Vượt qua trọng lực: Bí ẩn của Lâu đài San hô
Các di tích như Stonehenge, Đại kim tự tháp Giza, pháo đài Sacsayhuaman và các di tích cổ khác được xây dựng như thế nào? Nhiều nhà khoa học tin rằng trong một số trường hợp, số lượng công nhân phải lên tới hàng chục nghìn người chỉ để di chuyển những tảng đá khổng lồ đến công trường.
Tuy nhiên, một người đàn ông Latvia nhỏ bé khẳng định rằng những công trình kiến trúc cổ này được “lắp ghép” dễ dàng hơn nhiều so với những gì chúng ta tưởng tượng, bằng cách sử dụng một bí mật xây dựng đã bị thất truyền qua nhiều thời đại. Anh ta thậm chí còn tuyên bố sẽ áp dụng những kỹ thuật này vào thực tế tại lâu đài San hô (Coral Castle) bí ẩn.
Ở tuổi 25, Edward Leedskalnin đã đính hôn với một người phụ nữ trẻ hơn anh 10 tuổi có tên Agnes Scuffs. Anh đặt biệt danh trìu mến gọi cô là “tuổi mười sáu ngọt ngào”. Đáng buồn thay, ngay đêm trước ngày cưới, cô dâu của Edward đã thay đổi ý định và quyết định sẽ không bao giờ trở về bên anh. Nhưng, Leedskalnin vẫn tiếp tục xây dựng một lâu đài huyền diệu để tưởng nhớ tình yêu đã mất.
Sau kỷ niệm đau buồn và một cơn bệnh lao, Leedskalnin rời quê hương Latvia đến Hoa Kỳ. Anh lập nghiệp ở thành phố Florida, và ở đó anh ấy đã thành tựu được một trong những công trình xây dựng ấn tượng (và bí ẩn) nhất do một tay anh thực hiện: “Lâu đài San hô” hay Leedskalnin gọi nó là “Công viên Cổng đá”.
Công trình kiến trúc vĩ đại đó được xây dựng hoàn toàn bằng đá mà Leedskalnin đã tự mình khai thác, cắt và sắp đặt. Chúng đều là những phiến đá khổng lồ, một vài trong số đó nặng tới 30 tấn. Sau 28 năm làm việc đơn độc, chỉ với sự hỗ trợ của những công cụ đơn giản do chính Edward thiết kế – một pa lăng xích được làm từ các cột điện thoại cũ – Lâu đài Coral đã trở thành hiện thực.
Tuy nhiên, thay vì chia sẻ phương pháp xây dựng bí ẩn với thế giới, Leedskalnin đã nỗ lực hết sức để bảo vệ bí quyết di chuyển đá của mình. Nhiều người đã suy đoán về nó, nhưng không ai có thể tái tạo lại cách di chuyển những viên đá lớn dễ dàng như vậy. Theo một truyền thuyết, một đêm những đứa trẻ theo dõi Leedskalnin và chứng kiến những phiến đá lớn lơ lửng trong không trung giống như “bóng bay hydro”.
Năm 1936, Leedskalnin muốn di chuyển toàn bộ công trình kiến trúc này đến Homestead gần đó và thuê một chiếc xe tải để chở đá – lần duy nhất anh cần nhờ sự giúp đỡ. Vì luôn có ý định giữ bí mật, Leedskalnin khăng khăng yêu cầu tài xế để xe tải lại tại địa điểm này qua đêm và anh tự mình bốc những phiến đá khổng lồ. Người lái xe có đôi chút nghi ngờ; nhưng như đã hứa, ngày hôm sau, Leedskalnin chất những viên đá lên xe kéo lớn, sẵn sàng vận chuyển.
Một con người bí ẩn
Việc xây dựng Lâu đài San hô đầy những bí ẩn. Làm sao một người có thể tự mình di chuyển hơn 1,100 tấn phiến đá lớn để xây dựng công trình kiến trúc đồ sộ? Mặc dù Leedskalnin không bao giờ tiết lộ bí mật xây dựng, nhưng anh đã để lại các bài viết về một loạt thí nghiệm sử dụng nam châm, gợi ý rằng các phương pháp của anh đến từ việc nghiên cứu từ trường của Trái Đất. Leedskalnin, như một số người khẳng định, đã khám phá ra cách ức chế được lực hấp dẫn?
Leedskalnin luôn lảng tránh khi được hỏi trực tiếp về việc xây dựng Lâu đài San hô, nhưng anh tuyên bố sở hữu những kỹ thuật từng được các nhà xây dựng cổ đại biết đến – những kỹ thuật để xây dựng các kim tự tháp vĩ đại của Ai Cập. Anh ấy thậm chí còn nói đùa rằng phương pháp này khá dễ dàng, một khi bạn biết bí mật.
Một trong những điểm kỳ diệu nữa của Lâu đài San hô là khối đá nặng 9 tấn được dùng làm cổng ở lối vào lâu đài. Leedskalnin đã đặt viên đá lớn này với độ chính xác cao đến mức nó có thể dễ dàng mở ra chỉ bằng một cú đẩy nhẹ. Năm 1986, hơn 30 năm sau khi Leedskalnin mất, người ta phải sửa chữa cánh cổng và công việc này đòi hỏi một đội sáu người với một cần cẩu 20 tấn để di chuyển phiến đá lớn. Tuy nhiên, dù có thêm sức lực “cơ bắp”, nhưng họ vẫn không thể nào đặt cổng chính xác như trước.
Nội thất của Lâu đài San hô là những tuyệt tác kỹ thuật và nghệ thuật tinh tế. Nó chính thức được coi là một di tích lịch sử, và được chuyển thành một bảo tàng cho tất cả những ai tò mò và muốn khám phá cách sống và làm việc bí ẩn của người Latvia lập dị này. Bộ bàn ghế trang trí khu vườn san hô, trong khi cầu thang và đồng hồ mặt trời được sắp xếp một cách rất chuẩn xác – một minh chứng cho khả năng bí ẩn của Leedskalnin.
Người ta nói rằng chưa bao giờ nhìn thấy Leedskalnin làm việc trên Lâu đài San hô, mặc dù những người trong khu phố thấy ánh sáng phát ra từ trong tháp xưởng kèm theo tiếng hát lạ vào đêm khuya. Leedskalnin đã sử dụng công nghệ gì và tại sao anh ta lại muốn giữ bí mật về một khám phá kỳ diệu như vậy? Có phải anh ta thực sự sở hữu bí mật xây dựng trong thế giới cổ đại? Chúng ta chỉ có thể suy đoán, vì Leedskalnin chỉ để lại manh mối về cấu trúc của lâu đài và mang theo các phương pháp xây dựng xuống mồ.
Nhân viên Epoch Times
Trúc Đoàn biên dịch