Nhà vận động nhân quyền: Hoa Kỳ chưa sẵn sàng đối mặt với cuộc đàn áp xuyên quốc gia của Trung Quốc
Chính phủ Hoa Kỳ chưa sẵn sàng đối mặt với cuộc đàn áp xuyên quốc gia của chính quyền Trung Quốc, theo nhà vận động nhân quyền Levi Browde.
“Thật không may, theo như chính họ thừa nhận, chính phủ của chúng ta, các chính phủ phương Tây trên toàn thế giới chưa thực sự hoàn toàn sẵn sàng cho điều này [hành động đàn áp này của nhà cầm quyền Trung Quốc], bởi vì thông thường, khi họ ứng phó với một quốc gia đối địch, thì việc đó chỉ diễn ra trong khuôn khổ các nhà ngoại giao của họ hoặc quân đội của họ hoặc là những thứ tương tự như vậy,” ông Browde nói với chương trình “China in Focus” (“Trung Quốc tiêu điểm”) của đài truyền hình NTD, hãng truyền thông cùng hệ thống với The Epoch Times.
Trong khi đó, ông lưu ý rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã vũ khí hóa hết thảy mọi thứ trong đất nước họ, kể cả các tập đoàn của họ, công dân của họ, và thậm chí cả sinh viên ngoại quốc để hỗ trợ chiến dịch đàn áp này.
Với tư cách là giám đốc điều hành của tổ chức bất vụ lợi Trung tâm Thông tin Pháp Luân Đại Pháp có trụ sở tại New York, ông Browde đã chỉ ra những trường hợp các học viên Pháp Luân Công bị sách nhiễu trên đất Mỹ để chứng minh quan điểm này.
Tính côn đồ
“Chúng tôi có những người ở đây ngay tại Manhattan, những người có căn hộ bị lục soát nhiều lần. Một trong số họ thực sự đã phải rời đi và ẩn náu, bởi vì rõ ràng là những kẻ côn đồ Trung Quốc do chính quyền Trung Quốc thuê và lãnh sự quán ở đây hành hung thân thể họ,” ông nói trong cuộc phỏng vấn hôm 08/10.
Trong một trường hợp khác được ông trích dẫn, một nam kỹ sư công nghệ thông tin phát triển nhu liệu cho phép người Trung Quốc đột phá công nghệ kiểm duyệt của nhà nước đã bị đánh đập và bị những người nói Hán ngữ đánh cắp các máy điện toán và ổ đĩa rời khi ông ở nhà riêng tại Atlanta.
Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần với các bài tập tường hòa và các bài giảng đạo đức xoay quanh các nguyên lý chân, thiện, và nhẫn. Môn tu luyện này đã trở nên phổ biến trong những năm 1990, dẫn đến việc có tới 100 triệu người theo học ở Trung Quốc vào cuối thập niên đó. Nhận thấy đây là một mối đe dọa, nên vào năm 1999 chính quyền Trung Quốc đã phát động một chiến dịch trên toàn quốc nhằm tìm cách “xóa sổ” pháp môn này.
Ông Browde nhấn mạnh: “Vì vậy, kiểu côn đồ này là một dấu hiệu đặc trưng của sự đàn áp xuyên quốc gia của họ.”
Nhưng trong những ngày này, việc đàn áp Pháp Luân Công ở ngoại quốc còn tinh vi hơn thế nhiều, ông lưu ý.
“Họ sử dụng các đoàn ngoại giao của họ trên khắp thế giới để đeo đuổi Pháp Luân Công, gây áp lực với các nhà lập pháp của chúng ta, gây áp lực lên các chính phủ hoặc thống đốc hoặc thị trưởng của chúng ta, để họ không ủng hộ Pháp Luân Công, không lên tiếng phản đối cuộc bức hại ở Trung Quốc,” ông nói.
Ông Browde chỉ ra rằng các doanh nghiệp Mỹ, “trong đó có giới truyền thông của chúng ta, có những giao dịch khổng lồ bên trong Trung Quốc.” Kết quả là, ông nói, “điều đó diễn ra đồng thời với một sự im lặng đáng báo động về vấn đề Pháp Luân Công.”
