Chương trình biểu diễn mà Trung Cộng không muốn quý vị xem
Ít có điều gì có thể khiến Trung Cộng sợ hãi hơn sự nở rộ của văn hóa truyền thống-được triển hiện thông qua vũ điệu và âm nhạc huy hoàng của Đoàn Biểu diễn Nghệ thuật Shen Yun (Shen Yun Performing Arts).
Điều này có lý cả thôi. Sứ mệnh của Đoàn Nghệ thuật Shen Yun, có trụ sở tại New York, là phục hưng nền văn minh Trung Hoa 5,000 năm-một nền văn hóa cổ xưa tập trung vào lý niệm thiên nhân hợp nhất (sự hòa hợp giữa con người và đất trời), một nền văn hóa được tin là do thần truyền. Đây là tất cả những gì mà Trung Cộng đã và đang gắng sức tiêu huỷ kể từ khi Đảng thành lập.
Ông Jared Madsen, một trong những người dẫn chương trình của Shen Yun, cho biết, “Chắc chắn là chương trình biểu diễn này bị liệt vào danh sách đen. Đây là mối đe dọa lớn nhất đối với Trung Cộng. Nếu dân chúng tin rằng có điều gì đó vượt lên trên Trung Cộng, họ mà tin rằng có điều gì đó cao hơn… thì đây chính là mối đe dọa lớn nhất đối với Trung Cộng.”
Vậy nên, Trung Cộng đã viện đến hết thảy mọi thủ đoạn, từ cắt lốp xe buýt lưu diễn của Shen Yun đến thuê mướn một ‘đội quân mạng’ để bóp méo nhận thức về đoàn nghệ thuật này trên các phương tiện truyền thông xã hội, rồi đến lệnh cho lãnh sự quán Trung Quốc viết thư gửi cho các quan chức địa phương nói rằng việc cho phép Shen Yun biểu diễn tại khu vực của họ sẽ làm tổn hại đến mối bang giao với Trung Quốc, cho đến tự mình (hoặc thuê người đại diện) gọi điện đến các nhà hát để yêu cầu hủy bỏ buổi biểu diễn Shen Yun. Can thiệp kiểu này bắt đầu từ hơn một thập kỷ trước và đã được ghi chép đầy đủ, và trên thực tế thì thường gây tác dụng ngược lại.
Những thủ đoạn này nghe có vẻ cực đoan, bởi vì Shen Yun thậm chí còn không phải là một chương trình biểu diễn chính trị. Đó là một màn trình diễn của múa cổ điển Trung Hoa, của các điệu múa dân tộc và dân gian từ khoảng 50 nhóm dân tộc thiểu số của Trung Quốc, của các màn độc tấu giọng ca đẹp (bel canto) cũng như là của một dàn giao hưởng kết hợp giữa truyền thống phương Đông và phương Tây. Sau màn trình diễn, khán giả bước ra khỏi rạp trong trạng thái thăng hoa, tinh thần phấn chấn, cảm thấy thích thú khi biết được nền văn hóa chính thống của Trung Quốc là như thế nào, điều ít được biết đến ở phương Tây chính vì Trung Cộng đã cố gắng xóa bỏ nó.
Ông Madsen nói, “Về căn bản, Trung Cộng là một chế độ vô thần. Shen Yun phản ánh 5,000 năm văn hóa Trung Hoa, và văn hóa Trung Hoa được cắm rễ trong tư tưởng hữu thần-tất cả các gia phái tư tưởng hữu thần khác nhau: Đạo gia, Phật gia và Nho gia-vốn hoàn toàn đi ngược lại với các nguyên tắc vô thần luận của chủ nghĩa cộng sản.”
Trung Cộng sợ hãi vì Shen Yun biểu hiện ra Trung Quốc trước thời kỳ chủ nghĩa cộng sản.
Văn hóa truyền thống là gì?
Một trong những thủ đoạn mà Trung Cộng đã sử dụng để cố gắng làm mất uy tín của Shen Yun chính là tự thành lập các đoàn biểu diễn nghệ thuật của riêng mình, rồi cử họ đi khắp nơi trên thế giới.
Ông Madsen cho hay, “Họ đã thành lập tất cả những đoàn nghệ thuật này … mà họ đã gửi đến Hoa Kỳ. Thế nhưng hiện giờ, quý vị đã từng nghe nói qua về bất kỳ đoàn nào trong số này chưa? Vẫn chưa nghe qua, bởi vì họ không tốt lắm. Tại sao? Vì không ai muốn xem tuyên truyền của cộng sản.” Trong những năm gần đây, thủ đoạn của Đảng đã thay đổi, và họ thường nói về việc quảng bá “văn hóa truyền thống” và có các tổ chức nghệ thuật chủ yếu nhấn mạnh vũ đạo “cổ điển,” nhưng kết quả hoá ra chỉ đơn thuần là “thùng rỗng kêu to” mà thôi.
