Dành tặng những người cha tốt: Món quà đặc biệt cho Ngày của Cha
Với một số người, chọn quà cho cha trong Ngày của Cha rất dễ dàng. Cha là một người thích ăn uống, vì vậy bạn mua cho ông ấy một vài chai rượu nho cabernet sauvignon. Ông ấy thích đánh golf quanh vườn, vì vậy bạn có thể mang đến cho ông một số dụng cụ mới toanh và một đôi găng tay. Ông thường xuyên làm việc ở nhà và đôi khi cần thoát khỏi tiếng ồn ào của lũ trẻ, vì vậy bạn hãy tặng ông một bộ tai nghe chống ồn thật đẹp.
Với tôi, các con tôi, chúng đều trưởng thành rồi và chúng thường tặng tôi những thẻ quà tặng tới tiệm cà phê Happy Creek hay là hiệu sách Royal Oak. Cả hai nơi này đều khiến tôi thoải mái. Tiệm cà phê như một ngôi nhà thứ hai của tôi và mua sách luôn luôn là một thú vui.
Nhưng vào Ngày của Cha năm 2020, 4 đứa chúng đã làm một điều khác lạ. Con gái tôi muốn mua cho tôi một chiếc ghế La-Z-Boy, thuyết phục các anh trai cùng mua và đưa tôi đến một cửa hàng đồ nội thất địa phương để trải nghiệm thử. Chúng tôi tìm cách đưa chiếc ghế đó vào xe của nó, lắp đặt trong phòng khách, và thực tế là vào mỗi đầu giờ chiều kể từ đó, đều thấy tôi duỗi chân và ngửa đầu ngủ trưa. Điều tuyệt vời nhất là hầu như mỗi khi tôi ngồi xuống chiếc ghế này để thư giãn, tôi đều nghĩ đến những đứa con của mình.
Tôi không phải là người cha vĩ đại nhất hay một người ông tuyệt vời nhất trên đất nước này, nhưng tôi nghĩ mình là một trong số những cha và ông tốt nhất.
Lễ tôn vinh những người cha này bắt đầu từ đâu và ngày này có nghĩa gì?
Hãy cùng khám phá nhé.
Đôi lời về lịch sử
Trong khi tìm hiểu lịch sử về Ngày của Cha qua mạng, tôi rất ngạc nhiên khi biết rằng Giáo hội Công giáo đã kỷ niệm ngày của cha vài thế kỷ trước vào ngày 19/03, Ngày lễ của Thánh Joseph, chồng của Mary và là cha hợp pháp của Chúa Giê-su.
Giáo hội cho rằng Thánh Joseph là người cha vĩ đại nhất, và chọn ngày đó để vinh danh tình phụ tử.
Còn ở Hoa Kỳ, phải đến tận năm 1909, Ngày của Cha mới được công nhận. Vào năm đó, một phụ nữ sống ở Spokane, Washington tên là Sonora Smart Dodd đã nghe một bài giảng trong nhà thờ ngợi ca Ngày của Mẹ. Dodd mới 16 tuổi khi mẹ cô qua đời trong lúc sinh con, để lại cô phải giúp nuôi nấng anh em cô, bao gồm cả đứa em sơ sinh còn sống ấy.
Ngưỡng mộ nỗ lực của cha cô khi ông chăm sóc những đứa con thơ: “Ông ấy vừa là mẹ vừa là cha đối với tôi và các anh chị em của tôi,” bà nói, nên Dodd bắt đầu thúc đẩy thành lập Ngày của Cha, và đến năm 1910, tiểu bang Washington tuyên bố đó là một ngày lễ trên toàn tiểu bang.
Ý tưởng này lan rộng, thu hút được sự chú ý trong Thế chiến II khi rất nhiều người cha đang chiến đấu ở nước ngoài, và được cố Tổng thống Richard Nixon công nhận là ngày nghỉ liên bang vào năm 1972. Năm nay, chúng ta kỷ niệm Ngày của Cha vào Chủ nhật thứ ba của tháng Sáu.
