Người phụ nữ nhìn thấy cả cuộc đời mình sau khi rơi từ trên cao xuống lúc 1 tuổi
Một người phụ nữ tự xưng là Anelia cho biết, cô có trải nghiệm cận tử khi mới 1 tuổi sau khi bị rơi từ trên cao xuống. Trong khoảng thời gian này, cô đã nhìn thấy toàn bộ cuộc đời mà cô chưa từng trải qua vụt bay trước mắt. Cô muốn tiếp tục sống cuộc đời này, mong được trở về thế gian, sau đó cô đã trở lại.
Cô Anelia đã chia sẻ trải nghiệm cận tử vào năm 1987 của mình trên trang web của Tổ chức Nghiên cứu Trải nghiệm Cận tử (Near Death Experience Research Foundation).
Cô viết rằng khi bản thân 1 tuổi đã bị ngã từ khung leo kim loại ở sân chơi xuống đất. Đó là ký ức sớm nhất trong cuộc đời cô và nó rất sống động.
Cô Anelia không bất tỉnh vào thời điểm đó mà bước vào trạng thái siêu thức (super-conscious). Cô cảm thấy bản thân đang cảm nhận điều này thông qua tâm trí trưởng thành của mình, chứ không phải bộ não của một cô bé mới biết đi.
Cô Anelia cho biết, cô không cảm thấy đau đớn hay va chạm với mặt đất, như thể cô đang bay lên trên, nhưng nhận thức được cơ thể mình đang nằm trên mặt đất. Phía trên cơ thể, cô nhìn thấy một ánh sáng trắng đẹp, ấm áp, mềm mại nhưng sáng chói. Nó có nhiều tầng ánh sáng, tầng sáng nhất ở giữa, nhưng cũng có những quang phổ có thể tạo ra màu sắc đẹp và dịu nhẹ.
Nó có chút giống Mặt Trời. Nhưng Mặt Trời nhìn bằng mắt thường là một vòng tròn phẳng, màu trắng, hơn nữa mắt sẽ có cảm giác đau nhức. Còn ánh sáng này trông không hề phẳng và không làm tổn thương mắt cô.
Đó là lúc cô cảm thấy như thời gian dừng lại hoặc hoàn toàn không tồn tại. Cô cảm thấy được ánh sáng này bảo vệ, và không ai có thể đến gần hay làm tổn thương cô. Cô cảm thấy rất bình tĩnh và được yêu thương. Loại tình yêu này không phải là loại tình yêu giữa con người với nhau, bao gồm nhiều loại cảm xúc. Đây là tình yêu vô điều kiện và an tĩnh.
Cô Anelia nói rằng, cô ấy biết mình đã tử vong khi trôi về phía ánh sáng. Cô không thể diễn tả được khái niệm về tử vong. Cô có một cảm giác mạnh mẽ rằng cuộc đời cô đã kết thúc và cô đang quay trở lại bản nguyên của sinh mệnh mình.
Tại thời điểm này, cô đã nhìn thấy trước cuộc sống mà cô phải sống nhưng không thể nhớ chi tiết. Cô có thể lựa chọn tiến nhập vào ánh sáng đó hay không, nhưng một khi đã bước vào, cô có thể không quay lại được nữa.
Cô Anelia nói rằng cô ấy muốn tiếp tục sống cuộc sống ở thế gian của mình. Cô ấy nhận ra mình lẽ ra phải trở thành một ai đó, nhưng mọi chuyện vẫn chưa bắt đầu. Đúng như mong đợi, cô đã quay trở lại Trái Đất.
Sau đó, ánh sáng bắt đầu biến mất. Cô nhìn thấy hai người đang đi về phía khung leo kim loại. Mới đầu cô nhìn thấy họ từ góc độ của một người đứng bên cạnh, ngay sau đó cô nhìn thấy họ từ cơ thể của chính mình, tức là cô đã trở lại cơ thể của mình.
Cô cho biết, hai người đó là cha cô và một người bạn của gia đình. Điều kỳ lạ là cô có thể cảm thấy họ không hề lo lắng cho cô, chỉ là có chút tội lỗi. Mặc dù cô chỉ mới chập chững biết đi nhưng đối với cô, họ trông giống như những cậu bé, lúc đó họ ở độ tuổi 20 và hơn 30.
Cô vẫn tỉnh táo khi cha bế cô lên, nhưng cô không nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo. Mãi đến khi lớn hơn một chút, cô mới hồi tưởng về điều đó. Có cảm giác như cô tạm thời tách khỏi ý thức của trẻ con, sau đó “ngủ quên” và lại quay về với ý thức của trẻ con.
Cô nói thuận theo việc dần lớn lên, cô không còn nghĩ nhiều về cái chết. Mặc dù người ta cho rằng trẻ con không hiểu được những điều như vậy, nhưng cô vẫn luôn biết điều đó. Trong nhiều năm, cô không biết trải nghiệm đó có ý nghĩa gì. Cô không thể hiểu làm thế nào bản thân có thể nhận thức rõ ràng ở độ tuổi nhỏ như vậy.
Khi viết về trải nghiệm cận tử này, cô Anelia đã 34 tuổi. Trước đó một năm, cô quyết định hỏi mẹ mình xem bà có nhớ chuyện này không. Mẹ cô xác nhận rằng cô đã bị ngã và đập đầu. Ở thế giới con người, đó có thể chỉ là một khoảnh khắc, nhưng cô có cảm giác như đã rời khỏi cơ thể mình rất lâu rồi.
Sau cùng, cô Anelia nói cô không nói nhiều về chuyện này với người khác vì cô ấy thấy rằng mọi người không thể hiểu được hoặc sẽ cảm thấy sợ hãi. Họ sẽ cố thủ quan điểm duy vật hữu hạn của mình và cố gắng giải thích trải nghiệm cận tử của cô như một ảo ảnh (optical illusion).