Nhà nước ngầm thao túng các thị trường tài chính
Bộ phận ít bị điều tra nhất của chính phủ liên bang là bộ máy dân sự cao cấp. Bộ phận này vô hình đối với các hãng truyền thông chính thống hầu hết là bởi vì các phóng viên phụ thuộc rất nhiều vào các công chức chuyên nghiệp để đưa tin và có manh mối thông tin. Vì vậy, họ để bộ phận này yên vì những lý do nghề nghiệp. Mối quan hệ này trở thành một loại băng đảng với việc mỗi bên bảo vệ bên còn lại.
Nhà nước hành chính này dễ dàng trở thành nhánh chính phủ quyền lực nhất về sức nặng và tuổi thọ nhưng không có chỗ nào trong Hiến Pháp Hoa Kỳ đề cập đến nó. Thậm chí bộ phận này không tồn tại từ thời kỳ Lập quốc cho đến cuối thế kỷ 19. Bộ phận ấy đã có rất ít hoặc không có sức mạnh cho đến sau Đệ nhất Thế chiến. Thậm chí ngày nay, hầu hết người Mỹ không biết gì về nó, mặc dù quyền lực của nó ở khắp mọi nơi.
Gần đây, khi tôi đang thuyết trình cho khán giả, chỉ đơn giản là điểm qua lịch sử hình thành và phát triển của cái nhà nước ấy, và vở kịch lớn mà chỉ mới đây thôi có liên quan đến sắc lệnh đổi mới của cựu Tổng thống (TT) Trump mà lẽ ra đã đặt nhiều người trong số 2.3 triệu người vào diện có thể bị kết thúc công việc bất cứ lúc nào. Những người này đã có thể được phân loại lại theo một cách mới: Diện F (Schedule F).
Ít nhất thì khi ấy sẽ có thể có một chút giám sát rồi. Nhưng TT Biden đã thu hồi sắc lệnh này ngay ngày ông ấy nhậm chức.
Cuộc chiến về tương lai của nhà nước hành chính — đôi khi và được gọi một cách đúng đắn là Nhà nước Ngầm bởi quyền lực dường như vô hình và tính lâu dài của nó — có thể là vấn đề quan trọng nhất trong đời sống chính trị Mỹ ngày nay. Quyền lực rất to lớn và bao trùm của chính phủ liên bang phụ thuộc hoàn toàn vào Nhà nước Ngầm. Đảng Dân Chủ dựa vào sự tiếp tục của Nhà nước Ngầm và, ở một mức độ nào đó, Đảng Cộng Hòa cũng vậy.
Khi ông Trump nhậm chức tổng thống, ông đã ngây thơ cho rằng mình là một giám đốc điều hành. Tại vị. Mong muốn của ông sẽ được tuân theo. Các chính sách của ông sẽ được ban hành. Thay vào đó, thứ mà ông ấy phải đối mặt là một sức mạnh mà vì lý do nào đó ông đã không lường trước được. Đầm lầy mà ông muốn tát cạn không phải là một đầm lầy mà là Đập Hoover, được làm bằng bê tông và không thể di chuyển được.
Họ đã truy đuổi ông ấy, cố gắng phá hủy nhiệm kỳ tổng thống của ông ấy. Hai lần họ đã ra đòn tấn công cho đến khi cuối cùng họ tung ra thứ ứng dụng sát nhân: một đại dịch. Thứ đại dịch này khiến ông ấy rơi vào tình thế khó khăn là buộc phải nghe theo những “chuyên gia” từ bên trong chính phủ, những người đã bảo ông đóng cửa toàn bộ nền kinh tế. Thật đáng kinh ngạc, và nhờ có sự thuyết phục của những người trong chính phủ của mình, ông ấy đã tuân theo. Sau thời điểm đó, Nhà nước Ngầm đã điều hành công việc trong khi ông phải dạt sang một bên cho đến khi bị cuốn ra khỏi văn phòng.
Trong mọi trường hợp, nhiều người ngày nay mới biết đến con quái vật thống trị Hoa Thịnh Đốn này. Nhiều chính trị gia đang tranh cử ngày nay tuyên bố rằng họ sẽ hạ bệ và tiêu hủy nó. Không có cách nào để làm điều đó ngoài việc ngừng tài trợ cho nó hoàn toàn thông qua Quốc hội. Phải có sự cắt giảm kinh phí lớn và đáng kể. Chắc hẳn là sẽ có những tiếng khóc và tiếng la hét mà chúng ta chưa từng nghe thấy bao giờ, nếu ngày đó đến. Hãy chờ xem.
