Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ ra phán quyết bất lợi cho EPA trong vụ kiện về vùng đất ngập nước
Tối cao Pháp viện đã bỏ phiếu trong một phán quyết phức tạp được ban hành hôm 25/05 để hạn chế quyền lực của Cơ quan Bảo vệ Môi trường Mỹ (EPA) trong việc quy định các vùng đất ngập nước, đây là lần thứ hai trong vòng một năm mà tòa án này đã hạn chế quyền lực của cơ quan môi trường liên bang.
Cả ba thẩm phán thiên tả và một thẩm phán bảo tồn truyền thống đều bày tỏ sự phản đối của họ đối với phán quyết của Pháp viện về việc áp dụng một định nghĩa mới cho vùng đất ngập nước.
Tối cao Pháp viện của quốc gia đã ra phán quyết có lợi cho một cặp vợ chồng ở Idaho, những người đã đấu tranh với các quan chức liên bang trong nhiều năm về quyền phát triển đất đai của riêng họ.
Phán quyết trên liên quan đến quy định gây tranh cãi về “các vùng nước của Hoa Kỳ” mà các nhà phê bình cho rằng đã dẫn đến việc EPA đưa ra quy định quá mức và đôi khi vượt quá thẩm quyền đối với các vùng đất tư nhân.
Luật sư của cặp vợ chồng này, ông Damien Schiff của Tổ chức Pháp lý Thái Bình Dương (PLF), cho biết phán quyết này đã “đưa phạm vi của Đạo luật Nước sạch trở lại giới hạn thích hợp ban đầu”.
“Các tòa án hiện có một tiêu chuẩn đo lường rõ ràng về sự công bằng và nhất quán của các cơ quan quản lý liên bang. Phán quyết hôm nay là một chiến thắng to lớn cho quyền đất đai và sự phân chia quyền lực theo Hiến Pháp,” ông Schiff nói trong một tuyên bố.
Giám đốc EPA Michael Reagan ngay lập tức lên án phán quyết này, nói rằng phán quyết này “làm xói mòn các biện pháp bảo vệ nước sạch có từ trước đến nay”.
“Là một cơ quan y tế công cộng, EPA cam kết bảo đảm rằng tất cả mọi người, bất kể chủng tộc, giàu nghèo hay cộng đồng nơi họ sinh sống, đều được tiếp cận với nước sạch và an toàn. Chúng tôi sẽ không bao giờ chùn bước trước trách nhiệm đó,” ông nói trong một tuyên bố.
Vụ kiện Sackett kiện EPA (hồ sơ tòa án 21-454), đã được tranh luận vào ngày 03/10/2022.
Phán quyết theo ý kiến đa số của Pháp viện được Thẩm phán Samuel Alito chấp bút.
Các cơ quan đã ra lệnh dừng công việc
Vợ chồng Chantell và Mike Sackett đã bắt đầu xây dựng một ngôi nhà mới ở Priest Lake, Idaho, khi EPA và Công binh Lục quân Hoa Kỳ (Army Corps of Engineers) bất ngờ ra lệnh cho họ dừng tất cả công việc.
Cả hai cơ quan chính phủ trên đều cho biết gia đình này cần phải có giấy phép liên bang và đe dọa họ với hơn 30,000 USD tiền phạt hàng ngày.
EPA đã xác định nhiều năm trước rằng thửa đất của cặp vợ chồng này có chứa các vùng đất ngập nước. Gia đình Sackett nói rằng lô đất của họ không có tiếp giáp vùng nước bề mặt với bất kỳ dòng suối, lạch, hồ hoặc vùng nước nào khác, và không cần phải tuân theo các quy định và giấy phép của liên bang.
Mặc dù nhìn chung không thể nhìn thấy nước trên đất của họ, nhưng chính phủ tuyên bố rằng, dựa trên chụp ảnh từ trên không, khu đất này là nơi có một khu đầm lầy ngập nước (fen wetland).
Theo một báo cáo của Cục Lâm nghiệp thuộc Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, các đầm lầy là “vùng đất ngập nước hình thành từ than bùn phụ thuộc vào nguồn nước ngầm, cần hàng ngàn năm phát triển và không thể dễ dàng phục hồi một khi đã bị phá hủy.”
Các đầm lầy này là “các điểm nóng về đa dạng sinh học” và “nổi bật trong gần như tất cả các kịch bản về sự thay đổi toàn cầu do CO2 gây ra bởi vì chúng là một bể chứa chính của carbon trong khí quyển.”
