Niềm tin sụp đổ: Fed Dallas tiết lộ tất cả
Ngày 04/07 luôn là một kỳ nghỉ vui buồn lẫn lộn, là thời điểm để suy ngẫm về những lý tưởng vĩ đại của sự thành lập nền độc lập của Hoa Kỳ. Nhưng năm nay, một lần nữa sẽ không thể tin rằng những lý tưởng đó vẫn cùng với chúng ta như một nguyên tắc quản trị, ít nhất là một cách không nhất quán, thậm chí là không chủ yếu, chắc chắn không phải ngay bây giờ.
Để tóm lược lại vấn đề hiện tại, quốc gia này đã quyết định chống lại những ý tưởng về quyền tự do và nhân quyền nhân danh kiểm soát virus (một mô hình sao chép bí ẩn từ sự thực dụng của Đảng Cộng sản Trung Quốc) và do đó đã làm xuất hiện thứ chính quyền rất độc tài mà tổ tiên chúng ta đã chiến đấu chống lại rất kiên cường để thiết lập [đất nước] như một đặc điểm lâu dài của đời sống Hoa Kỳ.
Và chúng ta đang phải trả giá theo cách tồi tệ nhất hiện nay. Họ đóng cửa gần như toàn bộ nền kinh tế Mỹ — như thể điều đó có thể xảy ra mà không gây ra thiệt hại nghiêm trọng — và đóng cửa các nhà thờ và trường học. Họ cố gắng tạo ra sự khác biệt bằng cách chi tiêu và sau đó in ra hàng ngàn tỷ USD, tin rằng bằng cách nào đó các hành động này sẽ không tạo ra một tai họa cuối cùng.
Tai họa đó bây giờ đang ở đây, và nó không chỉ thể hiện ở lạm phát hoành hành mà còn là sự mất tinh thần của người lao động, chủ nghĩa hư vô về văn hóa, sự bất mãn mang tính chính trị cấp tiến, và sự bất ổn về kinh tế. Vấn đề cấp bách nhất hiện nay là đáp ứng nhu cầu năng lượng của Mỹ nhưng chính phủ Tổng thống Biden lại không cung cấp nhiều hơn gió và không khí – nghĩa đen là khuyến nghị hai phương tiện cung cấp năng lượng đó cho cuộc sống của chúng ta hơn là khai thác các nguồn nhiên liệu hóa thạch dồi dào.
Sự kém cỏi được trưng bày hàng ngày thực sự đáng kinh ngạc. Kết quả là, ngay cả các lễ kỷ niệm ngày 04/07 thông thường của chúng ta cũng không thể được quan sát nếu không có những lời nhắc nhở khẩn thiết về việc sự thịnh vượng đang bị tiêu hao như thế nào. Theo Wells Fargo, các bữa tiệc ăn mừng điển hình trong năm nay đã tăng hoàn toàn 11% so với năm ngoái. Đó cũng là tỷ lệ mà thực phẩm và thức uống đang tăng giá tại thời gian thực.
Theo The Epoch Times, Cục Trang trại hoàn toàn kỳ vọng mức tăng 17%:
“Các tác giả của nghiên cứu đã đánh giá nhiều loại thực phẩm nấu nướng yêu thích của người Mỹ. Họ phát hiện ra rằng giá 2 pound thịt bò xay tăng 36% lên 11.12 USD, 2 pound ức gà không xương và không da tăng 33% lên 8.99 USD, 3 pound thịt thăn heo tăng 31% lên 15.26 USD, và 32 ounce thịt heo và đậu tăng 33% lên 2.53 USD.”
Hoa Kỳ đã không biết đến mức độ lạm phát như vậy trong 40 năm, và lần này còn tồi tệ hơn vì sự kéo dài của nó. Hiện tại, không có ai tại Fed có đủ can đảm để làm những gì cần phải làm, và không ai ở bất kỳ vị trí chính sách nào trong đảng đương nhiệm này sẽ thúc đẩy tăng trưởng kinh tế vượt hơn sự kiểm soát, doanh nghiệp vượt hơn sự độc tài, hoặc tự do vượt hơn sự tuân thủ. Đối với những người tại chức này, chỉ huy và kiểm soát là tất cả những gì họ biết.
