Sự phát triển của phương pháp dạy học cho con trẻ trên đường đi
Khi cô Margie Hamel Lundy và chồng, anh Allen Lundy, quyết định tự dạy học ba người con của mình trên những chuyến đi vào năm 2010, họ đã không yêu cầu sự chấp thuận của nhà trường ở tiểu bang Ohio. “Chúng tôi đã không cung cấp thông tin này cho nhà trường ngay cả khi chúng tôi rời đi,” bà Lundy chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn. “Chúng tôi đã chuyển sang làm việc tại nhà và cũng đã tự giáo dục con cái tại gia.” Vì vậy, họ đã đóng gói đồ đạc lên một chiếc xe kéo du lịch bánh thứ năm của mình, gắn vào chiếc xe tải dành cho những chuyến cắm trại cuối tuần, và bắt đầu lên đường.
“Trở ngại lớn nhất đối với tôi là tư duy của chính mình và học làm mọi việc theo một cách khác, bởi vì chúng tôi đã lớn lên theo cách truyền thống và học tập tại các ngôi trường công lập,” ông Lundy chia sẻ. “Giáo dục trên đường đi là việc khiến chúng tôi lo lắng. Việc này đòi hỏi một sự thay đổi lớn trong tư duy. Một khi có được sự thay đổi này, chúng ta sẽ có được một bầu trời tự do rộng mở.” Đối với ông Lundy, để thực hiện ý tưởng này, cần thay đổi suy nghĩ cho rằng một đứa trẻ phải ngồi ở bàn để học tập từ một người trưởng thành được giáo dục chuyên biệt. “Chúng tôi đã không nhận ra, cho đến khi chúng tôi chứng kiến điều đó diễn ra, rằng những đứa trẻ lúc nào cũng có thể học từ bất kỳ ai và từ mọi thứ xung quanh,” ông Lundy cho hay.
Hiện tại, những đứa con của họ, Lizzy 21 tuổi, Josh 21 tuổi, và Matt 18 tuổi đều đã trưởng thành và tự kiếm sống. Tuy nhiên, hai vợ chồng ông bà Lundys vẫn tiếp tục du lịch khắp đất nước. “Chúng tôi đang có khoảng thời gian tuyệt vời,” bà Lundy nói. “Chúng tôi cũng ghé thăm bọn trẻ. Chúng tôi đã gặp con gái mình ở tiểu bang Nevada và hiện tại chúng tôi đang đến thăm cậu con trai. Thật thú vị khi đi du lịch và ghé thăm con cái, rồi lại tiếp tục lên đường du lịch.”
Giáo dục trên đường đi – hay còn được biết đến như là việc tự giáo dục trên xe đa dụng – là việc thực hành phương pháp giáo dục trẻ em trong khi lái xe trên các cung đường từ thành phố này đến thành phố khác, hoặc từ tiểu bang này đến tiểu bang khác mà không cần tham gia học tập tại một ngôi trường được xây bằng gạch và vữa. “Không phải vì điều này được gọi là giáo dục tại gia thì có nghĩa việc học phải luôn diễn ra ở ngôi nhà của bạn”, Thomas J. Schmidt, luật sư của Tổ Chức phi lợi nhuận Bảo Vệ Pháp Lý Giáo Dục Tại Gia (HSLDA) cho biết.
Liên quan đến việc làm thế nào họ tự giáo dục con cái của mình trong suốt 11 năm trong khi lái xe trên đường, bà Lundy nói rằng tiểu bang Ohio đã yêu cầu giáo viên đánh giá và gửi báo cáo đến chính quyền Hạt. “Cũng không có gì khó khăn, nhưng chúng tôi phải tìm và nói chuyện với một số người có nhiều hiểu biết liên quan đến luật giáo dục tại gia của tiểu bang Ohio”, bà cho hay.
Cuối cùng, gia đình Lundys đã chuyển đến sống tại tiểu bang Florida, nơi mà trách nhiệm giải trình về việc giáo dục tại gia dễ dàng hơn. “Chúng tôi đã tham gia vào một nhóm trợ giúp thông qua Florida Unschoolers và sau đó tất cả những gì bạn cần làm là báo cáo tham gia với umbrella school (trường học giám sát việc giáo dục tại gia để đáp ứng các yêu cầu về giáo dục của Chính phủ)”, bà nói. “Chúng tôi không cần thực hiện hồ sơ kiểm tra thông qua một giáo viên được công nhận như yêu cầu tại tiểu bang Ohio. Ở bang Florida, họ yêu cầu các umbrella school xác nhận rằng con cái của chúng tôi tham gia ít nhất 180 ngày học mỗi năm học, khoảng 45 ngày mỗi quý.”
