Mạng xã hội, trường học, và sự gia tăng bí mật của trẻ em chuyển giới: ‘Hiện tượng lây nhiễm xã hội’ mới
Một số bậc cha mẹ cho biết trong khi bị cô lập trong thời kỳ cách ly COVID-19 và trường học đóng cửa, một “hiện tượng lây nhiễm xã hội” mới đã âm thầm len lỏi vào các gia đình nhằm gây ảnh hưởng và biến đổi trẻ em. Hiện tượng này đã được đặt tên trong một nghiên cứu năm 2018: chứng phiền muộn giới tính khởi phát nhanh chóng.
Giờ đây, các bậc cha mẹ đang lên tiếng báo động.
Hồi tháng 09/2020, bà January Littlejohn ở Tallahassee, Florida, đã kinh ngạc khi cô con gái 13 tuổi của bà tình cờ tiết lộ một bí mật. Các viên chức nhà trường muốn biết em muốn sử dụng phòng vệ sinh nào hơn “do yêu cầu đổi tên của em.” Bà đã choáng váng hơn khi phát hiện ra một kế hoạch được soạn ra trong một cuộc gặp riêng giữa con gái bà và các viên chức nhà trường mà bà không hề hay biết hoặc đồng ý.
Bà Littlejohn nói với The Epoch Times rằng, “Con bé rất không nghiêm túc về việc này, và có điều tôi hiểu rằng những đứa trẻ đột nhiên tuyên bố chuyển giới này không hiểu gì về phạm vi hoặc quy mô của những gì chúng đang nói, những thứ mà chúng đang yêu cầu về nội tiết tố và phẫu thuật. Việc này giống như việc chúng đang yêu cầu được đeo khuyên mũi hoặc nhuộm tóc hoặc mặc một bộ quần áo mà chúng biết rằng cha mẹ của mình sẽ từ chối.”
“Theo nhiều cách, điều này đã trở thành một nguồn cơn nổi loạn mới của thanh thiếu niên, nhưng các hậu quả lâu dài thì nghiêm trọng hơn nhiều.”
Bà Littlejohn, một cố vấn sức khỏe tâm thần được cấp phép, nói rằng các chính sách của nhà trường về học sinh chuyển giới “làm tăng thêm sự nhầm lẫn mà các em có thể đang gặp phải và khẳng định trong bộ não non trẻ của các em rằng các em sinh ra đã sai giới tính.”
Bà nói: “Các trường học này đã vượt qua thái độ khẳng định và bây giờ đang khích lệ và cổ động [những chính sách này].”
“Các trường học cũng đang tạo ra sự bất đồng lớn giữa những trẻ em bị nhầm lẫn về giới tính và cha mẹ của các em. Ngoài ra, vì [các em bị] cha mẹ cấm đoán, nên các vấn đề sức khỏe tâm thần khác thường đi kèm với việc chuyển giới, chẳng hạn như trầm cảm và lo âu, có thể trở nên không được kiểm soát và không được giải quyết.”
Theo kế hoạch hỗ trợ học sinh chuyển giới và không phù hợp với giới tính của Học Khu Quận Leon — được hoàn thiện trong cuộc họp riêng và được The Epoch Times thu thập độc quyền — một “danh sách” Phần A được sử dụng để ghi lại trạng thái phi nhị nguyên giới (không có giới tính xác định) mới của đứa trẻ này, “tên ưa thích,” và “các đại từ ưa thích.” Đứa trẻ này cũng chỉ ra rằng, trong khi cha mẹ của em biết sự lựa chọn của em là “phi nhị nguyên giới,” họ đã không ủng hộ và sẽ không sử dụng tên hoặc các đại từ mà em ưa thích ở nhà.
Do đó, dưới tiêu đề “Sự tham gia của cha mẹ/người giám hộ” trên biểu mẫu, đã nêu rõ rằng nhân viên sẽ không thông báo cho các bậc cha mẹ về bất kỳ điều gì liên quan đến việc “thực hiện kế hoạch này” và sẽ không “sử dụng các đại từ chỉ giới tính cụ thể khi nói với các bậc cha mẹ.”
