Cộng đồng cùng nhau nuôi dạy trẻ trong nền văn hóa nghiện màn hình
Sử dụng màn hình công nghệ có thể hủy hoại tuổi thơ của con trẻ, nhưng bạn có thể phục hồi việc này với sự hợp sức của các bậc cha mẹ cùng chí hướng
Gần đây tôi được mời tham gia cuộc họp mặt của tám bà mẹ đã từng tham dự một buổi hội thảo ScreenStrong. Họ đã học hỏi lẫn nhau về cách giải quyết những tình huống khó xử trong gia đình.
Chúng tôi ngồi cùng nhau trong một căn phòng nhỏ ấm cúng và cùng trò chuyện về những điều như con cái chúng ta đang học lớp mấy, chúng đang làm gì trên mạng xã hội, và việc quản lý các trò chơi điện tử và mạng xã hội khó khăn như thế nào.
Điều đó một lần nữa khiến tôi nhận ra rằng các bậc cha mẹ cần có một cộng đồng thân thuộc khi phải đối mặt với một vấn đề như quản lý con trẻ và chứng nghiện màn hình.
Một tập thể có thể tạo nên sức mạnh
“Chúng tôi có quá nhiều câu hỏi,” một người mẹ nói.
“Tôi cần nói chuyện với các bà mẹ có con cùng tuổi với con tôi để có những lời khuyên”, một bà mẹ của một cô gái 15 tuổi nói.
“Làm thế nào để kéo các ông chồng cùng tham gia?” một người khác hỏi.
Tiếp đó, một người mẹ với đôi mắt ngấn lệ nói bằng một giọng đứt quãng, “Tôi cảm thấy rất cô đơn, tôi rất bế tắc và cũng đã mắc rất nhiều sai lầm. Tôi chỉ có thể nói là, tôi rất vui mừng được tham dự cùng mọi người ở đây. “
Sau chia sẻ mang đầy tính động viên từ người mẹ ấy, một khoảnh khắc im lặng bao trùm cả căn phòng. Và mọi người đều thừa nhận rằng tất cả đều cảm thấy bị cô lập và họ cần phải tham gia vào buổi chia sẻ này. Họ cần sự chia sẻ và hỗ trợ từ các bà mẹ khác. Họ muốn biết rằng họ không phải là những người duy nhất gặp vấn đề về quản lý sử dụng màn hình trong gia đình của mình.
Tôi nhớ rất rõ tất cả những cảm xúc này khi đứa con đầu của tôi đang vật lộn với chứng nghiện màn hình vào trò chơi điện tử. Tôi cũng cảm thấy bị cô lập và bế tắc. Tôi nhớ là mình đã hỏi tất cả bạn bè để được nhận sự giúp đỡ. Cuối cùng tôi đã tìm thấy câu trả lời khi tôi đọc “Playstation Nation” được viết bởi vị phụ huynh đã trải qua cuộc đấu tranh tương tự.
Tôi vẫn đọc sách và tự học hỏi nhiều hơn. Sau đó, tôi tập hợp một nhóm các bà mẹ tương tự như nhóm này. Chúng tôi rất háo hức tìm hiểu thêm về cách quản lý sử dụng màn hình trong gia đình. Nhóm gặp nhau thường xuyên và cùng nhau đọc sách trong khi bọn trẻ chơi ở sân sau nhà. Với việc tạo lập một không gian sống không có trò chơi điện tử và trì hoãn việc sử dụng điện thoại thông minh, chúng tôi cảm thấy yên tâm hơn khi bọn trẻ hẹn đến chơi nhà của nhau. Con cái của chúng tôi ngày một trưởng thành và gánh nặng lớn đã được trút bỏ.
Trước khi nhóm được thành lập, tất cả chúng tôi cảm thấy giống như đang ở trên hoang đảo, bị tê liệt và chịu thất bại trong cuộc chiến chống lại màn hình trực tuyến trong gia đình. Từ khi có cộng đồng mới này, những sự thay đổi thực sự bắt đầu xảy ra, chúng tôi trở thành những gia đình mạnh mẽ. Bọn trẻ gặt hái được rất nhiều lợi ích to lớn từ việc không sử dụng màn hình trực tuyến, và chúng tôi không bao giờ hối tiếc vì điều đó.
