Các nghị viên Canada lên tiếng: Lời chứng của nạn nhân đang hấp hối cho thấy nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc vẫn tiếp diễn
Hai ông Michael Cooper và Garnett Genuis, những nghị viên Đảng Bảo Thủ, đang thúc giục chính phủ Canada ban hành các lệnh trừng phạt đối với Trung Cộng vì chiến dịch thu hoạch nội tạng cưỡng bức của chính quyền này. Lời kêu gọi trên được đưa ra để đáp lại lời chứng gây sửng sốt từ một nạn nhân đang hấp hối.
“Người ta ước tính rằng tại CHND Trung Hoa, mỗi ngày có khoảng 150 người bị sát hại do hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức. Đây là những vi phạm nhân quyền trầm trọng đang diễn ra và do chính quyền cộng sản tại Bắc Kinh chỉ thị,” ông Cooper nói với The Epoch Times.
Ông Cooper đang trả lời một câu hỏi liên quan đến lời chứng của một học viên Pháp Luân Công đang hấp hối, bà Trương Tú Cầm (Zhang Xiuqin), đến từ Lai Châu, tỉnh Sơn Đông của Trung Quốc.
Bà Trương tử vong sau khi bị lấy nội tạng trong lúc bà vẫn còn sống. Ca phẫu thuật được thực hiện tại bệnh viện Lực lượng An ninh và Trợ giúp Hậu cần Tích hợp của Quân Giải phóng Nhân dân số 962 vào ngày 28/04/2019. lời chứng của bà đã được một bác sĩ của bệnh viện ghi lại và gửi đến Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG). Sau các cuộc điều tra bổ sung, WOIPFG đã công bố một phần bằng chứng trong một báo cáo hôm 17/07.
Ông Genuis khen ngợi các học viên Pháp Luân Công trên khắp thế giới vì những nỗ lực không ngừng của họ nhằm vạch trần những tội ác này của ĐCSTQ, và lưu ý rằng cần phải làm nhiều việc hơn nữa khi ngày 20/07 sẽ đánh dấu 24 năm cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công của ĐCSTQ.
“Đây là điều mà Canada cần tiếp tục lên tiếng, các nhà lập pháp cần tiếp tục lên tiếng,” ông nói với The Epoch Times hôm 20/07. “Chúng ta cần chấm dứt một kiểu hành vi mang tính toàn cầu về các vi phạm nhân quyền mà không bị trừng phạt và hướng tới một thế giới mà trong đó những ai vi phạm nghiêm trọng những sự tự do căn bản phải chịu trách nhiệm thông qua các lệnh trừng phạt và thông qua các quy định khác.”
Ông Genuis đã tài trợ cho Dự luật S-223 của Thượng nghị sĩ Salma Ataullahjan tại Hạ viện, được thông qua thành luật vào ngày 14/12/2022, quy định rằng việc công dân Canada hoặc thường trú nhân ra hải ngoại nhận nội tạng được lấy từ một người mà người đó không đồng ý với sự hiểu biết để cho phép lấy đi [nội tạng] là bất hợp pháp.
Lời chứng vào giờ phút cuối của cuộc đời
“Mấy chục người cùng bị giam với tôi đều đã bị bắt đi từng người một, không rõ tung tích. Học viên Pháp Luân Công bị lấy nội tạng khi còn sống trong những năm qua là không đếm xuể,” bà Trương nói trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời sau khi bị cưỡng bức lấy nội tạng lúc đang còn sống.
Năm 1998, ở tuổi 46, bà Trương bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công từ ngày 20/07/1999, nhà của bà đã nhiều lần bị đột kích, và bản thân bà đã bị ĐCSTQ bắt cóc nhiều lần vì đã lên tiếng về cuộc bức hại này.
Vào cuối năm 2018, bà bị lại bắt cóc và bị tra tấn trong một thời gian dài bằng nhiều phương pháp trong đó cả bị cưỡng gian. Những lời chứng của bà đã được ghi lại sau khi một trong những quả thận của bà bị thu hoạch khi bà vẫn còn sống. Sau đó bà đã bị bỏ mặc cho đến khi qua đời. Vị bác sĩ, cũng là người tố cáo câu chuyện này, đã phát hiện bà tỉnh dậy được chốc lát sau một cơn hôn mê và giúp ghi lại câu chuyện của bà trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời.
Trong lời chứng của mình, vị bác sĩ này nói rằng Khoa Bệnh Truyền nhiễm trong bệnh viện quân đội được chọn để thực hiện thu hoạch nội tạng sống vì ở đó “rất bí mật và thuận tiện để tiêu hủy bằng chứng.”
“Sau các cuộc phẫu thuật, thi thể phải bị vứt bỏ như chất gây ô nhiễm. Nghĩa là, những thi thể này sẽ được niêm phong lại, khử trùng, và hỏa táng trực tiếp mà không cần được mở ra kiểm tra giữa chừng,” vị bác sĩ nói với WIOPFG.
Theo lời chứng của vị bác sĩ này, bà Trương cũng đã bị mổ ngực và bụng để kiểm tra các cơ quan nội tạng khác. Nhưng những nội tạng này đã không bị lấy đi do đã bị tổn thương nghiêm trọng sau những lần tra tấn mà bà đã phải chịu đựng trước đó. Theo lời chứng này, các bác sĩ phẫu thuật thực hiện việc lấy nội tạng đã không khâu lại nhiều vết rạch trên cơ thể bà, ngay cả với những mũi khâu cơ bản và quá trình mổ lấy nội tạng có thể được thực hiện mà không có gây mê.
Trường hợp của bà Trương đặc biệt ở chỗ đây là lời chứng duy nhất từ một nạn nhân của nạn thu hoạch nội tạng sống. Thi thể của bà, được vị bác sĩ này bảo quản, là bằng chứng duy nhất còn lại của một người đã phải chịu đựng sự tàn bạo như vậy.
Pháp Luân Công là một môn tu luyện tinh thần và thiền định dựa trên nguyên lý “chân, thiện, và nhẫn.” Sau khi được giới thiệu ở Trung Quốc vào đầu những năm 1990, môn tập này nhanh chóng được phổ biến rộng rãi nhờ những lợi ích về sức khỏe mà môn tập này mang lại. Thế nhưng, ông Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo đảng của ĐCSTQ, nhận thấy sự phổ biến của môn tập này là mối đe dọa đối với chế độ độc tài toàn trị của ĐCSTQ nên đã phát động một chiến dịch đàn áp quy mô lớn sau đó.
Theo WOIPFG, kể từ năm 1999, “tổ chức tội phạm” của ĐCSTQ, do cựu lãnh đạo đảng này cầm đầu, đã dựng lên một cuộc diệt chủng trên toàn quốc đối với các học viên Pháp Luân Công. Các phương pháp bức hại bao gồm thu hoạch nội tạng cưỡng bức, nhiều hình thức tra tấn, và lạm dụng tình dục.
Hành động hơn nữa
Theo ông Cooper, ngoài Dự luật S-223, bộ luật Hình sự của Canada còn có các điều khoản có thể được sử dụng để chống lại các hành vi vi phạm nhân quyền trắng trợn của các quốc gia như Trung Quốc.
Ví dụ, ông kêu gọi chính phủ sử dụng các biện pháp trừng phạt của Đạo luật Magnitsky để buộc các quan chức ĐCSTQ nào “đã tham gia vào các hành vi vi phạm nhân quyền nghiêm trọng đối với các học viên Pháp Luân Công ôn hòa phải chịu trách nhiệm.” Ông nói Canada cũng cần hợp tác với các đồng minh để gây áp lực lên nhà cầm quyền này, đơn cử như Hoa Kỳ, quốc gia vừa buộc tội một số đặc vụ Trung Quốc vì vi phạm nhân quyền.
Ông Cooper nói: “Đã đến lúc chính phủ Canada dõi theo những lời lên án và thực sự hành động bằng cách áp đặt các biện pháp trừng phạt, cũng như bắt đầu làm việc với các quốc gia khác để áp đặt các biện pháp trừng phạt.”
Hồi tháng Tư, FBI đã bắt giữ hai cá nhân với cáo buộc điều hành các đồn công an bí mật của Trung Quốc tại thành phố New York, trong đó có một người đàn ông đã dẫn đầu một cuộc biểu tình ở Hoa Thịnh Đốn phản đối các cuộc biểu tình do các học viên Pháp Luân Công tổ chức vào năm 2015 trong chuyến thăm của nhà lãnh đạo Trung Quốc, ông Tập Cận Bình. Gần đây hơn, vào tháng Năm, Bộ Tư pháp Hoa Kỳ đã buộc tội hai người đàn ông vì tội hối lộ một quan chức chính phủ hòng âm mưu tước bỏ quy chế miễn thuế của một tổ chức do các học viên Pháp Luân Công điều hành và duy trì.
Ngoài ra, ông Cooper lưu ý rằng Hoa Kỳ có khả năng buộc tội các đặc vụ Trung Quốc bởi vì, không giống như Canada, Hoa Kỳ có một đạo luật ghi danh đại diện ngoại quốc có thể buộc các cá nhân đang làm việc phối hợp hoặc là đặc vụ của chế độ Bắc Kinh phải chịu trách nhiệm trước “mức độ đầy đủ nhất của luật pháp.”
Hồi tháng Năm, Chính phủ liên bang Canada đã kết thúc một cuộc tham vấn cộng đồng về khả năng thành lập một “Cơ quan Ghi danh minh bạch về Ảnh hưởng của Ngoại quốc.” Cuộc tham vấn cộng đồng được đưa ra sau nhiều tháng khi báo chí đưa tin về sự can thiệp của chính quyền Bắc Kinh vào các cuộc bầu cử liên bang ở Canada, hoạt động của các đồn công an chìm trên lãnh thổ Canada, và việc thả các khinh khí cầu giám sát trên khắp Bắc Mỹ cùng với phao do thám ở vùng biển Bắc Cực.
“Loại can thiệp này là hoàn toàn không thể chấp nhận được; đó là một cuộc tấn công vào nền dân chủ và chủ quyền của chúng ta,” ông Cooper nói. “Người Canada xứng đáng có câu trả lời và họ xứng đáng có câu trả lời càng sớm càng tốt về những gì mà chính quyền Bắc Kinh đã làm hòng can thiệp vào nền dân chủ của chúng ta.”
Xem thêm video: Cuộc Đại Thảm Sát của thế kỷ 21
Bản tin có sự đóng góp của Andrew Thornebrooke, Eva Fu, Donna He và Isaac Teo.
Vân Sa biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times