Vâng, Hoa Thịnh Đốn là một chính phủ gồm những người cao niên — Và đó là lỗi của chúng ta
Đây là lần thứ hai trong những tháng gần đây, Lãnh đạo Thiểu số Thượng viện Mitch McConnell bất động giữa cuộc họp báo, im lặng nhìn chằm chằm trước khi được một phụ tá cứu nguy. Tình tiết này đã được truyền thông đại chúng đưa tin rộng rãi — và điều đó cũng hợp lý xét đến vị trí và quyền lực của ông.
Sẽ thật tuyệt vời và hợp đạo đức nếu mức độ giám sát tương tự được áp dụng đối với vị tổng thống bị suy yếu về nhận thức của chúng ta, ông thường xuyên đi lang thang để bắt tay những nhân vật vô hình, vất vả đi lên cầu thang và quên tên các thành viên nội các của mình.
Và trong bất kỳ trường hợp nào, việc mọi người cảm thấy khó chịu vì tuổi tác cao niên của các nhà lãnh đạo hàng đầu của chúng ta là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, tôi không nghĩ giới hạn độ tuổi, như một số người đã đề xướng, sẽ là việc rất hữu ích.
Vì một điều đó là kinh nghiệm có giá trị. Có rất ít bằng chứng cho thấy các chính trị gia trẻ tuổi có khả năng lãnh đạo tốt hơn. Dựa trên các sự kiện gần đây, có khả năng là họ cũng sẽ thiếu cân nhắc, phe phái như vậy, và có lẽ ít có xu hướng tôn trọng trật tự hiến pháp hơn. Các chính trị gia không ở đây để thúc đẩy sự hiện đại hoặc mang đến cho chúng ta những công nghệ mới (hoặc các trương mục mạng xã hội có nhiều người theo dõi); họ ở đây để (mềm mỏng) cai trị quốc gia theo luật pháp. Liệu một Thượng nghị sĩ Alexandria Ocasio-Cortez hay Marjorie Taylor Greene có thể chứng minh là những người quản lý tốt hơn những giá trị cộng hòa đó không? Tôi sẽ rất nghi ngờ điều đó.
Bây giờ, có những trường hợp rõ ràng mà trong đó tuổi tác nên là một yếu tố không đủ tiêu chuẩn. Thượng nghị sĩ California Dianne Feinstein, 90 tuổi, được cho là đã ủy quyền cho con gái mình. Nếu một người không thể được tin tưởng để giải quyết một cách hợp pháp các quyết định cuộc sống của chính họ thì làm sao họ có thể được giao quyền để đưa ra quyết định về cuộc đời của quý vị? Đó có vẻ là một tiêu chuẩn hợp lý để loại ai đó khỏi chức vị của họ.
Rõ ràng là trí tuệ nhạy bén sẽ giảm dần theo tuổi tác, nhưng người ta không qua đời theo thứ tự tuần tự và họ không trưởng thành theo những cách giống nhau. Có rất nhiều người 80 tuổi còn rất phong độ và cũng có rất nhiều người 60 tuổi đã gặp khó khăn. Độ tuổi tối thiểu để đảm nhiệm chức vụ, như ông James Madison (có lẽ vậy) đã lập luận trên tạp chí The Federalist Số 62, nghe hợp lý vì một người có được “lượng thông tin nhiều hơn và sự ổn định về tính cách” khi họ già đi. Thậm chí hầu hết những người 25 tuổi không nên bỏ phiếu. Nhưng độ tuổi giới hạn tối đa là hoàn toàn tùy ý. Sẽ hợp lý hơn nếu thực hiện một bài kiểm tra nhận thức (có thể là một bài kiểm tra công dân) hơn là giới hạn độ tuổi. Kỳ thực thì không ai có thể thuyết phục tôi rằng Thượng nghị sĩ Chuck Grassley ở tuổi 89 sẽ kém hiểu biết hơn hoặc ít khả năng hơn Thượng nghị sĩ Chris Murphy ở tuổi 50.
Dù sao thì tất cả những điều này chỉ là lý thuyết, vì sẽ cần phải có một sửa đổi Hiến Pháp để thiết lập mức tối đa về độ tuổi. Vậy quý vị thử đoán xem? Hiện đã có một giải pháp. Hãy bỏ phiếu để loại bỏ họ. Chúng ta hành động như thể những người bảy mươi tuổi và tám mươi tuổi này đã bị một thế lực vô danh nào đó đang áp đặt lên chúng ta. Chúng ta sẽ làm vậy với họ. Nếu ba phần tư cử tri thực sự tin rằng Tổng thống Joe Biden đã quá cao tuổi để điều hành đất nước, họ sẽ tìm người khác tranh cử. Nhưng các thành viên Đảng Dân Chủ sẽ thà giả vờ rằng tổng thống, không phải là triết gia [Marcus Tullius] Cicero trong những ngày tháng đỉnh cao của ông, là một động cơ trí tuệ và tráng kiện vì họ muốn nắm giữ quyền lực. Trong thâm tâm họ biết rằng, họ biết không ai có đầu óc sáng suốt lại nghĩ rằng Thị trưởng Pete với gương mặt non trẻ sẽ tốt hơn.
Tịnh Nhi biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times