Làm cha mẹ là buông tay và gìn giữ những kỷ niệm
Lucy Luginbill
Tri-City Herald (Kennewick, Wash.)
Lần đầu tiên. Và cũng là lần cuối cùng.
Trẻ con thường không xảy ra va chạm. Nhưng khi bọn trẻ xảy ra va chạm, trái tim của bạn cảm nhận được điều đó.
Tôi đã từng là nhân chứng của sự việc đó nhiều năm trước – tôi biết đây là “lần đầu tiên” và cũng sẽ là “lần cuối cùng”.
Việc đó diễn ra theo cách rất bình thường, một câu chuyện được lặp đi lặp lại giữa cha mẹ và con cái qua nhiều thế hệ. Một sự việc hết sức bình thường mà chúng ta thường không hay nghĩ đến.
Nhưng khi tôi ở khoảnh khắc đó – ký ức xa xưa hôm nay lại ùa về trong tôi – con gái tôi đang chạy theo cậu con trai nhỏ của mình, chân cậu bé đạp mạnh lên bàn đạp xe đạp và bàn tay mẹ cậu bé vẫn cố giữ vững cho cậu khỏi bị nghiêng xe. Đôi mắt tôi ngấn lệ.
“Con có thể làm được!” Tiffany vừa thúc giục vừa thở dốc. “Con hãy nhìn thẳng về phía trước, đừng quay lại nhìn mẹ.”
Đứng từ đằng xa, tôi có thể thấy Luke đang bắt đầu cảm nhận được nhịp điệu, sự cân bằng – và lòng can đảm bên trong của cậu bé – để có thể đạp nhanh hơn… và từ từ rời xa bàn tay nhẹ nhàng của mẹ. Đôi mắt cậu bé tập trung vào con đường phía trước như được hướng dẫn, bàn tay nắm chặt tay lái, cậu bé đã tháo bánh xe tập đi phía sau và đạp xe vào một chặng đường mới.
Lần đầu tiên. Và cũng là lần cuối cùng.
Đó là lần đầu tiên cậu bé tự mình đạp xe đạp. Và cũng là lần cuối cùng mẹ cậu bé chạy theo bên cạnh để bảo vệ cậu bé. Có những niềm vui và một chút nỗi buồn; thời gian sẽ không bao giờ quay trở lại. Nhưng đó là cách nuôi dạy con cái – cha mẹ hãy buông tay [để con cái có cơ hội trưởng thành] khi đến thời điểm thích hợp.
Cha mẹ dạy dỗ, hướng dẫn, cầu nguyện và nắm giữ cho đến khi cha mẹ biết con mình được trang bị sự tự lập, có đức tin vào Thượng đế dẫn dắt cho tương lai của các con. Sau đó, cha mẹ cổ vũ động viên – rơi lệ – khi chứng kiến các con “bước” đến tuổi trưởng thành, mặc dù biết rằng bọn trẻ có lẽ sẽ không nhớ đến.
Nhưng nếu các con trưởng thành, hoặc nếu các con chùn bước, cha mẹ luôn đón nhận các con trở lại; rằng bàn tay và trái tim của cha mẹ luôn ở đó, sẵn sàng ủng hộ các con. Bởi vì nơi nào có tình yêu thương hiện diện, sẽ không bao giờ có “lần cuối cùng”.
(c) 2022 Tri-City Herald (Kennewick, Wash.)
Truy cập Tri-City Herald (Kennewick, Wash.) tại www.tri-cityherald.com
Hương Lê biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times