“Nếu Trung Cộng mà nói về văn hóa truyền thống của Trung Quốc, thì là họ đang lợi dụng văn hóa để cố gắng thúc đẩy chủ nghĩa cộng sản. Ý tôi là ở đây, chúng ta nhìn thấu được điều này, kiểu như, ‘những thứ này đều là tuyên truyền, và không ai muốn xem chúng,’” ông Madsen nói.
Cần minh bạch một điều rằng tất cả các cơ cấu chủ yếu ở Trung Quốc đều do nhà nước điều hành. Ông Hoàng Bằng (Huang Peng), một nghệ sĩ vĩ cầm và ca sĩ của Shen Yun, đã giải thích làm nghệ sĩ ở Trung Quốc và ở Hoa Kỳ khác nhau như thế nào-giống như giữa ban đêm và ban ngày vậy.
Ông Hoàng từng có một sự nghiệp danh giá với tư cách là một nghệ sĩ vĩ cầm. Ông học nhạc cụ này dưới sự chỉ dạy của cha mình từ thời thơ ấu và đã trải qua buổi diễn thử thành công để vào được một dàn nhạc giao hưởng nổi tiếng.
Nhưng sau đó vào năm 1999, Trung Cộng bắt đầu một chiến dịch đàn áp chống lại Pháp Luân Công, với các mệnh lệnh chính thức là hủy hoại sinh kế và thanh danh của những người không muốn từ bỏ tu luyện. Ông Hoàng là một trong số ước tính khoảng 100 triệu người ở Trung Quốc đã theo môn tu luyện tinh thần dạy về chân, thiện và nhẫn này. Ông cũng là một trong số hàng triệu người không từ bỏ đức tin của mình, và ông đã cố gắng nói với đồng nghiệp và mọi người xung quanh về sự thật về Pháp Luân Công: rằng Pháp Luân Công là tốt, dạy người ta hướng thiện, và rằng Trung Cộng đã truyền bá thông tin sai sự thật và vu khống một cách trắng trợn về pháp môn tu luyện này.
Một ngày nọ, ông Hoàng đang nói với các nhạc sĩ đồng nghiệp của mình về Pháp Luân Công thì một người quản lý đã báo cáo ông với cảnh sát. Cảnh sát sau đó đã lục soát nhà ông và giam giữ ông trong 24 giờ, bắt ông phải thức liên tục. Đồng thời, họ cũng bắt giữ mẹ ông một cách bất hợp pháp không vì lý do gì khác ngoài việc ép buộc ông viết và ký vào một bản khai không chỉ tuyên bố từ bỏ, mà còn bôi nhọ đức tin của mình.
Ông Hoàng đã từ chối, và ông đã bị sa thải.
Suy nghĩ đầu tiên của ông là tìm việc ở một thành phố khác, với một khởi đầu mới, nhưng tại sân bay, ông phát hiện ra rằng mình đã bị đưa vào danh sách đen và một lần nữa bị giam giữ. Ngoại trừ lần này, ông Hoàng bị đưa vào “lớp học chuyển hoá,” lối nói mỹ miều cho lớp học tẩy não, và ông không được nhìn thấy thế giới bên ngoài trong hai tháng tiếp theo.
Nhiều bằng chứng đã được ghi lại về sự tra tấn tàn bạo và [tội ác] mổ cướp nội tạng của Trung Cộng đối với các nhóm công dân của chính chế độ này, chẳng hạn như các học viên Pháp Luân Công. Nhưng sự tra tấn đối với ông Hoàng là bức hại về tinh thần; ông bị giám sát 24 giờ, bị bắt xem phim tẩy não, và bị đe dọa theo nhiều cách. Dưới áp lực cực đại, ông đã ký vào bản khai. Ông Hoàng nói: “Sau khi về nhà, tôi cảm giác như có một mũi dao đang xuyên qua tim tôi vậy.” Ông đã làm điều mà ông không muốn làm nhất, và cuộc bức hại về tinh thần này đã tước đi sự chính trực tôn nghiêm của ông.
Ông đã dành vài năm sau đó liên tục phiêu bạt khắp nơi. Không để sự hối hận đè nặng bản thân, ông đã tự học cách làm và sản xuất các tờ rơi giới thiệu sự thật về Pháp Luân Công, và dạy những người khác cách làm điều tương tự, điều này khiến ông có nguy cơ bị bắt bất hợp pháp một lần nữa. Ông Hoàng đã phải từ bỏ âm nhạc của mình, điều này khiến cha ông và ông đều rất buồn, nhưng đức tin của ông quan trọng hơn.
