Những người phủ nhận cuộc bầu cử sẽ thắng
Tất cả các dấu hiệu hiện nay cho thấy Đảng Dân Chủ rốt cuộc sắp phải trả giá cho việc sử dụng sự căm ghét cựu Tổng thống Trump thay cho việc điều hành [đất nước] trong hai năm, giống như trong bốn năm trước đó họ đã sử dụng sự căm ghét ông Trump để thay thế cho sự đối lập thông thường.
Toàn bộ những bịa đặt cho những câu chuyện hoang tưởng, trò lừa gạt, và phỉ báng mà giới truyền thông chính trị quốc gia đã thuận tiện dựng lên như một mạng lưới an toàn cho Đảng Dân Chủ và chính phủ vô cùng yếu kém này sắp sửa biến mất. Đảng Dân Chủ cuối cùng sẽ phải chịu trách nhiệm cho 14 năm bất tài và dễ bị mua chuộc — 10 năm thất bại dưới thời ông Barack Obama và ông Joe Biden, cộng với khoảng thời kỳ chuyển tiếp bốn năm khi sự đối kháng điên cuồng với chính phủ ông Trump là một tiết mục đệm của phe đối lập vi hiến và gây cản trở một cách đáng hổ thẹn này.
Sự giải phóng vĩ đại nhất trong cuộc thanh trừng khắp cả nước mà bây giờ dường như rất có thể trong cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ sắp diễn ra vào hai tuần tới sẽ là sự lật tẩy giả thuyết độc tài toàn trị rằng cuộc bầu cử năm 2020 là hoàn toàn công bằng. Trò lừa gạt này đã đè nặng lên Hoa Kỳ như một hòn đá tảng và đã được mọi thành viên của các giới truyền thông chính trị quốc gia lặp đi lặp lại như một bản vấn đáp giáo điều trong suốt hai năm qua. Các cấp bậc chức vụ trong Quốc hội và các vị trí lãnh đạo của đất nước này sẽ được lấp đầy bằng những người tận tụy với động cơ rõ rệt, có năng lực, và được bầu vì đạo đức của họ, những người đã vận động một cách công khai và hăng hái cho cáo buộc gian lận kết quả bầu cử tổng thống năm 2020.
Hầu hết những người tán thành có hiểu biết hơn về điều giả dối gần như lộ rõ này biết rằng có khả năng đã có hàng triệu lá phiếu được thu thập; rằng không thể xác nhận tính xác thực của những lá phiếu đó; rằng rất nhiều phiếu trong số đó xuất hiện với số lượng khổng lồ tại những thùng phiếu được tạo ra bất ngờ vào lúc nửa đêm; rằng [nếu] số lượng phiếu bầu cho ông Biden ở tiểu bang Pennsylvania và bất kỳ hai trong số ba tiểu bang Arizona, Georgia, và Wisconsin mà ít hơn 50,000 phiếu thì đã có thể trao cuộc bầu cử cho ông Trump trong Đại Cử tri Đoàn; và rằng toàn bộ nền tư pháp từ các tòa án sơ thẩm tiểu bang đầu tiên cho đến Tối cao Pháp viện đều từ chối xét xử công tội của họ hoặc phân xử bất kỳ vụ nào trong 19 vụ kiện đối với tính hợp hiến của đợt bầu cử này và các quy định kiểm đếm phiếu bầu đã được thay đổi, được cho là nhằm thúc đẩy bỏ phiếu trong đại dịch COVID-19. Ít ra thì năm 2020 là một cuộc bầu cử tương tự các cuộc bầu cử năm 1960 (Kennedy–Nixon) và năm 2000 (Bush–Gore), khi mà chẳng bao giờ có thể biết chắc người nào đã thắng cử nếu tất cả các phiếu hợp lệ và không phiếu nào bất hợp lệ được kiểm đếm.
Theo bà Peggy Noonan, người từng chấp bút các bài diễn văn cho cựu Tổng thống Reagan và phụ trách chuyên mục của Wall Street Journal đồng thời là người ứng xử văn minh nhất trong số những người ghét ông Trump, đã từng viết trên Wall Street Journal số ra ngày 21/10 rằng, giới truyền thông chính trị quốc gia gần như hoàn toàn thù địch với ông Donald Trump vì hầu hết giới truyền thông nằm tại New York, nơi mà trong 30 năm qua, họ xem ông ấy chỉ là một doanh nhân tẻ nhạt và thô lỗ, người dường như thường xuyên cận kề ngưỡng vi phạm pháp luật. Đó có lẽ là một lời giải thích sâu sắc, nhưng không phải là một cái cớ, và sau ngày 08/11, sẽ vô cùng khó khăn cho chính phủ ông Biden và những người tiếp tay cho giới truyền thông liều lĩnh của họ để quay lại giải pháp tồi tàn đó thay vì đưa tin chính trị một cách vô tư.
