Làm thế nào ngành dược phẩm mua chuộc được nhiều chính phủ như vậy?
Trong số các tiết lộ đáng báo động từ hồ sơ Facebook là việc phát hiện ra một chính sách kỳ lạ đã thống trị nền tảng này trong những năm đại dịch COVID.
“Đối với nội dung không đáp ứng ngưỡng giới hạn đó, chúng tôi đã thực hiện kiểm duyệt trong giới hạn nhất định” công ty này viết vào hôm 16/07/2021. “Ví dụ: một ai đó chia sẻ bài đăng có nội dung nói về tác dụng phụ (của vaccine). Tương tự như vậy, với các bài đăng đặt câu hỏi liệu quý vị có phải chích vaccine theo quy định hay không, liệu đó có phải là hành vi can thiệp quá mức của chính phủ hay không. Chúng ta cần kiểm duyệt các bài đăng như vậy. Đó không phải là thông tin sai lệch nhưng có thể dẫn đến một môi trường tiêu cực đối với vaccine.”
Nền tảng từng rất đáng tin cậy này đã trở thành một nguồn tin tức chính cho hàng triệu người. Người dùng tin rằng đó là một hiển thị xác thực về những gì bạn bè của họ đang nghĩ và thực hiện. Hóa ra đối với bất kỳ tổn thương nào do vaccine gây ra, mọi người đều bị bịt miệng. Trong khi đó, các phương tiện truyền thông lớn đang tuyên truyền rằng những mũi chích ngừa này là cần thiết, an toàn, và hiệu quả, không điều nào trong số này là sự thật. Tuy nhiên, người dùng không hay biết về điều đang diễn ra.
Chính sách này đã được chính phủ liên bang thúc đẩy trên tất cả các nền tảng truyền thông xã hội lớn. Hành động đó đã bóp méo cuộc tranh luận cộng đồng một cách đáng kể. Bất cứ ai nói về những mặt trái của vaccine đều bị xem là kẻ lập dị và là mối nguy hiểm cho cộng đồng. Tất cả các tuyên bố mâu thuẫn với chính phủ và dòng dược phẩm này, đều bị giảm tương tác hoặc bị xóa vì tạo ra một “môi trường tiêu cực đối với vaccine”.
Cá nhân tôi đã bị chỉ trích trong nhiều bài báo vì đặt nghi vấn về các liều vaccine.
Do đó, không lấy làm lạ khi vì sao lại vô cùng khó khăn để có được bất kỳ sự minh bạch thực sự nào về thông tin rủi ro của những liều vaccine này. Khuynh hướng gia tăng rủi ro theo độ tuổi đã gần như hoàn toàn bị che đậy trong suốt giai đoạn đó, tất cả đều nhằm mục đích áp đặt các biện pháp phong tỏa toàn cầu và sau đó là chích ngừa cho tất cả mọi người, ngay cả những người không có nguy cơ nhiễm virus.
Cho đến tận ngày nay, không có cuộc thảo luận trung thực nào về chủ đề này trong giới quan chức. Không có công ty truyền thông hay công nghệ lớn nào lên tiếng cáo lỗi. Chúng ta chỉ có được tài liệu về chính sách trên khi Hạ viện dưới sự kiểm soát của Đảng Cộng Hòa, đã buộc ông Mark Zuckerberg phải công khai. Giờ đây, chúng ta biết rằng chính sách chính thức của cả chính phủ và các công ty công nghệ đồng minh của họ là nhằm khiến công chúng không biết đến chân tướng sự thật.
Cuối cùng chỉ còn các nhà nghiên cứu độc lập, những người đang làm việc với cơn sóng thần các giai thoại và các dữ liệu khó tìm, tìm hiểu về mức độ thiệt hại và tử vong do vaccine gây ra. Không còn nghi ngờ gì nữa, thật sự đã tồn tại một nỗ lực phối hợp hòng che đậy tất cả. Tất cả đều được thực hiện thay mặt cho các công ty dược phẩm được hưởng lợi, và việc họ khai triển một công nghệ nền tảng mới cho cái mà họ gọi là vaccine, mặc dù cách đây vài năm vaccine mRNA chưa bao giờ được gọi với cái tên đó.
Một số người lại không ngạc nhiên trước sức mạnh của ngành công nghiệp này. Bản thân tôi thì có. Mọi thứ đều mới lạ đối với tôi. Khi phong tỏa xảy ra, thuyết vận hành của tôi chính là, một nhóm trí thức đáng sợ đang sử dụng trật tự xã hội như một thử nghiệm trong việc kiểm soát mầm bệnh, một thử nghiệm sẽ thất bại. Tôi chưa bao giờ hình dung ra một nghị trình nào lớn hơn ngoài việc thực thi quyền lực một cách đáng sợ như vậy. Tôi chắc chắn không bao giờ hình dung được rằng ngành dược phẩm chính là kẻ thông đồng trong việc này.
Khi lần đầu tiên chúng ta nghe tin tức về thuốc kháng virus sắp ra mắt, tôi đã loại bỏ ngay khả năng này. Từ thông tin đã đọc, tôi biết rằng vaccine chỉ hữu dụng đối với những loại virus ổn định có đặc tính không thay đổi. Bệnh đậu mùa, sởi, quai bị, bại liệt, và những bệnh khác là đủ tiêu chuẩn. Tuy nhiên virus corona đang biến đổi nhanh chóng, đặc biệt là vì chúng ta biết rằng virus này lây lan trên diện rộng do tỷ lệ tử vong khá thấp.
Thật đáng kinh ngạc, tôi chưa bao giờ tưởng tượng được rằng một loại vaccine cho một chủng virus như vậy lại được chấp thuận. Hiểu biết tường tận của tôi về FDA đó là cơ quan này lo ngại rủi ro một cách quan liêu. Họ có xu hướng từ chối phê chuẩn hơn là phê chuẩn sớm. Lần này thì không phải vậy. Lấy cớ là trường hợp khẩn cấp, đồng thời bôi nhọ và phản đối tất cả các phương pháp điều trị như một điều kiện để phê chuẩn trong trường hợp khẩn cấp, các vaccine này đã được dễ dàng cấp phép.
Khi mức độ chấp thuận chích vaccine còn thấp, chính phủ đã ráo riết bắt tay vào thực thi các mệnh lệnh. Các thành phố lớn thực sự bị chia cách dựa trên tình trạng vaccine. Nhiều nỗ lực được đề ra để thực hiện giấy thông hành kỹ thuật số. Hầu hết những nỗ lực này đều thất bại. Nhân viên bỏ việc, chuyển đến các thành phố mới, và bằng cách nào đó một số lượng lớn đã tránh được việc chích ngừa. Mức độ chấp thuận thấp hơn đối với các mũi bổ sung và vaccine lưỡng trị, vốn cũng dễ dàng được phê chuẩn một cách tương tự.
Làm thế nào chúng ta có thể lý giải điều này?
Một nửa khoản tài trợ hoặc nhiều hơn mà các cơ quan quản lý nhận được là từ các công ty dược phẩm. Các phương tiện truyền thông phát sóng tuyên truyền này vì ba phần tư tổng doanh thu quảng cáo của họ hoặc nhiều hơn đến từ ngành dược phẩm. Bản thân việc phát triển các liều vaccine đã được hưởng lợi từ các khoản trợ cấp lớn của chính phủ. Các công ty được phê chuẩn sau đó sẽ được hoàn toàn độc quyền bằng sáng chế đối với các loại thuốc này, để họ có thể đưa ra hành động pháp lý đối với mọi nỗ lực tái sản xuất chúng.
Hơn bất cứ điều gì khác, những loại vaccine này không phải chịu trách nhiệm pháp lý, từ tác hại mà chúng gây ra. Chỉ cần nghĩ về điều này. Tại sao một chính phủ lại cho phép loại trừ trách nhiệm pháp lý như vậy? Điều đó thật phi lý. Nếu các liều vaccine này an toàn thì không cần phải bồi thường. Nếu chúng không an toàn, thì việc bồi thường như vậy sẽ vô cùng vô trách nhiệm.
Tuy nhiên, vào năm 1986, các nhà lập pháp đã thông qua Đề mục 42 § 300aa–22 trong Bộ luật Hoa Kỳ, “Không nhà sản xuất vaccine nào phải chịu trách nhiệm pháp lý trong một vụ kiện dân sự về những thiệt hại phát sinh từ thương tích hoặc tử vong liên quan đến việc sử dụng vaccine sau ngày 01/10/1988, nếu gặp phải thương tích hoặc tử vong do tác dụng phụ không thể tránh khỏi mặc dù vaccine đó đã được pha chế đúng cách và được kèm theo các hướng dẫn và cảnh báo thích hợp.”
Đạo luật PREP năm 2005 đã pháp điển hóa thêm điều này. Đạo luật này được viện dẫn vào tháng 03/2020. Chính phủ cũng có thể đã thông báo với cả nước và thế giới rằng: chúng tôi sẽ làm tổn thương quý vị. Điều này hoàn toàn trái ngược với Lời thề Hippocrates. Thật vậy, trường hợp này cho thấy tại sao ngay từ đầu một lời thề như vậy là cần thiết.
Tất cả các yếu tố trên cho thấy chúng ta có một ngành công nghiệp độc quyền đang hoạt động công khai, hoàn toàn tồi tệ đến mức không thể bào chữa được. Ngày nay, FDA, sau khi đã loại bỏ bất kỳ người nào có đức tính liêm chính ra khỏi hàng ngũ của mình, thường xuyên phê chuẩn các loại thuốc mà không có các thử nghiệm thành công thích đáng. Việc này dường như xảy ra hàng ngày: các mũi RSV và thuốc tránh thai không kê đơn là hai trường hợp gần đây. Người đứng đầu mới của CDC đã giới thiệu bản thân với công chúng với sự thúc đẩy mạnh mẽ để mọi người chích vaccine RSV, đặc biệt là trẻ sơ sinh.
Đơn giản là không có thuyết nào về kinh tế chính trị, y học, khoa học chính trị, triết học, hay đạo đức — dù xưa cũ hay hiện đại, cánh tả hay cánh hữu — có thể biện minh cho một hệ thống nguy hiểm phi lý như vậy. Sẽ là vấn đề nếu sự độc quyền công nghiệp như vậy làm xáo trộn một lĩnh vực duy nhất của cuộc sống nhưng thời đại của chúng ta đã tiết lộ một điều gây chấn động hơn nhiều. Về căn bản, ngành Dược đã mua chuộc hầu hết các chính phủ ở phương Tây và biến các chính phủ thành người thực thi mệnh lệnh của họ.
Chỉ đơn giản là chúng ta không thể chịu đựng nổi điều này nữa. Tôi không thể chấp nhận lời tuyên bố rằng tác dụng phụ của những loại vaccine này là rất hiếm. Chúng ta không biết điều đó. Trong mọi trường hợp, “hiếm” không có định nghĩa chắc chắn. Thêm vào đó, nếu tôi mất mạng trên đường vì bị xe buýt cán qua, thì việc những người ngoài cuộc đứng xung quanh tuyên bố rằng trường hợp tử vong của tôi là hy hữu cũng chẳng ích gì cho tôi. Thực sự đối với tôi, khả năng tôi bị xe buýt cán tử vong là 100% sau khi sự việc đó diễn ra.
Điều mà những người bị tổn thương do vaccine cần là lòng trắc ẩn, sự quan tâm của công chúng, chăm sóc, và đền bù. Sẽ càng xúc phạm những người bị thương tổn hơn nếu xem tình cảnh của họ là không quan trọng, vì biết về điều đó sẽ góp phần tạo nên một “môi trường tiêu cực đối với vaccine.” Đây không phải là Liên Xô và chúng ta không sống ở một quốc gia được thành lập như một quốc gia an ninh y sinh được các công ty độc quyền dược phẩm vốn sử dụng người dân như chuột lang trong các thí nghiệm di truyền cai trị.
Toàn bộ bộ máy này phải lập tức dừng lại, bắt đầu bằng việc chấm dứt bồi thường thiệt hại. Chúng không bao giờ nên được phê chuẩn. Moderna và Pfizer đã phải đối mặt với sự sụt giảm đáng kể về định giá cổ phiếu sau khi các liều vaccine của họ bị mất uy tín. Điều gì sẽ xảy ra với cổ phiếu của họ nếu họ phải chịu một số hậu quả tài chính đối với những thiệt hại mà họ đã gây ra?
Ngày 10/08, Viện Brownstone đã hợp tác với The Epoch Times để trình chiếu bộ phim tuyệt vời “Unseen Crisis.” Bộ phim nói về các tổn thương do vaccine. Việc tìm được địa điểm để trình chiếu bộ phim là hề không dễ dàng. Ngay khi các rạp “độc lập” trong thị trấn phát hiện ra chủ đề này, họ đã tìm cách để không nhận các suất chiếu mới. Thật kỳ lạ.
Doanh Doanh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times