‘Nội tạng Nhà nước’: Phơi bày nạn lạm dụng ghép tạng ở Trung Quốc
Được sản xuất tại Canada vào năm 2023, “State Organs” (Nội tạng Nhà nước) là một bộ phim tài liệu hấp dẫn dài 75 phút của đạo diễn Raymond Zhang, đưa người xem vào một cuộc song hành— hành trình phơi bày nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức đang nhức nhối ở Trung Quốc—và câu chuyện cảm động về những nạn nhân vô tội.
Khi hai thanh niên đột nhiên mất tích ở Hoa lục, gia đình họ bắt đầu cuộc tìm kiếm nguy hiểm kéo dài 20 năm trên đất nước cộng sản. Những gì họ gặp phải là sự từ chối tàn nhẫn, một tội ác kinh hoàng của nhà nước, và cuối cùng, cảm giác hy vọng khi sự khôi phục đức tin truyền thống đã xuất hiện ở Trung Quốc.
Bộ phim nói về thiện và ác, ánh sáng và bóng tối, có lẽ là những nguyên mẫu nhàm chán trong xã hội phương Tây ngày nay – nhưng được khắc họa một cách chân thực trong phim.
Đạo diễn Zhang đã thực hiện bộ phim thật độc đáo theo lối khắc họa giống như một vụ án và đặt người xem vào vị trí của người phán xử.
“Nội tạng nhà nước” khiến người xem ngừng hoài nghi về những điều có thể rất khó tin – đồng thời dẫn dắt khán giả xem xét một cách cẩn trọng những vấn đề được bộ phim đề cập đến. Sự hiểu biết về Trung Quốc và chủ nghĩa cộng sản không phải là điều kiện tiên quyết. Nhưng một trái tim và tâm trí rộng mở sẽ là chìa khóa dẫn dắt hữu ích.
Mở đầu bộ phim là bối cảnh bóng tối u ám với âm thanh ám ảnh của một đoàn tàu – một đoàn tàu tái diễn xuyên suốt bộ phim, như một điềm báo về cái chết. Khi một người lính vô hình kể lại trải nghiệm của mình từ năm 2000, [người xem có cảm giác] giống như đang ngồi trên đoàn tàu nghe anh kể chuyện.
Bóng tối nhường chỗ cho ánh sáng với hình ảnh của Yun và sau đó là Shawn – những thanh niên Trung Quốc tu luyện Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện tinh thần theo trường phái Phật gia bao gồm các bài công pháp tĩnh tại cùng các bài giảng về đạo đức theo nguyên lý “chân, thiện, nhẫn.”
Nhân vật Michelle chia sẻ việc em gái cô tên Yun đã gặp gỡ và cưới người chồng tên Sonny như thế nào. Khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Đảng Cộng Sản Trung Quốc diễn ra vào cuối năm 1999, đầu tiên Sonny đã bị bắt và tử vong vào tháng 11/2000. Vào tháng 05/2001, Yun cũng lần đầu tiên bị bắt, sau đó cô biến mất, cha cô tên Qing-fa (Jim) Zhang đã đau đớn trong suốt 18 năm trên hành trình đi tìm kiếm con gái mình.
Còn tiến sĩ Will Huang kể về cuộc sống và niềm hy vọng của em trai ông, tên Shawn. Vào tháng 02/2000, Shawn bị đưa đến trại lao động và sau đó được thả vào cuối năm 2002. Cảnh sát sau đó truy lùng anh khắp Trung Quốc và đến năm 2003, anh cũng biến mất.
Bộ phim đã phỏng vấn các luật sư là các chuyên gia có hiểu biết sâu sắc về hệ thống của Đảng Cộng Sản Trung Quốc và các bác sĩ đã tham gia hoặc chủ động điều tra nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức.
Ông Clive Ansley, một luật sư nhân quyền quốc tế từng hành nghề và giảng dạy luật ở Trung Quốc trong 14 năm, đã tận mắt chứng kiến chiến dịch tiêu diệt Pháp Luân Công.
Ông George Zheng, một bác sĩ được đào tạo tại Trường Quân y Đại Liên, đã tham gia vào việc cưỡng bức mổ lấy nội tạng từ một số nạn nhân còn sống. Ông đã lưỡng lự khi lấy nhãn cầu của một cậu bé vẫn còn sống, sau đó, “nhãn cầu của cậu bé đã bị bác sĩ giám sát mổ lấy đi.”
Ông Zhiyuan (Julian) Wang là bác sĩ của lực lượng không quân ở Trung Quốc trong 25 năm trước khi gia nhập Trường Y tế Công cộng Harvard ở Hoa Kỳ vào năm 1995 để tiến hành nghiên cứu về bệnh tim mạch. Ông là người sáng lập và chủ tịch của Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Ông David Matas, một luật sư nhân quyền người Canada, cùng với cố nghị sĩ Canada – ông David Kilgour đã công bố một số báo cáo về nạn thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công kể từ năm 2006. Báo cáo năm 2016 của họ cho thấy có 60,000 đến 100,000 ca cấy ghép mỗi năm – chứ không phải con số 10,000 mà các quan chức Trung Quốc đã tuyên bố. Không có sự phản bác nào dựa trên bằng chứng về những đánh giá thu hoạch nội tạng của họ cũng như không có bất kỳ lời giải thích xác đáng nào về nguồn gốc nội tạng cấy ghép ở Trung Quốc.
Ông Matas nói trong phim: “Đây không phải là vấn đề của Trung Quốc, mà là vấn đề của chủ nghĩa cộng sản.”
Ngài Geoffrey Nice KC, một luật sư nổi tiếng người Anh, đã chủ trì Tòa án luận tội Trung Quốc có trụ sở tại London, chuyên điều tra nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức từ các tù nhân lương tâm ở Trung Quốc. Năm 2019, tòa án kết luận rằng đã xảy ra các tội ác chống lại nhân loại, trong đó các học viên Pháp Luân Công là nguồn cung cấp nội tạng chính.
Bộ phim cũng khám phá các báo cáo năm 2006 về nạn thu hoạch nội tạng tại Tô Gia Đồn, tỉnh Thẩm Dương. ĐCSTQ đã cho phép các quan chức của Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Bắc Kinh và Lãnh sự quán Hoa Kỳ tại Thẩm Dương kiểm tra Tô Gia Đồn. Việc này gợi nhớ đến cuộc thanh tra của Hội Chữ thập đỏ Quốc tế ở Theresienstadt, một trại trung chuyển dành cho người Do Thái để cuối cùng họ được đưa đến các trung tâm diệt chủng ở Auschwitz trong Đệ nhị Thế chiến. Tất nhiên, Hội Chữ thập đỏ và các quan chức Hoa Kỳ đã không phát hiện ra điều gì sai trái. Một cuộc thanh tra được Đức Quốc xã hay được ĐCSTQ cho phép sẽ chỉ tiết lộ những gì họ muốn người khác thấy.
Ông Zhang đã dành sáu năm làm việc cho bộ phim tài liệu quan trọng này, giới thiệu các nhân chứng một cách khách quan mà không tường thuật hay bình luận, nhằm mang đến cho người xem trải nghiệm sâu sắc về lịch sử.
Bộ phim “Nội tạng Nhà nước” đã giành giải Đạo diễn xuất sắc nhất và Âm nhạc xuất sắc nhất cho Phim tài liệu dài tại Lễ trao giải Leo 2023 ở Canada.
Thuần Thanh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times