Gia đình Sackett đã yêu cầu Tối cao Pháp viện xem xét lại phán quyết năm 2006 trong án lệ Rapanos kiện Hoa Kỳ, đó là một phán quyết của khối đa số gây chia rẽ đã tạo ra sự không chắc chắn về các tiêu chuẩn pháp lý có thể áp dụng.
Dưới sự chỉ thị của cố Thẩm phán Antonin Scalia, bốn trong số chín thẩm phán nhận thấy rằng Đạo luật Nước sạch (CWA) chỉ quy định một vùng đất ngập nước nếu vùng đất đó có tiếp giáp bề mặt liên tục với một luồng nước khác.
Khi đó, Thẩm phán Anthony Kennedy đã đưa ra bài thử nghiệm pháp lý của riêng mình, phát hiện ra rằng luật áp dụng cho các vùng đất ngập nước vốn có một “mối liên hệ quan trọng” với một vùng nước lớn hơn. Chính phủ TT Biden ủng hộ các tiêu chuẩn quan hệ này.
Theo ý kiến mới của Tối cao Pháp viện, tất cả chín thẩm phán đều đồng ý rằng vùng đất của gia đình Sackett không thuộc CWA, nhưng chỉ có năm thẩm phán đồng ý về một phương pháp thử nghiệm mới sẽ được sử dụng để xác định thời điểm áp dụng đạo luật này đối với những vùng đất ngập nước.
Khối đa số đã từ chối tiêu chuẩn liên hệ này và tán thành tiêu chuẩn trong phán quyết của án lệ Rapanos mà trước đó đã không nhận được sự ủng hộ của khối đa số tại tòa án.
Phán quyết theo ý kiến đa số của tòa án đã được thẩm phán Samuel Alito chấp bút. Bốn thẩm phán bảo tồn truyền thống khác — Clarence Thomas, Neil Gorsuch, Amy Coney Barrett và chánh án John Roberts cũng đồng thuận với bản phán quyết này.
Theo ý phán quyết này, ông Alito đã mô tả CWA, luật liên bang chính quy định về ô nhiễm nước ở Hoa Kỳ, là “một thành công lớn.”
“Trước khi luật này được ban hành vào năm 1972, nhiều sông, hồ và suối của quốc gia đã bị ô nhiễm nghiêm trọng và luật pháp liên bang hiện hành đã tỏ ra không phù hợp. Ngày nay, nhiều vùng nước trước đây từng bị ô nhiễm đã trở nên an toàn cho người dân của đất nước này sử dụng và tận hưởng.”
“Tuy nhiên, có một chú thích đáng tiếc cho thành tựu này: giới hạn bên ngoài của phạm vi địa lý của Đạo luật này đã không chắc chắn ngay từ đầu.”
“Đạo luật áp dụng cho ‘các vùng nước của Hoa Kỳ’, nhưng cụm từ đó có nghĩa là gì? Thuật ngữ này có bao gồm bất kỳ sân sau nào đủ sũng nước trong một khoảng thời gian tối thiểu không? Thuật ngữ này có áp dụng cho ‘bãi bồi, bãi cát, vùng đất ngập nước, bãi lầy, vùng nước trên đồng cỏ, đồng cỏ ẩm ướt, [hoặc] lòng hồ cạn không?’ Còn mương, hồ và vũng nước thì sao?
Hành trình ‘gập ghềnh và tốn kém’
Ông Alito lưu ý rằng gia đình Sackett “đã dành hơn một thập niên để giải quyết CWA, và hành trình của họ rất gập ghềnh và tốn kém.”
EPA phát hiện ra rằng cái gọi là vùng đất ngập nước trên đất của họ “liền kề” một “nhánh sông không được đặt tên” ở phía bên kia của con đường có bề rộng 30-foot (9m). Nhánh sông này chảy vào Hồ Priest, một vùng nước mà EPA đã xác định là có thể đi lại được theo truyền thống.
Để thiết lập “một mối liên hệ quan trọng,” EPA đã gộp lô đất của gia đình Sackett cùng với Đầm lầy Kalispell Bay, một khu phức hợp đất ngập nước rộng lớn gần đó mà cơ quan này coi là “có vị trí tương tự.”
“Theo EPA, những vùng đất này, kết hợp với nhau, ‘ảnh hưởng đáng kể’ đến hệ sinh thái của Hồ Priest. Do đó, EPA kết luận, gia đình Sackett đã đổ đất và sỏi trái phép vào ‘vùng nước của Hoa Kỳ.’”
Một tòa án địa hạt liên bang đã bác bỏ vụ kiện của gia đình Sackett theo Đạo luật Thủ tục Hành chính vốn tuyên bố EPA thiếu thẩm quyền vì bất kỳ vùng đất ngập nước nào trên đất của họ không phải là “vùng nước của Hoa Kỳ,” ông Alito viết.
