Giải giáo khỏi giáo phái ‘thức tỉnh’: Người từng là chiến binh công bằng xã hội vượt qua nỗi sợ để lên tiếng
Đối với cô Keri Smith, việc giải giáo (deprogram) khỏi cái mà cô gọi là giáo phái “chủ nghĩa thức tỉnh” không xảy ra trong một sớm một chiều.
Nhưng hành vi của những người bạn cũ của cô trong thế giới công bằng xã hội trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2016, và sự ủng hộ của họ đối với bạo lực, kiểm duyệt, và thao túng tinh thần chắc chắn đã thúc đẩy quá trình này, gióng lên một chuỗi cảnh báo.
Các chiến binh công bằng xã hội (SJW) ủng hộ các hành động gây hấn chống lại những người ủng hộ cựu Tổng thống Donald Trump, mâu thuẫn với những gì mà cô cho rằng là điều cô hiểu về bản chất cốt yếu của chủ nghĩa tự do.
Cô Smith nói với The Epoch Times: “Đó là dấu hiệu đầu tiên cho thấy tôi có thể không thực sự hiểu chuyện gì đang xảy ra trên thế giới này.”
Giờ đây, cô Smith khuyến khích các cuộc trò chuyện với người xem trên kênh YouTube của cô, “Giải giáo cùng Keri Smith” (“Deprogrammed with Keri Smith”), để xem xét và tháo mở hệ thống niềm tin SJW cũng như sự thấm nhuần niềm tin đó vào tất cả các phạm vi quyền lực và ảnh hưởng, bao gồm cả văn hóa đại chúng.
“Tôi muốn bản thân mình hiểu rõ hơn về hệ thống niềm tin này, để gỡ rối tất cả,” cô nói. “Điều gì mà tôi đã tin về nó là đúng? Điều gì mà tôi đã tin về nó là sai?”
Tiếp cận chủ đề này từ mọi góc độ, cô Smith phỏng vấn nhiều người, bao gồm diễn viên hài, nghệ sĩ, học giả hàn lâm, và tác giả, cũng như những người khác giống như cô, những người đã từ bỏ ý thức hệ thức tỉnh.
Cô Smith cho biết lần đầu tiên cô tiếp xúc với các lý thuyết công bằng xã hội là vào cuối thập niên 90 khi cô theo học chuyên ngành nhân chủng học sinh học và giải phẫu học, với môn phụ nghiên cứu về phụ nữ, tại Đại học Duke ở Durham, North Carolina, khi hầu hết mọi người chưa nghe nói về thuyết sắc tộc trọng yếu.
Cô cho biết cô còn làm việc với Tổ chức Ân xá Quốc tế, một tổ chức nhân quyền phi chính phủ quốc tế, để tổ chức hội thảo về “xóa bỏ phân biệt chủng tộc.”
‘Đó là một giáo phái bị ám ảnh nặng về ngôn ngữ’
“Những điều này ngày nay đã trở nên rất phổ biến,” cô nói. “Chúng tôi học những khái niệm mới mà họ thúc đẩy, chẳng hạn như ‘phân biệt chủng tộc và phân biệt giới tính là định kiến cộng với quyền lực.’ Bây giờ nhìn lại, tôi nhận ra những gì đang xảy ra là tôi đang bị lôi cuốn vào một hệ thống niềm tin.”
“Nhưng vào thời đó, những khái niệm đó dường như không phải là một hệ thống niềm tin; có vẻ giống như chủ nghĩa cấp tiến. Tôi nghĩ rằng tôi đang học cách thế giới vận hành và học cách chấm dứt áp bức.”
Nhưng dần dần, giống như một giáo phái, các từ và định nghĩa được thay đổi, cô nói.
“Bởi vì nếu quý vị muốn kiểm soát người khác, quý vị phải kiểm soát cách họ suy nghĩ. Và để kiểm soát cách họ suy nghĩ, quý vị phải kiểm soát ngôn ngữ của họ,” cô cho hay. “Đó là một giáo phái bị ám ảnh nặng về ngôn ngữ.”
Các cụm từ mới được tạo ra, chẳng hạn như “đặc quyền của người da trắng,” “nam tính độc hại” và “sự mong manh của người da trắng,” cô nói.
Giống như nhiều bạn bè cùng trang lứa, cô rời trường đại học mang theo hệ tư tưởng đã định hình thế giới quan của mình.
Cô nói: “Thứ đó cho tôi một ống kính để nhìn toàn thế giới.”
Cô gọi đó là một dạng biến tướng của chủ nghĩa Marx khi thay thế thuật ngữ “của cải” bằng thuật ngữ “quyền lực,” và thay thế “kẻ áp bức” cùng “kẻ bị áp bức” bằng các nhóm bản sắc hiện thời.
Cô nói, thay vì phân phối của cải để bình đẳng xã hội, chủ nghĩa Marx biến tướng mới này kêu gọi sự phân phối lại quyền lực giữa các nhóm bản sắc.
“Sau đó, mọi thứ sẽ là thiên đường,” cô nói.
‘Làm cho thế giới trở thành một nơi tốt đẹp hơn thông qua tiếng cười’
Cô Smith bước vào lĩnh vực giải trí, quản lý các nghệ sĩ hài ở Los Angeles, và cuối cùng thành lập công ty riêng với một người đồng quản lý về âm nhạc.
“Hầu hết các diễn viên hài mà tôi từng cùng làm việc đều là những người theo chủ nghĩa thức tỉnh,” cô nói. “Họ có cùng hệ thống niềm tin với tôi, và họ nói về công bằng xã hội trong diễn xuất hài của họ. Tôi thực sự nghĩ, ‘Chúng tôi đang làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn thông qua tiếng cười.’”
Cô Smith đã sản xuất một chương trình tên là “Hoàn Toàn Thiên Vị” (“Totally Biased”) cùng với W. Kamau Bell phát sóng trên FX từ năm 2012 đến năm 2013.
Cô cho biết: “Tôi nghĩ đó có thể là một trong những chương trình hài kịch đêm khuya đầu tiên công khai thể hiện chủ nghĩa thức tỉnh. Tất nhiên, giờ đây, hầu như tất cả các chương trình đều công khai thể hiện chủ nghĩa thức tỉnh.”
Phía sau hậu trường, những người thức tỉnh thường đối đầu với những người cánh tả truyền thống, chẳng hạn như Chris Rock, người từng điều hành sản xuất chương trình.
Cô nói: “Có rất nhiều mâu thuẫn giữa người thủ cựu và người tân tiến. Các biên kịch sẽ tranh luận trong phòng của biên kịch xem liệu một câu chuyện hài là châm biếm giai tầng cao hay châm biếm giai tầng thấp.”
Cô cho biết ai đó từng kể một chuyện hài về cựu Thống đốc New Jersey Chris Christie và cân nặng của ông ấy, nhưng cuối cùng mọi người quyết định rằng họ không thể sử dụng câu chuyện này vì đó là miệt thị về ngoại hình.
Rời khỏi giáo phái
Sự nghiệp của cô trong lĩnh vực giải trí về quản lý các diễn viên hài tiếp tục đến cuộc bầu cử tổng thống năm 2016, khi cô Smith nói rằng cô bắt đầu nhận thấy sự mâu thuẫn trong cách kể chuyện.
“Đó không phải là một quá trình nhanh chóng,” cô nói. “Nó cũng chậm chạp y như quá trình bước vào một giáo phái. Thoát khỏi một giáo phái là chậm như thế đó.”
Cô thấy mình rơi vào một tình huống kỳ lạ khi xem video những người ủng hộ ông Trump bị tấn công bởi những người cánh tả trên YouTube.
“Có một video mà đám đông này vây quanh người phụ nữ này, một người ủng hộ ông Trump, và ném trứng vào cô ấy,” cô nói. “Có một video khác quay cảnh họ đang đuổi những người này xuống đường và ném gạch vào họ. Họ đã làm đầu của anh chàng này đổ máu. Điều này khiến tôi thấy rất khó chịu.”
Chính trong đoạn thời gian này, Micah Johnson đã bắn chết năm sĩ quan cảnh sát và làm chín người khác bị thương ở Dallas, sau một cuộc biểu tình do Mạng lưới Hành động Thế hệ Tiếp theo (Next Generation Action Network) tổ chức nhằm phản ứng lại vụ hai người đàn ông người Mỹ gốc Phi Châu ở Louisiana và Minnesota bị sát hại.
Báo chí nhanh chóng cho biết Johnson lúc đó rất tức giận về việc những người đàn ông người Mỹ gốc Phi Châu này bị cảnh sát bắn.
“Và những người trong buồng vang thông tin (echo chamber) về công bằng xã hội của tôi đang ăn mừng điều này, đồng thời đưa ra những nhận xét mỉa mai kiểu như ‘Ừ thì một số đàn ông da trắng già sẽ phải chết thôi,’” cô nói. “Đó là một cú sốc đối với hệ thống tư tưởng của tôi.”
Dù vậy, khi ông Trump giành chiến thắng, cô Smith thừa nhận cô là một trong những người đã bật khóc vào đêm hôm đó.
“Sau đó tôi bắt đầu cố gắng tìm hiểu lý do tại sao tôi không lường trước điều này sẽ diễn ra,” cô nói. “Chuyện gì đã xảy ra thế? Tại sao ông ấy lại giành chiến thắng?”
Cuộc điều tra ban đầu của cô bắt đầu bằng việc cố gắng tìm ra cách để giữ cho ông ấy không chiến thắng lần nữa.
Lần đầu tiên, cô cho biết cô bắt đầu lắng nghe những người ở bên cánh hữu, tương tác với nội dung của họ, và xem các diễn viên hài và nhà bình luận chính trị khác nhau.
“Khi làm điều đó, tôi bắt đầu nhận được sự phản đối từ giáo phái của mình,” cô nói.
Cô cho biết sự phản đối này đến dưới hình thức ngắt lời bằng những lập luận kiểu như, “Ông Trump đã chiến thắng vì phân biệt chủng tộc và phân biệt giới tính.”
Khi khám phá thêm vấn đề này, cô bị nói là “đặc quyền da trắng của mình đang len lỏi qua, và [cô cần] ngồi xuống và im lặng,” cô nói.
“Tôi bắt đầu nhìn thấy tất cả những bài báo này từ buồng vang thông tin công bằng xã hội của tôi nói rằng tất cả những người ủng hộ ông Trump đều theo chủ nghĩa Quốc Xã và rằng chúng ta không nên cảm thông với họ,” cô nói. “Những lời nói đó nghe thật khó chịu và nó khiến tôi bắt đầu tìm hiểu điều mà tôi thực sự tin tưởng.”
Vào khoảng thời gian này, cô cho biết cô đã gặp ông Jordan Peterson, một nhà tâm lý học lâm sàng, tác giả sách bán chạy nhất, và là diễn giả nổi tiếng với các bài giảng về trách nhiệm cá nhân và trao quyền cho bản thân thông qua việc tự tìm kiếm bên trong.
“Có rất nhiều hình thức thao túng tinh thần xảy ra khi quý vị bắt đầu rời bỏ một giáo phái, trong đó quý vị sẽ tự hỏi, ‘Tôi có phải là người duy nhất nhìn thấy điều này không? Chuyện gì không ổn đang xảy ra với mình?’” cô nói. “Ông ấy đã giúp tôi hiểu rằng tôi không bị điên. Ông ấy đã giúp tôi ghép các mảnh ghép lại với nhau để nói lên những gì đang được thấy trong thế giới công bằng xã hội của tôi.”
Cô Smith đã viết cho ông một bức thư, và trước sự ngạc nhiên của cô, ông đã đọc bức thư trong chương trình của mình, mặc dù không nêu tên cô Smith là tác giả, cô cho biết.
Cô nói rằng cô vẫn lo lắng mình sẽ bị nhận diện, bởi vì lúc đó cô vẫn đang đại diện cho những nghệ sĩ hài vì công bằng xã hội.
“Ông ấy nói với tôi rằng tôi cần phải vượt qua nỗi sợ hãi của mình, và ông ấy đã đúng,” cô nói. “Nhưng để vượt qua được nỗi sợ hãi của mình sẽ phải mất một thời gian dài. Phải mất tới sáu tháng, nhưng cuối cùng tôi đã chạm đến mốc mà tôi sợ điều sẽ xảy ra nếu tôi không nói bất cứ điều gì về những gì tôi đang chứng kiến xung quanh mình hơn là sợ điều sẽ xảy ra nếu tôi nói điều gì đó.”
Hủy kết bạn số lượng lớn và sự can thiệp vào ý thức hệ
Cô đã viết một bài luận có nhan đề “Rời Khỏi Giáo Phái SJW và Tìm Lại Chính Mình” (“On Leaving the SJW Cult and Finding Myself”), bài luận mà cô đã chia sẻ công khai, dẫn đến cái mà cô gọi là Hủy Kết Bạn Số Lượng Lớn (The Great Unfriending).
“Tôi đã bị tấn công trực tuyến bởi những người mà tôi nghĩ là bạn bè của mình,” cô nói. “Có một nhà phê bình ủng hộ nữ quyền đã đăng một loạt chuỗi bài đăng trên Twitter về việc người bạn trước đây từng ủng hộ nữ quyền của cô ấy đã biến thành một kẻ chơi khăm cánh hữu, chuyên rao giảng về ‘sự thật.’”
Cô cho biết một người bạn thậm chí đã cố gắng can thiệp vào ý thức hệ, nhưng không thành công.
Từ đó, cô bắt đầu chương trình “Giải giáo cùng Keri Smith,” trên đó cô đã phỏng vấn khách mời gần đây nhất của mình, diễn viên hài Alex Stein, người nổi tiếng vì đã đăng ký bình luận công khai trong các cuộc họp hội đồng thành phố địa phương, nơi mà sau đó anh đã đảm nhận vai diễn của một công dân bận tâm, bắt đầu bằng cách đưa ra những tuyên bố bình thường hợp lý trước khi leo thang thành những lời thú nhận cá nhân ngượng nghịu và những lời lải nhải khó ưa “khiến các chính trị gia phải lo lắng.”
Các cuộc chiến trong cộng đồng đan len
Cô nói: “Thật đáng kinh ngạc về mức độ mà các hệ tư tưởng công bằng xã hội chiếm ưu thế về mặt văn hóa đã trở nên phổ biến trong vài năm qua.”
Cô Smith cho biết ngay cả những người trong giới đan len cũng bị ảnh hưởng.
Như được ghi lại trong một loạt bài báo của cô Kathrine Jebsen Moore, theo cô Smith, hệ tư tưởng này đã thâm nhập vào cộng đồng đan len trên Instagram, nơi một người đan len ở Seattle tên là Karen Templer đăng một bài blog về sự phấn khích của cô ấy về một chuyến đi đến Ấn Độ.
Cô Smith cho biết rằng cô Templer đã bị một đám đông tấn công. Họ nói rằng cô ấy là một người theo chủ nghĩa đế quốc và một kẻ phân biệt chủng tộc đang sử dụng ngôn ngữ thuộc địa.
Cô Smith cho biết ban đầu, những người theo dõi cô ấy đã bảo vệ cô ấy, nhưng sau khi những người ủng hộ công bằng xã hội (SJK) gia tăng các cuộc tấn công, mọi người đều quay lưng lại với cô ấy.
“Cô ấy đã đưa ra lời xin lỗi như được yêu cầu, nhưng nó đã không đủ tốt vì nó không bao giờ dành cho các chiến binh công bằng xã hội,” cô nói.
Cô Smith cho biết điều đó chỉ khiến mọi việc tệ hơn.
Chính những người chống lại SJK đã bị tấn công, bị buộc tội bảo vệ sự mong manh và đặc quyền của người da trắng, và bị cấm tham gia các lễ hội về đan len.
Cô Smith cũng cho hay về một người đan len đồng tính, dương tính với HIV, tên là Nathan Taylor, tác giả của cuốn “Guys Knit,” đã đăng một bài thơ thỉnh cầu lòng tốt, khiến SJK phản đối anh ấy.
“Anh ấy đã phải chạm trán về mặt thể chất tại một đại hội đan len,” cô nói. “Giống như tôi, anh ấy ở trong thế giới công bằng xã hội, nhưng sau đó anh ấy bị coi như một kẻ dị giáo. SJW ghét những người đó nhất.”
