Nâng tầm cuộc sống bằng nghệ thuật thổi hồn gốm sứ: Nghệ nhân tạo ra các tác phẩm gốm mang giá trị tốt đẹp
Một nghệ nhân làm gốm trẻ đã tìm thấy ý nghĩa trong việc tạo ra các tác phẩm gốm mang đậm nét truyền thống mà có thể đồng hành lâu dài trong cuộc sống của mọi người. Anh gọi những giá trị và ý nghĩa truyền cảm hứng này là linh hồn của gốm.
Đã gần bốn năm kể từ khi anh Hứa Đình Gia (Hsu Ting Chia), một sinh viên tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Quốc gia Đài Bắc, Đài Loan, đi từ chỗ phá sản sau khi thành lập xưởng gốm giữa đại dịch năm 2020 đến việc tìm ra hướng đi bền vững và mở rộng hoạt động kinh doanh của mình.
(Ảnh: Đăng dưới sự cho phép của anh Hứa Đình Gia)
Những bước khởi đầu khiêm tốn
Anh Hứa quê ở Đài Nam, xuất thân trong một gia đình giáo viên và nghệ sĩ. Cha anh là giáo viên dạy vẽ tranh thủy mặc, còn mẹ anh là giáo viên tiểu học, cho nên việc theo đuổi chuyên ngành mỹ thuật và lựa chọn tranh thủy mặc là điều rất tự nhiên đối với anh. Tuy nhiên, anh đã rẽ sang một lối đi khác để khám phá nghệ thuật làm gốm sau khi nhận ra cách mà nghệ thuật này kết nối ba yếu tố đất, sự sống, và tâm hồn thành một tác phẩm hữu hình.
“Nhiều nghệ sĩ trong các lĩnh vực nghệ thuật hiện nay muốn thử những điều mới mẻ, nhưng họ không thể tìm thấy nền tảng và nguồn gốc tốt đẹp để xây dựng nghệ thuật của họ,” anh Hứa, 30 tuổi, chia sẻ với The Epoch Times. “Tôi cảm thấy đồ gốm chứa đựng nhiều nét truyền thống mà vẫn có thể được mọi người trân trọng.”
Sau khi hoàn thành khóa huấn luyện quân sự theo quy định nhập ngũ bắt buộc của Đài Loan, anh Hứa đã chia sẻ với một người bạn về việc theo đuổi niềm đam mê thiết kế đồ gốm và quyết định rằng, lựa chọn tốt nhất đối với anh là thành lập xưởng gốm của riêng mình.
“Trong nghề gốm này, càng làm lâu thì bạn sẽ càng trở nên lành nghề. Kỹ năng của bạn sẽ ngày một tốt hơn. Nhưng nếu bạn dừng lại một quãng thời gian, thì bạn sẽ cần đôi chút thời gian để luyện tập và trau dồi lại những kỹ năng của mình,” anh cho biết.
Về lâu dài, anh Hứa mong muốn tạo lập được nền tảng thu nhập ổn định để chăm lo cho bạn gái sau khi họ kết hôn; anh không muốn phải cân đối thời gian giữa sự nghiệp, đam mê, và gia đình. Con đường khởi nghiệp chắc chắn không hề dễ dàng, rồi đại dịch đã ập đến ngay sau khi anh Hứa mở xưởng gốm không lâu, làm ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của anh; chẳng bao lâu sau, bạn gái anh đã rời bỏ anh.
“Đó là thời điểm đau khổ nhất đối với tôi,” anh bày tỏ. “Tôi gần như mất trắng.”
Nỗ lực tìm ra con đường
Được nuôi dạy thành người chính trực và trách nhiệm, anh Hứa đã kiên trì tìm ra hướng đi. Anh tình cờ biết đến Pinkoi, một nền tảng trực tuyến quảng bá các khóa học thực nghiệm, và bắt đầu mở các lớp học làm đồ gốm.
