STAMFORD, Connecticut—Ông Richard Birrer, một bác sĩ điều trị, từng làm việc tại Pennsylvania, và bên ngoài văn phòng của ông là một tấm biển quảng cáo lớn về Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun. Tấm biển đẹp đến nỗi đã cuốn hút ông Richard muốn đến xem buổi biểu diễn. Ông đã mua những tấm vé cho lần biểu diễn sắp tới, khi đoàn vũ đạo cổ điển Trung Hoa có trụ sở tại New York này đến lưu diễn.
Đó là thời điểm cách đây hai năm rưỡi. Ngay sau đó, đại dịch đã ập đến. “Thời gian càng trôi qua, tôi càng cảm thấy như mình đang treo lơ lửng trong gió, nhưng danh tiếng của đoàn nghệ thuật này bay đi rất xa. Họ luôn giữ lời,” ông Richard cho biết tại Nhà hát Palace ở Stamford, Connecticut, hôm 27/06. Mới đây ông nghe tin Shen Yun đã trở lại, vì thế vào chiều Chủ nhật (27/06), ông và vợ Christina, cùng những người bạn của họ là bà Candice và ông Renny Way đã thưởng thức một buổi biểu diễn trực tiếp lần đầu tiên sau nhiều tháng chờ đợi.
“Họ quá tài năng, và đó thực sự là một buổi biểu diễn đáng giá,” bà Christina nói. Hai cặp đôi này đã lái xe hai giờ đồng hồ từ Thung lũng Locust và Cảng Washington, Long Island tới.
Cả hai cặp vợ chồng đều đã đi nhiều nơi và là những người yêu văn hóa và nghệ thuật, họ đã quen thuộc với thực tế rằng văn hóa truyền thống Trung Hoa là một nền văn hoá mang đậm chất tâm linh. Shen Yun độc đáo ở chỗ văn hóa Trung Hoa mà họ thể hiện là về Trung Quốc trước khi bị chủ nghĩa cộng sản xâm chiếm. Kể từ khi thành lập công ty vào năm 2006, các nghệ sĩ đã coi việc hồi sinh 5,000 năm văn minh thần truyền này là sứ mệnh của mình.
Bà Christina cho biết, bà có thể cảm nhận được niềm đam mê của các nghệ sĩ được truyền vào buổi biểu diễn. Ông Richard, một người có tình yêu đặc biệt đối với âm nhạc, đã nhận ra những giai điệu của một trong những điệu múa này.
Gia đình ông bà Ways cũng tận hưởng chuyến đi chơi giống như bạn mình, và đã phát hiện ra nhiều điều thân thuộc ở Shen Yun. Tính nghệ thuật có tầm cỡ và sự xuất sắc trong kỹ năng [diễn xuất] thì ai cũng nhận thấy, mà nội dung cũng rất quen thuộc, bà Candice cắt nghĩa. Màn trình diễn của khoảng 20 tiết mục thể hiện các thời kỳ và vùng miền khác nhau của Trung Quốc, với các điệu múa dân tộc và dân gian của một số cộng đồng trong hơn 50 nhóm dân tộc thiểu số của Trung Quốc-tương tự như các vùng khác nhau của Hoa Kỳ sở hữu những nền văn hóa của riêng mình, bà nói. Thêm vào đó còn có nhắc đến một Đấng Tạo Hóa mà con người trên khắp thế giới đều tin vào.
“Tôi thích giọng nam cao hát về Thượng Đế,” bà Christina nói thêm, đề cập đến giọng hát bel canto. “Tôi cho rằng rất nhiều khi nghĩ về Trung Quốc, là chúng ta nghĩ về điều gì đó khác cơ. Thế nên về phần này, về khía cạnh tâm linh mà tôi thực sự yêu thích ấy, tôi nghĩ nó ăn rất sâu trong tiềm thức người Trung Quốc.”
Đôi khi khán giả ngạc nhiên khi biết được rằng đất nước Trung Quốc là có cội nguồn tâm linh như vậy; từng được gọi là mảnh đất Thần Châu, hay Thiên Quốc, nền văn hóa này xoay quanh ý tưởng về sự hòa hợp giữa thiên, địa và nhân.
Nhưng gia đình ông bà Ways đã biết rõ rằng Trung Quốc ngày nay, dưới chế độ cộng sản, rất khó có thể biểu đạt được khía cạnh tinh thần này. Nhiều năm trước, một hướng dẫn viên du lịch người Trung Quốc đã cảnh báo nhóm du lịch của đôi vợ chồng này rằng không được nhìn xem những người đang tập Pháp Luân Công, một môn tập thiền định tâm linh rất phổ biến.