Sự quan trọng của cộng đồng
Con người được sinh ra với một nhu cầu mạnh mẽ là phải thuộc về một quần thể lớn hơn. Bản chất của chúng ta là gắn kết với nhau và thậm chí bắt chước những người xung quanh.
Đó là một kỹ năng sinh tồn.
Khi chúng ta bị ảnh hưởng bởi một nhóm đồng đẳng tích cực, mọi người đều được hưởng lợi ích. Và nếu ở trong một cộng đồng tiêu cực, tất nhiên sự tiêu cực cũng sẽ ảnh hưởng đến cả nhóm.
Nhu cầu phù hợp với nhóm lớn hơn là rất mạnh, bao gồm cả văn hóa sử dụng màn hình trực tuyến. Việc thay đổi hành động và hành vi của chúng ta dựa trên văn hóa này. Ví dụ, mặc dù biết những trẻ nhỏ chưa sẵn sàng với một chiếc điện thoại thông minh, nhưng chúng ta nhượng bộ ngay từ khi còn nhỏ vì cộng đồng xung quanh đang nhượng bộ. Chúng ta để trẻ 9 tuổi chơi các trò chơi dành cho người trưởng thành nếu bạn bè của chúng ta cũng cho con của họ được chơi.
Khi thích ứng theo nhóm cộng đồng, các điểm mù của chúng ta ngày càng lớn. Biết rằng để cho bọn trẻ sử dụng mạng xã hội là không tốt, nhưng chúng ta nhượng bộ vì cảm thấy bất lực khi bước ra khỏi đám đông. Chúng ta không muốn bị cô lập và bất thường. Bạn có còn nhớ câu chuyện về bộ quần áo mới của Hoàng đế không? Hoàng đế sải bước xung quanh và tin rằng quần áo của ông ta vô hình với những kẻ ngốc, và đám đông đã cổ vũ cho ông ta cho đến khi một cậu bé la lên những gì nó thực sự thấy. Sự phù hợp xã hội có thể khiến cho tất cả chúng ta đều biến thành những kẻ ngốc.
Nuôi dạy một đứa trẻ bắt đầu bị chứng nghiện màn hình là một hành trình cô độc
Thật xấu hổ khi phải thừa nhận rằng con trai bạn bỏ chơi thể thao và ghét đến trường và chơi điện tử 6 tiếng một ngày.
Thật khó để chia sẻ rằng con gái của bạn dành hàng giờ mỗi ngày chỉnh sửa các video trên tiktok và chụp ảnh tự sướng, hoặc tệ hơn là con bé đang gửi ảnh khỏa thân.
Thật khó vì những tác dụng phụ của văn hóa màn hình sai lệch mà chúng ta phải đối mặt không được thảo luận công khai giữa các bậc cha mẹ với nhau.
Đây là một việc khó khăn vì chúng ta đang sống trong một nền văn hóa khuyến khích việc sử dụng màn hình quá sớm và quá mức, và chúng ta cảm thấy rằng nếu làm đúng trách nhiệm là cha mẹ, thì bọn trẻ có thể tự xử lý những vấn đề của chúng. Nhưng thực tế không có đứa trẻ có thể làm được điều đó.
Vì vậy, khi gặp sự cố – đó là điều tất yếu sẽ xảy ra – chúng ta đơn phương tìm kiếm sự giúp đỡ từ một cộng đồng khác: các nhà cố vấn. Đôi khi các cố vấn chia sẻ rằng “Bây giờ là thời đại kỹ thuật số; là thế giới của con cái của chúng ta”. “Nếu không cho phép con cái sử dụng thiết bị công nghệ, chúng ta áp đặt kiểm soát thì bọn trẻ sẽ ghét chúng ta.” Hoặc, tệ hơn là, “Cha mẹ đã lạc hậu, không hiểu gì về thế giới ảo của bọn trẻ, vì vậy hầu hết trẻ em ngày nay đều cần gặp các nhà cố vấn.”
Những ý kiến này không chính xác và cũng không dựa trên khoa học. Kết quả là, chúng ta càng cảm thấy trống rỗng, bị cô lập và lo lắng hơn. Trong khi đó, các vấn đề của bọn trẻ gặp phải do chứng nghiện màn hình ngày càng tồi tệ hơn.
Thay đổi tốt nhất bắt đầu từ một nhóm nhỏ
Bạn cảm thấy bị cô lập trong hành trình trì hoãn việc sử dụng màn hình công nghệ đối với con trẻ? Hình như con bạn là người duy nhất không có điện thoại? Nếu bạn gặp khó khăn trong việc tìm kiếm các bậc phụ huynh có cùng chí hướng, có thể đã đến lúc bạn nên bắt đầu thành lập một cộng đồng nhỏ của riêng mình. Tin tốt là bạn sẽ không cần một đội quân mà chỉ cần một nhóm cốt lõi nhỏ. Có thể khởi đầu bằng cách tổ chức một cuộc họp kiểu câu lạc bộ sách trong nhà của bạn và tìm hiểu nhiều kiến thức hơn về trẻ em và màn hình công nghệ. Khi gặp nhau để thảo luận và khắc phục sự cố một cách thường xuyên, bạn sẽ có được sự tự tin.
Tổ chức của chúng tôi, Screenstrong, có tất cả mọi thứ bạn cần để trì hoãn màn hình độc hại và bắt đầu hành trình từ các phần giáo dục để tổ chức các nhóm nhỏ Screenstrong của riêng bạn. Bắt đầu bằng cách tìm hiểu về bộ não của trẻ em, tham dự hội thảo các khóa học nhỏ và nghe các thông tin chia sẻ từ các gia đình nói không với màn hình công nghệ.
Hành trình này sẽ dễ dàng hơn nhiều đối với con bạn nếu chúng có một số bạn bè cùng tham gia. Vì vậy, bạn hãy sắp xếp một số buổi tụ họp cho bọn trẻ. Lập kế hoạch các hoạt động phi công nghệ thường xuyên cho bạn bè của con bạn. Một hoặc hai người bạn không sử dụng các thiết bị công nghệ là tất cả những đứa trẻ có thể vui vẻ khi chúng khởi động lại và chuyển đổi để loại bỏ những phiền nhiễu công nghệ ra khỏi cuộc sống của chúng.
Gần đây tôi đã nói chuyện với một bà mẹ năm con, người mà đã có thể giữ cho con của cô không sử dụng màn hình công nghệ qua các năm học trung học. Tôi hỏi cô ấy bí mật để tránh nghiện màn hình là gì. Cô ấy nói, “Điều tốt nhất tôi làm trước tiên là tìm một gia đình khác để thực hiện cuộc hành trình này với chúng tôi, điều đó đã tạo ra tất cả sự khác biệt. Hôm nay chúng ta có hai gia đình khác cũng nghiêm túc như chúng ta vậy. ” Tôi đồng ý. Lời khuyên đó là vô giá.
Vào cuối cuộc họp, tất cả các bà mẹ đều cảm thấy vui vẻ hơn. Họ được động viên khuyến khích và họ đã có những người bạn mới để có thể gọi cho nhau khi cần hỗ trợ. Một số đã lên kế hoạch để các con trai của họ gặp nhau sau giờ học tại một công viên địa phương. Một vài người khác đang thảo luận về những ý tưởng để đưa con gái của họ giao lưu vào cuối tuần sau. Một nhóm khác đang lên kế hoạch cho vui chơi cho con trẻ trong độ tuổi trung học vào đêm Thứ Sáu.
Rời cuộc họp với một cảm giác rất tuyệt vời khi cuối cùng tôi đã có một kế hoạch để xử lý vấn đề. Những bà mẹ này bây giờ có một số điện thoại khi cần trợ giúp và hy vọng rằng bọn trẻ đến gặp nhau chỉ để vui chơi lành mạnh, đúng lứa tuổi mà không sử dụng trò chơi điện tử hoặc điện thoại. Tôi rất hạnh phúc cho nhóm phụ huynh nhỏ mới này.
Ngọc Anh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times