Những cánh cổng để ngỏ cho thấy các lỗ hổng và điểm yếu dọc biên giới Arizona với Mexico
Đây là bài thứ tư trong loạt bài về buôn lậu ma túy và buôn người trái phép dọc biên giới Arizona với Mexico.
DOUGLAS, Arizona — Chiếc xe bán tải Chevy gầm gừ như một chú chó pitbull đang cảnh giác khi đi len lỏi dọc theo dải đường đất hẹp chạy song song với bức tường rào biên giới phía nam ngăn cách Arizona với Mexico.
Ông Sam, chủ một công ty an ninh tư nhân ở Arizona, dừng chiếc xe tải và cài số ở chế độ chờ đỗ.
“Hiện tại chúng ta đang ở trên Con đường Roosevelt,” ông nói thẳng. “Chính phủ liên bang sở hữu toàn bộ con đường này.”
Tuy nhiên, rõ ràng là có điều gì đó đã trở nên bất thường hôm 24/08.
Ba cổng thủy lợi rất lớn được xây dựng liền vào hàng rào tường thép biên giới đã để ngỏ cho bất kỳ ai ra vào.
Ở bức tường biên giới phía Mexico, những chai nước sạch nằm trên mặt đất, phủ đầy sương. Ai đó cũng đã để lại những hình xếp giấy origami với dòng chữ “Hòa bình” cùng những tờ nhắn nhủ bằng tiếng Tây Ban Nha và tiếng Anh được đặt bên trong chiếc túi nhựa có khóa zip.
Tờ giấy viết: “Hãy hướng về toàn thể gia đình nhân loại bằng lòng trắc ẩn; gạt bỏ đi sự kiêu ngạo và thù hận đã tiêm nhiễm vào trong tâm hồn chúng ta; hãy phá bỏ những bức tường ngăn cách chúng ta.”
Ông Sam, bí danh mà ông sử dụng để bảo vệ danh tính của mình, cho biết rằng những người theo chủ nghĩa nhân đạo để lại những chai nước, thức ăn cho những người nhập cư bất hợp pháp và thậm chí cả đồ chơi trẻ em khi họ tiến vào Hoa Kỳ qua những cánh cổng mở này.
“Đi xuôi về hướng đó, còn có một cánh cổng đang mở khác lớn hơn cổng này,” ông nói và chỉ tay vào con đường Roosevelt. “Có năm hoặc sáu cái cổng như thế này” — tất cả đều để mở.
“Và đây là bức tường mới mà ông Trump đã xây dựng. Nó có ý nghĩa gì chứ? Tại sao không đóng những cánh cổng này vậy?
Ông Sam tin rằng con đường Roosevelt rất then chốt đối với an ninh biên giới thông qua việc thực thi từ cấp liên bang.
Đó là một con đường đất rộng 60 foot (18m) do chính phủ liên bang sở hữu dọc theo biên giới Hoa Kỳ-Mexico, kéo dài gần 2,000 dặm qua ba trong số bốn tiểu bang biên giới.
Năm 1907, Tổng thống Theodore Roosevelt đã xác lập con đường liên bang này với ý định bảo vệ các tiểu bang biên giới trước những kẻ buôn lậu hoạt động giữa Hoa Kỳ và Mexico.
Việc xây dựng bức tường biên giới ở Arizona đã dừng ngay sau khi Tổng thống Joe Biden lên nhậm chức hồi năm 2021. Chi phí xây dựng bức tường này dự kiến rơi vào hơn 21 tỷ USD, và cần gần bốn năm để hoàn thành bức tường.
Ông Sam nói rằng Con đường Roosevelt giống như một “vùng đất hoang vu” trong hiến pháp, nơi cơ quan chấp pháp liên bang có thể ngăn chặn nhập cư bất hợp pháp hiệu quả nhất.
Hồi tháng 07/2020, Cục Quản lý Đất đai Hoa Kỳ thông báo đã chuyển giao 65.74 mẫu đất công liên bang ở Arizona và New Mexico cho Lục quân Hoa Kỳ để hỗ trợ lắp đặt cơ sở hạ tầng điện và tiện ích nhằm hỗ trợ an ninh cho bức tường biên giới.
Hôm 24/08, phần lớn cơ sở hạ tầng nằm dọc theo một phần con đường giữa Bisbee và Douglas dường như chưa hoàn thiện.
Ông Sam nói với The Epoch Times rằng hàng tháng có hàng ngàn người nhập cư bất hợp pháp dễ dàng vượt qua các lỗ hổng trên tường mà hầu như không thể ngăn chặn họ.
