Nhân chứng: Chính quyền Trung Quốc sát hại một học viên Pháp Luân Công để lấy gan
Một người từng là thành viên băng đảng tội phạm Nhật Bản nói rằng ông là nhân chứng của hoạt động buôn bán nội tạng sống của Trung Quốc, sau khi chứng kiến một học viên Pháp Luân Công bị gây mê — bị cắt gân chân để ngăn anh đào thoát — ngay trước khi người đàn ông này bị đưa lên bàn mổ để lấy gan.
Đó là vào tháng 08/2008, khi ông Ushio Sugawara, hiện 58 tuổi, vẫn là thành viên của băng nhóm xã hội đen Yamaguchi-gumi đời thứ Sáu — tổ chức tội phạm lớn nhất Nhật Bản. Ông rời băng nhóm này vào năm 2015 và hiện là một nhà bình luận kinh tế ở Nhật Bản.
Anh trai của bạn ông thời ấy đang rất cần một lá gan mới để duy trì sự sống của mình. Với các quy định nghiêm ngặt, chi phí cao, và thời gian chờ đợi lâu ở Hoa Kỳ và Pháp — hai trong số ít quốc gia cung cấp phẫu thuật ghép gan vào thời điểm đó — bệnh nhân hiểm nghèo này đã chuyển sang nơi dường như là lựa chọn thay thế duy nhất của mình: Trung Quốc.
Tại thời điểm đó, Bệnh viện Đa khoa Cảnh sát Vũ trang (nay đã đổi tên thành Trung tâm Y tế số 3 trực thuộc Bệnh viện Đa khoa Quân đội Giải phóng Nhân dân), một bệnh viện quân y nhà nước, đã vươn lên để trở thành cơ sở dẫn đầu quốc gia về phẫu thuật ghép gan.
Một người Trung Quốc môi giới du lịch chữa bệnh với Nhật Bản đã tạo điều kiện cho người anh trai liên lạc với bệnh viện kia của Bắc Kinh. Trong vòng một tháng, họ đã có một người hiến tạng phù hợp, đồng thời báo cho bệnh nhân này bay đến để phẫu thuật “bất cứ lúc nào”. Giá là 30 triệu yên (khoảng 255,000 USD) — thậm chí không bằng một nửa những chi phí mà họ nghe được ở Hoa Kỳ và Pháp.
‘Đóng góp trước khi qua đời’
Trong một cuộc phỏng vấn với The Epoch Times, ông Sugawara đã kể lại cách ông đã tham dự việc này như thế nào sau khi gia đình phát hiện ra rằng chất lượng albumin của bệnh viện, một loại protein huyết thanh do gan tiết ra dùng để truyền trong quá trình phẫu thuật, không đạt tiêu chuẩn. Ông đã giúp họ mua dung dịch này ở Nhật để vận chuyển chui vào Bắc Kinh, với sự đồng ý từ bệnh viện Trung Quốc.
Một ngày trước cuộc phẫu thuật đã được ấn định, ông Sugawara đã đến thăm bệnh nhân và biết rằng người hiến tạng đang ở phòng bên cạnh.
“Anh có muốn xem qua không?” một bác sĩ Trung Quốc thông thạo tiếng Nhật đề nghị, kéo rèm để lộ ra một thanh niên 21 tuổi. Người thanh niên này đang nằm bất động do bị gây mê.
“Anh ta còn rất trẻ. Gan rất khỏe mạnh,” vị bác sĩ này nói với ông Sugawara.
“Anh ấy là người như thế nào?” ông Sugawara hỏi.
Đáp lại, bác sĩ khẳng định người đàn ông này là một “người xấu” và là một tử tù.
“Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra rằng Trung Quốc đang sử dụng tù nhân để thu hoạch nội tạng,” ông Sugawara nói.
“Anh ta sớm muộn gì cũng sẽ chết, và bằng cách này, anh ta có thể đóng góp thêm chút gì đó trước khi qua đời,” bác sĩ nói. Sau đó, ông ta gọi người đàn ông này là “thành viên của một nhóm khủng bố.” Khi ông Sugawara gặng hỏi về những gì người đàn ông đã làm, vị bác sĩ này trả lời rằng anh ta thuộc về “Pháp Luân Công”.
Với các bài giảng dựa trên các nguyên lý chân, thiện, và nhẫn, môn tu luyện tinh thần Pháp Luân Công rất phổ biến ở Trung Quốc vào những năm 1990, nhưng đã trải qua cuộc đàn áp toàn quốc dưới bàn tay của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kể từ năm 1999. Trong hai thập niên kể từ đó, hàng triệu người theo học môn này đã bị bắt và phải chịu nhiều hình thức lạm dụng được thiết lập để phá hủy tín tâm của họ.
Lo ngại rằng nhà cầm quyền này có thể đã thu hoạch nội tạng để kiếm lời lần đầu tiên xuất hiện vào năm 2006. Năm đó, nhiều người tố giác đã tiếp cận The Epoch Times để làm chứng về thông lệ bất chính này. Bà Annie (biệt danh), người từng làm việc cho một bệnh viện Trung Quốc ở đông bắc Trung Quốc, cho biết chồng cũ của bà — người từng là bác sĩ phẫu thuật não tại cùng cơ sở — đã cùng các bác sĩ khác lấy giác mạc và các bộ phận nội tạng khác từ các học viên Pháp Luân Công còn sống trước khi quăng thân thể họ vào lò thiêu, nhiều khi là trong lúc những học viên này vẫn còn sống.
Một hội đồng xét xử độc lập có trụ sở tại London năm 2019, tên là Tòa án Luận tội Trung Quốc (China Tribunal), đã kết luận vượt trên sự nghi ngờ hợp lý rằng chính quyền ĐCSTQ đã sát hại các tù nhân lương tâm và thu hoạch nội tạng của họ. Họ nhận thấy rằng các học viên Pháp Luân Công vẫn là một nhóm nạn nhân chính.
Đầu tháng 05/2022, Nghị viện Âu Châu đã thông qua một nghị quyết lên án hoạt động thu hoạch nội tạng của nhà cầm quyền này, gọi nó là “dai dẳng, có hệ thống, vô nhân đạo.”
“Vị bác sĩ đó nói rằng Trung Quốc là nước đông dân, khi cần họ có thể tìm được bao nhiêu người hiến tạng tùy ý,” ông Sugawara nói.
“Trung Quốc có rất nhiều người xấu,” bác sĩ nói với ông. “Dù sao thì họ cũng sẽ phải chết, vì vậy chúng ta nên tận dụng họ một cách hiệu quả.”
Cuộc phẫu thuật cuối cùng đã thất bại, và bệnh nhân đã tử vong trong quá trình phẫu thuật cùng với người hiến tạng.
Sự đối xử đặc biệt
Ông Sugawara được một quan chức cao cấp và bốn cảnh sát vũ trang hộ tống ra khỏi phi trường Bắc Kinh khi ông hạ cánh cùng chai dung dịch truyền albumin. Ông đã bị các nhân viên hải quan giữ lại trong vài giờ, khi họ phát hiện ra dung dịch albumin trong hành lý ký gửi của ông, vì mặt hàng này vốn không được phép mang vào đất nước này nếu không có giấy phép đặc biệt.
Một quan chức hải quan đã đến đóng dấu vào giấy thông hành của ông khi ông được đưa qua một làn đường nhập cảnh VIP. Sau đó một chiếc Lexus sang trọng màu đen đã đến đưa ông đi.
Sự đối xử đặc biệt mà ông nhận được là một dấu hiệu cho thấy các quan chức Đảng đã tham gia vào ngành thu hoạch nội tạng của nhà cầm quyền này, ông Sugawara nói.
“Người môi giới nói rằng họ không thể thực hiện được nếu không có sự tham gia của các quan chức,” ông nói. “Họ không thể nào cân bằng các mối liên hệ phức tạp.”
‘Sự man rợ trong y khoa’
Người thanh niên mà ông Sugawara nhìn thấy bị băng bó xung quanh tay và chân. Ông nhớ người bác sĩ nói rằng họ đã cắt gân tay gân chân của người hiến tạng một ngày trước đó, một phần để ngăn anh ấy bỏ trốn.
Theo bác sĩ Torsten Trey, giám đốc điều hành của nhóm vận động y đức Bác sĩ Chống Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức (DAFOH), việc cắt gân của người đàn ông “phản ánh sự tàn bạo” của các bác sĩ.
“Không bác sĩ nào tuân theo lời thề y khoa sẽ làm điều đó,” ông nói với The Epoch Times. “Nếu họ có thể cắt gân, thì họ cũng có thể lấy nội tạng mà không cần sự đồng ý. Đó là một ‘sự man rợ trong y khoa.’”
Ông tin rằng có thể các bác sĩ “muốn tránh sử dụng thuốc giãn cơ để bảo đảm chất lượng tốt hơn cho các cơ quan.” Ông nói, cắt gân có thể “ngăn chặn phản ứng của các cơ, giúp dễ lấy các cơ quan ra ngoài hơn.”
“Việc bác sĩ ban đầu định quy chụp cho người hiến tạng là một kẻ khủng bố để biện minh cho hành động thu hoạch nội tạng của ông ta là đáng khinh bỉ, đặc biệt là khi sau đó ông ta thừa nhận rằng đó là một lời nói dối và đó là một học viên Pháp Luân Công khỏe mạnh,” ông Trey nói.
Bằng cách cắt gân, các bác sĩ “về căn bản đã tạo ra một trạng thái tê liệt nhân tạo,” ông Trey nói và cho biết thêm rằng hành động như vậy “là tàn nhẫn và nên gây ra phản ứng ghê sợ mạnh mẽ ở bất kỳ bác sĩ nào.”
Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (WOIPFG), một tổ chức nhân quyền có trụ sở tại New York, đã xác định Bệnh viện Đa khoa Cảnh sát Vũ trang là một trong những nơi gây ra nhiều tội ác nhất liên quan đến nhiều trường hợp bị nghi ngờ là tội ác thu hoạch nội tạng. Trong các cuộc điện thoại đóng vai người có nhu cầu ghép tạng của WOIPFG, đã có ít nhất một bác sĩ phẫu thuật cấy ghép từ bệnh viện này thừa nhận đã lấy nguồn nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công.
“Chúng tôi có rất nhiều nội tạng,” bác sĩ Vương Kiến Lập (Wang Jianli), phó chủ nhiệm phẫu thuật của viện nghiên cứu ghép tạng của bệnh viện, cho biết khi được một điều tra viên đóng vai người nhà bệnh nhân hỏi để tìm gan. Ông ta nói rằng một đến hai tuần là “khoảng thời gian thích hợp” để họ sắp xếp một cuộc phẫu thuật.
“Đúng, đúng, đúng,” ông Vương nói hồi tháng 11/2018 khi được hỏi liệu các cơ quan họ sử dụng có phải là “các cơ quan khỏe mạnh của các học viên Pháp Luân Công” không.
Ông Trey cho biết, khung thời gian ngắn để có được một cơ quan tương thích ở Trung Quốc — chẳng hạn như ghép gan trong vòng một tháng, như trường hợp của anh trai bạn ông Sugawara — cũng nên gióng lên hồi chuông cảnh báo.
Ông nói: “Một khung thời gian rất ngắn là điều bất bình thường đối với chương trình hiến tặng nội tạng dựa trên lòng vị tha ở phương Tây, nhưng lại khá phổ biến ở thị trường cấy ghép của Trung Quốc.”
Thời gian trôi qua không làm vơi đi cảm giác tàn nhẫn mà ông Sugawara cảm thấy về những gì mà ông đã chứng kiến.
“Họ nghĩ rằng họ đang làm điều đúng đắn. Tất cả bọn họ đều đã bị tẩy não cả rồi,” ông nói.
Bản tin có sự đóng góp từ ấn bản Nhật ngữ của The Epoch Times