Gia đình Lundys nằm trong số 6,000 bậc phụ huynh tham gia vào tổ chức giáo dục miễn phí Florida Unschoolers, đây là con đường hợp pháp để các bậc cha mẹ tuân thủ pháp luật của tiểu bang về việc tham dự học tập của con cái. Một số khác thì làm việc với HSLDA. “Những học sinh mẫu giáo háo hức học hỏi, và các em đã nhận được rất nhiều niềm vui từ việc học tập,” Lee Jenkins, tác giả của quyển sách “Làm thế nào để tạo ra một Trường Học Hoàn Hảo” chia sẻ quan điểm. “Các bậc cha mẹ lái xe RV (nhà di động để kéo bằng xe hơi) và dạy cho con cái của mình để các em có thể gìn giữ mong muốn được học tập và những đứa trẻ cũng tìm thấy niềm vui từ việc học. Đây chính là một kế hoạch tuyệt vời.”
Vào tháng Năm, Bryanna Royal đã tổ chức một buổi Hội thảo trực tuyến với những gia đình thường xuyên di chuyển trên nhà di động. Họ đã dạy cho các bậc cha mẹ làm thế nào để dẫn dắt những đứa con tuổi học trò của mình trong các chuyến hành trình. Có rất nhiều buổi hội thảo hướng dẫn trên phần mềm Zoom, bao gồm: làm sao để chuyển sang cuộc sống trên các tuyến đường, người da màu được đón nhận như thế nào trên đường, chi phí cho cuộc sống trên nhà di động là bao nhiêu, làm sao để thông báo với gia đình rằng cuộc sống của bạn đang diễn ra trên các chuyến hành trình, và làm sao để tránh được những trở ngại trong việc thực hành giáo dục trên đường đi và chi phí học tập.
“Trường học không nhất thiết trông phải thật truyền thống,” cô LaNissir James, một chuyên viên tư vấn bậc giáo dục trung học phổ thông của HSLDA cho biết. “Quan điểm về cách giáo dục này có thể rất chiết trung nếu bạn lựa chọn như thế.”
Cô LaNissir và chồng, anh Lorenzo, là những người đã tự mình dạy dỗ cho bảy đứa con trên ngôi nhà di động của mình. “Tôi rất thích sử dụng cẩm nang hướng dẫn du lịch. Một điểm đến yêu thích khác nữa là các công viên tiểu bang bởi vì bạn có thể học được rất nhiều điều về lịch sử. Bạn có thể lấy các tờ hướng dẫn về công viên tiểu bang của mình và các bạn có thể trò chuyện về lịch sử của công viên.”
Việc nghỉ đêm và thức dậy ở một khu cắm trại cũng đồng thời là cơ hội giáo dục tuyệt vời cho con trẻ, theo như lời của James. “Tất cả các khu vực cắm trại đều có rất nhiều điều hấp dẫn và trò chơi như đánh cờ”, cô chia sẻ. “Những khu cắm trại này có rất nhiều trò chơi logic và những thứ khác mà bạn có thể tham gia.”
Tuy nhiên, một điểm bất lợi của việc gia đình tự dạy học con trẻ trên đường đi, là chỉ có một nhà vệ sinh trên ngôi nhà di động. “Có nhiều khoảng thời gian mà tất cả chúng tôi đều cần sử dụng nhà vệ sinh và phải sử dụng cùng lúc,” cô LaNissir nói. “Sẽ có sự va chạm ở điểm này. Người ta vẫn chưa sản xuất những chiếc xe di động có ba nhà vệ sinh.”
Cô Juliette Fairley tốt nghiệp khoa Báo chí của Đại học Columbia. Sinh ra ở Chateauroux, Pháp và lớn lên bên ngoài Căn cứ Không quân Lackland ở Texas, cô Juliette là một người có khí chất điềm tĩnh như quân nhân, hiện đang sống ở Manhattan. Cô đã viết cho The New York Times, The Wall Street Journal, TheStreet, Time Magazine, Newsmax và nhiều ấn phẩm khác trên khắp đất nước. Khi không đưa tin và viết bài cho Epoch Times, cô làm diễn viên đóng truyền hình và phim truyện.