Sự khác biệt giữa hai ngày lễ
Cảm xúc trong Ngày của Cha khác với trong ngày kỷ niệm của Mẹ vào tháng Năm. Một lý do cho sự khác biệt này là: Tất cả những người mẹ hiền đều là những người chăm sóc nuôi dưỡng được ban cho bản năng làm mẹ. Họ là những người hôn lên đầu gối của Sally bé nhỏ hoặc giảng dạy những bài tập mà Joey quên chưa làm ở trường. Họ đã cưu mang những đứa trẻ này từ trong bụng, thay hàng nghìn chiếc tã và hỗ trợ hàng trăm buổi học ba lê. Nếu xoay máy quay dọc theo đường biên của một trận đấu bóng đá thì các cầu thủ trên băng ghế dự bị thường vẫy tay vào màn hình và hét lên, “Chào mẹ!”
Các ông bố có vai trò trách nhiệm khác đối với con trẻ.
Đây chỉ là một ví dụ. Nhiều năm trước, một chương trình tivi như “60 Minutes” sử dụng những chiếc camera giấu kín để quay những bà mẹ và ông bố dạy con của họ chơi cầu trượt. Trong khi một số đứa bé ngồi rịt ở trên đỉnh cầu trượt không chịu trượt xuống, thì hầu hết các bà mẹ đều bước đến và đưa tay nắm lấy đứa bé để chúng trượt xuống. Tình huống tương tự xảy ra với các ông bố, nhưng họ chỉ đứng ở cuối cầu trượt, yêu cầu và khích lệ con trai và con gái mình trượt xuống.
Mẹ có xu hướng trở thành một đội trưởng đội cổ vũ. Còn cha giống như một huấn luyện viên.
Muôn hình vạn trạng
Giống như sự khác biệt giữa mẹ và cha, cách giáo dục con của cha cũng khác nhau rất nhiều.
Tôi biết một người cha có thể cho đứa trẻ ăn bột yến mạch Gerber trong bữa sáng đồng thời mặc quần áo cho đứa trẻ 4 tuổi đến trường học Montessori và giúp đứa 6 tuổi phết bơ lạc vào bánh sandwich. Mặc khác, tôi cũng biết những ông bố gọi điện cho vợ mình tại buổi gặp mặt của câu lạc bộ sách và nài nỉ họ về nhà vì đứa trẻ 3 tuổi không chịu đi ngủ. Tôi cũng biết những người cha chẳng bao giờ có suy nghĩ đưa 4 đứa con mình tới thư viện công cộng và tôi biết những người khác chưa bao giờ rời khỏi nhà cùng con nhỏ, đi chơi công viên thật phiền phức và là một thách thức để giải trí.
Nhà thờ mà tôi tham gia đưa ra rất nhiều hình mẫu về việc làm cha. Nơi đây có rất nhiều trẻ em muốn được chăm sóc, vì vậy vào sáng Chủ nhật nào tôi cũng được vây quanh bởi những đứa trẻ mới biết đi và những đứa trẻ sơ sinh đang ngủ. Đôi khi, tôi cũng ghi lại sự khác biệt giữa phong cách nuôi con của những ông bố – vâng tôi biết, tôi cũng cần chú ý đến việc thờ nguyện chứ không phải chỉ những thứ náo động xung quanh tôi – và tôi cảm thấy hấp dẫn vì những tương tác của họ.
Mặc dù thỉnh thoảng có ông bố ngồi khá xa vợ, để mặc cô ấy vật lộn với ba đứa trẻ, hầu hết những ông bố đều tham gia chơi với lũ trẻ. Một số giữ chặt đứa trẻ đang uốn éo của họ như thể đang bảo vệ một tên tội phạm bạo lực. Những người khác lặng lẽ chơi với đứa trẻ 2 tuổi trò ngón tay, hôn lên mũi và thổi tóc. Vẫn còn những người khác đang nghiêng người và thì thầm những lời đe dọa vào tai một đứa trẻ hay gắt gỏng và ngay lập tức dập tắt cuộc nổi loạn đó.
Tôi biết một số ông bố. Họ là kiểu người về nhà sau một ngày làm việc dài, lấy một cốc bia hay pha một cốc trà, và mang những đứa trẻ lớn hơn ra sân sau để chơi trò đuổi bắt hoặc “ooh and ah” qua tác phẩm bút chì màu của học sinh lớp một. Sau đó, nướng bánh mì kẹp thịt trên sân, đây là những kiểu ông bố hỏi con gái tuổi thiếu niên về trường học của chúng hôm nay thế nào và sau đó thực sự lắng nghe chúng.
