Người mẹ kiên quyết giữ lại cậu bé khi sinh ra chỉ có 2% não bộ
Shelly Wall và chồng chị, anh Rob, đã vô cùng vui mừng khi biết rằng họ sẽ chào đón một bé trai vào năm 2011. Thế nhưng niềm hân hoan phút ban đầu đã hoàn toàn biến mất trước thông tin thai nhi bị nứt đốt sống và mô não bị tổn thương.
Tuy nhiên, bất chấp những chẩn đoán đau lòng đó, cặp vợ chồng đến từ Cumbria, Anh Quốc, vẫn kiên quyết từ chối phá thai.
Giờ đây, đã 8 năm trôi qua, và khác xa với những mong đợi ảm đạm của họ, đứa con Noah Wall bé bỏng của họ đã trở thành một cậu bé hiếu kỳ, giỏi giang với những hoài bão lớn lao. Bộ não của cậu bé, khi mới sinh ra chỉ có dung lượng 2% của một bộ não bình thường, nay đã phát triển đáng kinh ngạc lên tới 80% vào thời điểm Noah lên 3 tuổi.
Dưới đây là câu chuyện của cậu.
Nhịp tim mới là điều quan trọng
Chị Shelly nói với The Epoch Times trong một cuộc phỏng vấn qua video rằng, “Khi thai nhi được khoảng 12 tuần tuổi, họ mới biết có điều gì đó không ổn. Tôi hỏi, ‘Em bé có nhịp tim không?’ và họ nói là ‘Có’. Rồi tôi nói, ‘Đó mới là điều quan trọng với chúng tôi.’”
Chị Shelly và anh Rob được giới thiệu tới Bệnh RVI ở Newcastle, và tại đây họ chẩn đoán đứa trẻ trong bụng chị Shelly bị nứt đốt sống, não úng thuỷ, và còn thêm một tiết lộ gây chấn động nữa là đứa bé bị thiếu một phần não.
Chị Shelly giải thích rằng một phần tư não sau đã bị hỏng và chứa đầy dịch lỏng. Ba tuần sau, phần còn lại [của bộ não] cũng hoàn mất trống rỗng.
Các bác sĩ không hy vọng đứa bé có thể sống sót và khuyên cặp vợ chồng nên cân nhắc đến việc phá thai. Chị Shelly từ chối và nói, “Và tôi cũng không muốn bị yêu cầu chấm dứt thai kỳ mỗi khi chúng tôi đến bệnh viện.” Các bác sĩ đã 5 lần đề nghị họ chấm dứt thai kỳ trước khi từ bỏ ý định này.
Shell nói: “Cõi lòng chúng tôi tan nát, nhưng chúng tôi vẫn luôn rất, rất tích cực… tất cả những gì chúng tôi có là hy vọng, chỉ có thế thôi.”
Chị Shelly và anh Rob quyết định lên kế hoạch cho đám tang của Noah trước khi bé chào đời. Họ không biết rằng mình có thể ở bên đứa con trai bé bỏng được bao lâu sau khi cậu bé được sinh ra. “Chúng tôi muốn dành tất cả như một gia đình”, Shelly nói.
Họ chọn tên cho con và cũng dành thời gian nghỉ ngơi.
Chị Shelly muốn một cái tên hoàng gia như Harry, Henry hay George.
Rồi họ đến một cửa hàng đồ chơi, và giữa đống đồ chơi, họ nhìn thấy một con tàu Noah thu nhỏ. “Chúng tôi đứng đó, tôi và chồng tôi, tôi nhìn anh ấy và bước đến, ‘Là cái tên này đây’. Rồi chúng tôi bật khóc, ngay giữa cửa hàng. Chúng tôi chỉ biết ôm nhau và khóc”, chị chia sẻ.
Sự chào đời của bé Noah
Vào ngày 6/3/2012, chị Shelly được phẫu thuật lấy thai khẩn cấp tại bệnh viện Great North ở Newcastle.
Chị mô tả phòng phẫu thuật lúc ấy “rất, rất yên tĩnh” để chờ đợi sự xuất hiện của Noah. Thế rồi, Noah chào đời và khóc thét lên để “khẳng định sự sống”. “Nhưng sau đó chúng tôi không nghe thấy gì nữa”, chị Shelly nhớ lại, “và chúng tôi chỉ biết khóc khi nghĩ, có phải là điều đó không?”.
Bé được đặt bình ôxy và nằm nghiêng để bảo vệ vùng tổn thương trên lưng do nứt đốt sống. Bé bị liệt từ ngực trở xuống, nhưng cậu bé còn sống và đang thở.
Bốn giờ sau, Shelly yêu cầu được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt của trẻ sơ sinh, cô cúi đầu vào trong lồng ấp của Noah và ngả người ôm hôn cậu. “Nụ hôn đầu tiên của cậu bé”, cô nhớ lại.
Mãi đến khi Noah được 6 tuần tuổi, các bác sĩ mới xác nhận cậu bé sinh ra chỉ với 2% não. Cho đến nay, Noah đã trải qua 8 lần làm thủ thuật để bảo vệ sự sống và sức khỏe – Shelly và Rob đã không thể đếm được họ đã vào viện bao lần, coi bệnh viện như “ngôi nhà thứ hai” của mình.
