Chương trình giảng dạy giới tính cho học sinh tiểu học tại Úc châu bị chỉ trích nặng nề
Việc chính phủ Úc châu thúc đẩy chương trình giảng dạy học sinh tiểu học về sự đồng thuận, các mối quan hệ và sự đa dạng về giới tính đã dấy lên chỉ trích nặng nề từ các bậc phụ huynh lo lắng về những tác động không lành mạnh của nó đối với trẻ nhỏ.
Chương trình Giáo dục Thể chất và Sức khỏe sửa đổi dự kiến được hoàn thiện vào cuối năm 2021. Học sinh từ lớp 3-6 sẽ được học về sự đồng thuận về tình dục, ví như việc tạo lập các ranh giới cá nhân, “thử thách” các cảm nhận giới tính và áp dụng “chiến lược” để trao quyền trong các tình huống khác nhau, chẳng hạn như khi chia sẻ hình ảnh trực tuyến.
Nền tảng của việc trao quyền như “nói không với những hành vi đụng chạm không phù hợp” sẽ được giáo dục cho trẻ ngay từ những năm lớp 1 và lớp 2.
Bà Janice Atkin, đứng đầu nhóm lượng giá chương trình cho biết, những nội dung này chỉ đơn thuần được đề xuất như “một cách mở đầu cuộc trò chuyện”, trước khi bọn trẻ tiếp tục khám phá sự đồng thuận tình dục, sự thân mật trên mạng, việc chia tay, sự đa dạng về giới tính và các phương pháp phòng tránh thai, v.v. từ khi lên 7 đến 10 tuổi
“Vì vậy, chúng tôi muốn cuộc trò chuyện này không chỉ là để đưa ra sự đồng thuận xung quanh các tương tác tình dục mà còn là việc trẻ có thể học kỹ năng kiểm soát cơ thể của mình khi còn rất nhỏ,” bà nói trong một hội thảo trực tuyến vào tháng Sáu.
“Trẻ có quyền học hỏi và những kỹ năng cũng như hiểu biết đó sẽ có ích cho chúng khi còn nhỏ mà còn cho cả cuộc sống sau này.”
Ông Glenn Fahey, một nhà nghiên cứu Chính sách Giáo dục tại Trung tâm Nghiên cứu Độc lập, cho biết,
Nhưng liệu rằng khi trẻ học những kỹ năng đó có bị tác động tiêu cực đến tâm lý và hành vi của chúng hay không thì không được bất kỳ chuyên gia nào trong hội đồng đưa ra xem xét, và điều đó cần được tranh luận.
Giáo dục giới tính sớm có thể phát sinh “xu hướng cao về những hậu quả không mong muốn”, đồng thời lưu ý rằng bất kỳ chính sách giáo dục nào cũng cần được “hướng dẫn bởi các nghiên cứu dựa trên bằng chứng, chứ không chỉ là các mối quan tâm về cảm xúc.”
Ông nói với The Epoch Times, “Chúng tôi không thực sự có nhiều nghiên cứu dựa trên bằng chứng về tác động [của những chương trình này] đối với sự phát triển của giới trẻ. Đó là một phần lý do tại sao chúng ta nên thận trọng khi đề cập đến những điều này.”
“Thực tế là một số trẻ em tiếp xúc với những thứ khác nhau vào những thời điểm rất khác nhau, vì vậy việc áp dụng cách tiếp cận “đồng bộ” trong chương trình giảng dạy chỉ là một ví dụ để lý giải tại sao có một số vấn đề không phù hợp để được giảng dạy trong hệ thống giáo dục.”
Trong khi nhiều người ủng hộ giáo dục giới tính tuyên bố rằng chương trình này sẽ giảm bạo lực tình dục và ngăn ngừa những kết quả không mong muốn về sức khỏe, ông nói “cố gắng tạo ra mối quan hệ nhân quả với tình dục như một cách phòng tránh là điều rất khó.”
“Các nguyên nhân rất phức tạp và liên quan đến điều kiện gia đình thực sự phức tạp, khó có thể nói rằng giáo dục là một phương pháp chữa trị rất hiệu quả khi đề cập đến những vấn đề này.”
Trên thực tế, theo một nghiên cứu của Hoa Kỳ về Giáo dục giới tính toàn diện trong trường học,
Các chương trình giáo dục giới tính có thể tạo ra những tác động có hại đối với trẻ em vì chúng có thể làm gia tăng thử nghiệm tình dục ở tuổi vị thành niên, mang thai ở tuổi vị thành niên, các bệnh lây truyền qua đường tình dục (STDs), gia tăng số lượng bạn tình, các hoạt động tình dục, cưỡng bức giao hợp hoặc làm giảm việc sử dụng bao cao su ở những người tham gia.
Trong một chương trình làm gia tăng tỷ lệ quan hệ tình dục ở tuổi vị thành niên, các học sinh trung học tham gia đóng vai và có những câu hỏi nhạy cảm như “Mình nghĩ chúng ta nên làm nhiều hơn là chỉ ôm hôn và đụng chạm” hoặc “Nếu chúng ta sử dụng bao cao su, nó sẽ làm hỏng tâm trạng.”
Nghiên cứu cũng cho thấy rằng hầu hết các khảo sát về giáo dục giới tính đều đặt ra các tiêu chí thấp hoặc không rõ ràng để đo lường “mức độ thành công” của các chương trình, chẳng hạn như bỏ qua tác động lâu dài đối với hành vi của trẻ nhỏ. Một số bài đánh giá cũng bỏ qua các “bằng chứng chắc chắn” về tính kém hiệu quả của một chương trình trong khi báo cáo không tương xứng về “tác động đáng kể của một nghiên cứu đơn lẻ”.
Khái niệm giáo dục giới tính lần đầu tiên trên thế giới được giới thiệu bởi nhà Marxist người Hungary György Lukács, người sáng lập Trường Frankfurt, người đã coi chương trình này như một cách để thế hệ trẻ hiểu ra rằng hôn nhân là một cấu trúc lỗi thời của con người và giới thiệu cho họ biết đến khái niệm về tự do yêu đương.
Sự phản bác của các phụ huynh
Các chuyên gia lưu ý rằng chương trình mới về giáo dục giới tính sớm, được đề xuất thực hiện mà không có sự đồng ý của phụ huynh, đang nhận được “sự phản đối lớn” từ các bậc cha mẹ.
Mai Nguyễn, một bà mẹ người Úc gốc Việt, là một trong số đó. Là một giáo viên có con gái 10 tuổi ở Sydney, cô cho biết việc giáo dục trẻ em về các vấn đề liên quan đến giới tính là trách nhiệm của cha mẹ chứ không phải nhà trường.
Thuật ngữ “kiến thức” ở đây được sử dụng như một lá chắn bảo vệ để che giấu sự thật rằng những chương trình này sẽ làm băng hoại về mặt đạo đức các thế hệ tương lai,” cô lập luận.
Cô cho biết thêm rằng giáo dục giới tình thường kích thích và lợi dụng “sự tò mò mãnh liệt” của trẻ em để khiến chúng say mê các chủ đề không lành mạnh.
Cô nói, “Các chương trình giáo dục giới tính dựa trên giả định rằng các hoạt động tình dục ngoài hôn nhân là không thể tránh khỏi. Bằng cách làm này, họ đang bình thường hóa, giải mẫn cảm, sau đó phổ biến những hiện tượng này, cuối cùng khiến chúng trở thành phổ biến. Điều này vô cùng có hại.”
Thành Trang biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times