Tiếng vọng của thế giới chính là tiếng lòng của bạn!
Anh vốn là một người nhiệt tình và tự tin, từ nhỏ đã có ba ước mơ: tìm được một công việc lương cao, cưới một cô vợ xinh đẹp, và trở thành một người nổi tiếng thế giới. Trước sự thử thách của thời gian, thế giới tâm hồn của anh dần trở nên xám xịt, mãi cho đến khi vị Thiên Sứ của anh đã đến…
Vào một ngày của mùa đông lạnh giá, chàng trai trẻ phải vội vàng để kịp giờ tham gia một cuộc phỏng vấn quan trọng. Đột nhiên, trên đường có một người đàn ông lớn tuổi ngã xuống trước mặt anh. Chàng thanh niên nhìn ông già đó, trong đầu nghĩ rằng ông ta chỉ là một kẻ say, mình bây giờ đang vội, không có thời gian để quan tâm.
Vì vậy, anh đã đến địa điểm như đã hẹn. Đáng tiếc, cuộc phỏng vấn của anh diễn ra không suôn sẻ và gần như thất bại hoàn toàn.
Thời gian trôi nhanh, và mùa hè nóng nực đã đến. Một đêm nọ, chàng trai trẻ đi lang thang trên đường phố của một thị trấn nhỏ, và nhìn thấy một nhóm biểu diễn đường phố đang diễn một vở vũ kịch.
Anh dừng lại cùng đám đông và xem màn trình diễn của họ. Dù khán giả không quá đông nhưng các diễn viên vẫn diễn xuất hết mình và rất vui vẻ. Sau màn biểu diễn, khán giả đã dành cho họ những tràng pháo tay nhiệt liệt.
Khi người thanh niên chuẩn bị rời đi, chợt có ai đó vỗ nhẹ vào vai anh. Khi anh nhìn lại, hóa ra đó là nhân vật chính của màn biểu diễn vừa rồi, một cô gái đóng vai chú hề lớn tuổi.
Cô gái nhiệt tình hỏi anh ta có thích điệu nhảy mà họ biểu diễn không, và anh có thích các diễn viên không. Nhưng người thanh niên không hề muốn nói chuyện. Anh đóng chặt cánh cửa tâm hồn, không muốn nói chuyện với chú hề già, và vội vàng tránh ánh mắt nhiệt tình của cô gái.
Ngày qua ngày, năm qua năm, thời gian trôi qua mọi ngõ ngách của cuộc sống, và mang đến cho con người những hoàn cảnh sống khác nhau. Có lẽ thời gian đang kỳ vọng, mong chờ con người mở lòng và đón nhận sự tươi sáng của thế giới này bằng một chút thiện niệm. Nhưng điều này không phải ai cũng thấu hiểu được.
Vào một đêm mưa dài, chàng trai dù đã hoàn thành công việc vất vả nhưng vẫn vội vã đến dự tiệc sinh nhật của một người bạn. Anh quá mệt mỏi, và tất cả những gì anh có thể nghĩ là về nhà thật nhanh, tắm nước nóng cho thoải mái, nằm trên chiếc giường ấm áp và tận hưởng một đêm yên tĩnh không bị quấy rầy…
Lúc này, anh chợt nghe thấy tiếng khóc nức nở, và nhìn thấy một người phụ nữ lẻ loi ngồi khóc trên băng ghế, mặc cho cơn mưa nặng hạt đang trút xuống như thác nước.
Người phụ nữ nhìn thấy có người đi ngang qua liền muốn nhờ giúp đỡ, gia đình cô ấy gặp biến cố, cô ấy cần có người chia sẻ và một chút an ủi tinh thần.
Nhưng người thanh niên vẫn không để ý đến cô, trái tim mệt mỏi đang thúc giục anh mau về nhà, bồn tắm nước nóng và chiếc giường ấm áp cũng thúc giục anh… Anh không dừng bước chân vội vã, không chút chần chừ đi lướt qua người phụ nữ.
