Bảo vệ những diệu kỳ tuổi ấu thơ cho con trẻ
Tuổi thơ không có nghĩa chỉ là giai đoạn chuẩn bị cho sự trưởng thành. Đó là thời gian cần được trân trọng, bảo vệ và giữ gìn. Con trẻ của chúng ta sẽ có nhiều cơ hội về nghề nghiệp, kỷ luật và làm việc chăm chỉ. Nhưng lũ trẻ chỉ có một tuổi thơ. Hãy biến thời thơ ấu của con trở thành điều kỳ diệu.
Vài năm trước, tôi và một số người bạn nói chuyện về xổ số. “Khi người khác hỏi tôi có bao giờ mua vé số không, tôi nói với họ rằng tôi đã trúng số rồi,” một người đàn ông trong nhóm bạn tôi nói. “Tôi được sinh ra vào giữa thế kỷ 20 ở Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ.”
Khoảng 70 năm sau thắng lợi của tuổi thơ ấu giữa thế kỷ 20 ấy, tôi tự hỏi liệu con cháu mình và những người cùng thời với lũ trẻ có khả năng thốt lên câu nói tương tự như người bạn năm xưa của tôi hay không.
Trong hai năm trở lại đây, con trẻ của chúng ta đã can đảm chịu đựng tất cả những hạn chế do dịch bệnh Vũ Hán gây ra như mang khẩu trang và các hoạt động bị hủy bỏ. Trường học đóng cửa đã gây ảnh hưởng tiêu cực việc giáo dục các em, dừng đột ngột đời sống xã hội của lũ trẻ và gây ra chứng trầm cảm cho nhiều đứa trẻ. Theo hiểu biết của tôi, những người ủng hộ các chính sách tai hại đó chưa bao giờ xin lỗi về tổn thất mà họ đã gây ra cho thế hệ trẻ em này. Tôi không thấy bất kỳ ai trong số họ hiện tại sẵn sàng giúp đỡ con trẻ của chúng ra. Thay vào đó, việc trả lại tuổi thơ ấu và thời niên thiếu cho các cháu phụ thuộc vào cha mẹ, ông bà, giáo viên, người hướng dẫn và người giám hộ.
Hãy ngừng sợ hãi
Không ai cần dạy thuyết sắc tộc trọng yếu (CRT) hay biến đổi khí hậu cho một đứa trẻ lên sáu cả. Không ai có quyền ngăn cản những học sinh trung học cơ sở bị chứng sợ vi khuẩn đến trường. Tuy nhiên, đó là những gì mà một số giáo viên và thậm chí cả cha mẹ đã làm. Đã có quá đủ ma, yêu tinh và quái vật dưới gầm giường của tuổi thơ, nên chúng ta không cần thêm một túi đầy boogeymen*.
Hãy đem lũ trẻ tránh xa màn hình
Khi được hỏi trong một cuộc phỏng vấn rằng liệu các con mình có thích chiếc iPad mới được tạo ra không, Giám đốc điều hành của Apple, Steve Jobs, đã trả lời “Thật sự chúng tôi không cho phép con trẻ sử dụng iPad ở nhà. Chúng tôi nghĩ nó quá nguy hiểm cho con mình…” Jobs hiểu rằng màn hình sẽ gây nghiện. Các thiết bị màn hình có thể là công cụ trợ giúp tuyệt vời để nghiên cứu những dự án ở trường. Chúng cho phép lũ trẻ giữ liên lạc với bạn bè. Chúng có thể cung cấp các giải trí tức thời, và chúng thậm chí còn có thể là những người giữ trẻ tuyệt vời cho cha mẹ. Nhưng những thiết bị màn hình đó cũng là thuốc đốt dopamine** trong não chúng ta và gây ra chứng nghiện đối với những ai sử dụng quá mức.
Hãy đưa con trẻ ra ngoài
Tôi sống trong một vùng lân cận có các ngôi nhà và sân lớn được rừng bao quanh. Nơi đây những con đường yên tĩnh thường bằng phẳng và lý tưởng để đạp xe. Từ tấm bạt lò xo dùng để nhào lộn, vòng bóng rổ và xe ba bánh để rải rác xung quanh một số ngôi nhà, tôi biết những gia đình này có con trẻ. Tuy nhiên ngoại trừ một gia đình, tôi hiếm khi thấy họ chạy xe đạp xuống đường hoặc nghe họ chơi bên ngoài nhà, ngay cả trong thời gian mùa hè. Tôi chỉ có thể phỏng đoán họ giải trí bên trong nhà, chơi trò chơi điện tử và xem tivi. Mùa xuân đang đến gần rồi, nên hãy khuyến khích con trẻ dành nhiều thời gian hơn ở ngoài trời.
Hãy lấp đầy trái tim và tâm trí của lũ trẻ bằng những điều tốt đẹp
Chúng ta có sẵn hơn hai thiên niên kỷ truyện ngụ ngôn, truyện cổ tích, lịch sử, thi ca và các câu chuyện có thể làm sinh động trí tưởng tượng và dẫn lối những người trẻ đi trên con đường đúng đắn.
Nếu chúng ta muốn nuôi dưỡng những đứa trẻ khỏe mạnh, chúng ta cần cung cấp cho con trẻ những vitamin này của nền văn minh chúng ta giống như cách chúng ta buộc con mình ăn bông cải xanh hoặc nước sốt táo. “Làm thế nào chúng ta khuyến khích thế hệ tương lai hướng đến sự cao quý hơn là đơn giản thúc đẩy sự thỏa hiệp, sự nhượng bộ và sự phù hợp?” nhà văn và nhà biên tập Annie Holmquist đưa ra câu hỏi này trong một bài tiểu luận gần đây trên Intellectual Takeout (Tạm dịch: Dưỡng chất cho Trí tuệ).
Câu trả lời của cô là: “Hãy dạy dỗ trẻ em có được một bộ niềm tin vững chắc, đủ mạnh mẽ để hy sinh và đủ sâu sắc để bảo vệ khi không có ai khác sẽ làm.” Đó là những điều tốt đẹp trong di sản văn học của chúng ta có thể rèn luyện trẻ em về những niềm tin như thế này.
Tôi nghĩ mình đã nói đầy đủ rồi. Ngoại trừ điều này:
“Tuổi thơ không có nghĩa chỉ là giai đoạn chuẩn bị cho sự trưởng thành”, Ainsley Arment, bà mẹ có năm con và là tác giả của cuốn sách Call of the Wild and Free: Reclaiming Wonder in Your Child’s Education (Tạm dịch: Tiếng gọi Hoang dã và Tự do: Giành lại Điều kỳ diệu trong Giáo dục Con cái của bạn). Đó là thời gian cần được trân trọng, bảo vệ và giữ gìn. Con trẻ của chúng ta sẽ có nhiều cơ hội về nghề nghiệp, kỷ luật và làm việc chăm chỉ. Nhưng lũ trẻ chỉ có một tuổi thơ. Hãy biến thời thơ ấu của con trở thành điều kỳ diệu.”
Chúng ta – và chỉ chúng ta – mới có thể đem lại phép màu đó cho con cái của mình.
Bài viết này được đăng lần đầu trên Intellectual Takeout.
Ghi chú:
* Boogeymen: một sinh mệnh xấu xa trong tưởng tượng thường được dùng để dọa sợ trẻ em.
** Dopamine là một phân tử điều hòa thần kinh đóng nhiều vai trò quan trọng trong tế bào. Nó là một chất hóa học hữu cơ thuộc họ catecholamine và phenethylamine.
Bảo Minh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times