Bí ẩn chưa có lời giải: Cô gái đến từ thế giới song song
Âm dương hai nhà chồng
Vào khoảng năm 1949, một ngày nọ, có một sự việc kì lạ đã xảy ra tại một ngôi làng nhỏ phía đông bắc. Một tân nương chỉ cần động một chút là lại hôn mê ngủ thiếp suốt ba ngày. Sau khi tỉnh lại, cô nói mình đã đến một nhà chồng khác, ở đó cô còn có một tân lang. Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Hóa ra tân nương này là một trong những trường hợp hiếm hoi được khai mở thiên nhãn, có thể nhìn thấy được không gian khác. Ngày tân hôn, lúc ngồi trên kiệu hoa, cô mơ hồ nhìn thấy một kiệu hoa ở trong trong gian khác, đẹp hơn chiếc kiệu của cô. Trong lòng cô thầm nghĩ: “Nếu mình có thể ngồi lên chiếc kiệu hoa ấy thì thật tốt biết mấy”. Ai ngờ, khi cô vừa mới nghĩ như vậy, thì đã thật sự ngồi trên chiếc kiệu hoa xinh đẹp kia. Sau đó, cô mơ mơ màng màng được người ta đưa đến một gia đình nọ, và thành thân với một chàng trai rất anh tuấn.
Nhưng, sau khi lễ bái đường vừa kết thúc, thì chiếc kiệu hoa ở phía bên này cũng đã đến nơi. Tân nương lập tức thanh tỉnh trở lại, cô nói với tân lang bên kia rằng mình phải trở về rồi. Tân lang chẳng những không ngăn cản, mà chỉ nói: “Em phải thực hiện lời hứa của mình, chúng ta đã bái đường rồi, chúng ta còn có nhân duyên từ đời trước”. Nói rồi anh liền chấm một chấm đỏ lên trán của cô gái, cười và nói rằng dù cô có chạy đến nơi nào thì anh cũng đều có thể tìm thấy cô.
Tân nương lại mơ mơ màng màng ở bên này bái đường thành thân. Chỉ là cô phát hiện ra trên trán của mình quả thật có một chấm đỏ, lau thế nào cũng không sạch. Tân lang nhanh chóng phát hiện ra chấm đỏ này, liền hỏi sự tình. Cô không hề che giấu mà đem sự tình kể hết với anh. Nhưng tân lang này lại không tin, do đó cô cũng không giải thích thêm nữa.
Một tháng sau, tân nương đột nhiên nói với chồng rằng, cô phải thực hiện lời hứa của mình, về nhà chồng bên kia. Tân lang bên này nhớ lại những lời mà vợ mình đã nói trong ngày cưới. Anh hết sức bàng hoàng, chuyện này hóa ra lại là sự thật sao?!
“Vậy nàng sẽ đi bằng cách nào?” anh hỏi. Tân nương đáp, bên đó sẽ đến đón em. Tân lang lại hỏi: “Kiệu đón nàng ở đâu? Sao tôi không nhìn thấy?” Tân nương đáp rằng chỉ có cô mới có thể nhìn thấy được. Tân lang trong lòng càng nghĩ càng thêm lo sợ, liền hỏi “Vậy nàng sẽ đi bao lâu?” Tân nương đáp: “Ba ngày sau em sẽ trở về”.
Nói xong, cô liền chui vào chăn nằm ngủ. Tân lang không hiểu: “Tôi đã thuận ý cho nàng đi rồi, sao nàng lại còn chui vào chăn nằm ngủ thế này? Vậy là ý gì chứ?” Tân nương nói: “Em không ngủ, chàng không biết đâu, cơ thể em ở bên này nằm ngủ trong chăn, nhưng cơ thể ở bên kia thì đã sang bên kia rồi. Hãy để em ngủ đi, đừng quan tâm đến em. Ba ngày sau em sẽ tỉnh lại, đừng lo lắng.”
Nói rồi cô liền ngủ thiếp đi, gọi thế nào cũng không tỉnh dậy. Tân lang trải qua ba ngày dài đằng đẵng. Ba ngày sau, tân nương quả nhiên tỉnh lại. Chồng cô khẩn cầu: “Sau này nàng đừng đi nữa, ba ngày nay tôi thật sự đã rất lo lắng”. Tân nương đáp: “Như vậy sao được, người ta cũng đã dùng kiệu hoa rước em về nhà mà”, thậm chí cô còn thành thân với tân lang bên kia trước.
Cô giải thích rằng thời gian ở hai bên là khác nhau. Thời gian ở bên kia nhanh hơn bên này. Do đó, cô vừa ngồi lên chiếc kiệu bên kia thì lập tức đã đến được nhà chồng phía bên kia. Sau khi bái đường ở bên kia xong thì bên này kiệu hoa mới được đưa đến cổng nhà bên này.
Cô giải thích thêm rằng, cơ thể tuy có hai, nhưng linh hồn thì chỉ có một. Khi linh hồn điều khiển cơ thể bên kia thì cơ thể bên này sẽ mất đi ý thức, do đó cô mới nằm xuống và ngủ thiếp đi. Đây là lí do vì sao ở bên này dù có gọi như thế nào cô cũng không tỉnh dậy được.
Dần dần người chồng cũng hiểu được một chút. Tuy trong lòng cảm thấy chẳng mấy vui vẻ, nhưng anh cũng đành chấp nhận sự thật. Chẳng có bí mật nào là mãi mãi, câu chuyện về cô gái được gả vào hai nhà âm – dương được lan truyền rộng rãi. Về sau cô gái này còn có một cái tên khác là người âm dương.
Người vợ âm dương này có lúc còn kể với mọi người về những đứa con của mình ở không gian khác. Người nghe liền cười lớn nói rằng mỗi lần cô chỉ đi có ba ngày, trong khi người ta mang thai cần 10 tháng, ba ngày thì làm sao có thể sinh con được? Cô đáp: “Ở đây là ba ngày, nhưng ở bên kia đã trải qua rất nhiều ngày rồi”. Mọi người ai nấy đều lắc đầu không tin.
Cô lại nói, điều kiện sống ở bên kia tốt hơn bên này, ăn cơm đều dùng bát vàng. Có một lần, cô nói với người chồng bên kia rằng muốn đem mấy bát vàng về bên này, để nhà chồng bên này được nở mày nở mặt, và người trong thôn cũng có thể tin tưởng cô hơn.
Nhưng người chồng bên kia nói rằng, không phải anh ta không cho cô, mà là cô sẽ không đem đi được. Người vợ âm dương không tin, lúc quay về đã lén cất giấu vài cát bát vàng mang về. Không ngờ khi vừa tỉnh lại, thì nơi nào có cất giữ bát vàng thì nơi đó bị sưng phồng lên rất to, khiến cô rất khó chịu. Cô đành phải nhanh chóng mang bát vàng trả lại về bên kia. Đến đây cô đã thật sự tin rằng những thứ ở bên kia dù cho có tốt như thế nào đi chăng nữa thì cũng chẳng thể đem về bên này, mà chỉ có thể dùng được ở bên kia mà thôi. Vì vậy về sau cô không làm những việc như vậy nữa.
Khi cô nói đến đây thì bên cạnh có người liền nói đùa rằng, vậy cô ở lại bên đó thêm vài hôm nữa, để được hưởng thêm nhiều phước báu. Cô nói như vậy không được. Nếu cô ở bên đó quá ba ngày thì cơ thể ở bên này sẽ nhiều ngày không được ăn cơm, sẽ thiếu chất dinh dưỡng và sẽ bị thương tổn. Lại có người nói, nếu bên kia đã tốt như thế, vậy thì cô đừng quay trở về bên này nữa, ở lại luôn bên đó chẳng tốt hơn sao. Cô nói vậy cũng không được, cơ thể bên này là chủ thể, nếu tôi không quay lại thì cơ thể này sẽ tử vong. Nếu mất đi rồi thì mọi an bài đều sẽ không tồn tại nữa, phúc bên đó cũng không hưởng được.
