Truyện ngắn McGuffey: Cậu bé Davy tội nghiệp
Đây là câu chuyện thứ tư trong loạt truyện trích từ quyển sách McGuffey Readers (Tạm dịch: “Tuyển tập truyện ngắn McGuffey”). Với loạt truyện này, chúng tôi sẽ đăng tải lại một số câu chuyện đạo đức hay nhất trong tập sách giáo khoa kinh điển những năm 1800 với ước tính khoảng 122 triệu bản bán ra tính đến năm 1960, đây là đầu sách có số lượng phân phối cao nhất trên thế giới bên cạnh Kinh Thánh và từ điển Webster. Sách McGuffey’s Readers đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử Hoa Kỳ, không chỉ giảng dạy cho trẻ những bài học về cách đọc, cách đánh vần và ngữ pháp, mà còn dạy các em về cách ứng xử và trau dồi nhân cách để trở thành người có đạo đức. Hãy đọc và kể với con cháu của bạn nhé!
Cậu bé Davy tội nghiệp
Chuyện xảy ra vào giờ nghỉ giải lao ở một ngôi trường làng nọ. Chuông đã vang lên, và đám trẻ hồ hởi lao ra sân trường ngập tràn ánh sáng, cười đùa nghịch ngợm đầy vui vẻ.
Duy chỉ trừ có Davy tội nghiệp. Cậu là người bước ra cuối cùng, chậm chạp, và cũng chẳng nở nụ cười. Cậu đang cảm thấy khổ não, và những ngọn nắng tươi tắn vàng rộm ấy cũng không đủ làm cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cậu bước qua sân trường và ngồi xuống hòn đá cạnh cây sồi cổ thụ. Một chú chim non trên cành cây cao nhất đã cất tiếng hót để có thể khiến cậu cười.
Nhưng Davy không nhận ra điều đó. Cậu đang nhớ về những lời miệt thị cho bộ quần áo rách rưới cậu đang mang. Những giọt nước mắt tràn ra nơi khóe mắt của cậu, chảy ướt đôi gò má.
Davy tội nghiệp không có cha, mẹ của cậu đã phải làm việc cực nhọc để cậu có thể được đến trường.
Tối hôm đó, cậu về nhà trên con đường băng qua những cánh đồng, và qua cả những khu rừng. Cậu vẫn cảm thấy thật buồn.
Davy không hề muốn làm mẹ cậu phiền lòng; nên cậu cứ nấn ná dưới những cành cây, và cuối cùng, cậu nằm dài trên trảng cỏ dưới những tán cây ấy.
Và lúc này, cô giáo của cậu đi ngang qua. Cô đã nhìn ra ai kia, nên cô đứng lại và ôn tồn hỏi, “Có chuyện gì vậy Davy?”
Cậu không nói gì, nhưng nước mắt cậu đã chực trào rồi.
“Em không nói với cô ư? Có thể cô có thể giúp em đấy.”
Rồi cậu nói với cô tất cả phiền muộn trong lòng. Khi cậu nói hết, cô giáo nói, giọng phấn khởi, “Cô có cách này Davy, cô nghĩ cách này có thể giúp em.”
“Ôi, cách nào vậy cô?” cậu hỏi rồi ngồi hẳn dậy, lòng khấp khởi hy vọng, một giọt nước mắt cậu rơi trên đóa violet xanh.
“Chà, em có muốn trở thành một người bán hoa không?”
“Và kiếm tiền sao cô? Davy hỏi. “Nghe thú vị đấy ạ. Nhưng em có thể tìm hoa ở đâu được nhỉ?”
“Ngay trong những cánh rừng này, và trên những cánh đồng nữa,” cô giáo nói. “Đây là những bông hoa violet màu xanh, dưới dòng suối kia là những bông màu trắng, và dọc những tảng đá kia là những khóm dương xỉ và rêu. Hãy mang tất cả chúng đến nhà cô, và cô sẽ giúp em bó chúng lại.”
Vì thế, ngày qua ngày, Davy dạo trong rừng tìm những bông hoa đẹp nhất, những khóm dương xỉ và rêu thanh nhã nhất. Sau đó, cô giáo sẽ giúp cậu bó chúng lại, còn cậu thì mang những bó hoa đến thành phố gần đó để bán.
Cậu sớm kiếm được đủ tiền để mua quần áo mới. Và giờ đây, những tia nắng của ngày và những khúc hát véo von của chú chim kia đã có thể làm cậu vui rồi.
Câu chuyện được tái bản từ sách McGuffey’s Second Eclectic Reader (Tạm dịch: “Tuyển tập truyện chiết trung của McGuffey, tập 2”), bản hiệu đính, xuất bản năm 1879.
Sách “Tuyển tập truyện ngắn McGuffey” được xuất bản lần đầu vào những năm 1830, gồm một loạt các truyện ngắn tinh tuyển có tranh minh họa dành cho học sinh tiểu học do nhà giáo và giáo sĩ William Holmes McGuffey (1800–1873) viết. Sách được sử dụng rộng rãi như sách giáo khoa trong các trường học của Hoa Kỳ từ giữa những năm 1800 cho đến đầu thế kỷ 20. Ngày nay, một số trường học vẫn đang sử dụng sách này [để giảng dạy], đặc biệt là các trường học tại gia tập trung vào việc nuôi dưỡng và giáo dục trẻ em bằng phương cách giáo dục cổ điển và bồi dưỡng nhân cách đạo đức.
Xem thêm: Truyện ngắn McGuffey: Cuộc tranh cãi