Phát triển não bộ
Vào năm 3 tuổi, Noah đã phải phẫu thuật để chỉnh hình lại bàn chân. Khi cậu bé được gây mê, các bác sĩ quyết định chụp cộng hưởng từ để xem não của cậu phát triển như thế nào.
“Bé có thể nhìn, bé có thể nghe”, Shelly sung sướng nói về sự tiến bộ đáng kinh ngạc của con trai mình. “Bé còn muốn giúp mặc quần áo, đánh răng và tắm rửa… trò chuyện, vẽ… cậu bé đã làm được rất nhiều thứ”.
Kết quả chụp cộng hưởng từ đã khiến mọi người sửng sốt. Bộ não của Noah đã tăng từ 2% lên 80% chỉ trong vòng 3 năm. Shelly nói: “Quả thật là đáng kinh ngạc. Chúng tôi chỉ biết khóc nức nở và cảm giác thật tuyệt vời.”
Bác sĩ của gia đình, Tiến sĩ Clair Nicholson, chỉ đưa ra một lời khuyên đơn giản: hãy tiếp tục làm bất kỳ điều gì đáng kinh ngạc mà họ đang làm, trong khi cô cũng thừa nhận rằng cô không biết điều ấy cụ thể là gì.
Shelly cũng nhận được sự hỗ trợ của Ken và Nickie Ware, hai nhà vật lý trị liệu thần kinh nổi tiếng thế giới đến từ bờ biển vàng, Úc. Cả hai đã nghiên cứu trường hợp của Noah về khả năng tự phục hồi đáng ngạc nhiên của cơ thể cậu bé.
Shelly và Rob quyên góp quà tặng và gửi thông tin cập nhật về tình hình sức khoẻ của con trai họ cho đội ngũ y tế thân thiết vào mỗi kỳ nghỉ và vào mỗi cột mốc quan trọng. Giữ vai trò chủ chốt trong những nỗ lực này chính là Noah, giờ cậu bé đã 8 tuổi và vô cùng xuất sắc.
Noah được bố mẹ cho học ở nhà. Cậu chơi piano, organ, ukulele và cả trống. “Cậu bé rất thích tiếng ồn”, Shelly giải thích. “Chúng tôi khuyến khích con sử dụng cả hai tay, bởi khi con sử dụng cả hai tay, cậu bé đang sử dụng cả hai bên não.”
Noah thậm chí còn là người bảo trợ ít tuổi nhất của Dự án phi lợi nhuận Music Man. Nhà sáng lập của dự án David Stanley đã đưa Noah và một số học sinh khuyết tật đến biểu diễn ở nhà hát London Palladium hai lần. Noah rất yêu sân khấu.
“Hi vọng rằng, các ngón tay của con sẽ tốt”, Shelly chia sẻ. “Noah và Dự án Music Man sẽ đến Broadway.”
Yêu cuộc sống một cách trọn vẹn
Hôm nay, Noah đi khám sức khỏe định kỳ để theo dõi thận và bàng quang. Tuy nhiên, mẹ của cậu nói rằng cậu “rất, rất khoẻ mạnh.”
“Cậu viết được tên của mình, biết xem giờ, thật tuyệt vời. Giờ cậu đang nhảy dù, cưỡi ngựa, lướt sóng. Cậu bé thật tuyệt”. Cô cho biết thêm, Noah thích nấu ăn, và thậm chí còn biết trồng và chăm sóc rau trái trong khu vườn của gia đình.
Noah cũng có chị gái tên Steph, và cậu rất có khiếu hài hước. Shelly chia sẻ: “Cậu thức dậy và sẽ nói, “Hãy giả vờ em là một người máy nhé”. “Rồi sáng hôm sau cậu bé sẽ thức dậy: “Hôm nay, em là một người ngoài hành tinh.” Cậu bé rất vui tính.
Với câu chuyện phi thường, Noah, và cha mẹ cậu được mời tham gia một hội nghị khoa học ở Paris năm 2019; Noah cầm micro trên tay và nhận câu hỏi từ khán giả. Thật ngạc nhiên, cậu có thể nói chuyện “với bất cứ ai”, mẹ cậu chia sẻ.
Dù chủ yếu ngồi trên xe lăn, các liệu pháp vật lý trị liệu đã giúp Noah bắt đầu cử động chân và ngón chân, và cậu bé bắt đầu có một tham vọng cháy bỏng là được đi và chạy. Shell và Rob đeo cho cậu bé một cái nẹp để giúp cậu thực hiện khát khao của mình.
“Nẹp chỉ giúp cho cơ thể bé thẳng lên”, Shelly giải thích. “Cậu bé cần một chiếc khung nhỏ để đi bộ, và sau đó có thể tự đi bằng chân… chúng tôi đang làm điều đó.”
Con trai của cô nghĩ rằng cậu đang lớn và “sắp trở thành một người đàn ông”, Shelly mỉm cười, cô nói thêm: “Tôi nghĩ điều quan trọng là kể câu chuyện của cậu bé cho nhiều người. Khi bạn mang thai, đứa trẻ có thể bị nứt đốt sống, hoặc dị tật ống thần kinh hoặc bất kỳ điều gì… bạn chỉ cần biết rằng chúng ở đây là có lý do”.
“Noah yêu cuộc sống một cách trọn vẹn. Cậu bé rất yêu cuộc sống.”
Tác giả: Louise Bevan
Tác giả: Thuần Thanh