Mọi người càng nghe càng cảm thấy kì lạ. Câu chuyện hai nhà chồng âm dương này rốt cuộc là do ai an bài? Với mục đích gì? Người vợ âm dương không trả lời được.
Chớp mắt, hơn mười năm trôi qua, Cách mạng Văn hóa nổ ra. Hồng vệ binh sau khi biết chuyện đã tìm đến và nói cô không được giả thần giả quỷ nữa. Nếu không bất cứ lúc nào họ cũng đều có thể kéo cô ra ngoài để diễu phố thị chúng. Người vợ âm dương nghe vậy liền sợ hãi và không dám về bên kia nữa. Nhưng ở bên đó cô cũng có một gia đình hoàn chỉnh. Thời gian lâu dài, người chồng tìm đến, sống chết đòi cô phải trở về bên kia.
Người vợ âm dương mặc dù không nhẫn tâm, nhưng cũng đành cắn răng cắt đứt duyên phận với bên kia, rồi đành tâm nói người chồng bên này hãy đánh đuổi người chồng kia đi. Người chồng bên này nói, tôi không nhìn thấy anh ta, làm sao mà đánh được đây? Người vợ âm dương đáp, gậy phía bên này cũng là vật hữu hình ở bên kia, không nhìn thấy cũng không sao, em chỉ phía nào thì chàng hãy đánh phía đó là được. Người chồng nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn làm theo lời vợ. Sau khi đánh một hồi, người chồng bên kia đã hoàn toàn tuyệt vọng và không bao giờ quay trở lại nữa. Người vợ âm dương từ đó cũng đoạn tuyệt quan hệ với bên kia.
Chuyện kể đến đây, có người sẽ nói rằng câu chuyện này rốt cuộc là thật hay giả? Phải chăng là bịa đặt? Người kể câu chuyện này nói rằng đây là câu chuyện có thật, chuyện này xảy ra trong thôn của chị chồng người đó. Người phụ nữ này tuy chúng ta gọi cô ấy là người vợ âm dương, nhưng khi cô đến không gian kia thì lại không phải là âm gian. Quý vị gọi đó là thế giới song song hay là không gian khác đều được, nhưng người bên đó thật sự tồn tại.
Sau đây cũng là một câu chuyện về thế giới song song được lan truyền rộng rãi ở nước ngoài.
Sự kiện vượt thời không của Lerina
Năm 2008, một phụ nữ Tây Ban Nha tên là Lerina García Gordo đã lên mạng tìm kiếm sự giúp đỡ. Cô ấy nói có thể cô ấy đã du hành từ một thế giới khác đến đây.
Một sáng nọ sau khi thức dậy, cô phát hiện ga trải giường có màu khác, nhưng vì vội đi làm nên cô cũng không suy nghĩ nhiều về nó. Chiếc xe vẫn đậu ở chỗ cũ, mọi thứ đều rất bình thường. Tuy nhiên, sau khi đến công ty, điều bất thường lại xuất hiện. Đầu tiên, khi cô đến tòa nhà văn phòng cô đã trông thấy một vài người lạ mặt. Sau đó, cô lại phát hiện bảng tên treo trước cửa văn phòng mình lại là tên của một người hoàn toàn xa lạ.
Cô vô cùng bối rối. Cô làm việc ở công ty này đã hơn 20 năm, nhắm mắt cô cũng có thể tìm đến văn phòng của mình. Điều này rốt cuộc là như thế nào? Lẽ nào mình đã đi nhầm tầng lầu rồi sao? Nhưng nhìn kĩ thì tầng lầu không hề sai, văn phòng làm việc của cô cũng không sai, nhưng nay nó đã là văn phòng của người khác. Lẽ nào mình bị sa thải rồi ư?
Lerina nhanh chóng kiểm tra website của công ty, và phát hiện ra rằng cô vẫn là nhân viên của công ty, chỉ thay đổi bộ phận và giám đốc. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Cô lập tức lấy ví ra xem. Thẻ tín dụng, bằng lái xe và giấy phép lao động đều ở bên trong, thông tin trên đó đều chính xác. Trong lòng cô càng hoảng loạn, lẽ nào đầu óc của mình có vấn đề, trí nhớ của mình bị loạn rồi sao? Cô không còn tâm trí để làm việc nữa, liền gọi điện thoại xin nghỉ ốm và đi khám bác sĩ. Nhưng bác sĩ lại nói rằng mọi thứ của cô đều bình thường.
Lerina càng nghĩ càng cảm thấy nghi hoặc, liền gọi điện thoại cho bạn trai của mình để nhờ anh ấy giúp đỡ. Bạn trai cô tên là Augustine, họ đã hẹn hò với nhau được hơn 4 tháng rồi. Nhưng không ngờ đầu dây bên kia nói rằng cô đã gọi nhầm, không có ai tên là Augustine cả.
Cô sợ hãi đến mức hai chân mềm nhũn. Cô hoang mang trở về nhà thì phát hiện bản thân vẫn đang sống cùng người bạn trai cũ đã chia tay trước đó. Họ đã ở bên cạnh nhau suốt 7 năm, và vừa mới chia tay cách đây 6 tháng. Nhưng bây giờ hai người dường như chưa hề xảy ra chuyện gì.
Cứ như vậy, cô đã trải qua một ngày kì lạ. Ngày hôm sau cô vẫn kiên trì đến công ty. Một ngày bình lặng trôi qua, nhưng trong lòng cô lại không hề bình yên. Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cô quyết định lên mạng đăng bài tìm kiếm sự trợ giúp, tìm kiếm người từng có cùng trải nghiệm như cô. Phải chăng cô đã vượt thời không từ một thế giới song song khác đến đây?
Con mèo Schrodinger và vướng víu lượng tử
Mọi người đã bao giờ nghe đến cụm từ con mèo Schrodinger và sự vướng víu lượng tử chưa? Hai thuật ngữ thời thượng này thực ra đều có liên quan đến thế giới song song.
Con mèo Schrodinger là một thí nghiệm tưởng tượng, và cũng là một trong những thí nghiệm nổi tiếng nhất trong cơ học lượng tử. Nhân vật chính của thí nghiệm này là một con mèo bị nhốt trong lồng tối. Trong lồng còn có chất phóng xạ và một thiết bị nhỏ thải ra khí độc. Xác suất chất phóng xạ này phân rã trong vòng một giờ đồng hồ là 50%. Nếu sự phân rã xảy ra, thiết bị sẽ được kích hoạt để giải phóng khí độc và con mèo sẽ tử vong. Nếu nó không phân rã, thiết bị này sẽ không được kích hoạt và con mèo sẽ được an toàn.
Không một ai biết được một tiếng đồng hồ sau con mèo sẽ sống sót hay tử vong. Các nhà khoa học cho rằng con mèo đang ở trạng thái chồng chất sự sống và tử vong. Trong thế giới lượng tử, đây gọi là chồng chập lượng tử, là một khái niệm rất cơ bản trong cơ học lượng tử.
Ai đó đã nói, đừng phức tạp hóa những điều đơn giản. Chỉ cần mở cái lồng là có thể biết được con mèo còn sống hay tử vong. Ngay khi chiếc lồng được mở ra, con mèo mà quý vị nhìn thấy không còn ở trạng thái chồng chất sinh tử nữa, mà chỉ còn lại một trong hai loại trạng thái, đã tử vong hoặc còn sống. Các nhà khoa học gọi đây là sự sụp đổ lượng tử, sự sụp đổ từ trạng thái chồng chất sang một trạng thái duy nhất.
