Gửi thế hệ tương lai: Bạn có thể làm được mọi thứ khi dụng tâm gắng sức
Lửa thử vàng, gian nan thử sức
Tôi muốn ngỏ lời với các bạn trẻ rằng các bạn có thể làm được bất cứ điều gì mình đặt tâm vào; hạnh phúc và thành công là của mỗi người và mang tính riêng biệt.
Khi tôi 11 tuổi, chúng tôi đã chuyển từ khu vực thành phố ở tiểu bang California đến vùng nông thôn Idaho. Vì vậy, mỗi khi tôi muốn đến chơi nhà bạn, tôi đều phàn nàn với cha mình. Ông nói, “Con sẽ tìm ra cách thôi.” Thế là tôi hoặc đạp xe hai dặm mỗi chiều hoặc chạy bộ vào mùa đông. Điều này là không dễ dàng và đôi khi, còn có vẻ không an toàn, nhưng sau này, tôi cũng làm theo cách như vậy để đến trường nếu tôi không muốn đi xe buýt và tuân theo lịch trình bất tiện của tuyến xe đó.
Khi tôi chuyển đến căn hộ đầu tiên của mình, tôi sống cách trường đại học bốn dặm và cách nơi làm việc hai dặm. Sở hữu một chiếc xe hơi là việc nằm ngoài khả năng, vì vậy tôi đã chạy bộ hoặc đạp xe. Sau sáu tháng, tôi chuyển đến sống ở nơi gần hơn và trả tiền thuê nhà cao hơn. Tôi dành dụm suốt năm đầu tiền để mua một chiếc xe hơi; [lúc đó] tôi 18 tuổi. Tôi đã mua được chiếc xe hơi mơ ước của mình, một chiếc Ford Mustang màu đỏ đời 1966. Tôi cũng nhận ra rằng sẽ mất nhiều thời gian hơn một chút để tốt nghiệp vì tôi phải làm hai công việc cùng lúc.
Khi tôi nhận ra rằng cuộc sống sẽ vui hơn nếu tôi sở hữu một ngôi nhà, tôi không biết liệu một phụ nữ độc thân có đủ khả năng đạt được hay không nên tôi đã làm đủ mọi việc công việc vất vả cần thiết để mua một căn nhà trong buổi đấu giá, ở một khu vực đáng mơ ước. Một lần nữa, tôi đã phải làm hai việc cùng một lúc để đạt được mục tiêu này. Các đồng nghiệp của tôi tại nơi làm việc dường như sống an nhàn hơn tôi; họ có thời gian để giao thiệp xã hội nhưng tôi nhận thấy nhiều người trong số họ vẫn sống ở nhà [cùng cha mẹ]. Tôi đã kết hôn với một người đàn ông tử tế, một người truyền thống. Sau khi tôi trả hết tiền mua căn nhà đó, anh ấy đã do dự khi tôi nói với anh ấy rằng tôi muốn trả tiền đầu tư vào những tài sản cho thuê. Tôi không biết nên làm điều này thế nào, nhưng trong thâm tâm tôi đã nhận ra rằng mình sẽ tìm được cách nên anh ấy đã ủng hộ mong ước của tôi.
[Doanh nhân] J.R. Simplot là tấm gương cho tôi. Tôi nhớ ông ấy đã từng nói: “Lời khuyên của tôi dành cho những người trẻ tuổi là hãy nắm lấy cơ hội hành động.” Tôi vẫn coi mình còn trẻ (34 tuổi) nên tôi đã quyết định có một bước đột phá.
Vài năm trôi qua. Tôi đã nhận ra mình muốn thử sức với thị trường chứng khoán và chào bán trái phiếu địa ốc. Sau đó, chúng ta rơi vào một đợt suy thoái sâu vào năm 2006. Mọi thứ thoái trào trong một thời gian rất dài, nhưng tôi vẫn tiếp tục đầu tư và nhận làm hai việc đồng thời.
Khi tôi chuẩn bị cho kế hoạch tuyệt vời tiếp theo của mình, tôi đã gặp gỡ một vị cố vấn đầu tư tại nơi làm việc trong buổi họp thường niên. Một ngày nọ, ông ta nói: “Cô biết đấy, tôi đi khắp tiểu bang này và giúp đỡ mọi người về những vấn đề hưu trí. Không có ai đạt được tỷ suất lợi nhuận như cô (16 phần trăm). Cô có phiền nếu tôi hỏi cô làm thế nào để đạt được điều đó không?” Bạn có thể tưởng tượng ông ấy (với nền tảng chuyên môn về tài chính) lại hỏi tôi (một người dân bình thường) câu hỏi đó không? Tôi đã không đi bộ ra khỏi phòng họp đó, mà tôi như bay lên. Một năm sau, ở tuổi 54, tôi nghỉ hưu và tiếp tục với điều tuyệt vời tiếp theo của mình.
Độc giả Constantina “CK” Kortopattis, Boise, tiểu bang Idaho
___________
Bạn muốn đưa ra lời khuyên nào cho các thế hệ trẻ?
Chúng tôi kêu gọi tất cả độc giả chia sẻ những giá trị vượt thời gian, những chia sẻ xác định các quan điểm đúng sai và thông qua sự khôn ngoan và kinh nghiệm dày dặn của mình giúp mọi người để vượt qua khó khăn. Chúng tôi cảm thấy rằng sự trao truyền trí tuệ này đang giảm dần theo thời gian, và chỉ với một nền tảng đạo đức vững chắc thì thế hệ tương lai mới có thể phát triển mạnh mẽ.
Linh Đan biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times