ĐCSTQ có cổ phần ở 96 cảng trên thế giới, chuyên gia cảnh báo về tham vọng của Bắc Kinh
Việc xuất cảng tư tưởng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã gặp trở lại lớn, khi mà các hãng thông tấn Trung Quốc bị chỉ định là “phái bộ ngoại quốc” ở Hoa Kỳ, và các Viện Khổng Tử liên tiếp bị đóng cửa hết cơ sở này tới cơ sở khác. Thế nhưng, mọi chuyện không vì thế mà dừng lại, tham vọng chính trị của ĐCSTQ ngày càng trở nên rõ ràng hơn khi mà ĐCSTQ có cổ phần trong gần 100 cảng có tầm quan trọng về mặt chiến lược trên khắp thế giới.
Đến nay, Công ty Vận tải biển Viễn dương Trung Quốc (China Ocean Shipping, COSCO) và các công ty Trung Quốc khác đã mua cổ phần tại 96 cảng trên thế giới. Trong đó, có năm cảng ở Hoa Kỳ, bao gồm ở Miami, Houston, Long Beach, Los Angeles, và Seattle.
Tại Đức, Tập đoàn Logistics Trung Quốc đã giành được hợp đồng thuê 99 năm để xây dựng một trung tâm hậu cần tại một cảng thương mại mới tại Wilhelmshaven. Chỉ cách cảng này ba dặm là Heppenser Groden, căn cứ hải quân và hậu cần lớn nhất của Đức, nơi các chiến hạm của Lực lượng Hải quân Đức được đóng và sửa chữa, là nơi cập cảng của nhiều tàu ngầm, và là nơi NATO tiến hành các cuộc tập trận chung.
ĐCSTQ hiện đang để mắt đến mục tiêu thứ 97 của họ, tìm cách mua 35% cổ phần hoạt động khai tác tại Cảng Container Tollerort ở Hamburg, Đức.
Bộ trưởng Kinh tế Đức Robert Habeck cho biết: “Đúng là cảng Container Tollerort chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ cảng Hamburg rộng lớn, nhưng thông qua bộ phận này, Trung Quốc có thể gây ảnh hưởng đến thương mại và đường lối chính trị của cảng Hamburg.”
Ông Jan Ninnemann, một giáo sư về logistics tại Trường Quản trị Kinh doanh Hamburg nói với Newsweek, “Việc nắm giữ cổ phần của một cảng biển có một ý nghĩa chiến lược lớn,” chẳng hạn như, [họ] sẽ có tiếng nói về việc tàu thuyền ra vào, khi nào hàng hóa được bốc dỡ, và chỗ hàng hóa đó sẽ đi đâu.
Các nhà phân tích khác đã bày tỏ lo ngại rằng các nhà khai thác cảng và hậu cần giải quyết lượng lớn dữ liệu doanh nghiệp, vận chuyển, và dữ liệu cá nhân trong chuỗi cung ứng ngày càng được số hóa. Theo Newsweek, Trung Quốc có thể cài đặt hệ thống liên lạc Internet do Trung Quốc sản xuất để giải quyết dữ liệu đó, điều này có thể cho phép ĐCSTQ truy cập vào các cơ quan hành chính của chính phủ địa phương.
Sự thống trị chiến lược và nghị trình quân sự
Một bài báo năm 2021 của cựu Bộ trưởng Thương mại Quốc tế Anh Liam Fox và cựu cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Robert McFarlane nói rằng ĐCSTQ có cổ phần tại 96 cảng trên khắp thế giới, một số cảng trong đó án ngữ ở những vị trí rất quan trọng đối với thương mại hàng hải, điều này cho phép Bắc Kinh giành ưu thế chiến lược mà không cần phải khai triển một binh sĩ, chiến hạm, hay vũ khí nào.
Năm 2013, lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình đã đưa ra ý tưởng chiến lược về “Con đường Tơ lụa Hàng hải Thế kỷ 21”, một nỗ lực kết nối hệ thống cảng ở các quốc gia khác nhau, từ bờ biển của Trung Quốc đến Ấn Độ Dương, đến Nam Thái Bình Dương, và thậm chí cả đến cả Âu Châu.
Kể từ đó, hầu như cứ mỗi năm, ông Tập lại đến thăm một cảng, bao gồm cảng Ninh Ba-Chu Sơn, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc hồi tháng 03/2020 và cảng Piraeus của Hy Lạp hồi năm 2019.
ĐCSTQ đã mua lại cảng Piraeus, hướng ra Biển Aegean, và được mệnh danh là “giao cảng ba châu lục.” Cảng này nằm giữa ngã tư của Âu Châu, Á Châu, và Phi Châu.
Tại Panama, cảng cực nam ở Trung Mỹ, Trung Quốc nắm cổ phần tại ba trong bốn cảng lớn. Kênh đào Panama nối Đại Tây Dương và Thái Bình Dương.
Công ty Vận tải biển COSCO cũng mua 60% cổ phần tại cảng Chancay tại Peru, và có cổ phần tại 61 cảng ở 30 quốc gia Phi Châu.
Tại Trung Đông, ĐCSTQ hiện sở hữu các cảng ở Maroc, Ai Cập, Ả Rập Xê Út, Iraq, Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất, Oman, và thậm chí cả Israel, một đồng minh của Hoa Kỳ.
