Sự ra đời của công ty Pure Flix: Mở màn cho những bộ phim dựa trên đức tin
Câu chuyện khởi nghiệp của diễn viên đồng thời một trong những người sáng lập dịch vụ phát trực tuyến thân thiện với gia đình, đã sản xuất loạt phim “Thiên Chúa không chết (God’s Not Dead).
“Mục tiêu của chúng tôi là những bộ phim chất lượng cao và truyền cảm hứng nâng cao cảnh giới tâm hồn con người, cuối cùng đưa mọi người đến mức độ hiểu biết cao hơn về Đấng Sáng Tạo là ai và mục đích mà Ngài ban cho cuộc đời họ.”
Đó là lời tuyên bố sứ mệnh của Pure Flix — công ty sản xuất và dịch vụ phát trực tuyến theo yêu cầu, đằng sau [thương hiệu] của loạt phim “Thiên Chúa không chết” – theo nam diễn viên David A.R. David A.R. White, một trong những người sáng lập công ty, Pure Flix, đã chia sẻ với Epoch Times.
Đối với anh White, đó là một hành trình dài, sau nhiều năm làm công việc lặt vặt với vai trò là một diễn viên chật vật thất bại. Năm 2005, anh cùng với hai người bạn đã thành lập công ty Pure Flix. Trong nhiều năm, bóng đen của sự bất ổn tài chính luôn xuất hiện, nhưng công ty đã có bước đột phá lớn vào năm 2014 với thành công của loạt phim “Thiên Chúa không chết.” Được sản xuất với kinh phí 3 triệu đô la, nhưng cuối cùng bộ phim đã thu về hơn 65 triệu đô la tại phòng vé. Nhu cầu về các bộ phim truyền cảm hứng, gia đình và đức tin là rất lớn và rõ ràng.
Kể từ đó, anh White đóng vai chính trong tất cả bốn phần bộ phim ”Thiên Chúa không chết” và đầu năm 2023 sẽ quay phần thứ năm, bộ phim có sự tham gia của White, cùng với các diễn viên Dean Cain, Isaiah Washington và Cory Oliver.
Anh White hiện đang đóng vai chính trong bộ phim mới “Không có gì là không thể”(Nothing Is Impossible) (phát trực tuyến trên Pure Flix) cùng với nam diễn viên Harry Lennix (phim “Danh sách đen”), diễn viên Nadia Bjorlin (phim “Ngày của cuộc sống của chúng tôi”), diễn viên Stephen Bauer (phim “Mặt sẹo”, “Hãy gọi cho Saul”) và ca sĩ- nhạc sĩ đồng quê Stella Parton. Trong phim, anh White đóng vai Scott Beck, một người lao công, người được trao cơ hội thứ hai [để đạt được ước mơ của mình] trong tình yêu và cuộc sống.
“Ai cũng có quá khứ và nhân vật Scott Beck cũng không ngoại lệ. Đây là một bộ phim truyền cảm hứng về việc quá khứ không thể định nghĩa con người bạn và cách chúng ta có thể học hỏi từ thất bại một cách sâu sắc. Điều đó phù hợp với cuộc sống và tình yêu — chúng ta thấy Scott đối mặt những sai lầm trong quá khứ với bạn gái trung học của anh, cô Ryan. Đây có thể là một bộ phim về môn bóng rổ, nhưng trong đó cũng đề cập đến tình yêu, học cách tin tưởng trở lại và tìm được ý nghĩa mục đích trong thất bại.” Anh White nói trong một bài báo.
Được nuôi dưỡng bởi đức tin
Anh White sinh ra ở thành phố Dodge, tiểu bang Kansas, là con trai của một nhà thuyết giáo dòng Mennonite.
“Tôi lớn lên theo [truyền thống] bảo thủ. Chúng tôi không uống rượu, không khiêu vũ và hút thuốc ” anh nói. “Trong 18 năm đầu tiên của cuộc đời mình, tôi chỉ xem một bộ phim ở rạp.”
Năm lên 8 tuổi, trong khi bố mẹ không hề hay biết, gia đình một người bạn đã đưa cậu bé White đi xem bộ phim “Grease.” Sau khi thấy tủ quần áo của nhân vật Olivia Newton-John xuất hiện ở cuối phim, anh kết luận: “tôi nghĩ chắc rằng mình sắp xuống địa ngục rồi.”
“Thú tiêu khiển không thực sự tồn tại trong Nhà thờ Mennonite,” anh nói. “Ngoài âm nhạc. Âm nhạc vĩ đại. “
Trong gia đình, White được phép xem tivi nhưng nội dung xem bị hạn chế.
“Bố mẹ sẽ không cho phép tôi xem bộ phim “Công tước xứ Hazzard,” anh nói, mặc dù tất cả bạn bè của anh đều được phép xem. Điều này làm cho cậu bé White không vui vẻ.