“Họ đặt những người đó dưới một cái nhìn tiêu cực, và chúng tôi tự hỏi, liệu những người này có thực sự cực đoan hay không, hay đây chỉ là những gì chúng tôi đang được nghe như vậy?” bà Christina nói. Ông Renny nhớ lại lời người hướng dẫn viên, “Đừng nhận tài liệu, đừng nhìn họ. Và wow, điều đó càng khiến người ta tò mò hơn.”
Rồi cặp vợ chồng phát hiện ra, Pháp Luân Công dạy các nguyên lý chân, thiện và nhẫn; đó là một môn tu luyện tinh thần cho cả tâm trí, thân thể và tâm hồn. Khi họ chứng kiến Pháp Luân Công được nhắc đến trong một màn vũ đạo mô phỏng câu chuyện trong buổi biểu diễn của Shen Yun, thì họ đã biết về cuộc đàn áp của chế độ Trung Cộng. Họ nhận xét rằng câu chuyện đã được thể hiện thật tốt.
Một chút thoáng qua về Trung Quốc hiện đại trong buổi biểu diễn của Shen Yun cũng đọng lại trong tâm trí ông Richard McManus-nhưng với ông đó thực sự là những tin tức mang tính thời sự.
“Cuộc đàn áp những con người thực hành tín ngưỡng của họ- khiến tôi rất kinh ngạc. Tôi không hề biết rằng điều này vẫn đang xảy ra ngày nay dưới chế độ này. Thật khủng khiếp,” ông McManus nói. “Tôi cảm thấy tồi tệ thay cho họ, rằng họ phải sống dưới sự đàn áp đó, sống chung với sự bức hại. Họ không hề được tự do như chúng ta.”
Ông McManus tham dự buổi biểu diễn cùng bà Judy Librizzi, cả hai đều là giáo viên đã nghỉ hưu. Đó là một chuyến đi khá xa từ Hamptons: họ phải lái xe, đi phà và rồi lại lái xe tiếp nữa. “Nhưng điều đó thật đáng giá, thật đáng giá. Judy và tôi, chỉ là ý tưởng này, chúng tôi cùng đi xem một số buổi biểu diễn, và bởi tất cả đã ngưng diễn, chúng tôi thực sự đã bỏ lỡ điều đó. Và đây! Để có thể được ngồi cùng một nhóm đông khán giả như thế này và chứng kiến điều này,” ông nói.
“Điều đó giống như được giải thoát vậy,” bà Librizzi nói về việc mạo hiểm để xem màn trình diễn đã chờ đợi từ lâu.
Ông McManus nói: “Giống như thể có thứ nặng nề trên đầu bạn được dỡ bỏ đi vậy.” Có rất nhiều điều hồi hộp trong buổi biểu diễn, ông giải thích; Trung Quốc được bộc lộ ra với sự đa dạng đáng kinh ngạc, cả về địa lý và văn hóa. Và trang phục thực là một đặc trưng nữa của những màn vũ đạo, với tay áo đôi khi được sử dụng làm đạo cụ vô trọng lực, hay những chiếc váy biến thành kính vạn hoa, v.v.
“Tất cả đều góp mặt. Đó là những câu chuyện được kể thông qua vũ đạo, thế nên quý vị học được rất nhiều điều về nền văn hóa vốn là cội nguồn của những điệu múa này,” ông McManus nói.
Nền văn hóa thần truyền mà qua đó vũ đạo cổ điển Trung Hoa đã được hun đúc suốt hàng thiên niên kỷ là điều khiến cô Rita Caviello xúc động nhất.
Cô Caviello thốt lên: “Nó đã vượt ra khỏi thế gian này.” Cô đã cảm động khi thấy rằng người Trung Quốc cổ xưa xem sinh mệnh con người từng là thần, đến từ nơi thiên quốc. Chủ đề này đã hiện diện trong suốt chiều dài lịch sử, cả trong những câu chuyện về các vị thần linh đến để trợ giúp những người tốt và có đức tin.
“Buổi biểu diễn khiến bạn cảm thấy có điều gì đó bên trong bản thân mà bạn đã quên mất, rồi khi bạn xem chương trình này và giống như bạn nhớ lại điều mà bạn đã lãng quên đi trong quá khứ mà đã bị chìm xuống,” cô nói. “Tôi nghĩ nó đúng là phép màu.”