Tòa phúc thẩm Hoa Kỳ cho Khu vực 9 khẳng định việc phát hiện CWA “bao gồm các vùng đất ngập nước liền kề có một mối liên hệ quan trọng với các vùng nước có thể đi lại được theo truyền thống và lô đất của gia đình Sackett đáp ứng tiêu chuẩn đó.”
Nhưng Tối cao Pháp viện đã xác định rằng EPA đã đi quá xa, nhận thấy rằng CWA “chỉ mở rộng đến những ‘vùng đất ngập nước có tiếp giáp bề mặt liên tục với các vùng là vùng nước của Hoa Kỳ theo đúng nghĩa của chúng,’ do đó chúng ‘không thể phân biệt được’ với những vùng nước đó.”
Ông Alito viết: “Các vùng đất ngập nước trên đất của gia đình Sackett có thể phân biệt được với bất kỳ vùng nước nào có thể thuộc CWA.”
Tối cao Pháp viện đã gửi lại vụ án cho Tòa án Khu vực 9 “để tiếp tục các thủ tục tố tụng phù hợp với phán quyết này.”
Nhưng ba thẩm phán thiên tả, cùng với Thẩm phán bảo tồn truyền thống Brett Kavanaugh, chỉ trích khối đa số vì đã viết lại Đạo luật Nước sạch.
“Quy tắc tuyên bố rõ ràng được đưa ra hôm nay chỉ có thể được giải thích như một phản ứng phản ánh một chương trình về quy định môi trường đầy tham vọng của Quốc hội,” Thẩm phán Elena Kagan viết trong một tuyên bố.
“Đó là một nỗ lực để ngăn chặn các hành động chống ô nhiễm mà Quốc hội cho là phù hợp,” bà Kagan viết, ám chỉ phán quyết với tỷ lệ 6 phiếu thuận–3 phiếu chống của tòa án vào tháng Sáu năm ngoái (2022) trong vụ West Virginia kiện EPA.
Trong vụ kiện đó, tòa án cho rằng Đạo luật Không khí Sạch không trao cho EPA quyền hạn rộng rãi để quy định lượng khí thải carbon dioxide, một lý thuyết phổ biến cho rằng góp phần vào sự nóng lên toàn cầu.
Trong phán quyết về vụ kiện của West Virginia, “chủ nghĩa phi văn bản của khối đa số đã ngăn cản EPA giải quyết vấn đề biến đổi khí hậu bằng cách hạn chế lượng khí thải của nhà máy điện theo cách hiệu quả nhất.”
Trong phán quyết hiện tại, lý do tương tự “ngăn EPA giữ sạch vùng nước của đất nước chúng ta bằng cách quy định các vùng đất ngập nước liền kề.”
Trong cả hai vụ kiện, tòa án “tự tuyên bố là nhà hoạch định chính sách môi trường quốc gia,” bà Kagan viết.
Tuyên bố của bà có sự tham gia của Thẩm phán Sonia Sotomayor và Thẩm phán Ketanji Brown Jackson.
Thẩm phán Kavanaugh đã viết trong một tuyên bố rằng ông đồng ý với khối đa số rằng bài thử nghiệm về mối liên hệ không nên được áp dụng, nhưng cho biết ông không đồng ý với bài thử nghiệm mà khối đa số đã thực sự áp dụng.
“Theo quan điểm của tôi, thử nghiệm ‘tiếp giáp bề mặt liên tục’ của Tòa án đã đi quá xa khỏi văn bản theo luật định, từ 45 năm thực tiễn phù hợp và từ các tiền lệ của Tòa án này.”
“Thử nghiệm mới và quá hẹp của Tòa án có thể khiến các vùng đất ngập nước được quy định lâu nay và từ lâu đã được chấp nhận để có thể quản lý đột nhiên vượt ra ngoài phạm vi thẩm quyền quản lý của các cơ quan, gây ra những hậu quả tiêu cực đối với các vùng nước của Hoa Kỳ.”
Thẩm phán Kavanaugh đặc biệt bày tỏ lo ngại rằng thử nghiệm mới có thể làm suy yếu khả năng bảo vệ dựa trên CWA của Sông Mississippi và Vịnh Chesapeake.
Các thẩm phán Kagan, Sotomayor và Jackson đã tham gia vào tuyên bố của ông Kavanaugh.
Phán quyết mới này có thể ảnh hưởng đến các vụ kiện đang diễn ra đối với các quy định về vùng đất ngập nước mà chính phủ TT Biden đã công bố vào cuối năm ngoái.
Nguyễn Lê biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times