Sau đó, vào năm 2008, ông nghe nói về Shen Yun, và vào năm 2014, ông đã có thể rời khỏi đất nước và diễn thử thành công để trở thành một phần của đoàn biểu diễn nghệ thuật mà ông hằng mong muốn.
Ông cho biết, “Ở Trung Quốc đại lục, nhà nước không cho phép người tu luyện Pháp Luân Công biểu diễn trên sân khấu. Nhưng ở đây, chúng tôi có tự do tín ngưỡng. Với tư cách là một nghệ sĩ, tôi nghĩ điều này rất quan trọng.”
Nhưng tại sao ông lại chọn Shen Yun?
Ông nói: “Sứ mệnh của Shen Yun là phục hưng nền văn hóa truyền thống 5,000 năm của Trung Hoa. Đó là một nền văn hóa thần truyền, truyền đi thông điệp của thần. Và đó là một thông điệp thiện lương, có thể cảm hoá được nhân tâm.”
Chân lý ắt sẽ thắng
Shen Yun được tổ thành từ một nhóm nghệ sĩ-một số thì đến từ Trung Quốc, một số đến từ các nơi khác trên thế giới-những người đã cùng đến New York để làm những điều họ không thể làm ở quê hương của mình.
Và dẫu phạm vi ảnh hưởng của Trung Cộng có rộng lớn đến đâu, dẫu Đảng có sử dụng toàn bộ bộ máy nhà nước để làm mất uy tín của đoàn nghệ thuật này đi chăng nữa, thì Shen Yun vẫn trở thành một hiện tượng trên toàn thế giới.
Ông Madsen nói, “Tôi nhớ có một đêm, tôi tin là vào năm 2009, khi đó chúng tôi có ba đoàn diễn, và tôi nhận được một cuộc điện thoại. Cả ba buổi diễn đều cháy vé. Đó là cột mốc [quan trọng]. Kể từ đó trở đi, chúng tôi thường bán hết vé cho mỗi buổi diễn.”
Ngày nay, Shen Yun có bảy đoàn nghệ thuật, đồng thời lưu diễn khắp thế giới, mang đến hàng trăm buổi biểu diễn tại hơn 100 thành phố trên toàn cầu. Đây là đoàn biểu diễn nghệ thuật duy nhất thuộc loại hình này, không chỉ cống hiến cho việc bảo tồn mà còn phục hưng văn hóa truyền thống Trung Quốc. Các khán giả thường bày tỏ rằng họ tìm đến [Shen Yun] vì có quá nhiều đánh giá tốt khiến họ tò mò và muốn xem “vũ đoàn cổ điển Trung Quốc hàng đầu thế giới” trông như thế nào trên sân khấu.
Khán giả ra về hoàn toàn mãn nguyện và còn hơn thế, bởi vì Shen Yun cũng là đoàn biểu diễn nghệ thuật độc nhất vô nhị, biên đạo hơn một chục điệu múa mới mỗi mùa diễn với bản sản xuất hoàn chỉnh sánh ngang với những tác phẩm hào hoa nhất của những nhà hát opera đẳng cấp.
Ông Madsen nói: “Giá trị sản xuất cao đến nỗi khiến người ta kinh ngạc. Chỉ riêng điều này thôi [cũng đủ khiến] đây là một chương trình mà quý vị có thể thực sự đắm mình trong đó.”
Nhưng bên cạnh trang phục độc nhất vô nhị, dàn nhạc giao hưởng, và phông nền kỹ thuật số tươi sáng, ông cho là có điều gì đó sâu sắc hơn đọng lại nơi khán giả.
Ông nói: “Con người luôn theo đuổi những thứ vĩ đại hơn, hùng tráng hơn, tốt đẹp hơn-không chỉ vậy, họ còn tìm cầu những thứ sâu sắc hơn, cao thượng hơn. Tất cả những điều đó. Tất cả đều kết hợp lại với nhau. Và các tiết mục của chúng tôi thực sự mang lại điều này và thể hiện nó ra một cách sống động trong đời thật.”
Ông cho biết, “Shen Yun thực sự vượt khỏi một buổi biểu diễn văn hóa. Nó chứa đựng những nguyên tắc và giá trị quan thâm thuý.”
Các cuộc phỏng vấn được cung cấp bởi Đài truyền hình NTD.
The Epoch Times tự hào là nhà tài trợ của Đoàn Biểu diễn Nghệ thuật Shen Yun. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập ShenYunPerformingArts.org
Do Catherine Yang thực hiện
Lưu Đức biên dịch
Tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: