GOP phải đón nhận những người bạn Mỹ Latinh mới để cứu Nền Cộng Hòa
Chúng ta đang sống ở một quốc gia đang trên đà hồi sinh hoặc trên bờ vực tuyệt chủng như chúng ta đã biết. Quốc gia này đang lâm nguy và rất khó có thể biết nó sẽ đi theo con đường nào — theo nền cộng hòa lập hiến mà các bậc Quốc phụ hình dung ra hay trở thành một thái ấp của Trung Quốc Cộng sản dựa vào phiếu đánh giá rởm rít nào đó tương tự như sáng kiến Đại Tái thiết (The Great Reset) với mỗi cặp Tom và Jane bị tống vào một căn nhà phiên bản nhà nước Liên Xô trong khi được nhà nước thông báo rằng họ rất vui. Họ chắc phải thích lắm.
Thật khó mà lạc quan khi bị bao quanh bởi vô số những Người Tái thiết Vĩ Đại trong hệ thống giáo dục, các tập đoàn, y học, truyền thông, và giải trí của chúng ta, tất cả đều xướng lên bài ca não ruột giống nhau như những cỗ máy. Giờ đây ngay cả các thành viên Câu lạc bộ diễn viên nhí Mickey Mouse cũng là Các Nhà Tái thiết. Thật quá là vô vọng rồi.
No tan rápido, chapulín! Nghĩa là “Thế chưa nhanh lắm đâu, châu chấu ơi” trong tiếng Tây Ban Nha vùng Trung Mỹ. (Saltomontes ở Madrid.)
Trước khi quý vị bắt đầu thực sự thưởng thức món châu chấu hoặc các loài côn trùng khác như đám xanh xanh chán òm đang thúc giục kia, hãy nhìn về biên giới phía Nam của chúng ta đi. Phải đấy, nó đang mở, và điều đó chẳng phải tốt hay sao?
Chà, không hẳn là tốt. Trên thực tế, là tệ. Nhưng có điều gì đó khác đang âm ỉ. Dòng người đang chảy qua biên giới đó, hoàn toàn bất hợp pháp, phần lớn là người gốc Mỹ Latinh (lẫn với người Phi Châu, người Đông Âu, người Yemen, v.v., nhưng về cơ bản vẫn là người gốc Mỹ Latinh).
Và những người gốc Mỹ Latinh vốn đã ở đây một cách hợp pháp — chiếm 18.7% dân số, một tỷ lệ phần trăm lớn hơn đáng kể so với người da đen và người Á Châu — lại không thích hầu hết cái thứ mở cửa biên giới điên rồ vớ vẩn này. Vì lý do nào đó, những người thuộc gia đình tôn giáo tử tế này không thấy những kẻ buôn bán ma túy, tụi ma cô, buôn người, khủng bố, hoặc những băng nhóm sát nhân hàng đầu của băng đảng có gì hấp dẫn lắm, chưa kể đến việc rải xác người trong sân sau nhà họ, đôi khi còn nhiều hơn là rải hàng khi xe buýt và xe tải lật đổ.
Chuyện này dường như chẳng làm Tổng thống Joe Biden và đội ngũ của ông ấy bận tâm, bởi vì, những người này là những cử tri tiềm năng. Chính phủ thậm chí còn thả nổi việc cấp cho tất cả bọn họ thẻ căn cước để cho mọi việc dễ dàng hơn. Nhưng tình trạng này thực sự làm những người bình thường tử tế bận tâm, những người không thích nhìn thấy những người anh em của họ thiệt mạng vì dùng quá liều fentanyl vận chuyển từ nơi nảo nơi nào ở Trung Quốc đến Mexico, sau khi được ngụy trang thành giống như cocaine và methamphetamine ít nguy hiểm hơn, bây giờ thậm chí là thuốc theo toa thông thường, những thứ này được đưa qua biên giới mở sờ sờ ra đó để rồi khiến công dân của chúng ta nghiện ngập và cuối cùng giết chết họ.
Mà những thứ này khá là công dụng. Khoảng 108,000 người đã thiệt mạng vì dùng quá liều trong năm 2021, năm 2022 đã trông thấy sẵn một kỷ lục vượt qua con số đó. (Để so sánh, tổng số lính Mỹ thiệt mạng trong Chiến tranh Iraq là khoảng 2,000 người.) Điều này khiến chính sách biên giới mở của chính quyền TT Biden trở thành kẻ sát nhân thực sự đối với người da màu.
Kết quả là: Người gốc Mỹ Latinh và các cử tri thiểu số khác, tự nhiên chán ngấy, bắt đầu nuốt viên thuốc kia, viên thuốc màu đỏ, và chuyển sang Đảng Cộng Hòa.
Mà đừng tin tôi. Hãy tin mạng lưới tự do nhất NPR vốn đã từng có cuộc thảo luận về chủ đề này hôm 23/07/2022, với ông Scott Simon (không liên quan) phỏng vấn nhà khoa học chính trị và được cho là chuyên gia cử tri thiểu số Ruy Teixeira. Năm 2002, ông Teixeira là đồng tác giả của “Nhóm Đa số dân chủ mới nổi,” nhưng mọi thứ có vẻ hơi khác vào năm 2022.
