Báo cáo: Trung Cộng biến bệnh viện tâm thần thành hắc lao bức hại những người bất đồng chính kiến
Như mọi người đều biết, bệnh viện tâm thần là nơi dành cho những người bị bệnh về thần kinh, nhưng ở Trung Quốc, bệnh viện tâm thần đã trở thành nơi để ĐCSTQ đàn áp những người bất đồng chính kiến, đặc biệt là các học viên Pháp Luân Công.
Hôm 16/08, Safeguard Defenders, một tổ chức phi chính phủ theo dõi trường kỳ các vấn đề nhân quyền ở Trung Quốc, đã công bố một báo cáo điều tra nêu chi tiết cách chính quyền Trung Quốc cưỡng bức đưa những người bất đồng chính kiến vào bệnh viện tâm thần để giam giữ trong nhiều năm, với lý do là bị “bệnh tâm thần”.
Báo cáo này cho thấy bệnh viện tâm thần ở Trung Quốc đã trở thành một chiêu thức đáng sợ mà ĐCSTQ sử dụng để khiến những người chỉ trích họ biến mất. Không có bất kỳ giấy chứng nhận y tế nào, những người chỉ trích nhà cầm quyền bị cảnh sát Trung Quốc bắt cóc và đưa đến bệnh viện tâm thần, nơi họ bị giam giữ ít nhất là vài tháng cho đến nhiều năm. Báo cáo cũng cho biết các vụ việc được tổng hợp trong này chỉ là phần nổi của tảng băng chìm; đưa tù nhân chính trị vào bệnh viện tâm thần là một hiện tượng phổ biến và thường thấy ở Trung Quốc.
Báo cáo này đã thu thập trường hợp của 99 nạn nhân. Chín nạn nhân trong số đó đã bị giam trong một bệnh viện tâm thần hơn 10 năm, và hai người khác đã bị đưa vào bệnh viện tâm thần năm lần để tra tấn. Hầu hết những nạn nhân này là những người đã đến Cục Kiến nghị và Khiếu nại Quốc gia để thỉnh nguyện. Họ bị chặn lại giữa chừng và đưa đến nhà tù hoặc bệnh viện tâm thần. Những nhà hoạt động nhân quyền, những người bất đồng chính kiến, và những người biểu tình trên đường phố cũng đều là nạn nhân.
ĐCSTQ muốn tống những người này vào bệnh viện tâm thần với mục đích chính là để “bịt miệng” họ, khiến họ không còn có thể kiến nghị, phản đối, hay tiếp cận với giới truyền thông. Mục đích thứ hai là khiến các nhà chỉ trích phải kinh sợ qua trải nghiệm kinh dị phi nhân tính này và họ không dám tiếp tục lên tiếng ngay cả khi được thả ra. Cuối cùng là gán cho những người chỉ trích này cái mác “bị bệnh tâm thần” để làm mất uy tín của họ và khiến họ bị gạt ra ngoài lề xã hội.
Trong bệnh viện tâm thần, những người chỉ trích bị cấm liên lạc với người thân và phải chịu đựng nhiều cách hành hạ đau đớn, bao gồm điện giật, đánh đập, trói trên giường nhiều giờ hoặc nhiều ngày, và ép bị chích hoặc uống thuốc hướng thần mà cuối cùng dẫn đến chấn thương tinh thần mãn tính và thậm chí là mất trí, với các triệu chứng như khiếp sợ về đêm, run rẩy, và có ý nghĩ muốn tự sát.
Báo cáo cho biết có ba loại bệnh viện tâm thần ở Trung Quốc do các cơ quan quản lý khác nhau kiểm soát, nhưng tất cả đều dính líu đến việc lạm dụng chăm sóc tâm thần trên diện rộng, có động cơ chính trị. Trong số đó, nơi được sử dụng phổ biến nhất để giam giữ những người chỉ trích là Bệnh viện An Khang trực thuộc cơ quan công an của ĐCSTQ. Ví dụ, một trong số đó là Văn phòng Quản lý Điều trị Bắt buộc của Sở Công an thành phố Bắc Kinh.