Chúng ta sẽ sớm xem những tiếng pháo hoa đó trên bầu trời để tôn vinh tự do như một nguyên tắc nhưng cách đây hơn một năm, nhiều tiếng nói của tầng lớp thống trị đã bác bỏ toàn bộ ý tưởng này và thậm chí gọi nó là “tự do ích kỷ”. Đó chắc chắn là một bước ngoặt trong đời sống văn hóa Mỹ, khi những người tưởng tượng đang sống theo lý tưởng chính của đất nước này bị coi là kẻ thù và bị nghi ngờ có thể là những kẻ nổi dậy.
Bất chấp điều đó, sự phản kháng lại cuộc tấn công không ngừng vào các lý tưởng của Mỹ này đang ngày càng gia tăng và xuất hiện ở những nơi rất khác thường. Một điều khiến tôi ấn tượng gần đây nhất là việc đăng sự thật trên các trang của một trang web do chính Cục Dự trữ Liên bang điều hành.
Một số thông tin nền tảng.
Cục Dự trữ Liên bang được thành lập vào năm 1913 với các ngân hàng chi nhánh trên khắp quốc gia để tạo vẻ ngoài của sự phân quyền mặc dù không thực sự là vậy. Những chi nhánh đó tồn tại cho đến ngày nay. Mỗi chi nhánh chuyên về một số nhiệm vụ để cung cấp cho mình một số lý do tồn tại. Mỗi chi nhánh có một đặc điểm khác nhau. Fed Dallas luôn có xu hướng truyền thống hơn, nghiêng nhiều hơn về thắt chặt tiền tệ hơn và thị trường tự do hơn.
Cuộc khảo sát mới nhất của Fed Dallas về tình hình sản lượng sản xuất đã giúp ích cho cả thế giới bằng cách thực sự đăng các bình luận từ các doanh nhân đã trả lời cuộc khảo sát. Dưới đây là một số câu trả lời theo lựa chọn. Thật đáng chú ý đối với tôi rằng những tâm lý như vậy đã được đăng tại đây.
- Lạm phát đối với nguyên liệu thô, đặc biệt là thép và nhiên liệu xăng và dầu diesel, tiếp tục ảnh hưởng đến tỷ suất lợi nhuận gộp. Bởi vì hợp đồng của chúng tôi có thời hạn dài hơn và giá cố định, chúng tôi không có cách nào để chuyển lạm phát sang các hợp đồng hiện có của mình.
- Lạm phát đang tiếp diễn đối với bất kỳ thứ gì liên quan đến giá dầu và khí đốt; tức là, hầu hết mọi thứ chúng tôi mua.
- Mọi thứ chúng tôi mua và bán đều được chở đến và đi bằng xe tải, nếu như chúng tôi có thể có được một chiếc xe tải với bất kỳ giá nào. Lạm phát sẽ tiếp tục cho đến khi quốc gia này tự túc được dầu mỏ và xăng. Chính sách chính trị hiện tại có thể không thay đổi cho đến năm 2024. Do đó, lạm phát sẽ là người bạn đồng hành cố hữu của chúng ta trong một thời gian, rồi sau đó là lạm phát đình trệ!
- Chúng tôi nhận thấy môi trường của ngành dầu mỏ thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn so với những tháng trước. Ông Biden đang thúc đẩy một thái độ rất nghiêm khắc đối với ngành công nghiệp dầu mỏ, hành động này không giúp ích gì cho đất nước theo bất kỳ cách nào.
- Chúng tôi đang thấy sự suy giảm trong hoạt động kinh doanh.
- Tất cả chúng ta sẽ [cần] có may mắn để có một công việc sau hai năm nữa sau thảm họa này.
- Chuỗi cung ứng là một cơn ác mộng, trong khi giá cả ngày càng tăng. Rất khó để tìm nhân viên, và những người chúng tôi có thể tìm thấy đang kỳ vọng được trả nhiều tiền hơn.
- Là một quốc gia, chúng ta đang không nhìn về tương lai và thiết lập mối quan hệ với các quốc gia mới nổi như chúng ta nên làm để giảm bớt sự phụ thuộc vào các sản phẩm và dịch vụ của Trung Quốc. Chính sách này sẽ làm tổn thương chúng ta về lâu dài.
- Cơ sở sản xuất của chúng tôi đang tiếp tục chứng kiến sự gia tăng không bền vững và những thời gian chết đối với nguyên liệu thô. Lao động có tay nghề cao là thứ hiếm có khó tìm. Chúng tôi đã tăng mức lương khởi điểm của mình lên 40%, điều này khiến chúng tôi vượt lên trên các đối thủ cạnh tranh gần nhất, và chúng tôi cung cấp các lợi ích cạnh tranh, nhưng chúng tôi vẫn không thể thu hút được nhân sự cần thiết.
