Dầu hạt: Những bí mật chưa tiết lộ
Việc sử dụng phổ biến các loại dầu hạt đã qua chế biến dẫn đến một thời đại bệnh tật mới như thế nào?
Phần lớn người Mỹ đang bị lừa dối bởi các khuyến nghị sức khỏe chính thức về việc ăn các loại dầu thực vật “lành mạnh”. Ngay cả thuật ngữ “dầu thực vật” cũng gây hiểu lầm vì nó tạo cho bạn ấn tượng rằng bạn đang nhận các vi chất dinh dưỡng thực vật trong khi những loại dầu này thường là các dầu hạt được chế biến công nghiệp và độc hại.Dầu hạt là thành phần chính trong các thực phẩm chế biến sẵn và một số “thực phẩm” nguy hiểm nhất mà bạn có thể ăn.
Ngày nay, dầu hạt còn là một vấn đề đáng quan tâm hơn vì có chứa hàm lượng cao chất căng thẳng oxy hóa gây suy giảm nghiêm trọng chức năng miễn dịch của bạn và làm tăng nguy cơ mắc tất cả các bệnh nhiễm trùng, bao gồm cả COVID-19. Theo quan điểm của tôi, việc loại bỏ tất cả các loại dầu hạt cũng quan trọng như việc tối ưu hóa mức vitamin D của bạn, để giảm nguy cơ mắc bệnh COVID-19.
Tại Hội nghị Chuyên đề về Sức khỏe Di truyền được tổ chức tại UCLA (Đại học California tại Los Angeles) vào tháng 08/2020, bác sĩ nhãn khoa Chris Knobbe đã đưa ra một tóm tắt tuyệt vời về lý do tại sao dầu hạt là cơ chế thống nhất (unifying mechanism) đằng sau các bệnh mãn tính của người Tây phương như bệnh tim, béo phì, ung thư và tiểu đường.
Ông Knobbe là người sáng lập và là Chủ tịch của Cure AMD Foundation, một tổ chức phi vụ lợi dành riêng cho việc ngăn ngừa bệnh thoái hóa điểm vàng do tuổi tác (AMD).
Trong khi hầu hết mọi người đều đã nghe nói về những rủi ro sức khỏe của việc ăn đường đã qua chế biến, tinh bột và chất béo chuyển hóa, thì dầu hạt lại vượt trội hơn tất cả những tác hại mà chúng gây ra cho sức khỏe. Nếu bạn phải thực hiện một thay đổi ngay hôm nay để giảm nguy cơ mắc các bệnh mãn tính, việc loại bỏ dầu hạt khỏi chế độ ăn uống sẽ là ưu tiên hàng đầu.
Hầu hết người Mỹ đều mắc bệnh chuyển hóa
Bệnh tim hiện là nguyên nhân gây tử vong hàng đầu ở Hoa Kỳ, hầu như không được biết đến trong thế kỷ 19. Giống với bệnh tim, căn bệnh ung thư đã gây ra 0.5% số ca tử vong vào năm 1811, 5.8% số ca tử vong vào năm 1900 và tăng vọt lên hơn 31% số ca tử vong vào năm 2010. Một mô hình tương tự cũng xuất hiện đối với bệnh tiểu đường, hiếm gặp vào thế kỷ 19 và có tỷ lệ hiện mắc là 0.37% vào năm 1935. Đến năm 2020, tỷ lệ này tăng gấp 28 lần trong 85 năm, lên mức 10.5%.
Béo phì? Lại là cùng một câu chuyện. Với tỷ lệ lưu hành chỉ 1.2% trong thế kỷ 19, béo phì đã tăng gấp 33 lần trong 115 năm, lên mức 39.8% vào năm 2015. Trong khi đó có tới 24% người trưởng thành ở Mỹ được chẩn đoán mắc hội chứng chuyển hóa, một sự kết hợp của cao huyết áp, rối loạn lipid máu, kháng insulin, tăng đường huyết và béo phì nội tạng vào năm 1990.