Câu chuyện đan len này đã đến được với sân khấu đêm khuya cho các cuộc chiến công bằng xã hội, chương trình “Trò Chuyện Đêm Khuya cùng Stephen Colbert” (“The Late Show with Stephen Colbert”), cô Smith cho biết.
Cô Smith cho hay rằng, trong chương trình của mình, ông Colbert đã thực hiện một phân đoạn trên trang mạng xã hội Ravelry dành cho những người đan len, vốn đã cấm những người đan len ủng hộ ông Trump như Deplorable Knitter, người đã đan mũ MAGA.
“Ông ấy đã giới thiệu phân đoạn bằng cách nói rằng Ravelry đã đưa ra một tuyên bố nói rằng họ đang cấm tất cả [nội dung về] chủ nghĩa da trắng tối thượng khỏi nền tảng của mình, có nghĩa là họ đang cấm tất cả những người ủng hộ ông Trump,” cô nói. “Khán giả đã cổ vũ cho kiểu kiểm duyệt đó. Họ cổ vũ cho việc mô tả đặc điểm của những người ủng hộ ông Trump là những người theo chủ nghĩa da trắng tối thượng.”
Cô Smith cho biết cô bắt đầu phỏng vấn những người đan len bị cấm khỏi nền tảng, những người “sống sót sau đám đông thức tỉnh” và thu hút được nhiều người theo dõi từ cộng đồng đan len.
Cô Smith nói, cách những tư tưởng thức tỉnh có thể lây nhiễm ngay cả ở cộng đồng về sở thích dường như vô hại nhất về đan len đã chứng minh cho thấy sự say đắm về tính tự thị (tự cho mình là đúng) có thể lan tỏa như thế nào.
Chinh phục nỗi sợ
Tuy nhiên, cô nói rằng có một giải pháp.
“Đó là ở cấp độ cá nhân,” cô nói. “Tôi nghĩ điều thúc đẩy điều này là những cá nhân không sống đủ tỉnh táo để hiểu họ là một phần của cái gì.”
Cô Smith nói, thế giới công bằng xã hội hoạt động dựa trên sự oán giận và sợ hãi.
Bản thân các SJW bị thúc đẩy bởi sự tức giận được lập trình sẵn, trong khi những người trong phạm vi của họ sợ lên tiếng chống lại họ, cô cho biết.
“Điều họ sợ là có thật,” cô nói. “Họ sợ mất bạn bè, công việc, danh tiếng tốt, gia đình, và cảm giác an toàn. Tất cả những thứ này đều là những thứ rất thực tế để sợ mất đi.”
Nhưng rốt cuộc thì người ta phải nhận ra rằng còn nhiều điều phải sợ hơn nếu họ không lên tiếng, cô nói.
“Nếu mọi người không lên tiếng trong những giai đoạn đầu của một hệ thống niềm tin độc đoán, một hệ thống niềm tin xấu xa — và tôi thực sự gọi nó là xấu xa — thì sẽ đến một lúc nào đó quý vị thậm chí còn không được phép nói gì nữa,” cô nói.
Cô Smith nhận được những tin nhắn từ những người đã rời khỏi thế giới công bằng xã hội cảm ơn cô vì chương trình của cô vì nó đã giúp họ cảm thấy được tiếp thêm sức mạnh, điều mà cô nói là những gì mà ông Peterson đã làm cho cô.
Cô cho biết ông Peterson đã dạy cô rằng ở cấp độ cá nhân, người ta phải vượt qua nỗi sợ hãi và không sợ mang theo thông điệp đó.
“Quý vị không cần phải có một podcast hoặc phải hò hét từ trên bục,” cô nói. “Trong cuộc sống thường nhật của quý vị, đừng ngại nói ra những gì quý vị thực sự nghĩ. Sau đó, có thể một ngày nào đó quý vị sẽ nhận được tin nhắn từ ai đó nói rằng, ‘Cảm ơn bạn, tôi cảm thấy thoải mái khi nói điều này ngay bây giờ khi biết rằng tôi không đơn độc.’”
Ông Matt McGregor đưa tin từ North và South Carolina cho The Epoch Times. Mời quý vị gửi những ý tưởng về câu chuyện của mình cho ông ấy tại: [email protected]