Dưới tiêu đề “Tên, Đại từ, và Hồ sơ học sinh,” thông tin đã được làm rõ rằng — mặc dù giới tính của đứa trẻ sẽ được giữ nguyên — tên mà cha mẹ đặt cho cô bé khi sinh sẽ được thay thế bằng tên ưa thích của em trong cơ sở dữ liệu Hệ thống Thông tin Học sinh (SIS).
Khi được hỏi về “kỳ vọng liên quan đến việc sắp xếp phòng cho bất kỳ chuyến đi thực tế qua đêm nào” với nhà trường, trẻ vị thành niên này được phép quyết định rằng mình sẽ “thoải mái khi được xếp cùng phòng với bất kể giới tính nào.” Điều này đã mở ra cơ hội để con gái của gia đình Littlejohn ở chung phòng với các nam thiếu niên trong các chuyến đi thực tế qua đêm của trường mà cha mẹ của cô bé không hề hay biết.
“Mục đích của tài liệu này là tạo ra sự hiểu biết chung về các cách mà trong đó giới tính đích thực của học sinh sẽ được nhìn nhận và hỗ trợ ở trường,” Phần B của biểu mẫu nêu rõ.
“Chúng tôi đang cố gắng theo kịp điều này,” bà Littlejohn cho biết, “và khi bạn tìm kiếm trên internet, phần lớn những gì xuất hiện là ủng hộ con bạn hoặc là chúng sẽ tự tử. Đó là toàn bộ lý lẽ của họ. Tự tử đang được vũ trang hóa để cưỡng bách các bậc cha mẹ ủng hộ con cái của họ ngay cả khi họ biết đó là lựa chọn sai lầm cho con mình.
“Những gì chúng ta đang chứng kiến hoàn toàn là một sự lây nhiễm xã hội của những đứa trẻ dễ bị tổn thương, chủ yếu là các bé gái. Nhiều người trong số những thanh thiếu niên này sống cô lập, khó xử trong giao tiếp xã hội, và gặp khó khăn trong việc hòa nhập và kết bạn. Một số có năng khiếu, và nhiều em bị chứng tự kỷ. Chúng bám vào một danh tính chuyển giới, tin rằng mọi cảm giác lo lắng và bất an của chúng sẽ biến mất và ngay lập tức chúng được các bạn bè và giáo viên khen ngợi. Các hãng truyền thông chính thống, ngành công nghiệp giải trí, và mạng xã hội ngày càng tôn vinh danh tính người chuyển giới.
“Đó là một hiện tượng lây nhiễm xã hội như chứng biếng ăn, ảnh hưởng đến những thanh thiếu niên dễ bị tổn thương. Nhưng nó đang được cổ động, và nó đang lan rộng như cháy rừng.”
Trong một lá thư hồi đáp hôm 24/05 cho luật sư của gia đình Littlejohn, ông Rocky Hanna, Giám đốc Học khu Leon, thừa nhận rằng “không có cơ sở nào để loại trừ” các bậc cha mẹ khỏi cuộc họp riêng này. Ông nói rằng “một danh sách hỏi và đáp đã sửa đổi cụ thể đối với mối quan tâm của gia đình nhà Littlejohn đã được cung cấp cho những người quản lý nhắc lại lời chỉ dẫn đó để kịp thời liên lạc với cha mẹ của những học sinh nhận dạng là LGBTQ+.”
Bà Kathleen Rodgers, Viên chức Bình đẳng giới của Học khu Quận Leon, nói với The Epoch Times rằng học khu này đang “làm việc để cùng nhau đưa ra một chính sách chi tiết hơn để bao hàm nhiều hơn Đạo luật về Quyền của Phụ huynh,” nói thêm rằng “một ủy ban sẽ họp trong vài tuần tới để chỉnh sửa các chính sách và bắt đầu quá trình trình lên Hội đồng Nhà trường để được thông qua.”
‘Có hàng trăm người như chúng tôi’
“Tôi cần thực hiện việc này một cách ẩn danh vì nhiều lý do,” một bà mẹ từ Wayne, Pennsylvania, nói với The Epoch Times, “nhưng điều đầu tiên và quan trọng nhất là bảo vệ con gái tôi. Tôi cũng lo lắng rằng nếu tôi nói quá nhiều thì các nhà hoạt động sẽ nhắm vào tôi. Tôi không tin sếp sẽ sa thải tôi, nhưng cấp trên của ông ấy thì có thể.”
“Chỉ là có quá nhiều rủi ro liên quan đến việc lên tiếng công khai. Tôi ước nó sẽ khác đi, nhưng đây là thời điểm chúng ta đang sống.”
Người phụ nữ này cho biết bà thuộc hai nhóm ủng hộ, những nhóm mà “kinh hoàng trước cách mà các trường học, các bác sĩ, và các nhà tư vấn đang tước bỏ quyền của các bậc cha mẹ trong cách họ nuôi dạy con họ” và “tích cực giữ kín mọi thứ với các bậc cha mẹ.”
Bà nói: “Con em chúng ta vẫn cần giấy xin phép cho các chuyến đi thực tế hoặc đồng ý cho dùng Tylenol ở trường, nhưng các trường học sẽ cho phép trẻ thay đổi tên, đại từ, và lựa chọn phòng vệ sinh ở trường mà không cần nói với các bậc cha mẹ.”
“Có hàng trăm người như chúng tôi. … Chúng tôi kinh hãi, bối rối, và tức giận. Số lượng của chúng tôi đang tăng lên nhanh chóng. Tôi cảm thấy cần phải lên tiếng vì tôi trực tiếp chứng kiến hệ tư tưởng này đang chia rẽ các gia đình như thế nào.”
“Tôi cảm thấy thật mù mịt và vỡ mộng,” một bà mẹ đến từ Portland, Oregon, nói với The Epoch Times, nói với điều kiện ẩn danh để bảo vệ danh tính của con gái mình.
Cơn ác mộng của bà bắt đầu ngay trước sinh nhật lần thứ 13 của cô con gái, khi cô bé đòi một lá cờ “phi nhị nguyên giới” và một chiếc kẹp ghim [ghi chữ] “họ/họ” [đại từ mà những người không xác định giới tính lựa chọn thay cho anh ta/cô ta] từ Amazon. Trong vòng vài ngày, con gái của bà đã thực hiện một “cuộc thay đổi hoàn toàn về ngoại hình,” từ tô son, chuốt mascara, mặc váy, và áo ngắn crop-top sang mua sắm quần áo dành cho con trai và “tất cả những thứ có màu sắc cầu vồng.”
“Đó là một sự thay đổi 180 độ,” bà nói.
“Tôi đã yêu cầu quyền truy cập vào tài khoản ở trường của con ngay sau khi mọi chuyện xảy ra, chỉ để biết rằng cháu đã chính thức thay đổi các đại từ của mình thành ‘họ/họ’ và tất cả nhân viên nhà trường phải tuân thủ. Sau đó, tôi đã gửi email cho nhà trường để hỏi [về] chính sách phòng vệ sinh của họ, và hiệu trưởng đã gửi lại chính sách của học khu, dài sáu trang và đi vào chi tiết đầy đủ về tất cả các định nghĩa và phác thảo rằng mọi thứ phải phù hợp với cái tự xưng là bản dạng giới’ của trẻ.
“Tên và các đại từ là tùy thuộc vào đứa trẻ. Cha mẹ không cần phải được thông báo, chứ chưa nói đến được hỏi ý kiến. Việc sử dụng phòng tắm, phòng thay đồ, thậm chí cả chỗ ở cho chuyến đi thực tế qua đêm của trường đều phù hợp với bản dạng giới được ưa thích hơn.”
“Tôi đã chết lặng. Làm thế nào mà việc tôi đã ở trong hệ thống trường công trong tám năm và tôi không hề hay biết đây đã là những niềm tin được dạy cho con tôi?”
Khác tiểu bang nhưng cùng một câu chuyện
Mặc dù những gia đình này sống ở các tiểu bang khác nhau, nhưng câu chuyện của họ có những điểm nhất quán rõ ràng.
Bà Littlejohn nói: “Việc cách ly chắc chắn đã tăng cường sự cô lập, thời gian sử dụng màn hình, và tiếp xúc với hệ tư tưởng giới tính thông qua việc bạn bè gửi video cho con bé.”
Bà mẹ ở Pennsylvania nói: “Lẽ ra tôi không bao giờ nên cho con bé truy cập vào internet, và lẽ ra tôi nên theo dõi con chặt chẽ hơn.”
“Tôi đổ lỗi cho YouTube và những người có ảnh hưởng trên nền tảng này, những người bán điều rác rưởi ‘sinh ra nhầm cơ thể’ này cho những đứa trẻ dễ bị ảnh hưởng, dễ bị tổn thương của chúng ta.”
Bà cũng đổ lỗi cho các trường học “vì đã cho phép điều này và giấu các bậc cha mẹ.”
“Công việc của họ là dạy học chứ không phải quyết định điều gì tốt nhất cho con em chúng ta,” bà nói.
“Tôi bắt đầu nghiên cứu một cách sốt sắng, cố gắng tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra với con gái mình,” bà mẹ Portland cho biết. “Tôi phát hiện ra chẩn đoán của ‘chứng phiền muộn giới tính khởi phát nhanh’ và bắt đầu đọc không ngừng. Điều trở nên hết sức sáng tỏ là việc bằng cách này hay cách khác con gái tôi đã bị nhồi nhét [những tư tưởng đó].”
Ngay trước khi con gái bà thông báo về trạng thái chuyển đổi mới của mình, người mẹ này giải thích rằng chồng bà — người giám sát các thiết bị của con gái họ — đã phát hiện ra cô bé đã dành hơn bốn giờ mỗi ngày trên TikTok. Một cuộc tìm kiếm [trong mục] lịch sử internet cho thấy con gái của họ cũng đã tìm kiếm “các định nghĩa cho tất cả các giới tính khác nhau.”
“Sau đó tôi phát hiện ra họ thực sự đang dạy luận điệu này tại trường công lập của con bé,” bà nói.
Nỗi sợ hãi và hậu quả
“Nỗi sợ hãi lớn nhất của tôi là tôi sẽ không thể hiểu thấu được con gái mình trước khi cháu bước sang tuổi 18,” một bà mẹ ở Pennsylvania bộc bạch. “Tôi rất sợ con bé sẽ bắt đầu sử dụng testosterone [một loại hormone steroid kích thích tố sinh dục nam] và phẫu thuật cắt bỏ ngực. Tôi vô cùng sợ hãi nếu cháu bắt đầu sử dụng testosterone, tôi sẽ không bao giờ được nghe giọng hát tuyệt vời của cháu nữa hoặc nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp không lông lá của con bé. Tôi vô cùng sợ hãi vì cháu sẽ làm những điều này và vẫn không tìm thấy sự nhẹ nhõm mà cháu nghĩ rằng nó sẽ mang lại, bởi vì nó sẽ không. Tôi vô cùng sợ hãi rằng cháu sẽ loại tôi ra khỏi cuộc sống của mình vì tôi không ủng hộ lựa chọn này.”
Bà Littlejohn nói: “Với những đứa trẻ bị nhầm lẫn giới tính này, mọi thứ nhanh chóng leo thang từ ‘Tôi là người phi nhị nguyên giới’ thành ‘Tôi nghĩ mình là con trai, tôi muốn có một cái bó ngực, tôi ghét bộ ngực của mình, và tôi muốn có ‘cuộc phẫu thuật phần trên,’ danh từ mà họ thuận tiện đổi lại từ phẫu thuật cắt bỏ ngực vì nó nghe có vẻ tốt hơn.”