Công việc kinh doanh của anh dần dần phát triển khi khách hàng giới thiệu các khóa học của anh với bằng hữu trong nước và hải ngoại sau khi có trải nghiệm cá nhân hài lòng tại studio của anh. Ngoài việc dạy những kiến thức cơ bản về nghệ thuật, anh còn cố gắng tạo ấn tượng lâu dài với khách hàng bằng những cử chỉ đơn giản như mời món tráng miệng để xoa dịu những vị khách mệt mỏi vì đi đường xa đến studio của anh. Anh cho hay khách hàng cảm thấy thế nào mới là điều quan trọng.
“Tôi luôn giữ quan niệm đối đãi với khách hàng như những người bạn của mình,” anh chia sẻ. “Tôi đối đãi với họ rất chân thành. Tôi đã nói với họ cách họ có thể tạo ra một món đồ gốm cụ thể tốt hơn và giải thích vì sao một món đồ làm ra chưa được đẹp.”
Nhiều khách hàng ở độ tuổi 20 và 30 sau này đã trở thành bạn của anh và nhiều lần quay lại tham gia các lớp học trực tiếp.
Anh Hứa cho biết chính đức tin của anh vào Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên nguyên lý “chân, thiện, và nhẫn” đã giúp anh hiểu được vẻ đẹp thực sự đằng sau những thách thức và phức tạp của việc vận hành một doanh nghiệp.
“Tôi cảm thấy rằng chúng ta phải đối đãi tử tế với mọi người,” anh nói. “Ngay từ đầu, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng đồ gốm để kiếm thật nhiều tiền. Tôi biết rằng với mô hình kinh doanh này, có thể sẽ không kiếm được quá nhiều tiền. Tôi cảm thấy rằng không kiếm được nhiều tiền cũng không sao, điều quan trọng là tôi không nên phản bội lương tâm của mình.”
Môn tu luyện tinh thần này không chỉ giúp anh Hứa chữa khỏi các vấn đề về cột sống mà còn giúp anh trầm tĩnh hơn: một đức tính thiết yếu trong nghề gốm.
“Việc thiết kế đồ gốm và tu dưỡng bản thân đã mang lại cho tôi rất nhiều lợi ích. Nếu tôi chỉ làm đồ gốm, tôi không nghĩ mình có thể có được trạng thái tâm hồn thoải mái và tĩnh lặng,” anh chia sẻ. “Nhờ tu dưỡng nội tâm, tôi cảm thấy bình yên hơn và có thể chấp nhận những thất bại và những trở ngại, có thể nhanh chóng đứng dậy và tiếp tục bước đi.”
Hơn nữa, anh Hứa cho rằng việc tu dưỡng bản thân đã giúp anh cải thiện kỹ năng quan sát và sự nhạy bén của mình. Anh cho hay sự hiểu biết của anh về cảm xúc con người và trạng thái tinh thần cũng tăng lên, điều này rất hữu ích khi anh giảng dạy cho một nhóm khách hàng và giúp anh bảo đảm rằng họ có thể tạo ra những tác phẩm nghệ thuật ưng ý sau lớp học.
Linh hồn của gốm
Anh Hứa nỗ lực thực hiện mục tiêu cao nhất của một nghệ sĩ truyền thống: thổi hồn, gửi gắm ý nghĩa vốn có, vào từng tác phẩm nghệ thuật; và anh tin rằng mọi người nên có một cái nhìn sâu sắc hơn khi họ xem bất kỳ tác phẩm nghệ thuật nào.
“Tôi cảm thấy một tác phẩm nghệ thuật cần có linh hồn của nó — điều nó muốn thể hiện. Khi mọi người nhìn thấy tác phẩm nghệ thuật của tôi, họ cảm thấy thoải mái và thích chúng, và tác phẩm nghệ thuật này có thể đồng hành cùng họ trong cuộc sống”, anh Hứa nói.
Để minh họa cho điều này, anh Hứa chia sẻ về đồ án tốt nghiệp của mình có tiêu đề là “81 chiếc ly.”
Anh chế tác 81 chiếc ly và chén với nhiều hình dạng khác nhau bằng việc sử dụng các loại đất sét và phương pháp tráng men khác nhau. Mỗi khách tham quan tại buổi triển lãm đều có cơ hội lựa chọn một chiếc ly mà họ cảm thấy “giống với mình nhất,” và họ được phép mang nó về nhà, tuy nhiên yêu cầu là họ phải dành thời gian với chiếc ly của mình và viết điều gì đó về nó.
Anh Hứa cho biết, các lời phản hồi thật thú vị, bởi vì một số người viết về các quan sát của họ từ buổi triển lãm trong khi những người khác chia sẻ với anh câu chuyện cuộc đời của họ.
“Các suy nghĩ và ý định của tôi tại thời điểm đó là những chiếc ly và chén này giống với những người khác nhau trên thế giới. Họ cũng được sinh ra trên thế giới này và có ngoại hình khác nhau. Họ đều mang bản tính con người, song họ vẫn có đôi chút khác biệt,” anh Hứa nói.
Anh Hứa cũng tạo ra một tác phẩm nghệ thuật khiến người ta phải suy ngẫm — một chú sư tử trưởng thành đầy những vết thương và vết sẹo, cùng một chú sư tử con màu trắng tuyệt đẹp. Anh muốn người ta ngẫm nghĩ về cuộc đời của họ và liệu con đường họ lựa chọn có phải là mong muốn ban đầu của họ hay không.
“Khi bạn so sánh bản thân hiện tại với phiên bản nguyên sơ của mình, bạn sẽ cảm thấy như thế nào? Bạn có nghĩ rằng diện mạo ban đầu của mình sẽ đẹp hơn không? Bạn có thấy hối tiếc khi đối diện với sự thuần khiết và ngây thơ bẩm sinh của một đứa trẻ không? Có lẽ bạn thực sự cảm thấy hơi sợ hãi và hối hận vì bạn từ bỏ phiên bản nguyên sơ của mình. Đây chính là ý nghĩa của tác phẩm nghệ thuật chú sư tử và sư tử con,” anh cho hay.
Ngoài việc mang phong cách truyền thống và chứa đựng thông điệp đạo đức, anh Hứa bảo đảm “đồ gốm nhân sinh” của mình cũng mang đến giá trị thực tế — đồ gốm phải dùng được. Vì vậy, anh tránh sử dụng bất cứ nguyên liệu nào không phù hợp trong quá trình tráng men và nung gốm.
“Một vài nguyên liệu không thích hợp để dùng cho tráng men, bởi vì có thể gặp một số vấn đề khi người ta sử dụng nó,” anh chia sẻ.
Khi nói về một vài điểm khác biệt giữa đồ gốm thủ công và đồ gốm sản xuất tại nhà máy, anh cho biết bố cục trọng lượng, màu men, khu vực mà miệng chạm vào món đồ gốm riêng biệt đều độc đáo, và tất cả đặc tính này khiến đồ gốm thủ công trở thành một sự lựa chọn tốt hơn.
“Xưởng gốm của tôi tin rằng mỗi tác phẩm nghệ thuật mà bạn nhận được đều là độc nhất vô nhị; nó có thể đồng hành với bạn trong cuộc sống và thay đổi cùng bạn,” anh Hứa nói. “Các tác phẩm nghệ thuật của chúng tôi có thể tương đương với giá trị của một bữa yến tiệc, nhưng chúng có thể đồng hành cùng bạn trong nhiều năm, hoặc cả một đời. Tôi cảm thấy không có xấu khi mọi người thêm một vài món đồ có giá trị vào cuộc sống, cũng như đề cao truyền thống và đạo đức trong cuộc sống của mình.”
Nhóm biên dịch Văn hóa-Đời sống Anh ngữ Epoch Times Tiếng Việt
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times