Tại sao ĐCSTQ lại say mê với việc mua cổ phần cảng ở nhiều quốc gia khác nhau đến vậy? Có một lý do, đó là vì các cảng đó có thể phục vụ mục đích quân sự cho nhà cầm quyền này.
Theo nghiên cứu của ông Isaac Carton, một chuyên gia hàng hải tại Trường Cao đẳng Chiến tranh Hải quân Hoa Kỳ ở Rhode Island, các chiến hạm hải quân Trung Quốc đã ghé cảng hoặc thực hiện “dừng kỹ thuật” tại 32 cảng, nơi mà các công ty Trung Quốc đã mua lại cơ sở hạ tầng thương mại.
Trong một cuộc phỏng vấn với Đài tiếng nói Hoa Kỳ (Voice of America, VOA), ông Eyal Pinko, một cựu sĩ quan tình báo Israel, cho biết cảng biển có thể dễ dàng được sử dụng để thu thập thông tin tình báo hải quân.
Ông nói, “Quý vị có thể theo dõi hành tung và thông tin liên lạc của tàu thuyền. Một khi quý vị sở hữu và vận hành bến cảng, những điều này rất dễ thực hiện. Quý vị có thể làm bất cứ điều gì quý vị muốn. Quý vị là chủ nhân ở đó.”
‘Các pháo đài’ di động
ĐCSTQ xem các hạm đội vận tải viễn dương của Trung Quốc là “vùng lãnh thổ di động” và “pháo đài chiến tranh” của họ.
Mặc dù Công ty Vận tải biển COSCO tuyên bố là một đối tác kinh doanh hiện đại khi hợp tác với các tổ chức ngoại quốc, nhưng ông Hứa Lập Vinh (Xu Lirong), Bí thư Đảng ủy kiêm cựu Chủ tịch của Công ty Vận tải biển COSCO, cho rằng công ty này đang “ra khơi vì tổ quốc”, “lấy ngọn cờ của Đảng làm ngọn cờ dẫn đường, lấy đường lối của Đảng làm đường lối của công ty.”
Theo một báo cáo hồi tháng Mười năm ngoái trên tờ Nhật báo Quang Minh, COSCO được thành lập hồi năm 2016 theo “chiến lược thực hiện các quyết sách lớn của Ban Chấp hành Trung ương Đảng” và là một trong những doanh nghiệp đầu tiên thêm yêu cầu về công tác lãnh đạo Đảng và công tác xây dựng Đảng vào trong điều lệ tổ chức của công ty. Công ty này đã thành lập 205 Đảng ủy và 144 chi bộ Đảng, tuyên bố các đội tàu của mình là “quốc thổ di động” và tổ chức Đảng là linh hồn của mình.
Công ty này tuyên bố, “Mỗi con tàu đã trở thành một pháo đài chiến đấu kiên cường khi có một tổ chức Đảng ở trên tàu.”
Theo danh sách do The Epoch Times thu được, ít nhất 40 văn phòng của COSCO có chi bộ Đảng, bao gồm COSCO Houston, COSCO New York, COSCO Pháp, COSCO Hà Lan, và COSCO Piraeus.
Trong đó, COSCO Houston có 29 Đảng viên, COSCO New York có 23, COSCO Pháp có 42, COSCO Hà Lan có 24, và COSCO Piraeus có 64.
Mua đất gần các căn cứ quân sự
Cùng với việc mua lại các cảng ở nhiều nước khác nhau, ĐCSTQ đã nhanh chóng mua đất gần các căn cứ quân sự của Hoa Kỳ.
Năm 2021, Tập đoàn Phụ Phong (Fufeng), công ty dẫn đầu ngành chế biến thực phẩm Trung Quốc có trụ sở tại tỉnh Sơn Đông, đã mua lại 370 mẫu đất nông nghiệp ở phía bắc Grand Forks, North Dakota. Địa điểm này cách căn cứ Không quân Grand Forks, được biết đến với công nghệ thiết bị bay không người lái tuyệt mật, chưa đầy 20 dặm.
Không phải ngẫu nhiên mà kể từ năm 2016, GH American Energy, một công ty con của tập đoàn GH Energy được liệt kê trong danh sách các công ty Trung Quốc, đã mua lại những khu đất rộng lớn ở Quận Ball Verde, Texas, để xây dựng các nhà máy phong điện, một trong những nhà máy này cách Căn cứ Không quân Laughlin chưa đầy 20 dặm. Chủ sở hữu của GH Energy, ông Tôn Quảng Tín (Sun Guangxin), là “người giàu nhất ở Tân Cương,” và đã từng phục vụ trong Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc gần 10 năm.
Hồi năm 2017, chính quyền Trung Quốc đã đề nghị chi 100 triệu USD để xây dựng một khu trúc lâm viên trang trí theo lối Trung Hoa, bao gồm cả một ngôi chùa, tại Vườn ươm Quốc gia ở Thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Tuy nhiên, theo một bản tin hôm 23/07 của CNN, các quan chức phản gián Hoa Kỳ nhận thấy rằng chùa này sẽ được xây dựng tại một trong những vị trí cao nhất của thủ đô, chỉ cách hai dặm là đến Điện Capitol của Hoa Kỳ, một nơi lý tưởng để thu thập các tín hiệu tình báo.
Thanh Nhã biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times