“TEIXEIRA: Nhưng theo tôi, điều thú vị và rất đáng quan tâm đối với Đảng Dân Chủ – là họ có xu hướng bỏ qua tình trạng mất đi những cử tri thuộc tầng lớp lao động da trắng, đại loại như vậy, các vị có thể làm gì? Các vị biết đấy, lực lượng này đang giảm dần. Họ không thích nước Mỹ đa văn hóa, đa chủng tộc. Tất cả họ đều là những kẻ phân biệt chủng tộc và bài ngoại. Nhưng tôi nghĩ điều nhấn mạnh vấn đề giai cấp tiềm ẩn nói chung đối với Đảng Dân Chủ là phong trào các cử tri thuộc tầng lớp lao động không phải da trắng rời bỏ Đảng Dân Chủ trong thời gian gần đây, đặc biệt là các cử tri thuộc tầng lớp lao động gốc Mỹ Latinh. Và họ đã giành được lợi thế trong số những cử tri da trắng có trình độ đại học. Như vậy, đó là một sự chuyển dịch đáng kể.”
“Ông SIMON: Đang chuyển dịch, tôi chắc chắn rằng quý vị đã nghe thấy cụm từ này, từ sàn nhà xưởng đến phòng thư giãn trong công ty.”
“Ông TEIXEIRA: Tôi có nghe. Đúng vậy.”
Thời gian này tôi thích sàn nhà xưởng hơn — và tôi không nghĩ chỉ có mình tôi thôi đâu.”
Những gì chúng ta có thể đang chứng kiến là sự tan rã của khá nhiều tổ chức phản động và đáng trách nhất trong tất cả các tổ chức bầu cử Mỹ được Đảng Dân chủ yêu quý – nền chính trị căn tính. Chúng ta thậm chí còn có thể quay trở lại ý tưởng lành mạnh và hợp luân lý của Tiến sĩ King trong việc nhìn nhận con người thông qua tính cách chứ không phải màu da của họ. Rốt cuộc, đó là những tổ chức người da trắng cấp tiến đáng sợ (những người thuộc loại phòng thư giãn trong công ty), những người dường như bị thu hút bởi lý thuyết chủng tộc quan trọng hơn nhiều so với những người da màu. Đây sẽ là sự trở lại với lẽ thường, về mọi thứ.
Nhưng điều này sẽ chỉ xảy ra nếu Đảng Cộng Hòa biết cách đối phó với vận may có thể có của họ. Trừ các trường hợp ngoại lệ, các quan chức Đảng Cộng Hòa mà tôi đã thấy kể từ khi chuyển đến Nashville dường như hăng hái hơn với việc vật lộn để giành lấy vị trí và duy trì quyền lực. Họ không làm việc cùng nhau vì một mục đích chung. Ở California, khi tôi còn sống ở đó, thậm chí còn tồi tệ hơn.
Đảng Dân Chủ dường như có thể làm việc cùng nhau vì bất cứ điều gì, ngay cả khi họ ghét nhau. Ông Dick Morris đã có một cảnh báo kịp thời và chính xác trên Newsmax về cách Đảng Dân Chủ đang cố gắng chia rẽ và chinh phục Đảng Cộng Hòa. Trong trường hợp này, nên lắng nghe ông ấy.
Trong khi đó, Đảng Cộng Hòa đang được trao một cơ hội chưa từng có. Chúng ta đang sống trong thời kỳ mà đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ không phân biệt được giữa một quán rượu với một quán bar (bất kể danh từ đó là gì) và cho rằng thật dễ thương khi so sánh món Mỹ Latinh với bánh taco bữa sáng. Nếu một đảng viên Cộng Hòa không biết kiểu như thế thì họ sẽ phải té khỏi thị trấn sau khi bị tuyên bố là một người theo chủ nghĩa cực đoan người da trắng phân biệt chủng tộc-phân biệt giới tính và có thể là một kẻ cuồng sát nhân.
Như chúng ta đều biết, giai cấp công nhân của quốc gia này bị ông Teixeira cho là phân biệt chủng tộc là một lời nói dối đáng khinh bỉ, nhưng mà là một lời nói dối đã được thấm nhuần trong mọi ngóc ngách của nền văn hóa của chúng ta bởi những người được gọi là giới tinh hoa, những người thực sự phân biệt chủng tộc trong hành vi thực tế của họ. Đó là một trò chơi vỏ sò khổng lồ được thiết kế để đánh lừa. Công việc của chúng ta là chào đón những người bạn gốc Mỹ Latinh, cũng như những người bạn Phi Châu và Á Châu, nồng nhiệt nhất có thể để kết thúc cái thứ tuyên truyền tồi tệ này một lần và mãi mãi.
Rốt cuộc chúng ta đều là người Mỹ. Hết chuyện. Không dấu gạch nối.
Quan điểm trình bày trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Roger L. Simon là một tiểu thuyết gia từng đoạt giải thưởng, nhà biên kịch từng được đề cử giải Oscar, đồng sáng lập PJMedia và hiện là tổng biên tập của The Epoch Times. Những cuốn sách gần đây nhất của ông là “The GOAT” (tiểu thuyết) và “I Know Best: How Moral Narcissism Is Destroying Our Republic, If It Hasn’t Already” (sách phi hư cấu). Có thể liên hệ ông tại GETTR và Parler @rogerlsimon.