Liệu tài trợ của Trung Quốc có phải là nguyên nhân cho các chính sách năng lượng của ông Biden?
Trước các bản tin loan báo rằng các tài liệu mật đã được tìm thấy tại Trung tâm Ngoại giao và Hợp tác Toàn cầu Penn Biden thuộc Đại học Pennsylvania, các câu hỏi đã nổi lên về mối liên hệ tiềm ẩn giữa việc trường đại học này nhận 54 triệu USD tiền quyên góp từ Trung Quốc và việc Tổng thống Joe Biden thúc đẩy các chính sách năng lượng củng cố cho nền kinh tế Trung Quốc bằng tổn thất của chính chúng ta.
Theo chính sách chống năng lượng nhiên liệu hóa thạch của ông Biden, thì người Mỹ phải chịu các chi phí cao hơn và một nền kinh tế yếu hơn, trong khi Trung Quốc đã giành được một thị trường lớn hơn cho các tua-bin gió, pin quang năng, và pin xe điện “năng lượng xanh” của họ.
Số tiền và những chính sách kể trên có thể có liên quan đến nhau hay không?
The New York Post đưa tin cho hay, kể khi Trung tâm Penn Biden được tuyên bố thành lập lần đầu tiên vào năm 2017, Đại học Pennsylvania đã nhận được hàng chục triệu USD tiền quyên góp từ các nhà tài trợ Trung Quốc.
Từ năm 2017 đến 2019, ông Biden cũng bị cáo buộc đã nhận 775,000 USD từ trường đại học này, mặc dù ông không có bất kỳ nghĩa vụ giảng dạy nào.
Cũng trong khoảng thời gian đó, con trai của ông Biden, ông Hunter, đang trong quá trình tiến hành các giao dịch béo bở ở Trung Quốc được cho là có bao gồm một khoản chia phần cho ông Biden.
Năm 2020, Trung tâm Chính sách và Pháp lý Quốc gia (NLPC) đã đệ đơn kiện lên Bộ Tư pháp, cáo buộc rằng đại lý năng lượng Trung Quốc của ông Hunter Biden — CEFC — đã cố gắng tránh ghi danh với tư cách là một công ty ngoại quốc.
Liên quan đến CEFC, một tin nhắn văn bản được cho là từ ông Hunter gửi đến người đồng nghiệp Tony Bobulinski hồi tháng 05/2017 đã tuyên bố: “Chúng ta không muốn phải ghi danh làm đại lý ngoại quốc theo FCPA (Đạo luật Chống Tham nhũng ở Ngoại quốc), vốn bao gồm phạm vi rộng hơn rất nhiều so với những gì những người lẽ ra nên biết lại chọn không muốn biết.”
Các khoản quyên góp của Trung Quốc dường như đang được đền đáp. Chính phủ ông Biden đang đi theo sự dẫn dắt của California với mục tiêu chuyển sang chỉ bán xe chạy bằng pin vào năm 2035, một nhánh hành pháp tập trung vào biến đổi khí hậu, và hỗ trợ phong trào môi trường, xã hội, và quản trị (ESG).
Pin xe điện
Ủy ban Tài nguyên Không khí California (CARB) đã ban hành một quy tắc rằng tất cả các phương tiện mới được bán ở Tiểu bang Vàng này phải là xe chạy bằng cả xăng và pin điện (plug-in hybrid) hoặc hoàn toàn chạy bằng pin điện vào năm 2035. Tại Hoa Thịnh Đốn, ông Biden đã ban hành một sắc lệnh kêu gọi một nửa doanh số bán phương tiện mới của quốc gia phải là xe điện vào năm 2030 và chỉ thị cho người đứng đầu Cục Bảo vệ Môi trường “phối hợp các hoạt động của cơ quan này” với tiểu bang California.
Quy tắc và sắc lệnh kể trên đánh đổi an ninh năng lượng của Hoa Kỳ — và sự phụ thuộc của Mỹ vào dầu mỏ và khí đốt tự nhiên không đắt tiền được sản xuất trong nước — để nhận lấy sự phụ thuộc vào pin sản xuất tại Trung Quốc, được cho là sử dụng lao động nô lệ từ khu vực Tân Cương. Hoa Kỳ không thể sản xuất những loại pin này với chi phí thấp hơn những loại pin do nô lệ sản xuất tại Trung Quốc.