Từ năm 2009–2015, 88% người trưởng thành ở Hoa Kỳ không đáp ứng năm tiêu chí về sức khỏe chuyển hóa, thể hiện ở chỉ số đường huyết, chất béo trung tính, cholesterol HDL, huyết áp và vòng eo.
Thoái hóa điểm vàng và viêm xương khớp cũng có sự gia tăng đáng kể tương tự. Theo đó, bác sĩ Knobbe đặt câu hỏi rằng điều gì phổ biến trong thời gian này có thể đã thúc đẩy những thay đổi này. Lịch sử về chế độ ăn uống đã cho thấy câu trả lời, với sự ra đời của bốn loại thực phẩm chế biến chủ yếu, bao gồm: đường, dầu hạt chế biến công nghiệp, bột mì tinh chế và chất béo chuyển hóa – đóng vai trò là nguyên nhân.
Ông Knobbe nói: “Tôi tin rằng đây là một thử nghiệm toàn cầu trên con người mà không ai tán thành. Không ai biết điều gì sắp diễn ra. Nếu biết được, họ sẽ không đăng ký [tham gia thử nghiệm này].” Knobbe cũng trích dẫn công trình của Weston A. Price, một nha sĩ đã viết cuốn sách kinh điển “Dinh dưỡng và Thoái hóa Thể chất.” Vào những năm 1900, bác sĩ Price đã nghiên cứu sâu rộng về mối liên hệ giữa sức khỏe răng miệng và các bệnh thực thể.
Ông là một trong những người tiên phong về dinh dưỡng trong mọi thời đại, và nghiên cứu của ông cho thấy các bộ lạc bản địa vẫn ăn theo chế độ truyền thống có hàm răng gần như hoàn hảo và gần như 100% không bị sâu răng.
Nhưng khi những người dân bộ tộc này được làm quen với đường tinh luyện và bột mì trắng, sức khỏe và hàm răng hoàn hảo của họ nhanh chóng bị hư hỏng.
Tiến sĩ Knobbe cho biết: “Bác sĩ Weston Price đã đưa ra mối liên kết giữa những thực phẩm này một cách căn bản với căn bệnh thoái hóa thể chất vào năm 1939. Không ai lắng nghe.” Knobbe dường như tương đương với Price của thế kỷ 21.
Tại sao dầu hạt lại giống với chất độc Arsen
Vấn đề của dầu hạt là chúng được xử lý công nghiệp, gây ra phản ứng viêm và thúc đẩy quá trình oxy hóa trong cơ thể bạn. Các quan chức y tế tuyên bố rằng dầu hạt rất tốt cho bạn vì chúng làm giảm cholesterol, nhưng như Tiến sĩ Knobbe nói rằng Arsen cũng vậy. Hai chất độc thực sự có khá nhiều điểm chung:
“Chúng ta có thể nghĩ rằng đây là một trò đùa, nhưng thật ra, có rất nhiều điểm tương đồng giữa [arsen] và dầu hạt một cách đáng kinh ngạc, không ít trong số đó là arsen có tính oxy hóa mạnh mẽ. Và đây chính là cách mà dầu hạt tác động đến chúng ta. Dầu hạt kích thích quá trình oxy hóa, là chất tiền viêm và độc hại, nhưng trong số tất cả, điều tồi tệ nhất cho đến nay, đó là quá trình oxy hóa.”
Bạn sẽ tìm thấy dầu hạt trong hầu hết các loại thực phẩm đã qua chế biến, bao gồm cả thức ăn nhanh và thậm chí ở nhiều nhà hàng đắt tiền.
Ông Knobbe nói: “Ngay cả những nhà hàng ngon nhất cũng đang sử dụng dầu hạt vì chúng có giá thành bằng ⅙ so với bơ động vật.”
Lý do dầu hạt có thể tồn tại trong nguồn cung cấp thực phẩm, mặc dù có độc tính cao, là vì dầu hạt không phải là chất độc sinh học cấp tính mà là chất độc mãn tính. Ngộ độc mãn tính có nghĩa là các triệu chứng không xảy ra ngay lập tức và thường chỉ sau khi tiếp xúc lâu dài, lặp đi lặp lại. Một hành động chắc chắn [để không bị ngộ độc] khi ăn ở nhà hàng là tránh tất cả các loại nước sốt, vì chúng có nhiều khả năng chứa nhiều dầu hạt đã qua chế biến.
“Dầu hạt được đưa vào sử dụng một cách từ từ, bắt đầu từ những năm 1860. Đầu tiên chúng được sử dụng để pha trộn với mỡ lợn và bơ butter, sau đó dần dần, chúng được sử dụng để thay thế mỡ lợn, bơ butter và mỡ bò. Đó là cách mà họ [những nhà sản xuất dầu hạt] tránh bị lên án khi làm việc này. Vì thế, chúng ta dần trở nên thừa cân và ốm yếu. Và họ đã giữ dầu hạt trong nguồn cung cấp thực phẩm theo cách đó.”
Bác sĩ Knobbe chỉ ra rằng ngoài khả năng gây viêm, những chất độc từ dầu hạt này còn có tác hại:
- Độc tế bào
- Độc tính gene
- Gây đột biến
- Chất gây ung thư
- Sinh huyết khối
- Gây xơ vữa
- Gây béo phì
Một phần ba năng lượng trong chế độ ăn của người Mỹ là từ dầu hạt
Dữ liệu được công bố của Tiến sĩ Knobbe cho thấy rằng dầu hạt được đưa vào chế độ ăn uống của Hoa Kỳ vào năm 1866, chiếm 32% trong chế độ ăn uống của người Mỹ vào năm 2010, tức là 80g mỗi người mỗi ngày. Ngược lại, vào năm 1865, hầu hết mọi người sẽ chỉ có khoảng 2% – 3% lượng calo từ acid linoleic omega-6 (được tìm thấy trong dầu hạt) chủ yếu đến từ bơ, mỡ lợn và mỡ bò.
Động vật được nuôi dưỡng theo phương pháp thời xưa có lượng omega-6 rất thấp, nhưng điều này sẽ thay đổi khi động vật được nuôi trong các cơ sở cho động vật tập trung (CAFO) giống như ngày nay. Thịt lợn CAFO có thể chứa tới 20% chất béo omega-6. Ông Knobbe đã nêu bật lên một số dân số bản địa có tỷ lệ mắc bệnh mãn tính rất thấp và mức tiêu thụ acid linoleic tương đối thấp, chẳng hạn như Bộ lạc Maasai của Kenya và Tanzania
Họ chủ yếu ăn sữa, thịt và máu – một chế độ ăn có 66% chất béo động vật (33% đến 45% chất béo động vật bão hòa), 17% carbohydrate và chỉ 1.7% acid linoleic omega-6 (LA). Họ không bị bệnh tim, nhưng Hiệp hội Tim mạch Hoa Kỳ tiếp tục yêu cầu người Mỹ hạn chế chất béo bão hòa không quá 5% đến 6% lượng calo hàng ngày.
Người Mỹ, với 24% đến 32% lượng calo hàng ngày từ dầu hạt, đang nhận được 8% đến 12% hoặc cao hơn lượng calo hàng ngày chỉ từ acid linoleic. Trong một ví dụ khác, Tokelauans, sống ở một vùng lãnh thổ gần New Zealand, ăn một chế độ ăn rất khác với 54% đến 62% calo từ dừa, chiếm 53% chất béo, 48% trong số đó là chất béo bão hòa.
Chỉ khoảng 1% hoặc ít hơn trong chế độ ăn uống của họ là chất béo omega-6, và họ cũng không mắc bệnh tim và hầu như không bị béo phì hoặc tiểu đường. Ông Knobbe nói: “Nếu chúng ta nhìn vào những quần thể này và bạn có thể nhìn vào tất cả những người họ, những quần thể người thời xưa, họ không có đường tinh luyện, lúa mì tinh luyện, và tất nhiên không có dầu thực vật.”
“Vậy còn omega-6 LA trong những quần thể người thời xưa này thì sao? Nó là 0.6 đến khoảng 1.7%. Theo hiểu biết tốt nhất của tôi, tôi nghĩ tất cả đều dưới 2%, còn ở nơi dân số phương Tây hóa của chúng tôi, có tới 7% đến 12% acid linoleic omega-6. Một lần nữa đây là điểm quan trọng nhất mà chúng ta rút ra được. Vậy điều gì xảy ra với omega-6? Chúng ta đã tích lũy nó trong chất béo của cơ thể mình.”
Dầu hạt gây ra bệnh tật ở Nhật Bản
Trong khi các quần thể người thời xưa đã bảo vệ sức khỏe của họ bằng cách không tiêu thụ dầu hạt, các dân số khác, như Nhật Bản, đã bị suy giảm sức khỏe tương ứng với việc ngày càng tiêu thụ các loại dầu độc hại này. Kể từ năm 1960, Nhật Bản đã có sự gia tăng rõ rệt về béo phì, cao huyết áp, tiểu đường type 2, hội chứng chuyển hóa, nhiều bệnh ung thư và thoái hóa điểm vàng do tuổi tác.
Trong khi đó, vào năm 1950, người Nhật chỉ tiêu thụ 3g dầu hạt mỗi ngày, con số này đã tăng lên thành 39g vào năm 2004. Tính theo phần trăm tổng lượng calo, năng lượng từ omega-6 đã tăng lên 6.2% vào năm 2004 so với 1.55% năm 1950.
Ông Knobbe nói: “Vấn đề chính ở chỗ đó. Sức khỏe ở Nhật Bản bị giảm sút rất có thể là do dầu hạt có hàm lượng cao chất oxy hóa, chất tiền viêm, chất độc hại và thiếu chất dinh dưỡng tăng gấp 13 lần, tương đương 1,200%.”
Theo CDC, cứ 10 người Mỹ thì có 6 người mắc bệnh mãn tính, và bệnh tim, hen suyễn, ung thư và bệnh tiểu đường đã tăng 700% kể từ khi Cuộc khảo sát Y tế Quốc gia được thực hiện vào năm 1935.
Như doanh nhân công nghệ Jeff Nobbs đã lưu ý trong một bảng phân tích thống kê, trong thời gian này, người Mỹ đã hút thuốc và uống ít hơn, hai trong số những nguyên nhân chính dẫn đến bệnh mãn tính. Anh cũng tin rằng dầu thực vật là nguyên nhân còn thiếu để giải thích tại sao người Mỹ ngày càng ốm yếu hơn.
“Nếu dầu thực vật thực sự là nguyên nhân đằng sau đại dịch bệnh mãn tính ngày nay, thì đó là một giải pháp đơn giản và thích đáng để giải thích tại sao bệnh mãn tính và béo phì tiếp tục gia tăng, ngay cả khi chúng ta tuân thủ các lời khuyên về sức khỏe cộng đồng.”
“Tôi tin rằng cuộc chiến của chúng ta chống lại thịt đỏ, chất béo bão hòa, cholesterol và natri có thể là sai lầm. Những trận chiến đó có thể giống như tập trung vào các hoạt động phụ khi kẻ phản diện thực sự giật dây vẫn đang ẩn mình trong bóng tối. Đã đến lúc phải chiếu sáng cho kẻ phản diện khó đối phó này, kẻ thù số 1 đối với sức khỏe cộng đồng của chúng ta: dầu thực vật.”
Loại bỏ các loại dầu sau:
Điều quan trọng là bạn phải giảm lượng dầu hạt đã qua chế biến công nghiệp càng nhiều càng tốt. Điều này có nghĩa là loại bỏ các loại dầu sau:
Tú Liên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times