Những tấm biển viết bằng tiếng Tây Ban Nha chào đón những người di cư kèm theo một số điện thoại khẩn cấp để gọi. Các biển báo “Không Xâm Phạm” được viết bằng tiếng Anh.
“Tôi đã cố gắng đóng một [cánh cổng] lại. Đóng nó khá là khó,” ông Kyle, chuyên gia an ninh của ông Sam, ngồi trên ghế hành khách của xe tải cho biết. “Chúng sẽ vô cùng an toàn nếu nó được [giữ cho] đóng kín.”
“Ở đây có những người thấy chán ngán với điều ngớ ngẩn đó,” ông Sam nói thêm. “Người ta viện trợ cho băng đảng và những người di cư bởi vì chính họ là những người di cư.”
Đi men theo tiếp con đường này, một sĩ quan Tuần tra Biên giới Hoa Kỳ đơn độc ngồi trong một chiếc xe bán tải, ông quan sát khi chúng tôi đến gần.
Một phóng viên của Epoch Times hỏi, “Tại sao các cánh cổng thủy lợi vẫn mở?”
Sĩ quan này trả lời rằng các cánh cổng vẫn mở trong mùa gió mùa, để nước và rác rưởi trôi qua và ngăn ngừa lũ lụt.
Người phóng viên này hỏi: “Nhưng điều đó chẳng phải giúp những người di cư dễ dàng vượt biên sang Hoa Kỳ sao?”
Viên sĩ quan gật đầu và cho biết địa điểm này đã “phần nào trở nên tích cực” với các vụ vượt biên trái phép.
Khi chúng tôi đi tiếp dọc theo công trình này, chúng tôi thấy có nhiều cánh cổng mở hơn, và thậm chí là cả những miếng vải ngụy trang bị mắc vào hàng rào dây thép gai, dấu hiệu của những vụ vượt biên trái phép.
Ông Kyle nói: “Ai mà kéo mạnh ba lô thì đều bị mắc vào đây.”
Những người nhập cư bất hợp pháp mua ba lô ngụy trang và các nhu yếu phẩm khác tại các cửa hàng tạm bợ dọc theo các tuyến đường buôn lậu người do các băng đảng ma túy Mexico điều hành. Ông Kyle cho biết những cửa hàng này giống như một chuỗi bán lẻ nhỏ.
Ông Sam nói rằng nhiều người nhập cư bất hợp pháp sẽ không vượt biên nữa nếu cơ quan chấp pháp có đủ nhân lực và nguồn lực để ngăn chặn và trả họ về đất nước của họ.
“Họ không có đủ tiền, hoặc họ không có đủ nhân lực,” ông Kyle nói.
Mặc dù công ty an ninh của ông Sam sẵn sàng hỗ trợ giám sát biên giới, nhưng cơ quan chấp pháp vẫn do dự không chấp nhận lời đề nghị của công ty này, nói rằng họ không phải là sĩ quan đã tuyên thệ và không muốn chịu trách nhiệm pháp lý.
Ông Sam lập luận rằng công ty của ông chỉ thuê những người có kinh nghiệm trong quân đội hoặc cơ quan chấp pháp và đã qua kiểm tra lý lịch nghiêm ngặt.
Ông Sam nói: “Chúng tôi nhận được thông tin giống như [cơ quan chấp pháp] nhận được. Chúng tôi cũng có giá trị tương tự. Chúng tôi có thể có giá trị tương tự.”
Những người giám sát biên giới tư nhân cũng phải đối mặt với sự kỳ thị của công chúng khi bị gọi là lực lượng dân phòng, các nhóm dân quân, hoặc thậm chí là những kẻ phân biệt chủng tộc — những danh xưng mà ông Sam phản đối gay gắt.
Ông nói: “Tôi sẽ không thuê những kẻ mà sẽ trở thành của nợ. Tôi không muốn những kẻ mất kiểm soát— tức là cứ tiền trảm hậu tấu.”
Cơ quan Tuần tra Biên giới và Hải quan Hoa Kỳ đã không phúc đáp yêu cầu bình luận.
Sở Cảnh sát trưởng Quận Pima đã hoãn bình luận cho Đội tuần tra Biên giới khi được The Epoch Times liên lạc.
Ông Kyle nói rằng thật “đáng buồn” khi công dân Hoa Kỳ bị bỏ mặc phải đối mặt với tội phạm và các tác động tiêu cực khác của nạn nhập cư bất hợp pháp.
Ông nói: “Đó là lý do tại sao tôi thấy đáng buồn khi nói chuyện với [một chủ trang trại], ông ấy đã kêu cứu nhưng không thấy ai đến. Hoặc không thì họ đến muộn năm tiếng.”
Thanh Nhã biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times