Một vấn đề chính: nhà nước hành chính có thể bị thách thức như thế nào? Một bản tin điều tra của Wall Street Journal không được để ý và rất quan trọng đã chỉ ra hướng đi. Tác phẩm báo chí đáng chú ý này đã cần đến việc thu thập và điều tra hàng ngàn báo cáo tài chính. Chính xác là 31,000 biểu mẫu công khai tài chính của 12,000 công chức chuyên nghiệp cao cấp. Thời hạn bắt đầu từ năm 2016 đến năm 2021 vì vậy về căn bản thì thời điểm của bản tin này là ngay lúc này. Các phóng viên đã thu thập dữ liệu về 850,000 tài sản tài chính và 315,000 giao dịch cổ phiếu, trái phiếu, và quỹ của các quan chức, vợ/chồng, và con cái.
Kết quả này rất đáng đưa tin và gây chấn động hoàn toàn:
“Hàng ngàn quan chức trên khắp nhánh hành pháp của chính phủ đã báo cáo việc sở hữu hoặc giao dịch các cổ phiếu tăng hoặc giảm theo các quyết định mà cơ quan của họ đưa ra …”
“Hơn 2,600 quan chức tại các cơ quan từ Bộ Thương mại đến Bộ Ngân khố, trong cả các chính phủ của Đảng Cộng Hòa lẫn Đảng Dân Chủ, đã tiết lộ các khoản đầu tư cổ phiếu vào các công ty trong khi chính những công ty đó đang vận động các cơ quan của họ để có các chính sách có lợi. Con số đó là hơn ⅕ nhân viên cao cấp của liên bang trên 50 cơ quan liên bang được The Journal (Wall Street Journal) xem xét.”
Hơn ⅕ nhân viên liên bang có khoản đầu tư vào các công ty do họ giám sát! Điều này thực sự đáng chú ý và tệ hơn nhiều so với bất cứ điều gì mà tôi có thể hình dung ra được.
Không có thông tin nào trong số này có thể truy cập được một cách công khai. Các phóng viên phải yêu cầu và sau đó chờ đợi thông tin phản hồi. Người ta có thể cho rằng các phóng viên đã làm việc này trong nhiều năm. Trên thực tế, ngoài các bản tin được đưa thường xuyên trên The Epoch Times và bây giờ là báo cáo này từ Wall Street Journal, thì loại thông tin này hoàn toàn bị bỏ qua.
Nói thẳng ra về thông tin này: đây chính là tham nhũng. Và thông tin này phải được điều tra kỹ lưỡng hơn. Chúng ta không thể để các công ty vận động các cơ quan ban hành quy định, nơi mà các cá nhân có quyền sinh sát đối với toàn bộ công ty nắm giữ một vị thế tài chính trong các kết quả [chính sách].
Hiện nay tham nhũng rất phổ biến — virus tham nhũng có mặt ở khắp mọi nơi — đến nỗi đám đông quan chức này có lẽ tin rằng điều này là hoàn toàn bình thường và nằm trong dự tính. Trời ạ, họ có thể đang khoe khoang về chuyện ấy vào thời điểm này và trao đổi các thông tin nội gián về cổ phiếu. Đây là sự tham nhũng lớn ở cấp độ thế giới thứ ba mà một người sẽ cho rằng chúng ta sẽ không bao giờ thấy ở một nước cộng hòa lập hiến. Thế nhưng giờ tham nhũng lại ở đây.
The Journal đưa tin thêm:
Hơn năm chục quan chức tại năm cơ quan, bao gồm cả Ủy ban Thương mại Liên bang và Bộ Tư pháp, đã báo cáo giao dịch cổ phiếu trong các công ty ngay trước khi các phòng ban của họ công bố các hành động thực thi, chẳng hạn như những khoản phạt và dàn xếp, đối với các công ty đó.
Hơn 200 quan chức cấp cao của EPA, gần ⅓, đã báo cáo các khoản đầu tư vào các công ty đang vận động hành lang cơ quan này. Từ năm 2016 đến năm 2021, trung bình mỗi năm các nhân viên EPA và các thân nhân gia đình họ sở hữu tổng cộng từ 400,000 đến gần 2 triệu USD cổ phiếu của các công ty dầu khí.
Tại Bộ Quốc phòng, trung bình mỗi năm được Wall Street Journal kiểm tra, các quan chức trong văn phòng bộ trưởng báo cáo sở hữu tổng cộng từ 1.2 triệu đến 3.4 triệu USD cổ phiếu trong các công ty hàng không và quốc phòng. Một số nắm giữ cổ phần của các công ty Trung Quốc trong khi Hoa Kỳ đang xem xét đưa các công ty này vào danh sách đen.