Phim ảnh khiến White mê mẩn và khi tốt nghiệp trung học, anh “muốn khám phá” lĩnh vực giải trí. Anh theo học chuyên ngành truyền thông tại Học viện Kinh thánh Moody ở Chicago.
“Đó là lần mà tôi có thể tiếp cận với bất kỳ hoạt động giải trí nào một cách gần nhất”, anh nói. “Học viện có đài phát thanh!”
Tất cả những người lớn tuổi trong gia đình anh đều đã tốt nghiệp học viện Moody và cũng đã gặp những nhân vật quan trọng khác ở đó.
“Sau một năm, về cơ bản, tôi đã gọi điện cho cha để nói: “Thưa cha, con muốn rời trường Kinh thánh và con sẽ đến Hollywood để làm diễn viên,” anh White kể lại.
Những khởi đầu sớm
Anh White hạ cánh ở Bãi biển Venice, California và qua đêm tại căn hộ của một diễn viên khác mà anh ta đã từng gặp. Anh đã làm một số công việc lặt vặt, bao gồm như nhân viên vận chuyển hành lý cho hãng hàng không US Airways tại Sân bay Quốc tế Los Angeles và làm bồi bàn tại các sự kiện ở khách sạn Marriott.
Sáu tháng sau, anh White có bước đột phá lớn khi được thuê làm nghệ sĩ nền (lúc đó được gọi là “diễn viên quần chúng”) cho bộ phim hài kịch tình huống “Bóng Tối” (Evening Shade) vào năm 1991.
Loạt phim có sự tham gia của nam diễn viên Burt Reynolds, một cái tên nổi tiếng với danh sách dài các phim truyện mà ông đã đóng, đáng chú ý nhất là bộ phim “Phán quyết” (Deliverance). Dàn diễn viên phụ bao gồm một số diễn viên danh tiếng khác như Marilu Henner (“Taxi”), Ossie Davis (“Làm điều đúng đắn”), Hal Holbrook (“Đoàn tùy tùng của tổng thống”) và Charles Durning (“Buổi chiều xui xẻo”).
“Tôi không biết ai trong số họ,” vào thời điểm đó, anh White nói.
Trong quá trình diễn thử một cảnh, anh đã ứng tác thêm một câu sau khi nhận ra cái mà anh gọi là “điểm chết” trong kịch bản.
Đó là một bước đi nguy hiểm. Anh được thuê với tư cách là vai diễn quần chúng và những người như vậy không được nói trên phim. Một khi một diễn viên có lời thoại, mức lương hàng ngày của diễn viên ấy sẽ tăng lên. Một số đạo diễn, nhà sản xuất và diễn viên chính không quan tâm đến chuyện bổ sung lời thoại, vì vậy, đó là một nguyên nhân dễ bị sa thải.
Tuy nhiên, việc đó hóa ra lại hữu ích.
Mạch phim được giữ nguyên và anh White tiếp tục đảm nhiệm như một nhân vật định kỳ. Nhưng đó không phải là kết quả duy nhất của hành động dũng cảm của anh.
Diễn viên Reynolds sớm trở thành người cố vấn cho White khi anh còn non nớt kinh nghiệm. Bởi vì anh hiện đã có một phần lời thoại trong loạt phim đó, nên White cần phải tham gia Hiệp hội Diễn viên Màn ảnh và trả 800 đô la phí bắt đầu, số tiền mà đối với chàng trai 19 tuổi là khá thiếu thốn.
Điều đầu tiên diễn viên kiêm nhà sản xuất Reynolds giúp anh là xem lại tỷ lệ trả tiền cho tập phim do anh đóng, tăng lên đến “một tuần ba ngày,” tức là đã bao gồm chi phí.
“Anh ấy là một hình mẫu tuyệt vời cho tôi khi bắt đầu [sự nghiệp],” anh White nói về ông Reynolds.
Vì không được đào tạo chính thức như một diễn viên chuyên nghiệp, anh phải nhờ Reynolds phản hồi sau khi quay các phân cảnh.
“Ông ấy giống người cha Hollywood của tôi theo một cách nào đó,” anh White nói.
Phim hài chính kịch (sitcom) hầu như luôn được quay trực tiếp trước khán giả. Một cách mà các nhà sản xuất khiến khán giả cười là giới thiệu dàn diễn viên vài phút trước khi bộ phim bắt đầu, đó là một trong những chiến lược mà nhà sản xuất sử dụng để gây cười cho khán giả.
Trong một tập phim cụ thể, những diễn viên trẻ của đoàn làm phim (bao gồm cả White) đang diễn một vở kịch trong đó họ đảm nhận vai trò của những người trưởng thành.
Nhân vật của White đóng vai nhân vật của ông Reynolds.