Đây là những người đàn ông bình thường nhưng cũng là những ông bố tuyệt vời.
Những ông bố tồi
Ngày của Cha dựa vào một quan niệm rằng những ông bố của chúng ta xứng được có được tình yêu và sự kính trọng.
Nhưng nếu họ không xứng đáng thì sao?
Thế còn những ông bố bỏ rơi con mình, những người không bao giờ để mắt đến chúng, không nhớ ngày sinh nhật của chúng hay tặng chúng một món quà vào dịp lễ nào? Thế còn những ông bố bạo hành con mình về thể chất hay tinh thần?
Chúng ta đều biết những người cha thất bại ngay từ những nghĩa vụ cơ bản của việc làm bố, bỏ mặc con cái, khiến chúng đau khổ vì sự vắng mặt của những người đàn ông trong cuộc sống của chúng hoặc tệ hơn, nguyền rủa cha vì nỗi buồn và nỗi đau mà họ đã gây ra.
Một số người trong những tình huống này có thể hỏi: Vậy làm sao có thể kỷ niệm Ngày của Cha khi bạn không có cha hoặc bạn được nuôi dưỡng bởi một kẻ vũ phu đã ngược đãi bạn và anh chị em của bạn?
Đây là một cách nghĩ: Hãy quan sát xung quanh và tìm một người cha mà bạn ngưỡng mộ. Họ ở khắp nơi. Ngày của Cha này, hãy nhìn vào mắt một trong những người đàn ông đó và nói với ông ấy một cách chân thành rằng bạn ngưỡng mộ người cha như ông ấy và những đứa con của ông ấy may mắn làm sao.
Lời chúc của bạn có thể trở thành món quà tuyệt vời nhất mà người đàn ông nhận được vào Ngày của Cha.
Ngày của cha và mẹ
80 năm trước, có một phong trào ở Hoa Kỳ thay thế Ngày của Cha và Ngày của Mẹ bằng Ngày của Cha mẹ. Họ lập luận rằng cả cha và mẹ đều quan trọng trong việc nuôi dạy những đứa trẻ ngoan và rằng họ nên được công nhận là một thay vì riêng rẽ.
Nhiều điều đã thay đổi ở đất nước chúng ta kể từ thời điểm đó. Ly hôn tràn lan, gia đình chỉ có cha hoặc mẹ, thường là mẹ, trở nên phổ biến, và truyền thống gia đình bị nền văn hóa và những chính sách của chính phủ tấn công. Chúng ta dường như quên rằng trẻ con cần những người mẹ hiền và những ông bố tốt.
Ngày của Cha cho chúng ta cơ hội nhớ về thực tế này, một khoảng thời gian để tổng hợp lại tầm quan trọng của những người đàn ông bảo vệ gia đình, chu cấp cho những đứa con, kể những câu chuyện hài ngô nghê và đọc những câu chuyện trước khi con đi ngủ, và dạy con gái và con trai họ cách ném bóng chày, đi xe đạp hay quăng cần câu xuống nước.
Lời cảm ơn chân thành nhất trên thế giới
Và hành động cảm kích này không yêu cầu một món quà rượu, sách hay một chiếc ghế đặc biệt nào để ngủ. Đây là tất cả những gì tôi cần:
Nhiều năm trước, khi tôi đi qua 3 khu nhà từ cửa hàng sách của mình trên Đại lộ ở Waynesville đến khách sạn cung cấp nơi ở và bữa sáng mà chúng tôi đang vận hành, hai đứa con tôi có lẽ đang đợi tôi, ngồi trên những hòn non bộ trước hiên nhà. Khi chúng nhìn thấy tôi trên phố, chúng lao ra vỉa hè, gọi tôi và tôi băng qua phố Pigeon để nhận lấy những cái ôm cao ngang lưng và những tràng cười sảng khoái.
Bạn muốn thể hiện lòng cảm kích của mình với người Cha tốt của bạn vào ngày 20/06 không?
Hãy ôm ông ấy thật chặt và nói rằng bạn yêu ông ấy biết nhường nào.
Thiên An biên dịch
Tham khảo bản gốc từ The Epoch Times