“Tôi bị làm cho khiếp sợ và hoảng hốt, dẫn khởi từ chỗ hoàn toàn kinh hãi rằng đứa con 13 tuổi của tôi, vốn hết sức hài lòng là một cô gái cách đây một tháng, đã bị tẩy não và hiện đang từ chối cơ thể xinh đẹp, khỏe mạnh của cháu.”
“Tôi thực sự lo sợ cho các con của chúng tôi và sự tổn thương cảm xúc và tinh thần khủng khiếp sẽ gây ra cho chúng, và tổn thương thể chất không thể thay đổi được có thể xảy ra mà chúng sẽ phải chịu đựng thông qua các hormone chuyển giới và cắt bỏ ngực nếu được cho phép tiếp tục tin vào những lời nói dối,” bà mẹ Portland nói. “Đây là một sự tấn công đối với bậc làm cha mẹ và những đứa trẻ tội nghiệp của chúng ta là nạn nhân. Giới thiệu cho thanh thiếu niên thông tin gây nhầm lẫn này trong khi chúng vẫn đang phát triển là phạm tội. Mỗi người trong chúng ta đều nên cảm thấy phẫn nộ.”
Trách ai?
Bà Littlejohn nói: “Các trường học đang đóng một vai trò rất lớn trong việc này. Họ không vô tội. Đây không phải là vị trí trung lập mà họ đang đảm nhận, và những gì những đứa trẻ này cần là một môi trường trung lập để giải quyết những vấn đề này, đặc biệt là những vấn đề cơ bản.”
Theo gia đình nhà Littlejohn, nhiều trẻ em bị cuốn vào trào lưu chuyển giới thực sự đang trong tình trạng đau đớn về mặt tinh thần và chịu đựng “chấn thương trước đó, cho dù đó là chấn thương tình dục hay chấn thương thể chất.” Nhiều em cũng bị trầm cảm, rối loạn lo âu, rối loạn ăn uống, và bị cuốn theo nguyên một đống các vấn đề sức khỏe tâm thần khác ẩn giấu dưới danh nghĩa của bản dạng giới.”
Bà Littlejohn cho hay: “Nhiều em trong số những đứa trẻ này đang rất cần được tư vấn về sức khỏe tâm thần, chứ không phải hormone.”
“Tôi đã đọc rất nhiều câu chuyện trong các nhóm của chúng tôi từ những nỗ lực tự tử để kết thúc sự ghẻ lạnh từ phía cha mẹ của chúng,” bà mẹ Pennsylvania nói. “Điều đó thật tàn khốc, và phần lớn xã hội hướng việc đổ lỗi này sang cho các bậc cha mẹ không chấp nhận điều đó. Chúng tôi bị gọi là những người cố chấp kỳ thị người chuyển giới và được bảo rằng việc con cái chúng tôi được tránh xa tất cả chúng tôi là một điều tốt vì chúng tôi không muốn con gái mình tự nguyện cắt bỏ ngực hoặc con trai của chúng tôi phẫu thuật phần dưới hoặc không muốn chúng trở thành những bệnh nhân chữa trị suốt đời và vô sinh trước khi chúng còn chưa vào đại học.”
Bà nói thêm: “Có rất nhiều người mà tôi quy cho phải chịu trách nhiệm về việc này. Danh sách đó dường như tăng lên hàng ngày. Bản thân tôi, tất nhiên rồi. Tôi đổ lỗi cho các bác sĩ đã tuyên thệ không làm hại ai nói với những cô gái như con gái tôi rằng bó ngực là an toàn, thuốc ức chế dậy thì là có thể đảo ngược, và sau đó thay đổi tên và những đại từ ưa thích của chúng trong các bảng của chúng [ở trường].
“Tôi đổ lỗi cho các hãng dược phẩm lớn vì đã thúc đẩy điều này và vận động hành lang cho nó để họ có thể nhét đầy các bệnh nhân trọn đời vào hệ thống của họ. Tôi đổ lỗi cho các chính trị gia đang cố gắng thông qua các dự luật và các luật dưới chiêu bài ‘bình đẳng’ bằng cách cho đi các quyền dựa trên giới tính của phụ nữ. Tôi đổ lỗi cho xã hội vì đã quay lưng lại với những bậc cha mẹ mà tận đáy lòng không có gì ngoài lợi ích tốt nhất của con em họ và phỉ báng họ vì đã dám đặt câu hỏi về câu chuyện hiện tại.”
