Tam Quốc Diễn Nghĩa”, “Sử ký” .v.v., chúng ta cũng thường thấy một số thầy bói quẻ, thầy xem tướng chuyên nghiệp hoặc nghiệp dư, tiên đoán thành công tương lai rất nhiều nhân vật vĩ đại. Ví như, trong “Tam Quốc Diễn Nghĩa”, Gia Cát Lượng ở trong nhà cỏ liền từng dự đoán được cục diện thiên hạ chia ba , còn trong “Sử ký” ghi chép nữ tướng sư Hứa Phụ, lúc mẫu thân Hán Văn Đế không gả con gái cho Hán Cao Tổ liền tiên đoán nàng sẽ thành Thái hậu. Như vậy, tại sao thời cổ đại có nhiều bậc thầy tiên đoán gặp gì biết nấy, mà hiện đại lại ít người có thể đoán được tương lai?
Kỳ thực, tiên tri là một phần quan trọng trong truyền thống văn hóa Trung Hoa, rất nhiều người tu luyện hai nhà Phật gia và Đạo gia đều có thần thông dự báo tương lai. Cho dù không xuất gia tu Đạo, trong truyền thống Nho học, Kinh Dịch cũng dạy mọi người toán mệnh tương lai như thế nào. Khởi nguyên của Kinh Dịch có thể truy đến văn minh sơ khai của Trung Hoa.
Thời kỳ thượng cổ, Phục Hi từ trong Hà Đồ Lạc Thư ngộ được Âm Dương Bát Quái. Về sau, lúc Chu Văn Vương bị giam cầm đã dốc lòng nghiên cứu Bát Quái, tiếp đó diễn dịch ra 64 quẻ Chu Dịch. Đến Khổng Tử, lại đem Kinh Dịch trình bày và phát huy thêm, có mối liên quan đến nhân nghĩa đạo đức, cũng tôn làm một trong Lục Kinh mà nho sinh phải đọc. Bát Quái vàChu Dịch bao hàm quy luật Âm Dương, Ngũ Hành tương sinh, vũ trụ chuyển vần không nghỉ. Bởi vậy, chỉ cần đọc thuộc lòng Kinh Dịch, tăng thêm công phu tu thân dưỡng tính, một số học giả Nho gia kiệt xuất đã có được sự dẫn dắt, từ đó có thể tiên đoán nhân sinh, gia tộc và hướng đi hưng suy của vận nước. Đáng tiếc chính là, Kinh Dịch thời cổ đại đã từng là tài liệu giảng dạy bắt buộc ở các trường học, nhưng đến nay chỉ có rất ít học giả chân chính có thể tinh thông.
Mặc dù trở thành bậc thầy về Dịch học có thể tiên đoán chuẩn xác tương lai, nhưng trọng điểm bài viết này là hai phương pháp tiên đoán đơn giản hơn mà dễ dàng sử dụng, không cần phải tính toán phức tạp và đọc qua nhiều loại sách khác nhau.
Xem phục sức biết tương lai
Những năm cuối thời Tây Hán, thiên hạ đại loạn, Lục Lâm quân cầm vũ khí nổi dậy, lập Lưu Huyền thuộc tông tộc Lưu thị làm Hoàng đế, sử gọi là Canh Thủy Đế. Canh Thủy Đế lòng dạ hẹp hòi, mười phần ghen tỵ với huynh đệ Lưu Diễn, Lưu Tú là những người có công lao lớn lúc bấy giờ, cuối cùng tìm lý do đem người anh Lưu Diễn xử tử.
Canh Thủy Đế cho rằng đã nắm giữ quyền lợi, thế là dương dương đắc ý, chuẩn bị kiến lập kinh đô Lạc Dương, quan viên ở kinh thành đều ngàn dặm xa xôi đến phương đông để đón tiếp ông ta. Khi ấy, đám quan dưới quyền Canh Thủy Đế mang theo mào đầu của nam nhân, lại mặc áo tay ngắn thêu hoa của nữ nhân, nghênh ngang tiến vào thành Lạc Dương. Các nguyên lão triều đình đều che mặt không đành lòng nhìn hết, bách tính xì xào bàn tán, có người che miệng cười trộm, có một số Nho sĩ uyên bác càng kinh sợ thất sắc, âm thầm thở dài nói: Đây là điềm báo phục yêu không tốt rồi, xem ra không lâu sẽ có tai họa giáng xuống trên đầu Canh Thủy Đế!
Về sau, lúc em trai Lưu Diễn là Lưu Tú mang theo quan viên thủ hạ đi vào Lạc Dương xử lý công vụ, quan phục vào thành mặc giống Hán quan trước đây, rất nhiều người già sau khi nhìn thấy đều xúc động khóc lóc, nói: “Không ngờ rằng lúc ta còn sống còn có thể thấy Hán quan uy nghi”. Từ đó, rất nhiều bách tính trong thành đều âm thầm kỳ vọng Lưu Tú có thể trở thành Quốc quân của họ, phục hưng cơ nghiệp nhà Tây Hán.
Về sau, Lưu Tú, thủ hạ từng nhẫn nhục chịu đựng Canh Thủy Đế, cuối cùng thành lập quân đội của mình, cũng kết thúc cục diện phân loạn những năm cuối thời Tây Hán. Ông kiến lập nhà Đông Hán, đem cơ nghiệp nhà Hán kéo dài 200 năm.
“Phục yêu”, theo cách nói trong dân gian, đại khái là trang phục khiến người mặc giống như yêu ma quỷ quái. Trong “Hán thư” ghi chép phong tục cuồng mạn, biến đổi phép độ, ắt là trang phục khinh bạc, kỳ quái, cho nên nói phục yêu. Các đời Trung Quốc cổ đại đều thuyết pháp phục yêu, ý là nhìn trang phục của nam nữ, nếu mặc trang phục kỳ dị, phục sức khác lạ thông thường liền bị gọi là phục yêu. Cổ nhân cho rằng phục yêu là dấu hiệu loạn thế, đương lúc mọi người muốn phá hoại tập tục truyền thống, liền thích mặc trang phục lập dị. Những năm cuối triều Minh, các thư sinh lưu hành son phấn, hóa trang như trên người nữ tử. Những năm cuối triều Thanh, vương công quý tộc thành Bắc Kinh thích đóng vai thành tên ăn mày, mặc quần áo rách nát đi lại ở đường lớn ngõ nhỏ. Những hiện tượng này biểu thị khí quang minh hạo nhiên trong lòng người đang lúc suy giảm, khí âm u kỳ quái đang khuếch tán. Bởi vậy, người có học biết thời loạn thế sắp đến, cảnh báo và tiên đoán nó.
Nghe âm nhạc biết tương lai
Thời Đường Huyền Tông, người Tây Lương xưa nay có phong tục yêu thích âm nhạc, thường xuyên sáng tác tân khúc. Một lần giữa thời Khai Nguyên, trên buổi tiệc Hoàng gia, Huyền Tông sai người diễn tấu khúc “Lương Châu” mà Tây Lương mới tiến hiến. Sau khi nghe xong, chư vương đều chúc mừng Huyền Tông, khoa tay múa chân tán thưởng nhạc khúc mỹ diệu, chỉ có Ninh Vương không có bái chúc.
Huyền Tông bèn hỏi Ninh Vương nguyên do. Ninh Vương trả lời rằng: “Nhạc khúc này nghe rất hay, chỉ là thần xưa nay nghe nói âm nhạc bắt đầu từ âm Cung, đến âm Thương thì kết thúc, ở giữa có những âm Giốc, Chuỷ và Vũ tổ thành, đều phải cùng Cung, Thương hô ứng. Khúc nhạc này mở đầu đã rời khỏi âm Cung, còn Chủy và Thương thì thanh âm tạp loạn không có thứ tự. Thần nghe nói âm Cung đại biểu cho quân vương, âm Thương đại biểu cho bề tôi, nếu âm Cung không thể chế ước âm Thương, liền có nỗi lo kẻ dưới phạm thượng làm loạn. Chuyện thiên hạ thường thường hiện hình ngay trong âm luật, rải rác ngay trong tiếng ca, không lâu liền sẽ ứng nghiệm trong việc người. Thần chỉ sợ loạn thần làm loạn phạm thượng, tai họa khiến quân vương trôi dạt khắp nơi, mà mở đầu ngay trong khúc nhạc hôm nay”.
Huyền Tông cũng là người tinh thông âm luật, ông sau khi nghe xong thì lặng lẽ cúi đầu suy nghĩ. Về sau, họa đến trong loạn An Sử, quả nhiên hết thảy đều giống như Ninh Vương tiên đoán.
Cổ nhân Trung Quốc xưa nay tin tưởng ngũ âm đối ứng với Ngũ Hành, cũng đối ứng với quân, thần, nhân, sự, vật. Cho nên chuyện nghe âm nhạc tiên đoán tương lai mặc dù người hiện đại cảm thấy huyền hoặc, nhưng trong học vấn thời cổ đại lại không phải là điều gì quá thần bí.
Năm đầu thời nhà Nguyên, Mông Cổ và Nam Tống giao chiến, Nam Tống bại trận, Văn Thiên Tường bị áp giải vào đô thành cũ Yên Kinh. Ở trên đường nghe được quân Nguyên hát khúc “A Lạt lai”, ông vô cùng kinh ngạc, thế là hỏi lính quân Nguyên bên cạnh: “Đây là bài hát gì?” Quân Nguyên tự hào đáp: “Đây là khúc ca của người Mông Cổ chúng tôi”. Văn Thiên Tường trong lòng buồn rầu, thở dài rơi lệ: Cái này lại là âm hoàng chung. Giang sơn triều Tống người Hán chúng ta cũng không thể phục hưng nữa rồi!
Hoàng chung (chuông lớn), là âm Cung, đại biểu cho quân vương. Trước khi Nam Tống diệt vong, trong quân Mông Cổ lưu hành âm hoàng chung phóng khoáng, hùng hồn, thế nhưng bên Tây Hồ Nam Tống lại bao phủ tại một mảng tà âm, phong trào âm nhạc sẽ theo khí số hưng vong mà biến đổi. Đây chính là sự thần diệu của cổ nhân lấy âm nhạc tiên đoán tương lai.
Ngoài mấy phương pháp như trên, còn phương pháp tiên đoán khác, ví như thuật sấm vĩ trước kia ở thời Hán, sử dụng sách sấm, xem sao, thơ sấm tiên đoán tương lai. Trong dân gian còn lưu truyền thuật đoán chữ, thuật xem tướng, phong thủy .v.v. Trong sử sách các đời đều có một thiên “Ngũ Hành chí”, ghi lại đủ loại hiện tượng dị thường trong giới tự nhiên, những hiện tượng dị thường này đều đối ứng với đại sự muốn sẽ phát sinh ở nhân gian. Kể từ khi thế giới bước vào xã hội hiện đại đến nay, những học thuyết như vô thần luận và thuyết tiến hóa… đã khiến mọi người đem những cái này quy về “mê tín” mà không suy nghĩ thêm. Kỳ thực, tiên tri không phải là mê tín, mà là học vấn cao thâm từ thời thượng cổ lưu truyền đến, đáng để mọi người đào sâu suy nghĩ và nghiên cứu.
Mặc dù thời hiện đại phản đối trào lưu tư tưởng truyền thống, chuộng trang phục kiểu tóc mới lạ không giống bình thường, phong cách thường lấy trang phục nam nữ hoán đổi, âm u, quái dị, trần trụi làm thời thượng. Tuy nhiên, Công ty Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun vẫn tuân theo lý tưởng thẩm mỹ truyền thống, trong diễn xuất, phục sức hiện ra nam nữ khác biệt, đều có đặc sắc. Nam tử tay áo tiêu sái, nữ tử váy dài thướt tha, trang phục, nhan sắc rạng rỡ nhiều màu, đây đều là đặc điểm trang phục chính thống được ưa chuộng thời cổ đại.
Phong trào văn hóa hiện đại phản truyền thống cũng đã khiến một số dòng nhạc thanh nhã trước đây khó có thể trở thành văn hóa đại chúng. Trong âm nhạc phổ biến hiện nay tràn ngập nhân tố sắc tình và đấu tranh, khiến người ta càng thêm phóng túng dục vọng. Âm nhạc cổ điển tao nhã dần bị con người coi nhẹ và gạt ra ngoài lề xã hội. Bởi vậy, sứ mệnh của Công ty Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun là khôi phục những giá trị truyền thống đã bị đánh mất của con người. Âm nhạc Shen Yun với dàn nhạc giao hưởng kết hợp tinh hoa của âm nhạc cổ điển phương Đông và phương Tây, đã mở ra một chương âm nhạc tráng lệ.
Các bạn đã bao giờ tò mò về những lời tiên tri cổ xưa không? Tại sao bạn không thử áp dụng một chút phương pháp tương đối đơn giản này – nhìn trang phục và nghe âm nhạc, để dự đoán xu hướng phát triển của con người, sự vật, sự việc xung quanh mình!
Toan Đinh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