White hóa trang bằng bộ tóc giả và bộ ria mép màu đen, để giống với vẻ ngoài dễ nhận biết của ông Reynolds. Sau đó anh chợt nảy ra một ý tưởng.
Vì ông Reynolds gần đây đã tăng cân, White nói đùa, “Tôi nghĩ sẽ rất thú vị nếu tôi nhét một chiếc gối lớn vào bụng để tạo điểm nhấn.”
“Vào thời điểm đó, tôi đã có một cuộc đối đáp với Reynolds. Tôi nghĩ rằng mình đang ở vị thế [sự nghiệp] vững chắc,” anh kể lại.
White đã hỏi diễn viên Reynolds liệu anh có thể làm được không và Reynolds trả lời: “Chắc chắn rồi, nhóc. Chắc chắn rồi.”
Reynolds đã giới thiệu dàn diễn viên với khán giả trường quay, để White [xuất hiện] cuối cùng và gọi anh là “khám phá” của mình.
White đã bước ra với một bộ tóc giả, bộ ria mép và “chiếc gối lớn nhất” mà anh ấy có thể tìm thấy, sau khi nhìn Reynolds và vỗ về phần bụng của anh, White bắt chước điệu cười của Reynolds.
“Ông ấy cười, nhưng đó là nụ cười kỳ lạ,” anh White nói. “Cuối cùng, ông Reynolds xoay tất cả các vòng xung quanh, quàng tay qua người tôi và đấm vào tai tôi trước mặt mọi người khi tất cả khán giả đang vỗ tay và cười lớn.”
Họ đã quay tập phim và Reynolds thậm chí còn ngẫu hứng thêm một câu liên quan đến kích thước vòng eo của anh ấy.
“Và sau đó tôi bị sa thải” White nói.
Thành lập công ty Pure Flix
Trong những năm đầu của tuổi 20, White bắt đầu đóng phim dựa trên đức tin, đạo Cơ đốc. Chúng không phải là phim truyện, mà là những bộ phim ngắn cho các tổ chức như Focus on the Family (Tập trung vào Gia đình), Youth for Christ (Thanh niên đối với Chúa Kitô) và Women for America ( Phụ nữ Quan tâm Nước Mỹ.)
Vào cuối những năm 1990, thị trường đã đủ thành công để các công ty sản xuất tạo ra các bộ phim trực tiếp thành video có thời lượng dài tập. Vào cuối những năm tuổi 20, White và một số bạn bè đã quyên góp được 87.000 đô la để tài trợ cho một bộ phim ở thị trường này.
Khi White thực hiện bộ phim thứ tư dựa trên niềm tin của mình, anh đã gặp các nhà sản xuất thương mại Michael Scott và Russell Wolfe. Họ quyết định thành lập Pure Flix, công ty sản xuất và phân phối phim dựa trên chủ đề đức tin.
Sản xuất và phân phối phim không hề rẻ. Pure Flix cần phải huy động đủ vốn để làm các bộ phim và sau đó đưa chúng đến người xem.
“Điều quan trọng nhất khi huy động kinh phí là tìm được những người sẽ tin tưởng vào tầm nhìn của bạn,” anh White nói.
Công ty đã tìm thấy những người như vậy.
Pure Flix đã phát triển thành một dịch vụ phát trực tuyến, video theo yêu cầu, là một nửa phân phối của công ty. Trên trang web trả phí, người đăng ký hàng tháng hoặc hàng năm có thể xem các bộ phim truyền hình dài tập và các chương trình truyền hình gốc mà White mô tả là có “nội dung về đức tin và gia đình”.
Theo báo cáo của tờ Epoch Times, vào tháng 6 kết thúc bộ phim truyền hình mang tên “Về nhà,” dài một giờ là một ví dụ như vậy.
Đối với một sản phẩm khác của Pure Flix, anh White cần một người đóng vai cha mình. Anh đã gửi email cho diễn viên Reynolds và đề nghị ông tham gia. (anh White đã xin lỗi việc đóng thế của mình hơn 20 năm trước). Reynold đã chấp nhận lời đề nghị và White đã dành ba ngày với ông Reynolds ở Jupiter, Florida để ghi âm phần lồng tiếng của diễn viên Reynolds.
Tất cả đã được tha thứ. Diễn viên Reynolds qua đời khoảng một năm sau đó, vào năm 2018. Wolfe mất vì ALS (Hội chứng xơ cứng teo cơ một bên) vào năm 2015. Còn Liz Travis đã tham gia Pure Flix với tư cách là một đối tác.
Vào năm 2020, Sony / Affirm mua lại Pure Flix và tài trợ cho các sản phẩm hiện tại của mình.
Năm 2004, anh White được ghi nhận bởi bộ phim truyện “Khổ nạn của Chúa Giêsu” (The Passion of the Christ) vì đã minh họa cho “sự khao khát lớn của công chúng đối với nội dung dựa trên đức tin”.
Bình An biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times