Học viên Pháp Luân Công
Theo một cuộc điều tra của một tổ chức nhân quyền quốc tế, các phương pháp tội phạm tương tự như “lạm dụng thuốc hướng thần” cũng đã được sử dụng rộng rãi để bức hại các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, được nhà sáng lập Lý Hồng Chí giới thiệu ra công chúng vào ngày 13/05/1992. Các bài giảng của Pháp Luân Công dựa trên các nguyên lý chân, thiện, và nhẫn. Bộ năm bài công pháp tĩnh tại của môn khí công này nhanh chóng được người dân truyền tai nhau trên khắp Trung Quốc, sau khi mọi người tự mình trải nghiệm những cải biến thần kỳ về sức khỏe cũng như sự thăng hoa về đạo đức mà môn tập mang lại. Vào ngày 20/07/1999, lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân đã phát động một chiến dịch đàn áp và tuyên truyền rộng khắp chống lại Pháp Luân Công và hàng chục triệu học viên Pháp Luân Công do sự phổ biến của môn tu luyện này không nằm dưới sự quản lý của nhà nước.
Kể từ đó, hàng triệu học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã bị giam giữ, đưa vào các lớp tẩy não, kết án tù và cải tạo lao động, và bị tra tấn vì không từ bỏ Pháp Luân Công.
Hồi tháng 04/2004, Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (WOIPFG) đã ban hành “Báo cáo Điều tra về Cuộc bức hại Tâm thần đối với các học viên Pháp Luân Công.” Theo báo cáo này, một số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công đã bị tra tấn bằng thuốc hướng thần. Từ tháng 07/1999 đến tháng 04/2004, ít nhất 1,000 học viên Pháp Luân Công đã bị bắt cóc và giam giữ trong các bệnh viện tâm thần, trung tâm cai nghiện ma túy, và các cơ sở khác, cũng như bị ép buộc tiêm hoặc ép uống các loại thuốc gây hại cho hệ thần kinh trung ương. Một số học viên bị giật điện. Một số bị trói trong thời gian dài, bị bức thực, v.v … Kết quả là một số học viên Pháp Luân Công bị mù và điếc; một số bị loét da mãn tính và thậm chí nội tạng bị tổn thương nghiêm trọng. Trong số đó, có ít nhất 15 học viên Pháp Luân Công đã qua đời do bị cho uống các loại thuốc hướng thần.
WOIPFG đã tiến hành khảo sát hơn 100 bệnh viện tâm thần tại 15 tỉnh ở Trung Quốc. Nghiên cứu cho thấy 83% các bệnh viện được khảo sát cho biết họ đã “tiếp nhận” các học viên Pháp Luân Công trong năm năm qua.
Hơn một nửa số bệnh viện nói trên tuyên bố rõ ràng rằng những người được gọi là học viên Pháp Luân Công “được nhận” [vào đây] hoàn toàn không mắc bệnh tâm thần, nhưng chính quyền đã đưa họ vào bệnh viện tâm thần để tra tấn nhằm buộc họ từ bỏ đức tin của mình.
Trong quá trình điều tra, một nhân viên của Khoa Tâm thần số 2 của Bệnh viện số 4 Liêu Ninh tuyên bố rằng bệnh viện này đã sử dụng hơn mười loại phương pháp bức hại, bao gồm cả việc sử dụng thuốc hướng thần, đối với các học viên Pháp Luân Công không từ bỏ tu luyện.
Một nhân viên của một bệnh viện tỉnh Sơn Đông cho biết rằng nhiều học viên Pháp Luân Công được đưa vào bệnh viện tâm thần là sinh viên đại học, nghiên cứu sinh, và kỹ sư. Nếu những học viên Pháp Luân Công này không từ bỏ tu luyện, họ sẽ bị ép uống thuốc và bị trói.
Tra tấn y tế
Theo báo cáo, các nhân viên y tế của bệnh viện tâm thần đã bức thực, chích thuốc, sốc điện, và thường xuyên sử dụng các loại thuốc kích thích thần kinh khác nhau như “chlorpromazine” (một loại thuốc chống loạn thần) để tra tấn các học viên Pháp Luân Công cả về thể chất lẫn tinh thần. Những loại thuốc này gây ra tác hại và để lại di chứng nghiêm trọng, bao gồm suy giảm trí nhớ, đau đầu dữ dội, tinh thần hốt hoảng, suy nhược cơ thể, thậm chí để lại các biến chứng toàn thân và rối loạn chức năng thần kinh nghiêm trọng có thể dẫn đến tử vong.
