Cứu linh hồn dân tộc trong khi nền kinh tế lao xuống hố
Tối hôm thứ Năm (01/09), Tổng thống Joe Biden đã lên cơn thịnh nộ đầy tính mị dân và đảng phái cực độ khi đứng trước một Hội trường Độc lập rực ánh đèn đỏ kỳ quái ở Philadelphia, với các sĩ quan Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ đứng nghiêm trang được tận dụng làm đạo cụ chính trị.
Bài diễn văn của tổng thống, công kích ông Donald Trump và “Đảng Cộng Hòa ủng hộ MAGA” như một mối đe dọa đối với “chính các giá trị nền tảng của nền cộng hòa của chúng ta”, đã được Tòa Bạch Ốc tâng bốc trước đó như một sự phản ánh đúng mực về linh hồn nước Mỹ. Tuy nhiên, trong suốt lịch sử Hoa Kỳ, linh hồn của đất nước này đều liên quan đến ngành công nghiệp tư nhân — còn bài diễn văn này lại tìm cách đánh lạc hướng [công chúng] khỏi tình hình kinh tế ảm đạm trong nhiệm kỳ tổng thống của ông Biden và đảng của ông vốn chiếm đa số ghế với tỷ lệ sát sao tại lưỡng viện Quốc hội.
Ông Alexis de Tocqueville, phái viên chính phủ Pháp, người có chuyến công du nổi tiếng đến một Hoa Kỳ non trẻ trong nửa đầu thế kỷ 19, đã nhấn mạnh tầm quan trọng cá nhân của chủ nghĩa tư bản đối với dân chúng Mỹ.
“Tôi thực sự không biết đất nước nào mà lòng ham mê tiền bạc lại chiếm giữ một vị thế mạnh mẽ hơn trong tình cảm con người, và là nơi thể hiện sự khinh miệt sâu sắc hơn đối với thuyết về quyền sở hữu bình đẳng vĩnh viễn,” ông viết vào năm 1835. Theo đuổi lợi ích kinh tế tư nhân đã khiến người Mỹ trở thành “vô số công dân có kỷ luật, ôn hòa, chừng mực, thận trọng, và tự chủ”. Và “Thay vì tuân theo những dục vọng hừng hực trước mắt của mình một cách mù quáng,” ông lập luận rằng người Mỹ điển hình “đã học được nghệ thuật chống lại dục vọng và đã quen với việc dễ dàng hy sinh niềm vui nhất thời cho những lợi ích vĩnh cửu của cả cuộc đời mình”. Hơn nữa, đất nước này là “dân tộc tự do nhất và văn minh nhất” trên thế giới, và hơn thế nữa đây là quốc gia nơi “ảnh hưởng của tôn giáo là lớn nhất.”
Với lạm phát duy trì ở mức cao nhất trong gần 40 năm và suy thoái chỉ mới bắt đầu tấn công, tổng thống nói với chúng ta rằng điều hủy diệt linh hồn nước Mỹ không phải là nền kinh tế tồi tệ như vậy; không phải là tỷ lệ tội phạm cao chót vót, lại càng không phải là một biên giới mở toang cửa. Mà đó là hơn 74 triệu cử tri của ông Trump, những người đã cố gắng “quay lùi lại với một nước Mỹ mà không có quyền lựa chọn, không có quyền riêng tư, không có quyền tránh thai, không có quyền kết hôn với người mình yêu.”
Nói cách khác, linh hồn của nước Mỹ hoàn toàn là về việc hợp pháp hóa phá thai trong suốt chín tháng thai kỳ, như được mô tả trong vụ kiện đồng hành với vụ Roe năm 1973, là vụ Doe kiện Bolton : “Việc đánh giá y tế có thể được thực hiện dựa trên tất cả các yếu tố thể chất, tình cảm, tâm lý, gia đình, và tuổi của người phụ nữ… Điều này cho phép bác sĩ chăm sóc có quyền hạn mà anh ta cần để đưa ra đánh giá y tế tốt nhất của mình. Và quyền hạn đó là vì lợi ích, chứ không phải vì điều bất lợi cho thai phụ”. Nói cách khác, đứa trẻ chưa sinh ra đời sẽ bị trừng phạt. Phán quyết hồi tháng Sáu của vụ Dobbs [kiện Jackson] đã lật ngược điểm tối hậu này của chủ nghĩa đế quốc tư pháp, vốn là một trong những chế độ pháp lý về phá thai cực đoan nhất trên thế giới.
Rõ ràng là linh hồn chung của nước Mỹ đòi hỏi phải chấp nhận rằng sự bảo vệ của Tu chính án thứ 14 trước một nhà nước tước đoạt “cuộc sống, quyền tự do, hoặc tài sản của bất kỳ người nào, mà không có thủ tục pháp lý chính đáng” bằng cách nào đó mở rộng thành “những lựa chọn riêng tư cho thấy niềm tin và bản sắc riêng” và rằng, điều này, đến lượt nó, “buộc đưa ra kết luận rằng các cặp đồng tính có thể thực hiện quyền kết hôn,” như phán quyết của vụ Obergefell [kiện Hodges]. Và tất cả đều bắt nguồn từ lập luận kỳ quặc “tập hợp các quyền phái sinh từ các quyền khác” vốn là nền tảng của phán quyết Griswald năm 1965 phát hiện ra một quyền tránh thai theo Hiến Pháp ẩn chứa trong câu chữ.
Một ngày đẹp trời nào đấy liệu Tối cao Pháp viện, chín nhà thông thái tài trí siêu việt không được bầu chọn mà chúng ta đã trao quyền lực trọn đời cho họ để giải quyết những vấn đề khó khăn nhất của chúng ta, sẽ phán rằng “quyền kết hôn với người mình yêu” của người Mỹ được áp dụng nếu quý vị yêu hai người, bất luận họ cùng hay khác giới? Quay trở lại những năm 70, có một bản hit số một nói về tình huống khó xử đó: “Có một người đàn ông khác mà em cần và em yêu,” theo lời bài hát này, “nhưng điều đó không có nghĩa là em yêu anh ít hơn… chỉ là có một khoảng trống trong em mà chỉ có anh ấy mới có thể lấp đầy.” (Hoặc chỉ có quy trình tố tụng thích đáng mới có thể lấp đầy.)
Liệu họ có phán quyết “quyền được kết hôn với người mình yêu” dành cho cả những người đàn ông độ tuổi 50 “yêu” thanh thiếu niên hoặc tuổi vị thành niên không? Nghe có vẻ như một câu hỏi lố bịch, nhưng hôn nhân đồng giới cũng như vậy trước khi người Hà Lan hợp pháp hóa nó hồi năm 2001. Và nếu xét đến hồ sơ của vị Thẩm phán Tối cao Pháp viện mới nhất Ketanji Brown Jackson, có lẽ chính bà ấy sẽ là người viết ra ý kiến này.
Ông Joe Biden đã sử dụng từ “dân chủ” 31 lần trong một bài diễn văn dài dưới 25 phút. Nhưng dân chủ chính là điều mà “Đảng Cộng Hòa ủng hộ MAGA” – mà ông tuyên bố là đang dí “một con dao găm vào cổ họng nền dân chủ của chúng ta”– bảo vệ: cho phép các dân biểu có trách nhiệm và được người dân bầu ra quyết định những vấn đề khó khăn mà chỉ mới trở thành vấn đề trong vài thập niên qua.
Người dân Mỹ có toàn quyền sửa đổi Hiến Pháp của chúng ta để biến việc phá thai, ngừa thai nhân tạo, hôn nhân đồng giới, và bất cứ điều gì khác trở thành một quyền theo luật liên bang. Và nếu quy trình sửa đổi này — đòi hỏi cần có 3/4 thành viên trong cơ quan lập pháp của các tiểu bang ủng hộ — là quá khó, thì họ có thể sửa đổi Hiến Pháp để làm cho quy trình này dễ dàng hơn. Đảng Dân Chủ lẽ ra đã có thể làm điều dân chủ này và dành ba thập niên qua để kêu gọi cho mỗi điều đó thôi, và họ có thể sẽ thành công. Nhưng thay vào đó, họ lại tập trung vào việc loại bỏ những nhân vật được đề cử vào Tối cao Pháp viện của Đảng Cộng Hòa như các thẩm phán Robert Bork, Clarence Thomas, và Brett Kavanaugh.
Năm 1920, Hiến Pháp được sửa đổi để cấp cho phụ nữ quyền bỏ phiếu. Kể từ đó, không có sửa đổi nào giải quyết những thay đổi xã hội, bất chấp những cuộc cách mạng về giới tính và công nghệ trong vài thập niên qua. Các chính trị gia Đảng Dân Chủ mong việc này diễn tiến theo cách đó vì để Tối cao Pháp viện thực hiện những gì họ yêu cầu đồng nghĩa với việc sẽ có những thay đổi rốt ráo hơn trong luật, và không phải bảo vệ quyền bỏ phiếu theo cách này hoặc quyền bỏ phiếu của các cử tri của họ.
Theo ông Biden, “lịch sử cho chúng ta biết rằng lòng trung thành mù quáng với một nhà lãnh đạo duy nhất và sự sẵn sàng tham gia vào bạo lực chính trị là thứ kết liễu nền dân chủ này”. Nhưng Đảng Dân Chủ đã biến nhà hoạt động tư pháp trở thành lãnh đạo duy nhất của họ, và hồi tháng Bảy, một người đàn ông 26 tuổi đã đi 3,000 dặm từ California với ý định ám sát một Thẩm phán của Tối cao Pháp viện không đủ năng động theo ý muốn của anh ta.
Như ông Tocqueville đã công nhận gần hai thế kỷ trước, tự do kinh tế là những gì quý vị tìm thấy khi nhìn vào linh hồn nước Mỹ. Vào một thời điểm kinh tế khó khăn chưa từng thấy kể từ sau vụ lộn xộn do cựu Tổng thống Jimmy Carter để lại, thì cả người sử dụng lao động và người lao động sẽ được phục vụ tốt hơn nếu Hiến Pháp của chúng ta hoạt động như các nhà kiến tạo hiến pháp dự định, và nếu tổng thống hiện tại không vu khống hàng chục triệu người Mỹ vốn đã bỏ phiếu chống lại ông, để đánh lạc hướng công chúng khỏi các khoản chi tiêu phóng túng dẫn đến lạm phát của ông, chỉ bởi họ không cùng quan điểm phi dân chủ của Đảng Dân Chủ.
An Nhiên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times