Hơn nữa, xe điện có phạm vi hoạt động hạn chế và đắt hơn các loại xe chạy bằng xăng tương đương, vì vậy các sắc lệnh từ Tòa Bạch Ốc sẽ làm tăng chi phí đi lại cho người dân Hoa Kỳ — làm suy yếu thêm nền kinh tế Hoa Kỳ. Chi nhiều tiền hơn cho xe hơi cũng đồng nghĩa với việc sẽ có ít tiền hơn để chi cho các sản phẩm và dịch vụ khác.
Biến đổi khí hậu
Trong năm qua, các cơ quan của nhánh hành pháp đã sử dụng biến đổi khí hậu để biện minh cho việc làm chậm quá trình sản xuất và vận chuyển dầu, khí đốt tự nhiên, và than đá của Hoa Kỳ, đồng thời khuyến khích sử dụng tua-bin gió và pin quang năng sản xuất tại Trung Quốc. Hành động này làm tăng hóa đơn tiền điện của người Mỹ. Và một lần nữa, phía Trung Quốc lại là bên được lợi: 7 trong số 10 nhà sản xuất trong lĩnh vực phong năng và quang năng hàng đầu đều là của Trung Quốc.
Cụ thể hơn:
- Chính phủ đang tích cực ngăn cản đầu tư vào dầu mỏ, khí đốt, và than đá, cho rằng những khoản đầu tư như vậy gây rủi ro cho môi trường. Các công ty sản xuất và phụ thuộc vào nhiên liệu truyền thống đang gặp ngày càng nhiều khó khăn hơn trong việc huy động vốn để mở rộng vì họ phải đối mặt với lãi suất cho vay cao hơn.
- Bộ Giao thông vận tải đang ưu tiên các sáng kiến khí hậu như tài trợ cho xe điện, trạm sạc, và phương tiện giao thông điện, cũng như đường dành cho xe đạp và người đi bộ.
- Ủy ban Điều tiết Năng lượng Liên bang đang trì hoãn quá trình phê chuẩn các đường ống mới để vận chuyển dầu và xăng từ nội địa của quốc gia đến người tiêu dùng trên toàn quốc, cũng như đến các bờ biển, nơi dầu có thể được xuất cảng.
- Bộ Nội vụ đã kêu gọi giảm bớt các hợp đồng cho thuê đối với các công ty khoan dầu khí trên các vùng đất liên bang, tăng lệ phí cho các hợp đồng thuê đó, và áp dụng một quy trình đấu thầu phức tạp hơn để sàng lọc người mua, trong khi biết rằng làm như vậy sẽ tăng giá cho người tiêu dùng.
- Chủ tịch Ủy ban Chứng khoán và Giao dịch Gary Gensler đã đề xướng các quy tắc yêu cầu các công ty tư nhân tiết lộ thông tin về quản trị và quản lý rủi ro liên quan đến khí hậu, thông tin về việc rủi ro liên quan đến khí hậu sẽ ảnh hưởng đến chiến lược và triển vọng của các công ty này như thế nào, và tác động của các sự kiện khí hậu như bão và cháy rừng trên báo cáo tài chính.
- Văn phòng Kiểm soát Tiền tệ, cơ quan quản lý các ngân hàng, đã bổ nhiệm một giám đốc rủi ro khí hậu mới để giám sát các rủi ro do khí hậu đối với các ngân hàng. Nếu bà giám đốc này cho rằng các khoản đầu tư vào dầu khí là “rủi ro”, thì các ngân hàng sẽ không được khuyến khích cho các công ty dầu mỏ và khí đốt vay vốn — giảm vốn khả dụng để tiếp tục phát triển các nguồn tài nguyên.
Phong trào môi trường, xã hội, và quản trị
Theo sau sự dẫn dắt của BlackRock Inc. và State Street Global Advisors, các tổ chức tài chính lớn đang gây áp lực buộc các tổ chức phát triển quốc tế, các tập đoàn tư nhân, và các quỹ hưu trí không đầu tư vào các loại nhiên liệu truyền thống. Hành động này làm suy yếu nước Mỹ, quốc gia sản xuất các loại nhiên liệu này, và giúp Trung Quốc — quốc gia sử dụng các nhà máy điện đốt than để sản xuất các sản phẩm thay thế — tua-bin gió và pin quang năng.