Nhóm tố cáo lớn nhất về những tội ác của ĐCSTQ
Theo ý kiến của ông, ĐCSTQ xem cộng đồng Pháp Luân Công là một “mối đe dọa sống còn.”
“Đây là nhóm mà trước hết, có 100 triệu người hoặc hơn, trong đó có cả các lãnh đạo quân đội, lãnh đạo chính phủ, có thể bóc trần họ theo cách mà không nhóm nào khác có thể làm được,” ông lập luận.
Ông Browde chứng minh trường hợp một nam học viên Pháp Luân Công, người được xác nhận danh tính là Phương Bân (Fang Bin), đã hoạt động như một ký giả công dân ở Vũ Hán, thành phố ở Trung Quốc nơi có các ca nhiễm COVID-19 đầu tiên được đưa tin.
“Khi COVID tấn công lần đầu tiên ở Vũ Hán, anh ấy đã trở thành một trong những tiếng nói hàng đầu và dễ thấy nhất đưa tin những gì đang xảy ra khi ĐCSTQ nói, ‘À, dịch bệnh này rất nhỏ và không có chuyện gì xảy ra cả,’” ông nói.
“Anh ấy là người đã quay các hình ảnh về túi đựng thi thể, hàng đống túi đựng thi thể, về những gì đang diễn ra ở các lò hỏa táng, và điều đó đã được đăng trên CNN, [và] ở khắp nơi,” ông nói thêm.
Do đó, theo ông Browde, ký giả này nhanh chóng bị tìm thấy, bị bắt, và rất có thể vẫn còn sống dưới sự giam cầm của chính quyền Bắc Kinh.
“Cộng đồng này đã trở thành nhóm tố cáo lớn nhất về những tội ác của ĐCSTQ trên trường thế giới. Và vì vậy bịt miệng cộng đồng Pháp Luân Công luôn là một ưu tiên hàng đầu của ĐCSTQ,” ông Browde lưu ý.
Các tin tức tiếp tục xuất hiện cho thấy cuộc bức hại rộng khắp đối với các học viên Pháp Luân Công của chính quyền Trung Quốc — bao gồm bạo lực tàn bạo, bắt giữ, và thu hoạch nội tạng sống do nhà nước hậu thuẫn — vẫn đang tiếp diễn.
Vì vậy, Mỹ và phương Tây nên xem vấn đề Pháp Luân Công như một ‘con chim hoàng yến trong mỏ than’ (hàm ý dấu hiệu cảnh báo sớm) vì “năng lực của nhà cầm quyền này và những gì họ có thể làm đối với tất cả chúng ta,” theo nhà vận động này.
“Cuộc bức hại thực sự là một minh chứng cho năng lực và ý chí của họ trong việc vi phạm mọi quy chuẩn quốc tế, nếu bức hại là nhằm để duy trì quyền lực của chính họ,” ông nói.
“Và nếu chúng ta nghĩ rằng điều này sẽ dừng lại, hoặc nó sẽ dừng lại ở Pháp Luân Công, hoặc một số nhóm bất đồng chính kiến khác, thì đó là lúc chúng ta sẽ thực sự gặp rắc rối,” ông lập luận.
Các biện pháp ứng phó
Để ứng phó với mối đe dọa từ ĐCSTQ, ông Browde đề nghị yêu cầu các hãng truyền thông và tập đoàn Trung Quốc hoạt động tại Hoa Kỳ ghi danh với tư cách là đại diện ngoại quốc tại Hoa Kỳ.
“Họ nên được giám sát như những đại diện ngoại quốc, bởi vì đó mới thực sự là những gì mà họ đang làm ở đây,” ông nói.
Nhà vận động này chỉ ra Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công (H.R. 6319) và Đạo luật Chấm dứt Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức (H.R. 1592) đã được giới thiệu hồi năm ngoái (2021).
Ông Browde kêu gọi những người Mỹ lưu tâm nên liên hệ với các dân biểu của họ để yêu cầu các quan chức này ủng hộ các dự luật.
“Bởi vì các dự luật đó có thể có tác động thực sự trong việc ngăn chặn hoặc hạn chế hoặc hy vọng là có thể ngăn chặn hoạt động thu hoạch nội tạng khủng khiếp ở Trung Quốc, và cũng nâng cao sự minh bạch về Pháp Luân Công,” ông nói.
Việt Phương biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times