Tòa án phán quyết Meta phải đối mặt với vụ kiện về các quảng cáo lừa đảo
Tòa phúc thẩm phán quyết rằng một luật liên bang trao quyền miễn trừ rộng rãi cho các công ty Big Tech không gồm có việc vi phạm các quy định trong hợp đồng.
Một tòa án phúc thẩm liên bang phán quyết rằng công ty mẹ Meta của Facebook phải đối mặt với một vụ kiện với những cáo buộc rằng công ty này vi phạm các điều khoản dịch vụ của mình bằng cách thu hút những quảng cáo lừa đảo từ các công ty Trung Quốc.
Hồi năm 2022, ông Christopher Calise và bà Anastasia Groschen đã kiện Facebook sau khi họ mua các mặt hàng được quảng cáo trên Facebook. Bộ lắp ráp động cơ xe hơi của ông Calise đã không được giao đến. Bảng hoạt động dành cho trẻ mới biết đi của bà Groschen đã được giao đến, nhưng đó là một trò chơi, chứ không phải một tấm bảng.
Hai người này cho biết Facebook đã làm giàu không chính đáng cho bản thân và cẩu thả khi không chỉ chấp nhận mà còn thu hút quảng cáo từ những kẻ lừa đảo. Việc đó bao gồm nỗ lực thu hút quảng cáo từ các nhà quảng cáo có trụ sở tại Trung Quốc, mặc dù dữ liệu nội bộ cho thấy gần 3/10 quảng cáo như vậy đã vi phạm một hoặc nhiều chính sách của Facebook.
Họ cũng nói rằng Facebook đang vi phạm hợp đồng đã ký với người dùng khi tuyên bố trong điều khoản dịch vụ của mình rằng nếu biết được hành vi có hại, “chúng tôi sẽ có hành động thích hợp,” nhưng thay vào đó lại thu hút, khuyến khích, và trợ giúp các nhà quảng cáo lừa đảo.
Toàn bộ vụ kiện đã bị Thẩm phán Địa hạt Liên bang Jeffrey White bác bỏ. Ông đã phán quyết rằng các khiếu nại này bị cấm theo Mục 230 của Đạo luật Khuôn phép Truyền thông.
Tuy nhiên, theo phán quyết mới đến từ một ban hội thẩm của Tòa phúc thẩm Liên bang Khu vực 9, Thẩm phán White đã sai khi bác bỏ những cáo buộc về sự vi phạm này.
Mục 230 trao quyền miễn trừ cho các nhà cung cấp “một dịch vụ máy điện toán giao tiếp” đối với “những thông tin được cung cấp bởi một nhà cung cấp nội dung thông tin khác.” Luật này cấm đối xử với các nhà cung cấp “như một nhà xuất bản hoặc diễn giả” trong những trường hợp như vậy.
Nhưng Meta “đã không đáp ứng được trách nhiệm dẫn chứng để chứng minh rằng Mục 230(c)(1) áp dụng cho các khiếu nại của các nguyên đơn liên quan đến hợp đồng, bởi vì những khiếu nại này không ‘tìm cách coi [Meta] là một nhà xuất bản hoặc diễn giả,’” Thẩm phán Tòa Liên bang Khu vực Ryan Nelson, viết cho ý kiến đa số, cho biết.
Tòa phúc thẩm gửi trả vụ án lại cho Thẩm phán White.
Bà Courtney Maccarone, một luật sư của các nguyên đơn, nói với The Epoch Times qua thư điện tử, rằng: “Những tranh luận về việc áp dụng Mục 230 trong phạm vi hẹp hơn đến từ Tòa án Địa hạt Liên bang Khu vực 9 là đáng khích lệ.” Bà nói thêm, “Chúng tôi mong muốn tiếp tục theo đuổi các yêu cầu bồi thường của khách hàng tại tòa án địa hạt.”
Meta đã không phúc đáp một yêu cầu bình luận.
Thẩm phán Nelson cho biết các khiếu nại liên quan đến việc làm giàu không chính đáng, cẩu thả, và luật kinh doanh của tiểu bang đã được phán xét một cách chính xác là thuộc phạm vi miễn trừ của Mục 230 vì không có đủ bằng chứng cho thấy Meta “góp phần chủ yếu” vào các quảng cáo.
“Nếu không có thêm cáo buộc nào về sự đóng góp của Meta, thì ‘sự chào mời’ hoặc ‘trợ giúp’ dành cho các nhà quảng cáo—một phần cơ bản trong mô hình kinh doanh của Meta và của vô số công ty hoạt động trên Internet khác—không làm mất đi các biện pháp bảo vệ của Mục 230(c)(1) chỉ vì họ có thể bị các bên thứ ba lạm dụng,” ông viết.
Các Thẩm phán Địa hạt Liên bang Jacqueline Nguyen và Eugene Siler Jr. cũng tham gia cùng Thẩm phán Nelson trong vụ kiện.
Cẩm An lược dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times