- Quý vị không thể bỏ qua các nguyên tắc kinh tế căn bản dẫn đến suy thoái có thể xảy ra, và chính quyền [ở Hoa Thịnh Đốn] hoặc cứng đầu hoặc tê liệt như một con nai trước đèn pha. Cục Dự trữ Liên bang phản ứng chậm và sẽ phải phanh gấp hơn những gì họ đáng lẽ phải làm.
- Như quý vị có thể thấy, chúng ta đã rơi vào tình trạng lạm phát đình trệ. Có nhu cầu cho sản phẩm của chúng tôi, nhưng bị hạn chế kinh phí.
- Chúng tôi rất lo ngại về lạm phát và những ảnh hưởng của nó đối với cổ phiếu, trái phiếu, và lãi suất. Có vẻ như một cuộc suy thoái đang đến gần. Tương lai không tốt cho lĩnh vực nhà ở. Chúng tôi đang kỳ vọng một sự chậm lại lớn vì chi phí nguyên vật liệu, chi phí nhân công và lãi suất thế chấp.
- Giá nhiên liệu đang làm tăng tất cả các chi phí cho nguồn cung cấp và phân phối. Ngoài ra, kể từ khi chúng tôi sản xuất thư, giá bưu phí tăng lên khiến khách hàng của chúng tôi phải cắt giảm khối lượng của họ.
- Bội chi của chính phủ và các chương trình phúc lợi đã làm tăng cung tiền, đồng thời dẫn đến tình trạng tham nhũng và lãng phí không được kiểm soát. Chúng ta sẽ phải trả hóa đơn đó trong nhiều thế hệ, và thật là một sự lãng phí tài nguyên và bỏ lỡ cơ hội.
Những nhận xét này không chỉ là đúng một cách rõ ràng. Việc chúng xuất hiện trên một trang của Fed còn thật là tuyệt vời và là dấu hiệu của cuộc nổi dậy thực sự đang diễn ra ở mọi tầng lớp trong xã hội.
Chúng ta hãy quay lại một chút vấn đề được liệt kê ở trên, cụ thể là không có vấn đề nào trong số này có thể sớm được khắc phục. Chúng ta đang ở trong hai năm rưỡi địa ngục tiếp diễn. Điều đó có vẻ khó tin để chiêm nghiệm. Và hãy nhớ rằng chúng ta đang nói về những phản hồi từ Texas, một tiểu bang mở cửa sớm hơn những tiểu bang khác và có gánh nặng thuế thấp hơn hầu hết các tiểu bang. Đó là một tiểu bang mà mọi người đã hành động để thoát khỏi chế độ chuyên quyền. Vậy mà ngay cả ở đây, cũng không có lối thoát.
Sau nhiều năm như vậy, khó có thể biết được những gì sẽ còn lại đối với nền công nghiệp, văn hóa, nguồn lao động, và sự lạc quan của Mỹ. Bi kịch của tất cả là chính phủ ông Biden đã thực sự có cơ hội để làm một số điều tốt, để mang lại sự bình yên và bình thường cho cuộc sống của người Mỹ. [Nhưng] thay vào đó, họ đã chọn một con đường cách mạng thần thoại nào đó lấy cảm hứng từ hệ tư tưởng thức tỉnh chưa được kiểm chứng và nảy nở trong môi trường đại học vốn không liên quan gì đến những khao khát tự do và một cuộc sống hạnh phúc trong thế giới thực.
Tốt nhất đừng để ngày 04/07 này trôi qua mà không suy ngẫm sâu sắc về ý nghĩa của ngày lễ. Những lý tưởng của ngày lễ này không chỉ dành cho thế kỷ 18. Chúng cũng dành cho thế kỷ 21. Chúng ta càng sớm nhận ra điều này và hành động, thì nước Mỹ càng sớm trở lại là ánh sáng cho thế giới.
Ông Jeffrey Tucker là người sáng lập và là chủ tịch của Viện Brownstone. Ông là tác giả của năm cuốn sách, bao gồm “Right-Wing Collectivism: The Other Threat to Liberty” (“Chủ Nghĩa Tập Thể Cánh Hữu: Mối Đe Dọa Khác đối với Tự Do”).