Tưởng niệm ngày 20/07 và ý nghĩa của ngày này đối với phương Tây
Ngày nay, hầu như phương Tây đều biết đến cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Ngoài ra, ngày 20/07 năm nay còn đánh dấu 24 năm kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động chiến dịch tàn bạo nhằm xóa sổ Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
Tuy nhiên, có thể ít ai hiểu được cuộc đàn áp này có ý nghĩa và tác động như thế nào đối với tự do dân chủ của Tây phương.
Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) được Đại sư Lý Hồng Chí truyền ra công chúng ở Trung Quốc vào tháng 05/1992. Đây là một môn tu luyện tinh thần theo truyền thống Phật giáo dựa trên các nguyên lý Chân, Thiện, và Nhẫn (Zhen 真, Shan 善, Ren 忍 trong Hoa ngữ). Đến năm 1998, hơn 70 triệu người trên khắp Trung Quốc đã nhận thấy Pháp Luân Công giúp họ nâng cao sức khỏe và đạo đức.
Trước môn tu luyện đang ngày càng phát triển này, vào ngày 20/07/1999, ĐCSTQ đã phản ứng bằng cách cấm Pháp Luân Công. Họ tìm cách tiêu diệt Pháp Luân Công vì môn tu luyện này khơi dậy nền tảng tinh thần và đạo đức của Trung Quốc vốn đã bị đập tan trong Đại Cách mạng Văn hóa.
ĐCSTQ thăng chức và khen thưởng những quan chức “xuất sắc” trong việc đàn áp Pháp Luân Công và đe dọa những quan chức nào không làm tốt việc này, dẫn đến việc quản trị của chính quyền và đạo đức ở Trung Quốc trở nên xuống dốc.
Các phương pháp tra tấn thể xác và tâm lý áp đặt lên các học viên Pháp Luân Công được cải tiến và sau đó cũng đã được các quan chức dày dạn trong Đảng chuyển giao để bức hại người Tây Tạng, người Duy Ngô Nhĩ, những tín đồ Cơ Đốc Giáo, và hiện nay là những người dân lương thiện ở Hồng Kông.
ĐCSTQ còn sử dụng sức mạnh kinh tế của mình để xui khiến hoặc buộc các quốc gia khác phải im lặng trước cuộc bức hại Pháp Luân Công, dẫn đến tình trạng các lợi ích thương mại và kinh tế được xem trọng hơn nhân quyền.
Họ cũng đã mở rộng chiến dịch tuyên truyền chống Pháp Luân Công ra hải ngoại, vì thế một số học giả và quan chức chính phủ Tây phương thậm chí còn nghe theo những luận điệu giả dối của ĐCSTQ.
Sự xem thường của ĐCSTQ đối với các thỏa thuận quốc tế và pháp quyền đã tạo ra các lực lượng thị trường thù địch và thậm chí là phạm tội vốn tác động đến các ngành kinh doanh trên khắp thế giới.
Nói tóm lại, cuộc đàn áp Pháp Luân Công không được kiểm soát này không những gây tổn hại cho xã hội Trung Quốc, thúc đẩy tham nhũng và tính bất lương mà còn xuất cảng tầm ảnh hưởng của ĐCSTQ để lừa dối các nước khác đồng thời hủy hoại đạo đức và luân lý trên toàn thế giới.
Đứng lên bảo vệ tự do tín ngưỡng
Trong buổi đầu của cuộc bức hại, các học viên Pháp Luân Công đã đứng lên, không phải để chống lại chủ nghĩa cộng sản, mà vì để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của mình. Tất cả những học viên này đều làm việc và sống sinh sống trong chế độ cộng sản đó.
Rồi các học viên biết rằng việc tuân thủ ba nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn vốn dĩ là điều tốt — tốt cho bản thân họ, họ đã thay đổi theo cách tích cực đến nhường nào, tốt cho gia đình, nơi làm việc, và xã hội. Lúc đầu, họ bảo vệ quyền lợi của mình qua việc kêu gọi ĐCSTQ cho phép họ tu luyện Pháp Luân Công. Điều này đã được thể hiện trong cuộc tụ họp tại Trung Nam Hải vào ngày 25/04/1999.
Rồi họ sớm nhận ra ý thức hệ của ĐCSTQ đã ăn sâu bám rễ và họ thức tỉnh ra bản chất thâm độc của tuyên truyền cộng sản mà họ đã hấp thụ trong hàng chục năm qua. Ấn phẩm Cửu Bình (Chín bài Bình luận về Đảng Cộng sản) phiên bản Hoa Ngữ của The Epoch Times xuất bản hồi tháng 11/2004 đã giúp ích cho quá trình thức tỉnh của họ.
Cách duy nhất để họ bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng cho bản thân và cho những người Trung Quốc khác, hơn nữa còn cho cả người dân thế giới, là vạch trần bản chất thật của ĐCSTQ.
Ngày nay, hơn 415 triệu người đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc hoặc các tổ chức liên đới truyền bá chính trị của đảng này — Đoàn Thanh niên Cộng sản, và Đội Thiếu niên Tiền phong.
Phản ứng trước nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã biến Trung Quốc trở thành một quốc gia, mà ở nơi đó, giới quân sự và y tế móc nối với nhau một cách đồi bại để chọn ra và sát hại công dân để lấy các cơ quan nội tạng quan trọng của họ bán thu lợi. Một chế độ khinh rẻ nhân mạng đến vậy là một mối đe dọa cực độ cho thế giới.
Các nền dân chủ Tây phương có thể phơi bày những tội ác tàn bạo này và tránh đồng lõa với các hoạt động thu hoạch nội tạng trái phép của Trung Quốc bằng cách ban hành luật pháp quốc gia phù hợp.
Hôm 14/06/2023, Nghị sĩ Hoa Kỳ Scott Perry đã giới thiệu Dự luật HR 4132 Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công, quy định áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (pdf).
Hôm 27/03/2023, Hạ viện Hoa Kỳ đã thông qua Dự luật HR 1154 — Đạo luật Ngừng Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức năm 2023, do Nghị sĩ Chris Smith viết, nhằm chống lại nạn sát hại và lấy cắp nội tạng của Đảng Cộng sản Trung Quốc, đặc biệt là từ các học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ (pdf).
Dự luật S-223 của Canada — “Đạo luật sửa đổi Bộ luật Hình sự và Đạo luật Bảo vệ Người nhập cư và Tị nạn” (buôn bán nội tạng người) đặt ra các tội danh mới đối với tội buôn bán nội tạng người và các điều khoản để từ chối nhập cảnh đối với những người bị xem là tham gia buôn bán nội tạng người.
Vào năm 2022, Đạo luật Chăm sóc Sức khỏe của Vương quốc Anh đã được sửa đổi để đưa vào đó các hành vi phạm tội ngoài lãnh thổ đối với các giao dịch thương mại về nội tạng để cấy ghép.
Hồi tháng 06/2023, Thượng nghị sĩ Úc Dean Smith đã giới thiệu Dự luật 2023 về Sửa đổi Di cư (Công bố Cấy ghép Tạng ở Hải ngoại và các Luật khác), cung cấp thông tin về những người nhập cảnh vào Úc đã từng được cấy ghép nội tạng và các điều khoản từ chối nhập cảnh đối với những người được xem là có liên quan đến buôn bán nội tạng người.
Các quá trình ban hành luật trong nước như vậy có liên quan đến việc các nền dân chủ tự do Tây phương luôn đóng vai trò trong việc giữ vững tính thiêng liêng của nhân mạng và các nhân quyền không thể chuyển nhượng.
Có thể áp dụng các biện pháp đối với Cộng sản Liên Xô lên Trung Quốc hiện nay
Cựu Tổng thống Hoa Kỳ Ronald Reagan được biết đến là một người có đức tin Cơ Đốc Giáo mạnh mẽ. Vào những năm 1980, ông đã tạo dựng mối quan hệ hợp tác hiệu quả với Giáo hoàng John Paul Đệ nhị để giúp chấm dứt chủ nghĩa cộng sản ở Ba Lan.
Trong một cuộc phỏng vấn với Viện Hoover hồi tháng 03/2023 về cuốn sách của mình “The Peacemaker: Ronald Reagan, The Cold War, And The World On The Brink” (Người Kiến Tạo Hòa Bình: Ông Ronald Reagan, Chiến Tranh Lạnh Và Thế Giới Bên Bờ Vực), ông Will Inboden đã trích dẫn lời của ông Reagan rằng: “Làm thế nào mà một chế độ dành quá nhiều nguồn lực để dập tắt và bức hại đức tin tôn giáo lại có thể tiếp tục tồn tại được chứ?”
Tất nhiên, ông Reagan đã ám chỉ đến chủ nghĩa cộng sản Liên Xô.
Ông Inboden cũng lưu ý rằng các tổng thống Hoa Kỳ thời Chiến Tranh Lạnh trước đó “đã xem chủ nghĩa cộng sản Liên Xô là một thách thức cần bị chế ngự hoặc kiềm chế. Ông Reagan đã thay đổi điều đó, ông ấy xem Chiến Tranh Lạnh là cuộc chiến về tư tưởng, và ông ấy xem chủ nghĩa cộng sản Liên Xô là một ý tưởng thấp hèn cần bị dẹp bỏ, hơn là một đối thủ địa chính trị cần được chế ngự.”
Ông cũng giải thích rằng khi ông Reagan gọi Liên Xô là ‘tâm điểm của cái ác trong thế giới hiện đại,’ thì đó là sự thận trọng và có tính toán.
Ông Inboden nói: “Điều này nằm trong một cuộc tấn công bền bỉ mà ông đã dấn thân, trong một cuộc chiến về tư tưởng nhằm làm nổi bật sự thật, sự đồi bại, những vụ cướp bóc của chủ nghĩa cộng sản Liên Xô và con đường xán lạn hơn của thế giới tự do, và, trong đó đã bao hàm ngôn từ không tô điểm, thẳng thắn để lên án Liên Xô vì những tội lỗi này.”
Cách tiếp cận của ông Reagan mang đến cho các nền dân chủ tự do Tây phương một cách tiếp cận rõ ràng nhưng ôn hòa và mang tính chiến lược để vạch trần chế độ cộng sản Trung Quốc.
Các học viên Pháp Luân Công đã thấy rằng ĐCSTQ là một tổ chức tà ác không thể chế ngự mà chỉ có thể giải tán.
Khi nào người dân Trung Quốc thôi không chấp nhận những lời dối trá vốn là nguồn tiếp sức cho đảng này, và phương Tây thôi không dung túng và bắt đầu vạch trần đảng này, thì ĐCSTQ sẽ tan rã, và sẽ có một Trung Quốc mới.
Ngày 20/07 là thời điểm để ghi nhớ sự kiên định của các học viên Pháp Luân Công trong việc bảo vệ đạo đức và sự thiện lương ở Trung Quốc, không chỉ vì người dân Trung Quốc mà còn vì lợi ích của thế giới.
Xem thêm video: Cuộc Đại Thảm Sát của thế kỷ 21
Thanh Nguyên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times