Cô Đàm Quế Hoa (Tan Guihua), một học viên Pháp Luân Công từ tỉnh Sơn Đông, đã làm chứng rằng khi đang thỉnh nguyện ở Bắc Kinh hồi tháng 09/1999, cô đã bị nhân viên “phòng 610” chuyên bức hại học viên Pháp Luân Công bắt cóc và đưa đến Bệnh viện Tâm thần thành phố Giao Châu. Tại đó, tám y tá nam đã dùng loại kim chích cỡ lớn cưỡng bức chích vào người cô những loại thuốc không rõ nguồn gốc. Ngay sau khi thuốc ngấm vào người, cô cảm thấy tim đập rất nhanh, hai mắt tối sầm lại, đầu đau như búa bổ, và có một sự đau đớn kinh khủng lan tỏa khắp thân thể. Hai tháng sau, cô vẫn còn run rẩy, không cầm được chén đũa, đau tim, nhức đầu, mờ mắt, và suy giảm trí nhớ.
Cô Diệp Hồng Phương (Ye Hongfang), một học viên Pháp Luân Công từ thành phố Hà Nguyên, tỉnh Quảng Đông đã ra làm chứng vào ngày 26/11/2000. Cô nói rằng trong thời gian bị giam giữ, cô bị ép chích thuốc và uống thuốc mỗi ngày, và nếu từ chối thì sẽ bị tra tấn bằng dùi cui điện. Một lần sau khi uống thuốc xong, cô Diệp cho biết toàn thân cô co cứng lại, tê bì chân tay, và mờ mắt. Sau hơn ba tháng bị tra tấn liên tục, cô cảm thấy mình gần như bị tàn phế, tinh thần suy sụp.
Một học viên Pháp Luân Công khác từ Cục Cảng vụ Đại Liên của tỉnh Liêu Ninh làm chứng vào ngày 03/03/2004 nói rằng anh (cô) bị ép uống thuốc trong thời gian bị giam giữ. Không lâu sau khi được thả về nhà, mắt anh (cô) bắt đầu mưng mủ, bên trong và bên ngoài tai, da đầu, cổ … bắt đầu mưng mủ, chảy dịch màu vàng. Anh (cô) cảm thấy rất ngứa, cực kỳ đau đớn, và tình trạng này kéo dài trong hai năm.
Một số học viên Pháp Luân Công từ Tuy Ninh, huyện Từ Châu, tỉnh Giang Tô đã làm chứng vào ngày 08/06/2001. Họ đã bị giam giữ tại Bệnh viện Tâm thần Từ Châu trong hơn ba tháng. Trong thời gian tại đó, họ bị trói trên giường và bị chích các loại thuốc không rõ nguồn gốc. Ngay sau khi chích thuốc, những nạn nhân này đã bị ngất xỉu, xuất hiện những cơn đau tim dữ dội kéo dài nhiều ngày. Một học viên bị chuột rút đến nỗi không thể đứng dậy và đi lại. Một học viên khác tự đập đầu vào tường vì đau. Một số học viên khác gặp các mức độ phản ứng khác nhau với thuốc trong gần 50 ngày trước khi các triệu chứng dần biến mất.
Báo cáo này nói cho biết do kiểm duyệt chặt chẽ và đàn áp những người cung cấp thông tin, nên phần lớn các vụ tra tấn và bức hại vô nhân đạo đối với các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã bị che đậy.
Ông Lưu Nhân Toàn (Liu Yinquan), cựu giáo sư lịch sử của Đại học Duy Phường Sơn Đông và hiện nay là một nhà hoạt động ủng hộ dân chủ nổi tiếng sống ở Hoa Kỳ, nói với The Epoch Times hồi tháng Bảy rằng cuộc bức hại và sự vu khống của ĐCSTQ đối với các học viên Pháp Luân Công là táng tận lương tâm.
Thanh Nhã biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times