Vấn đề cấp bách: Nhiều giếng dầu vô thừa nhận và mỏ quặng bị bỏ hoang từ lâu, với 5 tỷ USD ngân sách để phong kín
Các giếng dầu/khí đốt không còn hoạt động và các mỏ quặng bị bỏ hoang từ lâu đã trở thành những câu chuyện truyền thuyết về mỏ quặng theo nghĩa bề mặt và nghĩa bóng vốn định hình đa phần cảnh quan của Hoa Kỳ bởi vì, cho đến gần đây, không có kế hoạch toàn diện nào để phong kín các địa điểm thường nguy hiểm này.
Trên thực tế, việc lập danh sách các giếng và mỏ dầu/khí đốt mà không có chủ sở hữu chịu trách nhiệm là khó khăn vì nhiều quy định về môi trường trước đây không có hồ sơ hoặc bị liên đới trong các thủ tục tố tụng có thể kéo dài nhiều năm và thường dẫn đến các vụ phá sản.
Vì không có chủ sở hữu chịu trách nhiệm thanh toán hóa đơn, nên chính quyền địa phương và tiểu bang đã trả tiền để phong kín những giếng dầu “vô thừa nhận” để ngăn chúng rò rỉ các chất độc hại vào nước và không khí. Do e ngại về chi phí, chỉ một vài nơi nhiệt tình lập danh mục không đầy đủ, vì vậy các con số đã được đánh giá không đúng mức.
Tuy nhiên, điều đó đã thay đổi. Khi có ngân quỹ, thì đột nhiên, ở khắp mọi nơi người ta đang kê biên những giếng dầu vô thừa nhận chưa từng được kiểm đếm từ trước đến nay.
Luật Cơ sở hạ tầng Lưỡng đảng (BIL), đã được Quốc hội thông qua hồi tháng 11/2021, cho phép chi 4.7 tỷ USD để phong kín những giếng dầu bị bỏ hoang, đồng thời đòi hỏi các tiểu bang phải cập nhật cơ sở dữ liệu của mình để nộp đơn yêu cầu các khoản tài trợ.
Hồi năm 2022, các tiểu bang đã báo cáo có hơn 120,000 giếng dầu bị bỏ hoang, tăng gần 50% so với 81,000 được báo cáo vào năm 2021 (pdf) cho Bộ Nội vụ Hoa Kỳ (DOI). Ohio, nơi đã nhận được 25 triệu USD tài trợ khắc phục hậu quả, đã báo cáo số lượng giếng dầu vô thừa nhận cao nhất so với bất kỳ tiểu bang nào — 20,439 cái — sau khi báo cáo chỉ có 891 cái vào năm 2021.
Hồi tháng 01/2022, DOI thông báo rằng các tiểu bang có thể nộp đơn yêu cầu trợ cấp 1.15 tỷ USD dựa trên ba tiêu chí: số lượng giếng vô thừa nhận ở mỗi tiểu bang, chi phí ước tính để dọn dẹp các giếng đó, và tình trạng mất việc làm ở mỗi tiểu bang trong khoảng thời gian từ tháng 03/2020 đến tháng 11/2021.
Tiêu chí thứ ba được thúc đẩy bởi Đạo luật REGROW được xây dựng dựa trên một chương trình của North Dakota, được kết hợp vào BIL, để đưa các công nhân năng lượng đến làm công việc phong kín các giếng dầu vô thừa nhận.
Hồi tháng 08/2022, 24 tiểu bang đã nhận thêm 560 triệu USD để bắt đầu lấp đầy hơn 10,000 giếng dầu vô thừa nhận. Tổng cộng có 22 tiểu bang nhận được 25 triệu USD mỗi tiểu bang, trong khi Arkansas và Mississippi nhận được 5 triệu USD mỗi tiểu bang.
Ít hơn nhiều so với những gì nằm bên dưới
Hầu hết người ta đều thừa nhận rằng những con số đó vẫn còn ít hơn nhiều so với những gì thực sự nằm bên dưới, và 4.7 tỷ USD được phân bổ để giải quyết tình trạng này, theo đúng nghĩa bề mặt, chỉ là khoản tiền rất nhỏ so với lợi ích của mỏ dầu.
Cơ quan Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ (EPA) ước tính rằng có 2.1 triệu giếng dầu bị bỏ hoang chưa được phong kín trên toàn quốc. Các ước tính khác, chẳng hạn như của Carbon Tracker, dự đoán đến 2.6 triệu giếng dầu.
Chương trình Vùng đất Mỏ quặng bị Bỏ hoang của Cục quản lý đất đai thuộc DOI liệt kê 57,586 “khu mỏ bị bỏ hoang đã biết” trên các vùng đất liên bang với ít nhất 80% trong số đó cần thanh tra, nhưng những con số này chưa được cập nhật kể từ năm 2017.
Cục Công viên Quốc gia Hoa Kỳ đã báo cáo khoảng 2,000 giếng dầu không được phong kín những vùng đất do Cục này quản lý. Hồi tháng Một, cơ quan này đã sử dụng tiền BIL để bắt đầu phong kín 10 giếng dầu ở Công viên Quốc gia Jean Lafitte thuộc miền nam Louisiana.
Một báo cáo hồi tháng 04/2021 của Viện Thung lũng sông Ohio ước tính rằng có 538,000 giếng dầu/khí đốt bị bỏ hoang ở Kentucky, Ohio, Pennsylvania, và West Virginia. Có thể có hàng trăm ngàn giếng dầu nữa trong khu vực này.
“Oklahoma là nơi có hơn 17,800 giếng dầu và khí đốt bị bỏ hoang được ghi nhận,” Thượng nghị sĩ Markwayne Mullin (Cộng Hòa-Oklahoma) cho biết. “Nếu không được phong kín, thì các giếng dầu bị bỏ hoang có thể rò rỉ khí mê-tan, làm ô nhiễm nguồn nước ngầm, và gây thiệt hại cho việc canh tác trên đất với một chi phí đáng kể cho các chủ đất.”
Sử dụng dữ liệu điều tra dân số năm 2020, Quỹ Bảo vệ Môi trường cho biết, ước tính có khoảng 9 triệu người sống trong phạm vi một dặm quanh một khu mỏ vô thừa nhận. Ước tính này đã được nâng lên 14 triệu vào năm 2022 với sự gia tăng số lượng giếng dầu không được phong kín vốn chưa được báo cáo trước đây mà nay đã được báo cáo.
Khi số lượng giếng dầu/khí đốt bị vô thừa nhận được báo cáo tăng lên, thì mức giá khắc phục tập thể dự kiến cũng tăng theo, với một số ước tính vượt quá 280 tỷ USD.
Tăng cường cho BIL
Ông Mullin là một trong bốn nhà đồng bảo trợ của Đạo luật Phát triển và Nghiên cứu Khắc phục Giếng dầu bị Bỏ hoang được đề xướng, sẽ bổ sung cho chương trình BIL trị giá 4.7 tỷ USD để bảo đảm rằng “các quỹ được dành riêng cho các nỗ lực nghiên cứu kỹ lưỡng nhằm tối đa hóa các lợi ích cho các cộng đồng bị ảnh hưởng và ngành năng lượng.”
Ông nói trong một tuyên bố kèm theo dự luật trên: “Dự luật của chúng tôi sẽ cung cấp các nguồn lực cần thiết để cải thiện các phương pháp xác định, tái sử dụng, và khắc phục các giếng dầu này, từ đó cắt giảm chi phí cho chủ đất và loại bỏ tiềm ẩn gây nguy hiểm cho môi trường.”
Người đồng bảo trợ, Thượng nghị sĩ Ben Ray Luján (Dân Chủ-New Mexico) cho biết, “Có hơn 2 triệu giếng dầu và khí đốt bị bỏ hoang trên khắp nước Mỹ vốn gây ra những rủi ro to lớn về sức khỏe, an toàn, và môi trường cho các cộng đồng xung quanh.”
Theo báo cáo của Sở Năng lượng, Khoáng sản & Tài nguyên Thiên nhiên New Mexico, cơ quan này đã nhận được 25 triệu USD từ BIL và đã lấp 23 giếng dầu bị bỏ hoang kể từ tháng 09/2022, đồng thời loại bỏ “lượng phát thải carbon tương đương với lượng phát thải của một xe chạy bằng xăng chạy 2.85 triệu dặm mỗi năm.”
Trong số các vấn đề thường được đề cập trong việc duy trì một chuỗi trách nhiệm pháp lý là những yêu cầu ràng buộc thấp ở nhiều tiểu bang. Chẳng hạn, ở bốn tiểu bang thượng Thung lũng Ohio, Kentucky, Ohio, Pennsylvania, và West Virginia, trái phiếu chỉ chi trả 7.6% chi phí khắc phục trung bình.
Các chi phí khắc phục có thể rất khác nhau tùy theo quy mô, địa chất, độ sâu của giếng dầu, địa hình xung quanh, và các quy định của tiểu bang. Chi phí để phong kín các giếng ở Thung lũng Thượng Ohio có thể dao động từ 6,500 USD đến ít nhất là 87,500 USD.
Viện Ohio River Valley ước tính chi phí để phong kín tất cả các giếng bị bỏ hoang trong khu vực này có thể lên tới 34 tỷ USD, mặc dù công việc này cũng có thể tạo ra và duy trì 15,151 việc làm trong hơn 20 năm.
Đóng băng trong trách nhiệm lấp lửng
Một đề xướng năm 2022, “Đạo luật Khắc phục hậu quả của người Samari Nhân lành đối với Mỏ đá cứng bị Bỏ hoang,” được giới thiệu bởi các Thượng nghị sĩ Martin Heinrich (Dân Chủ-New Mexico) và Jim Risch (Cộng Hòa-Idaho) cùng với 18 nhà đồng bảo trợ, đề cập đến việc khắc phục hàng ngàn “khu mỏ di sản bị bỏ hoang” vốn đã bị đóng băng trong tình trạng lấp lửng về trách nhiệm pháp lý.
Vì luật hiện hành có khả năng khiến các công ty khai thác phải chịu trách nhiệm pháp lý mới nếu họ tham gia vào các dự án khắc phục hậu quả, nên các công ty này miễn cưỡng tình nguyện cung cấp thiết bị, tài nguyên, và chuyên môn để khôi phục các mỏ bị bỏ hoang. Các tổ chức bất vụ lợi và các nhóm “Người Samari Nhân lành” khác cũng ngần ngại tham gia vì các lo ngại trách nhiệm pháp lý.
Theo Văn phòng Trách nhiệm giải trình Chính phủ, có hơn 140,000 mỏ đá cứng bị bỏ hoang ở Hoa Kỳ, trong đó có 22,500 mỏ gây nguy hiểm cho môi trường.
Dự luật này cho biết “Thật không may, các quy định về trách nhiệm pháp lý sẽ khiến những ‘Người Samari Nhân lành’ này phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với tất cả tình trạng ô nhiễm đã tồn tại từ trước từ một khu mỏ, mặc dù họ không liên quan đến khu mỏ trên trước khi dọn dẹp khu mỏ này.”
Các nhà lập pháp của Quốc hội đã cố gắng giải quyết vấn đề trách nhiệm pháp lý này trong hơn mười năm qua, với dự luật năm 2022 là nỗ lực mới nhất nhằm giải thích rõ rằng những nỗ lực “Người Samari Nhân lành” trong việc khắc phục hậu quả ở khu mỏ không phải chịu trách nhiệm pháp lý. Những người ủng hộ muốn chứng kiến việc này tiến triển trong năm 2023.
Phó Chủ tịch Điều hành Hiệp hội Khai thác Quốc gia kiêm Giám đốc Điều hành Katie Sweeney đã khuyến khích các nhà lập pháp Hạ viện thông qua luật “Người Samari Nhân lành” này, vốn đã được nhiều nhóm vận động, chẳng hạn như Trout Unlimited, hiệu khảo và tán thành.
Nhã Đan biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times