Người phụ nữ ‘chết đuối’ được Thiên Sứ cho hay: Bạn đến sớm quá!
Một phụ nữ người Mỹ tự xưng là Laurie cho biết cô từng suýt chết đuối trong một lần chèo thuyền và trải qua một trải nghiệm cận tử, đồng thời gặp được các Thiên Sứ ở không gian khác. Cô được Thiên Sứ cho biết giờ tử của cô vẫn chưa đến, rằng cô “đã đến quá sớm.” Cô vẫn phải trở về Trái Đất để hoàn thành công việc của mình.
Cô Laurie đã chia sẻ trải nghiệm cận tử của mình vào năm 1986 trên trang web của Tổ chức Nghiên cứu Trải nghiệm Cận tử (Near Death Experience Research Foundation).
Cô Laurie cho biết, vào tháng Năm năm đó, cô và các đồng nghiệp của mình đã chèo thuyền trên sông Rogue ở Oregon, Hoa Kỳ. Vào thời điểm đó, mực nước sông cao hơn những năm trước, dòng chảy cũng xiết hơn.
Mặc dù đã mặc áo phao nhưng Laurie vẫn bị dòng nước mạnh cuốn xuống dưới mặt sông. Cô không chỉ nuốt nước sông vào phổi mà còn bị mất phương hướng trong dòng nước. Mặc dù Laurie có thể nhìn thấy bầu trời phía trên, nhưng cô không thể ngoi lên mặt nước để thở. Không có dưỡng khí, cô cảm thấy mình càng lúc càng yếu đi, và cuối cùng không còn vùng vẫy được nữa.
Laurie cho biết cô đột nhiên không còn cảm thấy cơn đau rát do nước tràn vào phổi. Khung cảnh xung quanh cô bắt đầu chuyển từ đen sang trắng, cô có cảm giác như mình đang đi xuyên qua một đường hầm với tốc độ ánh sáng. Khi nỗi đau đã rời xa cô, cô cảm thấy ấm áp và bình yên.
Cô nói: “Tình yêu thuần khiết, vô điều kiện tỏa đến tôi từ mọi hướng. Tình yêu đến từ nơi không xác định, như một tấm chăn ấm áp bao phủ lấy tôi.”
Laurie viết rằng khi ra khỏi đường hầm, cô nhìn thấy một căn phòng dường như được tạo thành từ những đám mây trắng, bên trong có ba sinh mệnh được hình thành từ những viên pha lê lấp lánh. Ánh sáng xuyên qua họ và khúc xạ ra cầu vồng, giống như một lăng kính thủy tinh. Cô cảm thấy sợ, và họ dường như biết điều đó, họ liền biến thành hình dạng Thiên Sứ mà cô có thể nhận ra.
Cô cho biết, trong ba Thiên sứ, có một vị cao lớn hơn hai vị kia. Tất cả họ đều nói chuyện với cô bằng phương thức cảm ứng tâm linh. Họ có thể đọc được suy nghĩ của cô. Khi nhìn vào mắt họ, cô cảm nhận được tình yêu thương tỏa ra từ họ, như thể cô là sinh mệnh quý giá nhất mà Thượng Đế đã sáng tạo ra. Họ dường như biết rõ về cô, và cô cũng không hề cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy tất cả những gì họ làm.
Vị Thiên Sứ cao lớn đó nói với Laurie: “Bạn đến sớm quá. Vẫn chưa phải lúc để bạn đến đây. Bạn phải quay lại và hoàn thành công việc của mình trên Trái Đất. Nhưng vì bạn đã ở đây, chúng tôi sẽ cho bạn xem một vài thứ.”
Cô Laurie nói rằng tay của vị Thiên Sứ đó đang cầm một cuốn sách lớn, nhưng trên các trang sách là hình ảnh chứ không phải văn tự. Qua đó, cô đã nhìn thấy những cảnh tượng trong cuộc đời mình, từ việc chuyển sinh vào trong bụng mẹ cho đến việc cô rơi xuống sông khi đang chèo thuyền. Các trang sách được lật rất nhanh, nó giống như một bộ phim đang được trình chiếu. Cô lập tức nghĩ đến tất cả những điều cô đã làm vì người khác, và những điều cô chưa thể làm được. Cô còn nhìn thấy một người đàn ông mà cô không quen biết, hơn nữa nhìn không rõ mặt, cũng như rất nhiều em bé còn chưa chào đời.
Sau đó, một Thiên Sứ nhỏ hơn nói với cô rằng, “Tôi là Yahshael. Tôi đã ở bên cạnh bạn từ thời xa xưa và tôi sẽ luôn ở bên bạn. Bạn phải quay lại, bạn phải quay lại vì họ. Tôi sẽ cho bạn thấy một chút những gì bạn mong đợi, cho đến thời khắc bạn phải quay lại cơ thể của mình.”
Nói thì dài, nhưng sự việc xảy ra lúc đó rất nhanh. Yahshael và cô đã dịch chuyển tức thời đến một thảo nguyên vàng kim rộng lớn. Laurie đã nghe thấy bản nhạc hay nhất, hơn nữa cảm thấy rằng nó xuyên qua người cô. Khi làn gió thổi vào những cây rơm vàng kim cao lớn, cô cảm nhận được tất cả sự sống xung quanh mình, động vật, thực vật và sức mạnh của thiên nhiên. Và cô cũng là một trong số đó.
Laurie nói rằng khi cô nhìn lên, cô nhìn thấy một quả cầu ánh sáng khổng lồ chiếu ra ánh sáng tinh khiết và ấm áp nhất xung quanh, cô cũng cảm nhận được Chúa chạm vào làn da của mình. Mặc dù cuộc sống của cô trên thế gian không được như ý muốn, nhưng cô biết rằng Chúa biết điều đó và yêu thương cô ấy.
Sau đó, Yahshael đưa cô đến một nơi cao hơn. Cô cảm thấy mình bay lượn không ngừng. Cô nhìn thấy một thác nước khổng lồ không có điểm đầu và điểm cuối. Ở đây chỉ có tình yêu và sự bình yên. Cô cảm nhận được những người thân đi qua bên cạnh cô, nhưng cô không thể nhìn thấy họ.
Khi Yahshael và cô bay qua thảo nguyên vàng kim, cô nhìn thấy ở phía cuối có một cái hàng rào nông thôn, xa hơn nữa là một cái cây khổng lồ với rất nhiều lá vàng. Khi gió thổi qua, những chiếc lá rơi khỏi cành và biến thành các loại chim đầy màu sắc. Bên cạnh cây là một cái hồ, nước trong hồ lấp lánh như thủy ngân lỏng, nhưng khi nhìn qua nó, bạn sẽ nhìn thấy những con người trên Trái Đất.
Sau đó, Yahshael nói với cô: “Bạn nên quay trở lại Trái Đất. Bạn phải hoàn thành công việc của mình trước đã.” Laurie cảm thấy buồn khi biết mình phải rời khỏi nơi đó. Cô đã khóc và cầu xin Yahshael cho cô ở lại.
Yahshael nói: “Khi đến lúc, tôi sẽ đi tìm bạn. Nhưng bây giờ…” Vừa nói xong, Yahshael liền đẩy linh hồn cô trở lại thể xác. Laurie đột nhiên cảm thấy bị mắc kẹt trong dòng nước, và cơn đau ở ngực lại quay trở lại. Không lâu sau, có người đã cứu cô trở lại thuyền.
Cuối cùng, Laurie nói rằng nhờ trải nghiệm cận tử này, cô đã gần với Chúa hơn và biết được rằng cuộc sống là một chuỗi các lựa chọn. Lựa chọn của bạn sẽ ảnh hưởng đến những người xung quanh, vì tất cả chúng ta đều có mối liên hệ với nhau.