Cựu y tá: Các bệnh nhân cần người bảo vệ để chiến đấu với ‘những kẻ khoác áo trắng’ trong giới chức y tế
Nhu cầu cần có người bảo vệ quyền lợi của các bệnh nhân điều trị y tế đã trở nên quan trọng vì ngày càng có nhiều báo cáo từ người nhà bệnh nhân tin rằng người thân của họ qua đời trong bệnh viện là do các phác đồ điều trị COVID-19 mà bác sĩ đã chỉ định.
Để hỗ trợ cho việc phá vỡ thứ mà cô Priscilla Romans gọi là “sự lệ thuộc không lành mạnh” giữa bệnh nhân và hệ thống y tế, cô Romans đã thành lập Graith Care, một doanh nghiệp bảo vệ [quyền lợi của] bệnh nhân, để giành quyền tối hậu ra khỏi tay “những người khoác áo trắng” và trao trả quyền này lại cho bệnh nhân.
“Mọi người đã tin tưởng rằng các bệnh viện sẽ chăm sóc họ, chỉ để phát hiện ra rằng mọi chuyện không phải lúc nào cũng như vậy,” cô Romans nói với The Epoch Times.
Nhiều bệnh viện tuân thủ một cách máy móc các phác đồ điều trị được nêu trong Bảng phân loại bệnh tật quốc tế (ICD), nhưng với sự giúp đỡ của những người bảo vệ quyền lợi cho bệnh nhân, bệnh nhân và gia đình của họ có thể gạt bỏ các phương án điều trị áp dụng chung cho tất cả mọi người này.
Đó là một giải pháp cho một vấn đề đáng lẽ ra đã phải giải quyết từ lâu, cô Romans bày tỏ.
Cô Romans thành lập Graith Care vào thời điểm mà nhiều chuyên gia chăm sóc sức khỏe đang rời bỏ một hệ thống y tế mà họ cho rằng đã bị hủy hoại từ lâu trước khi COVID-19 bộc lộ sự mục nát của nó ra bên ngoài.
Điểm mấu chốt này đã khiến một số bác sĩ và y tá, bao gồm cả cô Romans, phải tìm kiếm các giải pháp thay thế bên ngoài hệ thống y tế.
‘Điều đó còn tồi tệ hơn tôi nghĩ’
Là một y tá mà sau này đã làm việc trong ngành bảo hiểm y tế, cô Romans cho biết cô đã chứng kiến bộ mặt đa chiều của mạng lưới công nghiệp y tế, chỉ để thấy rằng “họ còn tồi tệ hơn tôi nghĩ.”
Cô tiết lộ, một trong những vấn nạn chính là các bệnh viện được các công ty bảo hiểm y tế chi trả các khoản ưu đãi lớn để tuân theo một phương án điều trị được thiết lập trước, điều này dẫn đến việc các bệnh viện đánh đổi dịch vụ chăm sóc bệnh nhân để thu về những khoản tiền hậu hĩnh.
Chẳng hạn, các bệnh viện nhận được tài trợ liên bang từ Trung tâm Dịch vụ Medicare và Medicaid và Đạo luật Hỗ trợ, Cứu trợ, và An ninh Kinh tế Ứng phó virus Corona sẽ nhận được khoản bồi hoàn tăng 20% cho các đợt điều trị nội trú do COVID-19.
Ngoài ra còn có các món tiền thưởng khuyến khích điều trị bệnh nhân COVID-19 bằng thuốc an thần và thuốc kháng virus remdesivir, sau đó đưa họ vào máy thở, điều này thường đưa đến kết cục là bệnh nhân tử vong.
Ngay cả trước khi đại dịch bắt đầu, cô Romans chia sẻ, cô đã cảm nhận được một lời kêu gọi từ tâm linh để bước ra khỏi vùng an toàn với mức lương ổn định sau nhiều năm quan sát cơ chế của một cỗ máy chạy bằng tiền chứ không phải bằng lòng trắc ẩn.
Cô Romans cho biết: “Tôi đã thành lập Graith Care từ chính ngôi nhà của mình mà không biết điều gì sắp xảy ra với tất cả các lệnh bắt buộc chích vaccine, phác đồ điều trị, cũng như việc sử dụng các loại thuốc như remdesivir mà trong nhiều trường hợp đã gây tử vong.
Kể từ đó, cô đã mở rộng hoạt động kinh doanh của mình thông qua hình thức truyền miệng để giúp đỡ mọi người trên khắp Hoa Kỳ và trên toàn thế giới, cô cho biết.
“Tôi chỉ cảm thấy đây là điều đúng đắn nên làm cho nhiều người vào thời điểm tồi tệ nhất trong cuộc đời họ,” cô bày tỏ.
Hoạt động giải cứu
Bảo vệ quyền lợi của bệnh nhân đòi hỏi kỹ năng tư duy phản biện, nhanh nhạy và hiểu biết thấu đáo về hệ thống chăm sóc sức khỏe để bảo vệ trọn vẹn những người dân bình thường, những người có thể không hiểu rằng việc bỏ đói bệnh nhân trong khi vẫn tiếp tục cho họ sử dụng các loại thuốc như remdesivir, fentanyl và precedex chỉ khiến họ trở nên ốm yếu hơn mà thôi, cô Romans nói.
“Những bệnh viện này sẽ làm ra vẻ như họ đang đưa ra một phương án chăm sóc cá nhân trong khi bệnh nhân và gia đình không hay biết điều gì đang xảy ra, và họ chỉ làm theo những gì mà những kẻ khoác áo trắng đó bảo với họ,” cô Romans nói.
Bảo vệ quyền lợi cho bệnh nhân là giúp các gia đình hiểu được các đặc quyền của họ, cô cho biết, và biết cách vượt qua hệ thống y tế quan liêu vốn bảo họ rằng họ chỉ có duy nhất một lựa chọn, chẳng hạn như việc bị mắc kẹt trong bệnh viện.
Trong trường hợp của cô Anne và anh Scott Quiner vào tháng 01/2022, Graith Care đã yêu cầu chồng của cô Anne là anh Scott nhanh chóng rời khỏi một bệnh viện ở Minnesota để chuyển đến một bệnh viện khác ở Texas vốn cho phép bệnh nhân chọn một phác đồ điều trị COVID-19 được Tổ chức Bác sĩ Tiền tuyến Hoa Kỳ đề xuất, trong đó sử dụng hydroxychloroquine, kẽm và vitamin C.
Cô Anne Quiner đã phải nhờ đến cố vấn pháp lý để đệ trình đơn xin [tòa án] ra lệnh ngăn cản không cho bệnh viện Minnesota tháo máy thở của anh Scott. Bệnh viện đã phản ứng bằng cách phản đối trên cơ sở cho rằng quan điểm của cô Anne không được “giới khoa học y khoa ủng hộ,” trước khi yêu cầu tòa án ra lệnh cho phép bệnh viện tháo máy thở, điều có thể đã lấy mạng anh ấy.
Thẩm phán đã đứng về phía luật sư của nhà Quiners và hôm 15/01, chính Graith Care đã giúp thành lập một nhóm người giúp chuyển viện cho anh Scott.
Khi anh Scott được chuyển đến Texas, người ta thông báo rằng anh ấy bị suy dinh dưỡng, mất nước và giảm 30 pound (~15kg), và các bác sĩ ở đó đã “hoảng hốt” về tình trạng của anh ấy, nhưng đến hôm 20/01, anh đã đáp ứng nhanh và “tiến triển vượt bậc”.
Sau đó anh Scott Quiner đã qua đời vào ngày 22/01.
Cô Romans nói: “Anh ấy đã phải nếm trải và đã bị tống cho quá nhiều thứ mà không nhận được nguồn dinh dưỡng đầy đủ,” cô Romans cho biết. Sau một thời gian, tất cả các cơ quan nội tạng của anh ấy đã bị tổn thương.”
‘Chưa có ai chuyển ra khỏi bệnh viện này cả’
Graith Care đã đưa một bệnh nhân khác rời khỏi một bệnh viện hàng đầu ở South Dakota, nơi bác sĩ đang từ chối điều trị bằng một phương pháp khác cho bệnh nhân, cô Romans cho biết.
Bác sĩ ở đó nói rằng máy thở là lựa chọn duy nhất, vì vậy Graith Care đã cố gắng để chuyển viện cho bệnh nhân, cô nói.
“Bác sĩ nói với tôi, ‘Chưa có ai từng chuyển ra khỏi bệnh viện này cả – họ chuyển đến chỗ chúng tôi,” cô cho biết. “Tôi đã nói với ông ấy rằng chúng tôi sẽ cố gắng vì đó là điều gia đình [bệnh nhân] mong muốn.”
Cô nói rằng trong vòng 24 giờ sau khi ở bệnh viện mới, bệnh nhân đã hồi phục sức khỏe để trở về nhà.
“Anh ấy có thể đã chết ở bệnh viện khác vì lựa chọn duy nhất mà họ điều trị cho anh ấy là đặt [máy thở],” cô Romans cho hay.
Nhưng có rất nhiều người không có lựa chọn nào để chuyển người thân của họ ra khỏi bệnh viện nơi họ đang được chăm sóc [y tế] một cách tồi tệ.
Bà Katrin Crum, bà Aletha Chavez, và bà Ashley Wines cho biết chồng của họ đều bị cách ly và được điều trị kết hợp thuốc an thần và thuốc kháng virus remdesivir, một loại thuốc được cho là gây suy thận cấp tính. Các bác sĩ cho biết suy thận là một triệu chứng của COVID-19.
Mặc dù việc điều trị cá nhân trước đây được giao cho bác sĩ và có sự thảo luận cởi mở giữa bác sĩ và bệnh nhân, bà Crum nói với The Epoch Times rằng tất cả những điều đó đã bị “ném ra ngoài cửa sổ” khi nói đến việc chăm sóc cho chồng bà.
Bà Crum nói: “Người chồng 58 tuổi của tôi tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn được điều trị giống hệt như một phụ nữ 40 tuổi ở Florida, người không có vấn đề về sức khỏe nào giống chồng tôi cả.”
Đối với cô Romans, đại dịch đã phơi bày sự mục nát của một hệ thống y tế không cách nào sửa chữa được. Bà nói, hành vi của một số bác sĩ và y tá khi đối mặt với những gia đình có cuộc sống bị đảo lộn, đã bộc lộ tình trạng mất kết nối trong ngành y tế.
“Tôi nghĩ rằng hệ thống này sẽ tự sụp đổ từ bên trong,” cô cho biết. “Kết quả là, mọi người sẽ bắt đầu chuyển sang nơi họ nhận được lời khuyên và chăm sóc y tế.”
Với tất cả những thay đổi này, cô cho biết, thật sự sẽ không thoải mái.