Truyện ngắn McGuffey: Dũng cảm đích thực
Đây là câu chuyện thứ mười bốn trong loạt truyện trích từ “Tuyển tập truyện ngắn McGuffey”. Với loạt truyện này, chúng tôi sẽ đăng tải lại một số câu chuyện đạo đức hay nhất trong tập sách giáo khoa kinh điển những năm 1800 với ước tính khoảng 122 triệu bản bán ra tính đến năm 1960, đây là đầu sách có số lượng phân phối cao nhất trên thế giới bên cạnh Kinh Thánh và từ điển Webster. Sách McGuffey’s Readers đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử Hoa Kỳ, không chỉ giảng dạy cho trẻ những bài học về cách đọc, cách đánh vần và ngữ pháp, mà còn dạy các em về cách ứng xử và trau dồi nhân cách để trở thành người có đạo đức. Hãy đọc và kể với con cháu của bạn nhé!
Dũng cảm đích thực
Vào một ngày mùa đông lạnh giá, ba cậu bé rảo bước ngang qua một ngôi trường. Cậu bé lớn nhất là đứa trẻ hiếu động, luôn tự chuốc lấy rắc rối và cố kéo người khác vào rắc rối. Cậu nhỏ nhất tên là George, là một em bé ngoan ngoãn.
Bé George mong muốn làm theo lẽ phải, nhưng lại thiếu can đảm để làm điều đó. Henry và James là tên của hai cậu bé còn lại. Khi dạo bước cùng nhau, bọn trẻ nói kháo nhau.
Henry nói: Thật thú vị khi ném một quả cầu tuyết vào cửa phòng học và khiến tất cả học sinh và giáo viên phải nhảy dựng lên!
James: Nếu cậu làm vậy thì cậu sẽ nhảy nhảy dựng đấy. Nếu thầy giáo không bắt cậu và đánh đòn cậu, thì thầy ấy sẽ báo lại cho cha cậu, khi đó cậu sẽ nhận được một trận đòn; việc này sẽ khiến cậu nhảy dựng lên còn hơn cả các bạn ấy.
Henry: Sao thế, chúng mình đã lo lắng viển vông rồi, trước khi thầy giáo tới trước cửa lớp, thầy sẽ không thể biết chúng ta là ai. Quả cầu tuyết này cứng như đá, đến cả George còn muốn ném vào cửa.
James: Hãy đưa nó cho cậu ấy xem. Cậu ấy sẽ không dám ném nó đâu.
Henry: Cậu có nghĩ rằng George là một kẻ hèn nhát không? Cậu làm sao quen thuộc với cậu ấy như tớ. Hãy cầm quả cầu tuyết này đi, George, và cho James thấy rằng cậu không phải là kẻ hèn nhát như cậu ấy nghĩ.
George:Tớ không sợ khi quăng nó đi đâu; nhưng tớ không muốn làm. Tớ không thấy rằng làm thế có gì tốt hay thú vị cả.
James: Đó thấy chưa! Tớ đã nói với cậu là cậu ấy không dám ném mà.
Henry: Tại sao cậu lại trở nên hèn nhát thế, George? Tớ đã nghĩ rằng cậu không sợ bất cứ điều gì. Đến đây, cứu vớt danh dự và ném nó. Tớ biết là cậu không sợ mà.
George: Đúng thế, tớ không sợ ném. Đưa tớ quả cầu tuyết đây. Tớ sẽ nhanh ném nó đi.
Vút! Quả cầu tuyết lao vun vút vào cánh cửa, và những cậu bé chạy nối gót nhau. Henry cười ngặt nghẽo trước sự ngu ngốc mà cậu đã khiêu khích George.
George đã bị một trận đòn thích đáng vì sự ngốc nghếch của mình. Cậu bé hèn nhát đến nỗi cậu cảm thấy sợ hãi khi bị gọi là kẻ hèn nhát. Cậu không dám từ chối lời thách thức của Henry vì sợ bị chế giễu.
Nếu là một chàng trai dũng cảm, cậu sẽ nói, “Henry này, cậu có nghĩ rằng tớ thật ngu ngốc khi ném quả cầu tuyết đó chỉ để làm theo lời cậu không? Cậu cứ việc ném những quả bóng tuyết của riêng mình! “
Henry có lẽ đã cười nhạo cậu và coi cậu là một kẻ hèn nhát
Tuy nhiên nếu George nói, “Cậu có nghĩ rằng tớ quan tâm đến tiếng cười nhạo của cậu không? Tớ không cho rằng việc ném quả cầu tuyết là đúng đâu. Tớ sẽ không làm điều mà tớ cho là xấu ngay cả khi thị trấn này cùng cười với cậu.”
Thì cậu mới là người dũng cảm thực sự. Henry hẳn sẽ thấy ngay rằng việc cười nhạo một cậu bé có trái tim quả quyết như vậy chẳng có gì hay cả.
Bạn phải có tinh thần không sợ hãi này nếu không bạn sẽ gặp rắc rối và bị mọi người ghét bỏ.
Câu chuyện này được tái xuất bản từ Tuyển tập truyện theo chủ nghĩa chiết trung của McGuffey, tập 3, bản hiệu đính, năm 1879.
Sách “Tuyển tập truyện ngắn McGuffey” được xuất bản lần đầu vào những năm 1830, gồm một loạt các truyện ngắn tinh tuyển có tranh minh họa dành cho học sinh tiểu học do nhà giáo và giáo sĩ William Holmes McGuffey (1800–1873) viết. Sách được sử dụng rộng rãi như sách giáo khoa trong các trường học của Hoa Kỳ từ giữa những năm 1800 cho đến đầu thế kỷ 20. Ngày nay, một số trường học vẫn đang sử dụng sách này [để giảng dạy], đặc biệt là các trường học tại gia tập trung vào việc nuôi dưỡng và giáo dục
Thanh Ân biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch times