BÀI VIẾT CHUYÊN SÂU: Texas dẫn đầu Hoa Kỳ về diện tích đất nông nghiệp do ngoại quốc sở hữu
Theo Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, gần 5.3 triệu mẫu đất nông nghiệp ở Texas thuộc sở hữu của các tổ chức ngoại quốc.
Theo một báo cáo gần đây của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (USDA), Texas đã chứng kiến sự gia tăng lớn nhất về đất nông nghiệp thuộc sở hữu ngoại quốc và cũng dẫn đầu cả nước về lượng đất nông nghiệp thuộc sở hữu của các tổ chức ngoại quốc.
Dựa trên dữ liệu sửa đổi năm 2021 của USDA, báo cáo cho thấy gần 5.3 triệu mẫu (khoảng 2.1 triệu ha) đất nông nghiệp ở Texas thuộc sở hữu của các tổ chức ngoại quốc, tăng gần 549,000 mẫu (khoảng 222,000 ha) so với năm trước. Số liệu mới nhất chiếm 3.4% đất lâm nghiệp, đất trồng trọt, và đồng cỏ của tiểu bang và cao hơn một chút so với tỷ lệ toàn quốc là 3.1%.
Texas, cùng với nhiều tiểu bang khác, không có hạn chế nào về việc ai có thể mua đất nông nghiệp.
Dự luật thất bại
Đầu năm nay, Thượng nghị sĩ Texas Lois Kolkhorst đã soạn thảo luật cấm công dân, chính phủ, và các tổ chức khác của các quốc gia đối địch mua đất nông nghiệp và nhà ở tại tiểu bang Texas.
Theo một thông cáo báo chí, Dự luật Thượng viện 147 (SB 147) được viết để phản ánh và xây dựng dựa trên Dự luật Thượng viện 2216 (SB 2216), tên là Đạo luật Bảo vệ Cơ sở hạ tầng Ngôi sao Đơn độc.
Đạo luật trước đó (SB 2216), được đệ trình vào năm 2021, là phản ứng đáp lại việc tỷ phú Tôn Quang Tân (Sun Guangxin) — một nhà đầu tư Trung Quốc có mối liên hệ sâu sắc với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) — mua khoảng 140,000 mẫu đất (khoảng 56,000 ha) gần Căn cứ Không quân Laughlin ở Del Rio, Texas.
Kế hoạch xây dựng một trang trại phong năng của ông Tôn đã khiến cơ quan lập pháp Texas cảnh giác. Họ lo ngại nhà đầu tư có liên hệ với ĐCSTQ này sẽ cung cấp cho Bắc Kinh khả năng tiếp cận lưới điện của tiểu bang.
Dự luật này đã được cơ quan lập pháp đồng thuận thông qua và ký thành luật.
Dự luật do bà Kolkhorst đề nghị gần đây, SB 147, đã vấp phải sự phản đối từ một số nhà lập pháp Đảng Dân Chủ, chẳng hạn như Dân biểu tiểu bang Ngô Nguyên Chi (Gene Wu), người cho rằng dự luật này không công bằng đối với những người nhập cư vào Hoa Kỳ từ các quốc gia thù địch.
Hồi cuối tháng Tư, một phiên bản rút gọn của dự luật đã được Thượng viện thông qua. Dự luật sửa đổi đã loại bỏ các hạn chế đối với thường trú nhân và công dân có hai quốc tịch mua địa ốc trong tiểu bang.
“Dự luật này bảo vệ đất nông nghiệp, dầu khí, nguyên liệu đất hiếm, và gỗ của Texas khỏi rơi vào tay các tổ chức ngoại quốc bị giám đốc Tình báo Quốc gia Hoa Kỳ xếp vào loại thù địch trong ba báo cáo liên tiếp,” bà Kolkhorst viết. “Những quốc gia này hiện bao gồm Trung Quốc, Nga, Bắc Hàn, và Iran.”
Thống đốc Đảng Cộng Hòa Greg Abbott đã bày tỏ sự ủng hộ của mình đối với dự luật này trong một bài đăng trên X, trước đây gọi là Twitter.
Ông Abbott viết: “Một dự luật được đệ trình lên cơ quan lập pháp Texas nhằm cấm các công dân, chính phủ, các tổ chức của Trung Quốc, Iran, Bắc Hàn, Nga mua đất ở Texas.”
Tuy nhiên, luật này chưa bao giờ được đưa đến bàn thống đốc.
Ủy viên Sở Nông nghiệp Texas Sid Miller nói với The Epoch Times: “Chúng tôi đã có một dự luật tốt, nhưng dự luật này đã thất bại ở Hạ viện.”
Ông Russell Boening, chủ tịch Cục Nông nghiệp Texas (Texas Farm Bureau), nói với The Epoch Times rằng ông hiểu mối lo ngại của nhiều người đối với đầu tư ngoại quốc vào đất nông nghiệp của tiểu bang, nhưng ông không chắc liệu việc đó có nên bị cấm hoàn toàn hay không.
“Chúng tôi hiểu mối lo ngại này, và chúng tôi có các nghị sĩ đang lo lắng,” ông nói. “Chúng tôi đang do dự. Chúng tôi rất do dự khi nói rằng, đối với tất cả mọi chủng loại … đầu tư ngoại quốc nên bị cấm.”
Quốc gia nào sở hữu nhiều đất nông nghiệp nhất ở Texas?
Điều đáng ngạc nhiên là quốc gia đầu tư nhiều nhất vào đất nông nghiệp ở Texas lại là Canada, với hơn 1.6 triệu mẫu (khoảng 647,500 ha) hồi năm 2021. Con số cho thấy sự sụt giảm khoảng 66,000 mẫu (khoảng 26,700 ha) so với năm 2020.
Ông Miller giải thích rằng số liệu về Canada “gây hiểu lầm” vì con số này phản ánh việc một quỹ của Canada đã đầu tư vào đất lâm nghiệp ở miền Đông Texas, nơi sản xuất gỗ. Vùng đất này không thuộc sở hữu của các cá nhân ngoại quốc, ông giải thích.
Theo báo cáo dài 272 trang này, Hà Lan đứng thứ hai với 392,101 mẫu (khoảng 158,677 ha) đất nông nghiệp ở Texas, tiếp theo là Đức với 332,679 mẫu (134,630 ha), Ý với 216,749 mẫu (87,715 ha), và Vương quốc Anh với 173,774 mẫu (70,324 ha). Trung Quốc xếp thứ 18 về quyền sở hữu đất nông nghiệp ở Texas vào cuối năm 2021.
Đất nông nghiệp được tạo thành từ ba loại chính: đất lâm nghiệp, đất đồng cỏ, và đất trồng trọt.
Đất lâm nghiệp chiếm tỷ trọng lớn nhất trong tổng số đất thuộc sở hữu ngoại quốc của Texas, với 2,155,919 mẫu Anh (khoảng 872,469 ha), tương đương khoảng 40%, trong tổng số 5,267,854 mẫu Anh đất lâm nghiệp (2,131,825 ha). Đất đồng cỏ và đất trồng trọt theo sau với lần lượt là 1,403,810 mẫu (568,101 ha) và 1,387,429 mẫu (561,473 ha).
Vấn đề quốc gia
Vấn đề có nên hạn chế quyền sở hữu ngoại quốc đối với đất nông nghiệp Hoa Kỳ hay không là chủ đề được tranh luận sôi nổi tại Quốc hội.
“An ninh lương thực là an ninh quốc gia,” Thượng nghị sĩ Kevin Cramer (Cộng Hòa-North Dakota) cho biết trong một tuyên bố hồi đầu năm nay. “Chính phủ của chúng ta phải siêng năng thực hiện đánh giá rủi ro trong đầu tư nông nghiệp của các đối thủ ngoại quốc — vì các lý do bao gồm chiến lược địa chính trị, bảo vệ chuỗi cung ứng của Hoa Kỳ, và trợ giúp cho nông dân và chủ trang trại Mỹ.”
Ông Kramer là người đồng bảo trợ cho dự luật Đạo luật Quản lý Rủi ro Đối thủ Ngoại quốc (FARM), nhằm tăng cường giám sát đầu tư ngoại quốc và các thương vụ mua lại công ty Mỹ.
Dự luật này sẽ đưa thêm Bộ trưởng Nông nghiệp Hoa Kỳ vào làm thành viên của Ủy ban Đầu tư Ngoại quốc tại Hoa Kỳ (CFIUS). Họ cũng sẽ yêu cầu USDA và Văn phòng Trách nhiệm Chính phủ (GAO) cung cấp báo cáo về các khoản đầu tư ngoại quốc hiện tại và tương lai.
“Sự can thiệp của ngoại quốc vào chuỗi cung ứng nông nghiệp Mỹ đặt ra mối đe dọa an ninh quốc gia nghiêm trọng, đặc biệt khi bên can thiệp tệ hại nhất là Đảng Cộng sản Trung Quốc,” Dân biểu Ronny Jackson (Cộng Hòa-Texas) cho biết trong một tuyên bố hồi tháng trước sau khi giới thiệu Đạo luật FARM lưỡng đảng. “Tôi đại diện cho khu vực nông nghiệp được xếp hạng hàng đầu ở Texas, vì vậy việc bảo vệ ngành công nghiệp quan trọng này và chuỗi cung ứng xung quanh nó sẽ luôn là một trong những ưu tiên hàng đầu của tôi tại Quốc hội.”
Ông tiếp tục: “Các đối thủ của chúng ta đang nỗ lực hết sức để làm suy yếu lợi ích của người Mỹ, và Đạo luật FARM sẽ là một bước quan trọng để bảo đảm nguồn cung cấp thực phẩm cho Hoa Kỳ bằng cách xác định và ứng phó với sự can thiệp không phù hợp.”
Hiện tại, USDA yêu cầu các nhà đầu tư ngoại quốc nộp biểu mẫu nêu chi tiết việc mua đất của họ cho Cơ quan Dịch vụ Nông nghiệp tại quận nơi họ mua đất. Mẫu đơn này cũng yêu cầu bên mua phải tiết lộ mục đích sử dụng đất.
“Chúng tôi có luật liên bang quy định rằng nếu quý vị là một tổ chức hoặc cá nhân ngoại quốc và định đầu tư vào đất đai ở Hoa Kỳ, thì quý vị phải báo cáo việc đó dưới dạng biểu mẫu,” ông Miller nói. “Nhưng đó chỉ là một yêu cầu báo cáo và chưa được thực thi.”
Theo một phân tích gần đây của Agri-Pulse, kể từ năm 2015, chỉ có ba khoản phạt với tổng trị giá 135,000 USD được áp dụng đối với hành vi không báo cáo. Các khoản tiền phạt được áp dụng đối với hai tổ chức Trung Quốc đầu tư vào Texas. Chỉ có tám khoản phạt được đưa ra kể từ năm 2012 với tổng số tiền là 245,818 USD.
“Mục tiêu của chúng tôi lúc đó không phải là phạt mà là lấy thông tin,” một quan chức của USDA nói với Agri-Pulse. “Chúng tôi không có cơ quan điều tra. Chúng tôi sẽ không ra ngoài để cố tìm xem ai là người đã báo cáo hoặc không báo cáo.”
Số lượng thương vụ mua lại của ngoại quốc được báo cáo cho USDA tăng đáng kể so với cùng thời kỳ. Báo cáo cho thấy sự gia tăng từ 911 lô đất liên quan đến 186 nhà đầu tư ngoại quốc vào năm 2012 lên 6,363 lô đất do 323 nhà đầu tư ngoại quốc mua vào năm 2021.
Sự gia tăng đáng chú ý khác về sở hữu ngoại quốc
Ngoài Texas, Arkansas và North Carolina cũng chứng kiến sự gia tăng lớn về số mẫu đất thuộc sở hữu ngoại quốc hồi năm 2021, đứng thứ hai và thứ ba trên toàn quốc với diện tích lần lượt là gần 250,000 mẫu Anh (101,171 ha) và gần 247,000 mẫu Anh (99,957 ha).
Về số lượng mẫu đất lớn nhất do các tổ chức ngoại quốc nắm giữ, Maine đứng thứ hai sau Texas với hơn 3.6 triệu mẫu, tiếp theo là Colorado với 1.9 triệu mẫu.
Nhìn chung, Texas, Arkansas, và North Carolina chiếm 43% mức tăng đất nông nghiệp thuộc sở hữu ngoại quốc.
Chỉ có ba tiểu bang là Hawaii, Iowa, và Utah cho thấy diện tích đất nông nghiệp do ngoại quốc nắm giữ giảm xuống, với tổng diện tích giảm hơn 52,000 mẫu Anh (21,044 ha). Báo cáo của AFIDA lưu ý rằng mức giảm này “phản ánh các hợp đồng thuê dài hạn đã bị chấm dứt và việc bán nhiều loại đất nông nghiệp khác nhau,” đồng thời cho biết thêm rằng một số trong những sự thay đổi này phản ánh các giao dịch trước đó và việc nộp báo cáo muộn.
Tiểu bang có tỷ lệ đất nông nghiệp thuộc sở hữu ngoại quốc cao nhất là Maine, khoảng 20.1%. Hawaii đứng thứ hai với khoảng 9.2%.
Theo báo cáo, phần lớn đất nông nghiệp do người ngoại quốc nắm giữ ở Maine bao gồm đất lâm nghiệp trong khi phần lớn đất do người ngoại quốc nắm giữ ở Hawaii là đất đồng cỏ.
Theo báo cáo, từ năm 2015 đến năm 2021, lượng đất nông nghiệp mà người ngoại quốc nắm giữ đã tăng trung bình khoảng 2.2 triệu mẫu Anh (khoảng 890,300 ha) mỗi năm, tăng từ mức trung bình 0.8 mẫu Anh mỗi năm trong giai đoạn 2011-2015.
“Đất lâm nghiệp, đất trồng trọt, và đất đồng cỏ có diện tích tăng đáng kể nhất từ năm 2011 đến năm 2021,” báo cáo cho biết. “Trong thời gian này, đất lâm nghiệp tăng từ khoảng 13.8 triệu mẫu lên 19.2 triệu mẫu (5.58-7.77 ha), đất trồng trọt tăng từ khoảng 4.9 triệu lên 11.8 triệu mẫu (1.98-4.78 ha), và đất đồng cỏ tăng từ khoảng 6.0 triệu mẫu lên gần 7.3 triệu mẫu (2.43-2.95 ha).”
“Những thay đổi về đất đồng cỏ và đất trồng trọt chủ yếu là do các công ty phong năng thuộc sở hữu ngoại quốc ký kết, cũng như chấm dứt hợp đồng thuê dài hạn đối với một số lượng lớn các mẫu đất; tuy nhiên, diện tích mà các công ty nói trên sử dụng rất ít do diện tích nhỏ của những tháp gió được dựng lên trên đất liền.”
Vân Du biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times