Vậy con mèo này có liên quan gì đến thế giới song song? Các nhà khoa học tin rằng thế giới của chúng ta rất có thể là trạng thái chồng chất của nhiều thế giới song song, giống như con mèo bị chồng chất sự sống và tử vong trong bóng tối. Tuy nhiên, khi nhìn thấy con mèo, chúng ta chỉ thấy được một trạng thái của con mèo. Tương tự, khi chúng ta nhìn vào thế giới này, chúng ta chỉ có thể nhìn thấy một thế giới. Lúc này, nhiều thế giới song song sụp đổ thành một thế giới duy nhất trước mắt chúng ta.
Nhưng dù chúng ta không thể nhìn thấy thì các thế giới song song vẫn có liên quan đến nhau và ảnh hưởng lẫn nhau. Quý vị thấy đấy, trong câu chuyện người vợ âm dương, tuy người ở hai bên thế giới không thể xuyên việt, nhưng khi cô bị uy hiếp và không bao giờ dám quay lại bên kia nữa, thì quyết định của cô ở bên này đã làm thay đổi luôn cả gia đình ở bên kia. Đây được gọi là “vướng víu lượng tử” trong cơ học lượng tử.
Khái niệm “vướng víu lượng tử” là gì? Trong bài này chúng tôi chỉ nói một cách đơn giản. Trong thế giới lượng tử, mỗi một hạt lạp tử đều không tồn tại một cách độc lập. Giữa hai hạt lượng tử sau khi có sự tương quan thì sẽ hình thành vướng víu lượng tử. Chỉ cần một hạt thay đổi trạng thái thì hạt kia cũng sẽ lập tức thay đổi. Dù ở xa đến đâu thì phản ứng tức thời này cũng sẽ xảy ra. Ban đầu, điều này giống như con mèo của Schrodinger, nó chỉ là một giả thuyết. Tuy nhiên, khi một thí nghiệm vào năm 2017 đã chứng thực thành công sự tồn tại của “vướng víu lượng tử’’, thì cả thế giới đều bắt đầu chú ý đến nó.
Đầu tiên, các nhà khoa học làm vướng hai lượng tử photon lại với nhau, sau đó sử dụng vệ tinh để đưa chúng đến hai không gian cách nhau hơn 1,200km. Kết quả phát hiện rằng hai photon vẫn tương tác với nhau, duy trì trạng thái “vướng víu lượng tử”.
Tại sao mọi người lại kinh ngạc như vậy? Bởi vì điều này chẳng phải đã nói lên rằng có thể thật sự tồn tại những công năng đặc dị như cảm ứng tâm linh hay công năng giao thị sao? Thế giới của chúng ta không hề tồn tại một cách độc lập, mà sự thay đổi của một thế giới khác cũng có thể ảnh hưởng đến thế giới của chúng ta. Tất nhiên, hiện tượng vướng víu lượng tử xảy ra trong thế giới vi quan, nhưng thế giới hồng quan chẳng phải được cấu thành bởi lạp tử vi quan ư?
Năm 2022, sau khi ba nhà khoa học đoạt giải Nobel Vật lý cho chủ đề “vướng víu lượng tử” thì cụm từ con mèo Schrodinger và vướng víu lượng tử bắt đầu được lan truyền với tốc độ ánh sáng trên Internet. Thậm chí chủ đề về các thế giới song song càng nổ ra mạnh mẽ cho đến tận ngày nay.
Vậy nếu các thế giới song song thực sự tồn tại thì chúng ta đang bị vướng mắc về mặt lượng tử với nhiều bản thể ở các thế giới khác. Nhất cử nhất động của chúng ta, mỗi sự lựa chọn của chúng ta có thể cũng đang ảnh hưởng đến rất nhiều bản thể của chúng ta ở các thế giới khác. Nếu nghĩ như vậy thì thế giới này chẳng phải rất kì diệu sao?
Tổ chế tác chương trình “Bí ẩn chưa có lời giải” thực hiện
Tịnh Liên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