‘Một đồng minh lớn đứng về phía chúng tôi’
“Tôi thực sự tin rằng, nếu không có Đạo luật về Quyền của Phụ huynh Florida được Thống đốc Ron DeSantis ký, thì chúng tôi sẽ không có được sự tiến triển mà chúng tôi đang đạt được với khu học này,” bà Littlejohn cho biết.
“Tôi nghĩ sự việc đó đã mang lại cho chúng tôi một đồng minh rất lớn ủng hộ chúng tôi. Học khu biết rằng họ không thể xoay sở làm điều này với các bậc cha mẹ được nữa. Chúng tôi đã yêu cầu những thay đổi tương tự đối với chính sách của họ vào tháng Một, và chúng tôi đã không làm được gì nhiều.”
Theo đạo luật H.B. 241, Đạo luật về Quyền của Phụ huynh, các cơ quan chính phủ bị cấm vi phạm quyền của bậc cha mẹ trong việc quyết định điều gì là tốt nhất cho sức khỏe, giáo dục, và sự dạy dỗ của con họ “mà không chứng minh rằng hành động như thế là hợp lý và cần thiết để đạt được một lợi ích bắt buộc của tiểu bang,” bà Christina Pushaw, tham vụ báo chí của ông DeSantis, nói với The Epoch Times.
Bà Pushaw, người lưu ý rằng không có hãng thông tấn nào ngoài The Epoch Times hỏi về “vấn đề quan trọng này cả,” cho biết: “Nếu bất kỳ viên chức nhà trường nào cố gắng truyền bá cho bất kỳ đứa trẻ nào để ‘trở thành người chuyển giới’ (ngụ ý là những can thiệp y tế và tâm lý), thì rõ ràng việc đó là xâm phạm quyền của cha mẹ.”
“Những trường hợp như vậy sẽ là không hợp lý hoặc không cần thiết để đạt được lợi ích bắt buộc của tiểu bang — thực tế là hoàn toàn ngược lại. Chính là trong lợi ích của tiểu bang mà có những gia đình vững mạnh và trao quyền cho các bậc cha mẹ nuôi dạy con cái của họ phù hợp với các giá trị của chính họ.”
Gia đình Littlejohn cho hay: “Đối với những bậc cha mẹ khác có con bị nhầm lẫn giới tính, thì vẫn có hy vọng. Con gái chúng tôi đang làm rất tốt. Cháu hạnh phúc và khỏe mạnh và chúng tôi đã làm hết sức để xây dựng lại mối quan hệ của chúng tôi với cháu và khôi phục tình yêu của cháu dành cho bản thân. Ý thức hệ giới tính không phải là phương pháp chữa trị cho chứng lo âu ở tuổi vị thành niên hoặc sự cô lập với xã hội do COVID.”
Bà Littlejohn có một thông điệp gửi đến những đứa trẻ khác cũng có thể bị lạc lối và đang gặp khó khăn.
“Cách chữa lành là biết rằng cha mẹ các cháu yêu thương các cháu vô điều kiện và các cháu biết và chấp nhận con người vốn có của chính bản thân mình. Đó là cách mà các cháu vượt qua tuổi dậy thì.”
Bà Patricia Tolson là một phóng viên điều tra và là nhà bình luận chuyên mục chính trị từng đoạt giải thưởng, người đã làm việc cho các hãng tin tức như Yahoo! U.S. News (Tin tức Hoa Kỳ) và The Tampa Free Press (Báo chí Tự do Tampa). Trọng tâm đưa tin của bà bao gồm các sự kiện và diễn biến chính trị trên khắp miền đông nam Hoa Kỳ, mà vốn có thể có tác động đến toàn quốc.
Huệ Giao biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: