Hòn đảo có người ở nhỏ nhất thế giới: Chỉ bé gần bằng sân tennis nhưng có một ngôi nhà gỗ nhỏ
Hòn đảo có người ở nhỏ nhất thế giới, chỉ đủ không gian cho một ngôi nhà gỗ, một cái cây, và hai chiếc ghế xếp.
Hòn đảo nhỏ xíu rộng khoảng 310 mét vuông này nằm ở Vịnh Alexandria thuộc Quận Jefferson, tiểu bang New York. Vào những năm 1950, gia đình Sizeland mua lại hòn đảo này với mong muốn có được nơi nghỉ dưỡng yên bình. Gia đình họ đã thay đổi tên gọi ban đầu của hòn đảo từ Đảo Hub thành Đảo Just Room Enough (Hòn đảo vừa đủ chỗ). Thế nhưng, mọi cơ hội riêng tư của gia đình Sizeland đã bị những du khách hiếu kỳ phá vỡ, vì tính chất độc đáo của hòn đảo, có kích thước chỉ nhỉnh hơn sân tennis một chút và cái tên mới lạ lùng của nó.
Hòn đảo nhỏ bé tọa lạc trên dòng Sông St. Lawrence giữa Đảo Heart và Đảo Imperial, gần biên giới Hoa Kỳ-Canada, và là một phần của quần đảo Thousand Islands.
Tuy nhiên, để Just Room Enough được xem là một hòn đảo trong vùng này thì nó cũng cần hội đủ các điều kiện nhất định, bao gồm diện tích đất phải rộng hơn 0.09 mét vuông, luôn ở trên mực nước biển trong 365 ngày một năm, và có ít nhất một cây xanh tươi tốt. Vì mảnh đất khô cằn nhỏ bé của gia đình Sizeland chỉ đáp ứng được hai yêu cầu đầu tiên, nên sau khi trở thành chủ nhân của khu đất này, họ đã tiến hành trồng cây xanh lên đó.
Vào năm 1982, hòn đảo Just Room Enough được Sách Kỷ lục Guinness Thế giới công nhận danh hiệu là “Hòn đảo có người ở nhỏ nhất thế giới,” kỷ lục trước đó thuộc về Bishop Rock, một hòn đảo có kích thước gấp đôi Just Room Enough và nằm cách Quần đảo Scilly khoảng 6,400 mét về phía tây, ở Đại Tây Dương.
Quần đảo Thousand Islands được xem là một trong những thắng cảnh thiên nhiên độc đáo nhất ở Bắc Mỹ và có bề dày lịch sử đáng tự hào. Với những địa danh như Lâu đài Boldt 6 tầng tráng lệ, Lâu đài Singer trên Đảo Dark, Dãy Biệt thự Triệu phú Millionaire’s Row, và Đảo Just Room Enough nằm cạnh những thắng cảnh tuyệt vời này.
Người ta biết rất ít về những cư dân hiện tại của ngôi nhà này, hay họ sẽ cư trú ở đây bao lâu mỗi năm, nhưng vì đây là tài sản tư nhân nên du khách chỉ được ngắm nhìn chứ không được xâm phạm.
Vào năm 2010, một bài báo của tờ The Washington Post đã khéo léo khắc họa hòn đảo này như sau: “Mảnh đất nhỏ xíu nhồi nhét một ngôi nhà và cặp ghế sắt dài bị đẩy sát rạt vào hông nhà … Chỉ cần bước một bước hụt chân là bạn sẽ rơi ngay xuống nước.”
Nam Anh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times