Bà Noonan cũng quy kết quan điểm của “những người phủ nhận cuộc bầu cử” (một cụm từ gây khó chịu với mục đích khơi gợi nỗi nhục nhã của những người chối bỏ vụ diệt chủng Holocaust) là do bản chất ưa tranh luận, xấu tính, và theo chủ nghĩa cá nhân của nhiều người Mỹ. Bà hẳn biết rằng điều này sẽ trở thành một giấc mơ yên bình thay thế cho những sự thật phiền phức về một kết quả bị gian lận do đảng phái (như được ghi chép kỹ lưỡng trong cuốn sách phi âm mưu chặt chẽ của tác giả Mollie Hemingway, với nhan đề phù hợp là “Bị gian lận”). Sự đồng lòng được tạo dựng và thực thi kỹ lưỡng và đa phần đồng thuận rằng đó là một cuộc bầu cử công bằng, giống như lời tuyên bố lừa lọc rằng “97% các nhà khoa học tin rằng biến đổi khí hậu là nguy hiểm” và giống như 99% những người từng nghĩ rằng Mặt Trời quay quanh Trái Đất, là một điều hoàn toàn phi lý.
Trong hai năm qua, một trong nhiều khía cạnh phiền phức của việc Đảng Dân Chủ điên rồ hay quấy nhiễu chính phủ của cựu Tổng thống Trump là niềm tin theo kiểu cao đạo rằng họ có quyền gần như hợp hiến để khiến ông Trump liên tục bị điều tra hình sự.
Cuộc điều tra thông đồng với Nga đã được chứng minh là không gì khác ngoài một trò bôi nhọ. Nhưng khi ứng cử viên tổng thống đương thời là ông Joe Biden bị đặt nghi vấn về các hoạt động tài chính của con trai mình ở Ukraine, ông đã tỏ ra cao đạo nhận xét rằng trọng tâm cuộc điều tra này là về ông Trump và ông sẽ không phải là một bên cho phép ông Trump thoát khỏi các cuộc điều tra hợp lý nhằm vào hành vi có khả năng là bất hợp pháp của ông ấy bằng cách cho phép bất kỳ điều gì làm xao lãng khỏi cuộc điều tra đó. Các câu hỏi về khoản thu nhập hậu hĩnh của ông Hunter Biden với tư cách là cố vấn cho người Ukraine, Trung Quốc, và các mối liên hệ có khả năng gây tranh cãi khác là không thích đáng (và dù sao thì ông Joe Biden cũng không biết gì về các mối liên hệ đó). Đến bây giờ thì chúng ta biết rằng có nhiều bằng chứng cáo buộc về những hoạt động đáng ngờ của ông Hunter Biden tại một vài ngoại quốc và rằng người cha của ông ấy hầu như chắc chắn thu lợi về tài chính từ những hoạt động này.
Tôi chưa bao giờ tin rằng đã có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy tiền bạc do các tổ chức ngoại quốc mang lại cho gia đình ông Biden đã khiến chính phủ Hoa Kỳ thay đổi trong cách đối xử với các quốc gia đó. Nhưng ông Joe Biden được cho là đã nói dối công chúng về tất cả những điều này trong nhiều năm; ông ấy đã không tuyên thệ, nhưng kiểu xâm phạm vào niềm tin của người dân không làm nên các kỳ công cho thủ đô chính trị của một nhà lãnh đạo.
Một điều luôn hiển nhiên là ông Trump không bao giờ mong muốn ngày 06/01/2021 trở thành vụ bạo lực đám đông ở Điện Capitol Hoa Kỳ. Bên cạnh ủy ban của ông Mueller và hai cuộc đàn hặc ông Trump, các cuộc điều trần về ngày 06/01 của Hạ viện sắp diễn ra là sự nhạo báng lớn nhất, không chỉ đối với công lý trong điều tra lập pháp mà còn đối với toàn bộ cuộc điều tra trên diện rộng của các ủy ban điều tra đặc biệt của Quốc hội. Điều này đã không gây thiệt hại nhiều như lối ăn nói mị dân của Thượng nghị sĩ Joseph R. McCarthy vào đầu những năm 1950, nhưng nếu có thì đó là một ủy ban thiên vị và ôm đồm thật nhiều và thậm chí là xem thường các luật dân sự thông thường hơn trong việc đưa ra bằng chứng, kiểm tra các nhân chứng, và đưa ra thỏa thuận lưỡng đảng.
Ông Trump đã làm mọi cách hợp lý để có thể cảnh báo Chủ tịch Hạ viện và thị trưởng Hoa Thịnh Đốn về tình trạng rối loạn có thể xảy ra và khuyến khích các lực lượng nên có mặt đầy đủ để bảo đảm an ninh cho Điện Capitol. Bất chấp gần hai năm bị các công tố viên nhiều lần ép buộc quá mức để moi ra bằng chứng buộc tội theo hệ thống thương lượng nhận tội mục nát của Hoa Kỳ, nhưng vẫn không có mối liên hệ nào giữa những người phạm tội trong vụ việc “ngày 06/01” (biệt ngữ nhằm cố gắng liên kết vụ việc này với vụ “ngày 11/09”) với ông Trump đã từng bị vạch trần. Đây chỉ là một nỗ lực ám sát không đổ máu khác nhắm vào ông Trump.
Sáu năm trước, người duy nhất ủng hộ ông Trump tại Thượng viện Hoa Kỳ là Thượng nghị sĩ Jeff Sessions (Cộng Hòa-Alabama), người được ông Trump khen thưởng bằng cách chỉ định ông ấy là tổng chưởng lý (vị trí mà ông ấy hoàn toàn thất bại). Cú chấn động về cuộc bầu cử của ông Trump quá lớn đến nỗi hầu như không ai tin rằng đó là một kết quả chân thật. Ông Trump hiện đã nổi bật hơn trước nhà Clinton, nhà Obama, và nhà Bush cũng như vẫn là nhân vật chính trị chính của đất nước này. Mọi người đều thấy rõ rằng, tuy khốn đốn bởi những lời bình luận không phù hợp về văn phong, nhưng chính phủ của ông Trump đã thành công trong khi chính phủ của người kế nhiệm lại là một thất bại. Mọi người đều nhận thấy Hoa Kỳ đang bước đi loạng choạng, và mọi người đều nhận thấy ai là nhân vật chính trị có ảnh hưởng lớn hiện nay của đất nước này.
Nếu các ứng cử viên Thượng viện được ông Trump ủng hộ giành chiến thắng tại bất kỳ hai trong số ba tiểu bang: Georgia, Ohio, và Pennsylvania, thì ông Trump hầu như chắc chắn sẽ là vị tổng thống tiếp theo. Và đất nước này sẽ khó có thể cho phép diễn ra một cuộc tấn công hợp pháp, mang tính chính trị một cách liều lĩnh, hoàn toàn giả tạo nữa chống lại ông. Đảng Dân Chủ đã đạt được quyền lực tột đỉnh đó, và ông Trump là quá khứ chính trị gần đây, là hiện tại ưu việt, và là tương lai có tiềm năng. Đất nước này có thể đã tồi tệ hơn, và bây giờ nó đã tồi tệ hơn, kể từ khi cựu Tổng thống Ronald Reagan mãn nhiệm.
Ông Obama vẫn được yêu thích như một nhân vật có phần quyến rũ trước công chúng, một người uyển chuyển và nhanh nhẹn về thể chất, đồng thời là hiện thân của nỗ lực to lớn và thành công trên quy mô lớn mà Hoa Kỳ đã thực hiện trong 60 năm qua để thúc đẩy sự bình đẳng toàn diện cho những người Mỹ gốc Phi bị nô dịch hóa từ lâu và sau đó bị cô lập. Nhưng thành tựu duy nhất của chính phủ cựu Tổng thống Obama là thỏa thuận hạt nhân Iran, vốn là một thảm họa; các biện pháp xanh khác nhau và Hiệp định Khí hậu Paris, cũng đã trở thành những thảm họa; và chương trình Obamacare, được tuyên bố một cách thiếu trung thực là cho phép mọi người giữ lại các bác sĩ hiện có của mình. Chính sách này chắc chắn mang lại lợi ích cho nhiều người, nhưng lại gây phiền phức nghiêm trọng cho hàng chục triệu người khác.
Chính phủ Tổng thống Biden đã trở thành một thất bại to lớn về mọi mặt trọng đại nhưng đặc biệt là lạm phát, bùng phát tội phạm, cho phép hàng triệu người di cư bất hợp pháp vào đất nước này, cuộc rút quân tán loạn ở Afghanistan, và sự bất lực trong việc giành được sự tôn trọng của Trung Quốc, Nga, hoặc thậm chí là cả Bắc Hàn.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Thanh Nhã biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times