ESG có nghĩa là ít việc làm hơn cho người Mỹ, nhiều việc làm hơn cho người Trung Quốc.
Như đồng nghiệp của tôi, bà Jessica Anderson — Giám đốc Điều hành của Heritage Action for America (một nhánh của tổ chức Heritage Foundation) — giải thích, “Phong trào ESG được thiết lập để tiếp quản văn hóa và doanh nghiệp để kiểm soát người lao động Mỹ.”
Trên trang web của mình, State Street đề nghị bốn cách để tác động đến đầu tư của các công ty, và cả bốn cách đều có lợi cho Trung Quốc. Cách đầu tiên là yêu cầu các quốc gia áp dụng các quy định để giảm lượng khí thải carbon. Cách thứ hai, nâng cao nhận thức về biến đổi khí hậu thông qua “nhiều chương trình giáo dục, hướng dẫn, giải pháp, và phân tích ESG hơn.” Cách thứ ba, tiếp quản hội đồng quản trị của các công ty và sử dụng khách hàng và nhà đầu tư “để buộc các công ty và tổ chức giải quyết các nguy cơ và rủi ro khí hậu.” Cách cuối cùng, tổ chức các cam kết toàn cầu nhằm cắt giảm lượng khí thải carbon từ nhiên liệu hóa thạch xuống mức 0% vào năm 2050.
Bằng cách đi theo phong trào ESG và không khuyến khích đầu tư vào nhiên liệu thông thường, Hoa Kỳ đang từ bỏ sức mạnh địa chính trị ở ngoại quốc, cũng như sức mạnh kinh tế trong nước. Ví dụ, Trung Quốc đang tài trợ cho sản xuất trong các nhà máy nhiệt điện than ở các quốc gia đang phát triển mà các tổ chức của Hoa Kỳ từ chối tài trợ, mang lại cho Trung Quốc ảnh hưởng đáng kể vì điều đó giúp các quốc gia đó cung cấp điện giá rẻ cho các gia đình và ngành công nghiệp.
Một số người có thể biện minh cho những “món quà” dành cho Trung Quốc này với lý do rằng khí hậu thế giới sẽ được hưởng lợi từ lượng khí thải thấp hơn do quá trình khử carbon của Hoa Kỳ. Nhưng Trung Quốc đang sản xuất tua-bin gió, pin quang năng, và pin mà nước này bán cho Hoa Kỳ bằng than đá, làm tăng lượng khí thải toàn cầu.
Hãy xét đến thực tế rằng Mỹ có 225 nhà máy nhiệt điện than và Trung Quốc có 1,118 (chiếm một nửa số nhà máy nhiệt điện than trên thế giới). Kể từ năm 2010, Mỹ đã giảm 100,000 megawatt sản lượng điện đốt than; Trung Quốc đã tăng thêm 580,000 megawatt. Từ năm 2005 đến 2020, Mỹ đã cắt giảm lượng khí thải carbon dioxide 970 triệu tấn, trong khi Trung Quốc tăng lượng khí thải thêm 4.689 tỷ tấn.
Nhiều người đã bối rối không hiểu tại sao Tổng thống Biden lại định hướng chính sách năng lượng của Hoa Kỳ hướng tới một quốc gia nô dịch người dân của họ, đánh cắp tài sản trí tuệ của Hoa Kỳ, và đe dọa các đồng minh và đối tác của chúng ta.
Cuộc điều tra đang diễn ra của liên bang về các giao dịch kinh doanh trị giá hàng triệu USD ở Trung Quốc của người con trai Hunter và các báo cáo về hàng chục triệu USD tiền quyên góp của Trung Quốc chảy vào Đại học Pennsylvania ngay khi tổ chức này đang tạo ra nhóm tư vấn mới của ông Biden có thể đưa ra manh mối về lý do tại sao lại như vậy.
In lại dưới sự cho phép của The Daily Signal, một ấn phẩm của Heritage Foundation.
Nhật Thăng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times