Nhà ủng hộ nhân quyền kêu gọi cộng đồng y tế nhận ra tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ
Một nhà ủng hộ nhân quyền đã kêu gọi cộng đồng y tế quốc tế ngừng tin vào tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về phủ nhận hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức có hệ thống từ các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ và các tù nhân lương tâm khác.
Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần với các bài tập động tác khoan thai và các bài giảng đạo đức. Môn tập này được giới thiệu ở Trung Quốc trong những năm 1990 và ngày càng trở nên phổ biến đến mức có tới 100 triệu người theo học ở Trung Quốc vào cuối thập niên đó. Nhận thấy đây là một mối đe dọa, năm 1999 chính quyền Trung Quốc đã phát động một chiến dịch toàn quốc nhằm ‘xóa sổ’ pháp môn tu luyện này.
Hàng triệu học viên Pháp Luân Công đã bị giam giữ trong các nhà tù và cơ sở giam giữ trên khắp đất nước, nơi mà họ bị tra tấn và thu hoạch nội tạng cưỡng bức.
Một báo cáo hồi tháng Sáu năm 2016 của ông David Kilgour, cựu ngoại trưởng Canada đặc trách khu vực Châu Á-Thái Bình Dương; ông David Matas, luật sư nhân quyền người Canada; và ông Ethan Gutmann, một ký giả điều tra người Mỹ, ước tính rằng Trung Quốc có thể thực hiện từ 60,000 đến 100,000 ca cấy ghép nội tạng trọng yếu mỗi năm. Nhiều dấu hiệu cho thấy nguồn chính của những nội tạng này là từ các học viên Pháp Luân Công và các tù nhân lương tâm khác.
Trung Quốc đã tuyên bố chấm dứt thu hoạch nội tạng từ các tù nhân bị hành quyết hồi tháng Mười Hai năm 2014 và giới thiệu một hệ thống hiến tạng được cho là đang hoạt động trong thời gian kỷ lục phi thực tế, theo tổ chức Các bác sĩ Chống Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức (DAFOH).
Kể từ khi chương trình thí điểm Hệ thống Đáp ứng Cấy ghép Nội tạng Trung Quốc (COTRS) bắt đầu, các quan chức y tế của Trung Quốc đã báo cáo những thành công bất thường. Theo dữ liệu của COTRS, từ năm 2010 đến 2018, số người qua đời tự nguyện hiến tặng hàng năm đã tăng từ 34 lên 6,316, tăng 185 lần; các ca ghép thận và gan đã tăng từ 63 ca năm 2010 lên 10,481 ca vào năm 2016 (năm cuối cùng có dữ liệu chính xác), tăng 166 lần, một bài báo trên tạp chí Đạo đức Y khoa BMC cho biết.
“Đó chỉ là một vài số liệu thống kê vô lý mà rõ ràng cho thấy là họ đang không nói thật về vấn đề này,” bà Katrina Lantos Swett, chủ tịch của Tổ chức Nhân quyền và Công lý Lantos cho biết trong một cuộc phỏng vấn trên chương trình “Các Nhà Lãnh Đạo Tư Tưởng Hoa Kỳ” (“American Thought Leaders”) của The Epoch Times.
Bà Swett đã viện dẫn sự khác biệt giữa 140 triệu người hiến tạng tự nguyện của Hoa Kỳ và 1.16 triệu người được cho là đã ghi danh hiến tạng của Trung Quốc tính đến tháng Ba năm 2019.
“Với một số lượng lớn người hiến tạng tự nguyện ở quốc gia này, chúng ta có danh sách chờ khổng lồ, nhiều người đã qua đời vì nội tạng không có sẵn kịp thời,” bà nói.
“Tuy nhiên, bằng cách nào đó, ở Trung Quốc, nội tạng gần như có thể được đặt hàng trong vòng vài tuần. Các con số đơn giản là không hợp lý,” bà nói thêm.
Tòa án Luận tội Trung Quốc có trụ sở tại London, một hội đồng độc lập đã xem xét kỹ lưỡng các bằng chứng có sẵn về hoạt động này hồi năm 2019, tuyên bố rằng “rất nhiều bằng chứng” cho thấy thời gian chờ đợi để cấy ghép nội tạng mà các bác sĩ và bệnh viện ở Trung Quốc thực hiện ca cấy ghép là vô cùng ngắn ngủi — trong các khung thời gian không thể thực hiện được tại các hệ thống hiến tạng tự nguyện thông thường.
Bằng chứng bao gồm các cuộc điện thoại đóng vai người có nhu cầu ghép tạng tới các bác sĩ Trung Quốc, cũng như lời làm chứng của một bác sĩ người Israel, người đã kể lại việc bệnh nhân của ông được thông báo rằng anh có thể được ghép tim ở Trung Quốc chỉ sau hai tuần.
Hy vọng vì sự thay đổi trên thực tế
Bà Swett nói rằng bà rất “hốt hoảng và cảm giác ghê sợ trước cách một số tổ chức y tế hàng đầu của chúng ta [và] các trường y khoa sẵn sàng chấp nhận các tuyên bố từ chối trách nhiệm của Trung Quốc đối với hoạt động này, và những lời trấn an sáo rỗng của họ rằng hoạt động này đã chấm dứt.”
Bà gọi thái độ như thế là ở một “mức độ ngây thơ không thể tha thứ được.”
Bài báo của tạp chí Đạo đức Y khoa BMC tuyên bố rằng “Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), Hiệp hội Cấy ghép (TTS), Nhóm Giám sát Tuyên bố Istanbul (DICG), và Viện Hàn lâm Giáo hoàng về Khoa học (PAS) đều đã chứng thực về những cải tổ dựa trên những gì có vẻ là dữ liệu bị ô nhiễm.”
Với tư cách là đồng chủ tịch của Hội nghị thượng đỉnh về Tự do Tôn giáo Quốc tế vừa kết thúc gần đây, bà Swett cho biết bà đã rất ấn tượng với việc tân Chủ tịch Ủy ban Ngoại giao Hạ viện, Dân biểu Michael McCaul (Cộng Hòa-Texas), “từ phiên họp toàn thể của hội nghị thượng đỉnh đã trực tiếp đề cập đến vấn đề thu hoạch nội tạng cưỡng bức.”
Vì ông McCaul đã thu hút sự chú ý đến vấn đề này, bà hy vọng rằng có lẽ các phiên điều trần sẽ diễn ra tại Quốc hội Hoa Kỳ.