Khoảng 70 quan chức liên bang đã báo cáo sử dụng các kỹ thuật tài chính rủi ro hơn như bán khống và giao dịch quyền chọn, với một số giao dịch riêng lẻ có giá trị từ 5 triệu đến 25 triệu USD. Tổng cộng, các biểu mẫu tiết lộ hơn 90,000 giao dịch cổ phiếu trong khoảng thời gian sáu năm được xem xét.
Khi việc nắm giữ tài sản tài chính gây ra xung đột, đôi khi chỉ đơn giản là các cơ quan miễn trừ các quy tắc. Trong hầu hết các trường hợp do Wall Street Journal xác định, các quan chức phụ trách về đạo đức đã chứng nhận rằng các nhân viên đã tuân thủ các quy định, trong đó có một số trường hợp miễn trừ cho phép các quan chức nắm giữ cổ phiếu xung đột với công việc của cơ quan họ.
Tại sao vấn đề này vẫn chưa được công bố cho đến nay? Thật ra thì, theo quy định của liên bang, các khoản đầu tư từ 15,000 USD trở xuống không được coi là xung đột tiềm ẩn. Việc nắm giữ 50,000 USD trở xuống trong các quỹ tương hỗ tập trung vào một ngành cụ thể cũng vậy. Sơ hở nhỏ đó có thể bị lợi dụng để thu lợi lớn.
Trong loạt phim hài “Vâng, thưa Bộ trưởng” (“Yes, Minister”) của Vương quốc Anh — một seri phim tuyệt vời — chúng ta được giới thiệu bức tranh về bộ máy quan liêu hành chính của chính phủ rất tài tình trong việc đẩy lui các kế hoạch của các chính trị gia và các bộ trưởng tạm thời sống trong bộ máy hành chính này. Các vị này xuất hiện và hầu hết bị bộ máy dân sự này chế giễu.
Bộ máy dân sự này có tất cả các kiến thức về thể chế và họ có thể phá vỡ danh tiếng của những người được bổ nhiệm mà không gặp bất kỳ rắc rối nào. Điều này đã diễn ra trong nhiều thập niên và chúng ta chứng kiến nó hàng ngày trong hoạt động chính trị. Đây là lý do tại sao bất kể ai đến và đi khỏi văn phòng, thì thay đổi căn bản vẫn không bao giờ thực sự xảy ra. Những người [trong bộ máy] này là bậc thầy trong việc biến nền dân chủ thành một ảo tưởng.
Việc này đã đủ tệ, và là lý do đủ tốt để lập tức lập ra Diện F như một bước đầu tiên trong việc giải thể bộ máy này. Tuy nhiên, trên thực tế, tình hình còn tồi tệ hơn. Nó không chỉ là một bộ máy quan liêu không thể xâm nhập và bất khả thi, làm hỏng mong muốn của cử tri hết lần này đến lần khác. Bộ máy này hóa ra là cũng là một mạng lưới tham nhũng tài chính. Câu chuyện này minh chứng điều đó với độ chi tiết đáng kinh ngạc.
Nhiều năm trước, khi các cơ quan hành chính liên bang không hoàn toàn đóng cửa đối với công chúng, tôi đã dành một khoảng thời gian quanh các văn phòng tại Bộ Giao thông vận tải và Bộ Gia cư và Phát triển Đô thị. Cả hai nơi đều là một mớ hỗn độn xiêu vẹo của sự lười biếng, kém năng lực, coi thường, và thờ ơ. Sự nghiệp của những người ở đó là kiếm tiền, chuyên chú về sinh tồn, và nếu không thì hoàn toàn vô dụng theo quan điểm của tôi.
Lúc đó tôi tự hỏi tại sao không có nhiều ký giả hơn quan tâm đến việc điều tra. Sau đó, tất cả các cơ quan hành chính này tự đóng cửa không cho du khách đến thăm. Bây giờ chúng ta biết tại sao chúng đặc biệt vô hình. Đó là bởi vì những điều khủng khiếp đang diễn ra trong những cung điện bằng đá cẩm thạch thống trị các đường phố Hoa Thịnh Đốn. Họ sử dụng sức mạnh của mình để tăng tài khoản hưu trí 401K của họ. Đó là chìa khóa để hiểu điều gì thúc đẩy họ.
Tôi cho rằng đây là một trong những bí mật của Hoa Thịnh Đốn mà mọi người đều biết nhưng không ai công khai nói ra. Nếu có bao giờ có sự thay đổi ở quốc gia này, thì cần phải có những cuộc điều tra sâu sắc và hành động dứt khoát.
Nhật Thăng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times