Tiểu bang thứ 2 của Hoa Kỳ thông qua dự luật chống lại hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc
Utah đặt mục tiêu ‘lần theo dòng tiền’ để giúp chấm dứt một ‘cơn ác mộng khủng khiếp có thật.’
Cơ quan lập pháp tiểu bang Utah đã nhất loạt thông qua dự luật chống lại hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức tàn bạo ở Trung Quốc cộng sản, đưa Utah trở thành tiểu bang thứ hai của Hoa Kỳ làm như vậy khi sự khủng khiếp của hành động bất lương này ngày càng được nhiều người biết đến.
Dự luật Thượng viện 262 (S.B. 262), cấm các công ty bảo hiểm y tế chi trả cho hoạt động cấy ghép nội tạng hoặc chăm sóc sau cấy ghép được thực hiện ở Trung Quốc, đã được Hạ viện Utah thông qua hôm 01/03 bằng một cuộc bỏ phiếu với tỷ lệ 70 phiếu thuận–0 phiếu chống và được chủ tịch Thượng viện ký phê chuẩn vào cùng ngày. Hiện giờ dự luật này đang hướng đến bàn của thống đốc.
“[Việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức] là một cơn ác mộng khủng khiếp có thật đối với con người, và đó là điều mà chúng ta cần biết và không nên tham gia vào chuỗi cung ứng này,” Dân biểu tiểu bang Candice Pierucci, người bảo trợ dự luật này, nói trước cuộc bỏ phiếu hôm 01/03.
Bà cho biết, Utah với tư cách là một tiểu bang đang “cố gắng để chủ động và trở thành tiểu bang dẫn đầu trong lĩnh vực này,” vì việc đồng lõa với các tội ác của chính quyền Trung Quốc không nên được dung thứ ở Hoa Kỳ. Bà lưu ý rằng Israel, quốc gia “nhạy cảm với vấn đề này” vì nạn diệt chủng Holocaust, đã nhanh chóng áp dụng luật chống lại hành động bất lương đó.
Bà Pierucci nói rằng thực tế rằng “hành vi khủng khiếp này” đang diễn ra bên ngoài Hoa Kỳ có nghĩa là Utah không thể cấm nó hoàn toàn. “Nhưng chúng tôi có thể lần theo dòng tiền, và chúng tôi có thể lần theo những khoản tiền trong tiểu bang của mình.”
Dân biểu tiểu bang Norman Thurston, người đã hỏi bà Pierucci về việc quản lý quá trình thực thi dự luật, nói rằng, “Tôi ước chúng ta có thể tiến xa hơn.”
“Đôi khi, chúng ta nghĩ đến một mô-típ quen thuộc trong điện ảnh, khi nhân vật trong phim thức dậy ở phòng trọ trong trạng thái mất một quả thận. Nhưng ở những quốc gia này, đó không phải là một mô-típ điện ảnh, mà là chuyện có thật,” ông nói. “Trên thực tế, quý vị không thức dậy trong trạng thái thiếu mất một quả thận, mà cuối cùng quý vị bị mất mạng vì mất cả hai quả thận.”
“Vì vậy, chúng ta càng có thể làm nhiều hơn để theo đuổi vấn đề này thông qua các cơ chế tài chính, để bảo đảm rằng chúng ta sẽ không sử dụng tiền của người đóng thuế, tiền của nhà tuyển dụng, hoặc bất kỳ khoản tiền bảo hiểm nào của chúng ta để giúp tài trợ cho việc này, thì sẽ tốt hơn cho tất cả chúng ta.”
Năm 2019, một tòa án độc lập ở London đã phán quyết rằng chính quyền Trung Quốc đã và đang giết hại các tù nhân lương tâm — chẳng hạn như những học viên của môn tu luyện bị đàn áp Pháp Luân Công — trên một “quy mô đáng kể.”
Việc thông qua dự luật này sẽ đưa Utah trở thành tiểu bang thứ hai thực thi các biện pháp như vậy sau Texas, tiểu bang ban hành luật chống thu hoạch nội tạng cưỡng bức hồi tháng 06/2023.
Ở Arizona có một dự luật tương tự đang trong quá trình lập pháp, đã được Hạ viện tiểu bang thông qua hôm 29/02 và đang chờ bỏ phiếu tại Thượng viện. Idaho và Missouri cũng đã giới thiệu các dự luật tương tự ở mỗi tiểu bang của họ hồi tháng Hai.
Tại một phiên điều trần của ủy ban Thượng viện Utah hôm 21/02, cư dân tiểu bang Tôn Thường Trân (Sun Changzhen) đã làm chứng rằng bà là một trong khoảng 20 học viên Pháp Luân Công bị nhắm đến để xét nghiệm máu trong lúc bị giam trong một trại lao động ở Trung Quốc vì đức tin của mình.
Tất cả đều là nữ, những người bị giam giữ đã bị đưa lên một chiếc xe tải không nhãn hiệu vào tháng 07/2001 để kiểm tra thể chất, xét nghiệm máu, và thực hiện các xét nghiệm y tế khác trong nửa ngày. Theo bà Tôn, không có tù nhân thông thường nào khác phải trải qua những xét nghiệm như vậy.
“Ở Trung Quốc,” bà viết trong một bản tường thuật được đọc trong phiên điều trần, “số phận của các học viên Pháp Luân Đại Pháp là bị bỏ tù, bị tra tấn tàn bạo, và thậm chí là bị mất mạng. Những tổn hại về thể chất và tinh thần mà tôi phải gánh chịu trong thời gian bị giam giữ bất hợp pháp là không thể diễn tả bằng lời.”
Cô Hàn Vũ (Han Yu), một học viên Pháp Luân Công ở New York, nói tại phiên điều trần rằng cô tin cha cô là một nạn nhân của hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức của chính quyền này.
Cha của cô Hàn, ông Hàn Tuấn Thanh (Han Junqing), đã qua đời trong một cơ sở giam giữ của Trung Quốc hồi năm 2004, hai tháng sau khi ông bị bắt vì tập Pháp Luân Công.
Công an lúc đó nói rằng ông qua đời do một cơn đau tim, nhưng cô Hàn “nghĩ rằng đó hẳn là một sự nhầm lẫn, vì trước khi bị bắt, ông vẫn khỏe mạnh.”
Thi thể của ông “rất gầy và bị bầm tím khắp người,” cô cho biết.
“Nhưng điều khiến tôi kinh ngạc nhất là những vết khâu dày bằng chỉ đen từ cổ họng mãi cho đến bụng của ông ấy. Chúng tôi có thể cảm nhận được một khối băng cứng bên trong thân thể ông,” cô nói.
Mặc dù công an khẳng định rằng vết rạch đó là kết quả của một cuộc khám nghiệm tử thi, nhưng cô Hàn cho biết gia đình cô “chưa từng đồng ý cho khám nghiệm tử thi.”
Ba năm sau đó, khi biết đến hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức, cô Hàn bắt đầu nghi ngờ cha cô đã bị sát hại để lấy nội tạng.
Cẩm An biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times