Tuy nhiên, chính vào ngày này, trái tim mệt mỏi của người thanh niên đã ngừng đập. Khi linh hồn anh rời khỏi thể xác, đã gặp được Thiên Sứ của mình.
Thiên sứ đã đưa anh dạo chơi trên Thiên quốc bằng một chiếc xích đu, và bình tĩnh lắng nghe nỗi lòng của anh.
Chàng trai trẻ nói trong sự thất vọng và chán nản: “Tôi đã sống một cuộc đời thất bại. Tôi từng có ba giấc mơ, nhưng không có giấc mơ nào thành hiện thực. Cuộc sống của tôi thực sự quá tồi tệ.”
Thiên Sứ bình tĩnh nói: “Bạn thân mến của tôi, bạn sinh ra lẽ nào chỉ vì để thực hiện ước mơ của mình? Tôi đã luôn nghe được tiếng lòng của bạn từ khi bạn còn trẻ. Kể từ khi biết ước mơ của bạn, tôi đã luôn tạo cơ hội cho bạn. Nhưng mà còn cần đến đôi tay, đôi mắt và trái tim của bạn, ngoài ra thì không cần gì khác.”
“Cần đôi tay, đôi mắt và trái tim của tôi? Tại sao?”, người thanh niên tò mò hỏi.
“Bạn có nhớ không, vào mùa đông lạnh giá năm đó, bởi vì đường trơn trượt nên có một ông lão đã ngã trước mặt bạn. Ông lão đó chính là bị giám đốc công ty, cũng chính là công ty mà bạn rất muốn vào. Vốn dĩ có một công việc với đãi ngộ rất tốt đang chờ bạn, nhưng vì sự ích kỷ, keo kiệt của bạn, không muốn chìa tay ra giúp đỡ một ông lão bị ngã, cuối cùng đã bỏ lỡ cơ hội đó.”
“Bạn có nhớ cô gái đóng vai chú hề năm đó không? Cô ấy có nhã ý hỏi bạn về buổi biểu diễn trên đường phố mùa hè, nhưng bạn không ngó ngàng gì đến. Cô ấy thực ra là một nữ diễn viên trẻ và xinh đẹp. Cô ấy đã yêu bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên, vì vậy cô ấy kiếm cớ để tiếp cận bạn, muốn ở bên bạn, muốn trở thành vợ của bạn. Nhưng đôi mắt của bạn ghét bỏ vẻ ngoài của chú hề già, mối duyên phận tốt đẹp cũng vì thế mà biến mất trong chớp mắt.”
“Vào đêm mưa đó, người phụ nữ đang khóc mà bạn gặp là một nhà văn nổi tiếng. Lúc đó cô ấy đang trải qua giai đoạn khủng hoảng của gia đình. Trong đau khổ, cô ấy bị những giọt nước mắt nhấn chìm, bị nước mưa xối xả lên mình không thương tiếc. Cô ấy chỉ cần một chút chia sẻ và an ủi về tinh thần. Nếu bạn có thể đưa cô ấy về căn hộ của mình trú mưa, nói lời an ủi và động viên cô ấy, thì cô ấy chắc chắn sẽ rất biết ơn bạn. Cô ấy sẽ viết một cuốn sách thuật lại câu chuyện và tên của bạn. Bởi vì câu chuyện mà cô ấy kể tràn đầy hơi ấm của tâm hồn, nên trong tương lai sẽ làm ấm lòng nhiều người hơn nữa. Nhưng trái tim của bạn đã lạnh như mưa, nên bạn một lần nữa bỏ lỡ cơ hội thực hiện ước mơ của mình.”
“Bạn của tôi, những gì bạn mang đến cho thế giới, thế giới sẽ trả lại cho bạn. Thế giới nghe thấy tiếng lòng của bạn, và sẽ đáp lại bằng cùng một tiếng vang.”
Đỗ Nhược thực hiện
Xuân Hoàng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